“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 524
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 524“Cô nhóc, cô định rút kim à?” Tính ra, Tô Nhược Hân đã đâm kim châm cứu bằng bạc xuống được gần nửa giờ.Là đến lúc rút kim rồi.Tô Nhược Hân gật đầu: “Ông xem qua khẩu quyết rút kim mà tôi mới đưa cho ông một lần, sau đó lại tới xem tôi rút kim.”“Được.” Mạc Tử Đơn hiểu rõ, Tô Nhược Hân đang muốn biểu thị cho ông ta xem. Ông ta xem khẩu quyết trước, sau đó nhìn Tô Nhược Hân rút kim là có thể học được luôn.Một phút sau, Tô Nhược Hân bắt đầu rút kim.Trong cửa ngoài cửa im ắng.Đám người không dám thở mạnh.Tất cả đều đồng loạt nhất trí nhìn Tô Nhược Hân.Cho dù là đến tận bây giờ, bọn họ vẫn không có cách nào tin được một cô gái trẻ tuổi như vậy lại có kỹ thuật châm cứu cao siêu mà người bình thường không theo kịp.Thậm chí còn làm Mạc Tử Đơn hận không thể xin làm đồ đệ của cô.Vù vù vù vù…Tổng cộng ba mươi mấy kim châm cứu bằng bạc, nhưng Tô Nhược Hân chỉ tốn mười mấy giây đã rút xuống hết.Thời gian cô rút kim còn không phải là kỹ thuật rút kim luôn mà trước tiên vê nhẹ trên thân kim một lát, cho mũi kim càng tiến sâu vào trong xương thịt hơn, sau đó mượn lực vê nhẹ kéo kim ra.Trong mười mấy giây, Mạc Tử Đơn vẫn nhìn không chớp mắt. Chờ Tô Nhược Hân rút kim xong. Ông ta lập tức xông lên, nhận lấy kim câm cứu bằng bạc trong tay Tô Nhược Hân: “Để tôi cất cho. Cô bé Tô vất vả rồi.”Quả thật quá thần kỳ.Quả nhiên Tô Nhược Hân bảo ông ta xem khẩu quyết rút kim trước là đúng rồi. Bằng không, ông ta chỉ nhìn Tô Nhược Hân rút kim còn không hiểu được đâu.Lúc này, ông ta đã học được kỹ thuật rút kim của Tô Nhược Hân.Về phần kỹ thuật châm kim, ngày mai có thể thử ở trên người ông cụ một lần.Nhưng, kỹ thuật của ông ta chắc chắn không nhanh và thành thạo bằng Tô Nhược Hân.“Cám ơn.” Tô Nhược Hân cảm thấy mệt mỏi.Cho dù tổng cộng thời gian cô châm kim và rút kim không lâu, nhưng trước sau cộng lại đều cần tập trung tất cả tinh thần, không thể có bất kỳ sự cẩu thả nào, thần kinh vẫn luôn căng thẳng cao độ.Cho nên đặc biệt tiêu hao tâm tư và sức lực.Thời gian rút kim mười mấy giây khiến cô còn mệt hơn cả chạy một cây số.Mạc Tử Đơn đích thân thu dọn kim châm cho cô xong, lúc này mới nói: “Cô bé Tô, tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo cô.” Ông ta nhịn hồi lâu, nếu không hỏi, tối nay sẽ bứt rứt không thể ngủ yên.“Ông hỏi đi.”“Ngoài cô ra, tất cả bác sĩ chúng tôi khám bệnh đều nhất trí cho rằng căn bệnh này của ông cụ Tô không thể gặp gió. Vì sao cô vừa nhìn thấy ông cụ đã yêu cầu phòng phải thông gió?”
CHƯƠNG 524
“Cô nhóc, cô định rút kim à?” Tính ra, Tô Nhược Hân đã đâm kim châm cứu bằng bạc xuống được gần nửa giờ.
Là đến lúc rút kim rồi.
Tô Nhược Hân gật đầu: “Ông xem qua khẩu quyết rút kim mà tôi mới đưa cho ông một lần, sau đó lại tới xem tôi rút kim.”
“Được.” Mạc Tử Đơn hiểu rõ, Tô Nhược Hân đang muốn biểu thị cho ông ta xem. Ông ta xem khẩu quyết trước, sau đó nhìn Tô Nhược Hân rút kim là có thể học được luôn.
Một phút sau, Tô Nhược Hân bắt đầu rút kim.
Trong cửa ngoài cửa im ắng.
Đám người không dám thở mạnh.
Tất cả đều đồng loạt nhất trí nhìn Tô Nhược Hân.
Cho dù là đến tận bây giờ, bọn họ vẫn không có cách nào tin được một cô gái trẻ tuổi như vậy lại có kỹ thuật châm cứu cao siêu mà người bình thường không theo kịp.
Thậm chí còn làm Mạc Tử Đơn hận không thể xin làm đồ đệ của cô.
Vù vù vù vù…
Tổng cộng ba mươi mấy kim châm cứu bằng bạc, nhưng Tô Nhược Hân chỉ tốn mười mấy giây đã rút xuống hết.
Thời gian cô rút kim còn không phải là kỹ thuật rút kim luôn mà trước tiên vê nhẹ trên thân kim một lát, cho mũi kim càng tiến sâu vào trong xương thịt hơn, sau đó mượn lực vê nhẹ kéo kim ra.
Trong mười mấy giây, Mạc Tử Đơn vẫn nhìn không chớp mắt. Chờ Tô Nhược Hân rút kim xong. Ông ta lập tức xông lên, nhận lấy kim câm cứu bằng bạc trong tay Tô Nhược Hân: “Để tôi cất cho. Cô bé Tô vất vả rồi.”
Quả thật quá thần kỳ.
Quả nhiên Tô Nhược Hân bảo ông ta xem khẩu quyết rút kim trước là đúng rồi. Bằng không, ông ta chỉ nhìn Tô Nhược Hân rút kim còn không hiểu được đâu.
Lúc này, ông ta đã học được kỹ thuật rút kim của Tô Nhược Hân.
Về phần kỹ thuật châm kim, ngày mai có thể thử ở trên người ông cụ một lần.
Nhưng, kỹ thuật của ông ta chắc chắn không nhanh và thành thạo bằng Tô Nhược Hân.
“Cám ơn.” Tô Nhược Hân cảm thấy mệt mỏi.
Cho dù tổng cộng thời gian cô châm kim và rút kim không lâu, nhưng trước sau cộng lại đều cần tập trung tất cả tinh thần, không thể có bất kỳ sự cẩu thả nào, thần kinh vẫn luôn căng thẳng cao độ.
Cho nên đặc biệt tiêu hao tâm tư và sức lực.
Thời gian rút kim mười mấy giây khiến cô còn mệt hơn cả chạy một cây số.
Mạc Tử Đơn đích thân thu dọn kim châm cho cô xong, lúc này mới nói: “Cô bé Tô, tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo cô.” Ông ta nhịn hồi lâu, nếu không hỏi, tối nay sẽ bứt rứt không thể ngủ yên.
“Ông hỏi đi.”
“Ngoài cô ra, tất cả bác sĩ chúng tôi khám bệnh đều nhất trí cho rằng căn bệnh này của ông cụ Tô không thể gặp gió. Vì sao cô vừa nhìn thấy ông cụ đã yêu cầu phòng phải thông gió?”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 524“Cô nhóc, cô định rút kim à?” Tính ra, Tô Nhược Hân đã đâm kim châm cứu bằng bạc xuống được gần nửa giờ.Là đến lúc rút kim rồi.Tô Nhược Hân gật đầu: “Ông xem qua khẩu quyết rút kim mà tôi mới đưa cho ông một lần, sau đó lại tới xem tôi rút kim.”“Được.” Mạc Tử Đơn hiểu rõ, Tô Nhược Hân đang muốn biểu thị cho ông ta xem. Ông ta xem khẩu quyết trước, sau đó nhìn Tô Nhược Hân rút kim là có thể học được luôn.Một phút sau, Tô Nhược Hân bắt đầu rút kim.Trong cửa ngoài cửa im ắng.Đám người không dám thở mạnh.Tất cả đều đồng loạt nhất trí nhìn Tô Nhược Hân.Cho dù là đến tận bây giờ, bọn họ vẫn không có cách nào tin được một cô gái trẻ tuổi như vậy lại có kỹ thuật châm cứu cao siêu mà người bình thường không theo kịp.Thậm chí còn làm Mạc Tử Đơn hận không thể xin làm đồ đệ của cô.Vù vù vù vù…Tổng cộng ba mươi mấy kim châm cứu bằng bạc, nhưng Tô Nhược Hân chỉ tốn mười mấy giây đã rút xuống hết.Thời gian cô rút kim còn không phải là kỹ thuật rút kim luôn mà trước tiên vê nhẹ trên thân kim một lát, cho mũi kim càng tiến sâu vào trong xương thịt hơn, sau đó mượn lực vê nhẹ kéo kim ra.Trong mười mấy giây, Mạc Tử Đơn vẫn nhìn không chớp mắt. Chờ Tô Nhược Hân rút kim xong. Ông ta lập tức xông lên, nhận lấy kim câm cứu bằng bạc trong tay Tô Nhược Hân: “Để tôi cất cho. Cô bé Tô vất vả rồi.”Quả thật quá thần kỳ.Quả nhiên Tô Nhược Hân bảo ông ta xem khẩu quyết rút kim trước là đúng rồi. Bằng không, ông ta chỉ nhìn Tô Nhược Hân rút kim còn không hiểu được đâu.Lúc này, ông ta đã học được kỹ thuật rút kim của Tô Nhược Hân.Về phần kỹ thuật châm kim, ngày mai có thể thử ở trên người ông cụ một lần.Nhưng, kỹ thuật của ông ta chắc chắn không nhanh và thành thạo bằng Tô Nhược Hân.“Cám ơn.” Tô Nhược Hân cảm thấy mệt mỏi.Cho dù tổng cộng thời gian cô châm kim và rút kim không lâu, nhưng trước sau cộng lại đều cần tập trung tất cả tinh thần, không thể có bất kỳ sự cẩu thả nào, thần kinh vẫn luôn căng thẳng cao độ.Cho nên đặc biệt tiêu hao tâm tư và sức lực.Thời gian rút kim mười mấy giây khiến cô còn mệt hơn cả chạy một cây số.Mạc Tử Đơn đích thân thu dọn kim châm cho cô xong, lúc này mới nói: “Cô bé Tô, tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo cô.” Ông ta nhịn hồi lâu, nếu không hỏi, tối nay sẽ bứt rứt không thể ngủ yên.“Ông hỏi đi.”“Ngoài cô ra, tất cả bác sĩ chúng tôi khám bệnh đều nhất trí cho rằng căn bệnh này của ông cụ Tô không thể gặp gió. Vì sao cô vừa nhìn thấy ông cụ đã yêu cầu phòng phải thông gió?”