“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 515
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 515Tô Nhược Hân nhẹ nhàng quan sát ông cụ Tăng.Sắc mặt ông cụ rất khó coi, đã hấp hối rồi.Lúc này chỉ có thở khí ra chứ không thể hít khí vào.Cô lại quay đầu nhìn những máy móc kia, tình hình đúng là rất tệ.Chẳng trách trên đường đi Tăng Hiểu Khê vẫn không ngừng khóc.Nếu cô đến chậm một bước nữa, e rằng ông cụ thật sự sẽ…“Mở hết cửa sổ ra.” Tô Nhược Hân chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức nói.Nhưng cô vừa nói xong, trong phòng ngủ lại vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Tô Nhược Hân như đang nhìn quái vật, không một ai hành động.Tăng Bá giật mình.Tăng Hiểu Khê cũng sửng sốt.Bệnh của ba họ sợ trúng gió nhất.Vừa trúng gió sẽ nặng hơn.Cho nên phòng được xây mái bằng lắp thêm một cái quạt thông gió, một ngày hai mươi tư giờ đều sẽ cố hết sức giữ không khí trong lành cho căn phòng.Nhưng thật ra không thông gió thì sao có thể trong lành được.Quạt thông gió chỉ là thứ để cho yên tâm thôi.Là một cách không phải cách.Nhưng không ngờ Tô Nhược Hân vừa đến đã lập tức muốn mở cửa sổ.Nếu là ban ngày không có gió, chỉ có ánh mặt trời còn được.Nhưng bây giờ đêm đã khuya, mở cửa sổ chắc chắn sẽ có gió thổi vào.Đối với ông cụ đã lâu không hóng gió, bọn họ cảm thấy sẽ khiến ông cụ chết nhanh hơn, chứ không phải là cứu sống ông cụ.“Nhược Hân, có được không?” Lúc này Tăng Hiểu Khê cũng đã mất bình tĩnh, không chắc Tô Nhược Hân làm thế có đúng không.Hơn nữa Tô Nhược Hân là do bà ta dẫn đến, nếu vừa mở cửa sổ thì ba lập tức tắt thở, thì anh chị em ruột của bà ta đều sẽ trách bà ta.Tô Nhược Hân kiên định nói: “Trong phòng này càng ít người càng tốt, mở cửa sổ ra trước đã.”Nhưng cô nói xong, vẫn không có ai hành động.Bọn họ vẫn nhìn cô như thế.Tô Nhược Hân lại nhìn ông cụ, nếu còn lề mề sẽ không kịp nữa rồi.Vì thế, cô bèn đích thân đi mở cửa ban công.Mạc Tử Đơn thấy cô làm thế cũng đi tới kéo rèm, sau đó mở cửa sổ.Hai người không để tâm đến bất cứ ai, bắt đầu hành động.Tăng Bá cũng bị dọa sợ, xoay người đi ra khỏi phòng ngủ, không dám nhìn tiếp nữa.Tăng Hiểu Khê cũng không biết phải làm sao, bà ta vô cùng nôn nóng, muốn khuyên Tô Nhược Hân, nhưng thấy Mạc Tử Đơn ủng hộ cô như thế, cuối cùng vẫn không nói gì.
CHƯƠNG 515
Tô Nhược Hân nhẹ nhàng quan sát ông cụ Tăng.
Sắc mặt ông cụ rất khó coi, đã hấp hối rồi.
Lúc này chỉ có thở khí ra chứ không thể hít khí vào.
Cô lại quay đầu nhìn những máy móc kia, tình hình đúng là rất tệ.
Chẳng trách trên đường đi Tăng Hiểu Khê vẫn không ngừng khóc.
Nếu cô đến chậm một bước nữa, e rằng ông cụ thật sự sẽ…
“Mở hết cửa sổ ra.” Tô Nhược Hân chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức nói.
Nhưng cô vừa nói xong, trong phòng ngủ lại vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Tô Nhược Hân như đang nhìn quái vật, không một ai hành động.
Tăng Bá giật mình.
Tăng Hiểu Khê cũng sửng sốt.
Bệnh của ba họ sợ trúng gió nhất.
Vừa trúng gió sẽ nặng hơn.
Cho nên phòng được xây mái bằng lắp thêm một cái quạt thông gió, một ngày hai mươi tư giờ đều sẽ cố hết sức giữ không khí trong lành cho căn phòng.
Nhưng thật ra không thông gió thì sao có thể trong lành được.
Quạt thông gió chỉ là thứ để cho yên tâm thôi.
Là một cách không phải cách.
Nhưng không ngờ Tô Nhược Hân vừa đến đã lập tức muốn mở cửa sổ.
Nếu là ban ngày không có gió, chỉ có ánh mặt trời còn được.
Nhưng bây giờ đêm đã khuya, mở cửa sổ chắc chắn sẽ có gió thổi vào.
Đối với ông cụ đã lâu không hóng gió, bọn họ cảm thấy sẽ khiến ông cụ chết nhanh hơn, chứ không phải là cứu sống ông cụ.
“Nhược Hân, có được không?” Lúc này Tăng Hiểu Khê cũng đã mất bình tĩnh, không chắc Tô Nhược Hân làm thế có đúng không.
Hơn nữa Tô Nhược Hân là do bà ta dẫn đến, nếu vừa mở cửa sổ thì ba lập tức tắt thở, thì anh chị em ruột của bà ta đều sẽ trách bà ta.
Tô Nhược Hân kiên định nói: “Trong phòng này càng ít người càng tốt, mở cửa sổ ra trước đã.”
Nhưng cô nói xong, vẫn không có ai hành động.
Bọn họ vẫn nhìn cô như thế.
Tô Nhược Hân lại nhìn ông cụ, nếu còn lề mề sẽ không kịp nữa rồi.
Vì thế, cô bèn đích thân đi mở cửa ban công.
Mạc Tử Đơn thấy cô làm thế cũng đi tới kéo rèm, sau đó mở cửa sổ.
Hai người không để tâm đến bất cứ ai, bắt đầu hành động.
Tăng Bá cũng bị dọa sợ, xoay người đi ra khỏi phòng ngủ, không dám nhìn tiếp nữa.
Tăng Hiểu Khê cũng không biết phải làm sao, bà ta vô cùng nôn nóng, muốn khuyên Tô Nhược Hân, nhưng thấy Mạc Tử Đơn ủng hộ cô như thế, cuối cùng vẫn không nói gì.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 515Tô Nhược Hân nhẹ nhàng quan sát ông cụ Tăng.Sắc mặt ông cụ rất khó coi, đã hấp hối rồi.Lúc này chỉ có thở khí ra chứ không thể hít khí vào.Cô lại quay đầu nhìn những máy móc kia, tình hình đúng là rất tệ.Chẳng trách trên đường đi Tăng Hiểu Khê vẫn không ngừng khóc.Nếu cô đến chậm một bước nữa, e rằng ông cụ thật sự sẽ…“Mở hết cửa sổ ra.” Tô Nhược Hân chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức nói.Nhưng cô vừa nói xong, trong phòng ngủ lại vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Tô Nhược Hân như đang nhìn quái vật, không một ai hành động.Tăng Bá giật mình.Tăng Hiểu Khê cũng sửng sốt.Bệnh của ba họ sợ trúng gió nhất.Vừa trúng gió sẽ nặng hơn.Cho nên phòng được xây mái bằng lắp thêm một cái quạt thông gió, một ngày hai mươi tư giờ đều sẽ cố hết sức giữ không khí trong lành cho căn phòng.Nhưng thật ra không thông gió thì sao có thể trong lành được.Quạt thông gió chỉ là thứ để cho yên tâm thôi.Là một cách không phải cách.Nhưng không ngờ Tô Nhược Hân vừa đến đã lập tức muốn mở cửa sổ.Nếu là ban ngày không có gió, chỉ có ánh mặt trời còn được.Nhưng bây giờ đêm đã khuya, mở cửa sổ chắc chắn sẽ có gió thổi vào.Đối với ông cụ đã lâu không hóng gió, bọn họ cảm thấy sẽ khiến ông cụ chết nhanh hơn, chứ không phải là cứu sống ông cụ.“Nhược Hân, có được không?” Lúc này Tăng Hiểu Khê cũng đã mất bình tĩnh, không chắc Tô Nhược Hân làm thế có đúng không.Hơn nữa Tô Nhược Hân là do bà ta dẫn đến, nếu vừa mở cửa sổ thì ba lập tức tắt thở, thì anh chị em ruột của bà ta đều sẽ trách bà ta.Tô Nhược Hân kiên định nói: “Trong phòng này càng ít người càng tốt, mở cửa sổ ra trước đã.”Nhưng cô nói xong, vẫn không có ai hành động.Bọn họ vẫn nhìn cô như thế.Tô Nhược Hân lại nhìn ông cụ, nếu còn lề mề sẽ không kịp nữa rồi.Vì thế, cô bèn đích thân đi mở cửa ban công.Mạc Tử Đơn thấy cô làm thế cũng đi tới kéo rèm, sau đó mở cửa sổ.Hai người không để tâm đến bất cứ ai, bắt đầu hành động.Tăng Bá cũng bị dọa sợ, xoay người đi ra khỏi phòng ngủ, không dám nhìn tiếp nữa.Tăng Hiểu Khê cũng không biết phải làm sao, bà ta vô cùng nôn nóng, muốn khuyên Tô Nhược Hân, nhưng thấy Mạc Tử Đơn ủng hộ cô như thế, cuối cùng vẫn không nói gì.