Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 530

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 530“Ừm, mẹ gọi điện thoại rồi, anh trai mẹ nói tình huống hiện giờ của ông cụ rất ổn định, chỉ đợi ông cụ tỉnh lại thôi, nhưng mẹ cũng muốn có thể ở bên cạnh khi ông cụ tỉnh lại.” Lúc này Tăng Hiểu Khê mới nhận ra bản thân tỏ ra quá sốt ruột.“Dạ, con cũng phải ở bên cạnh ông ngoại, sau này ông ngoại sẽ thích con.”“Thích chứ, chắc chắn phải thích rồi, mẹ có một trai hai gái, đảm bảo ông ngoại con còn thích con hơn Cận Dĩnh nhiều.”Tăng Hiểu Khê vừa nhắc đến Cận Dĩnh , Tô Nhược Hân lập tức cười nói: “Lúc trước chị gái lấy người nước ngoài, chắc chắn mẹ đã phản đối.”Tăng Hiểu Khê đã mang bữa sáng lên, ngồi ở đối diện Tô Nhược Hân nói: “Phản đối cũng vô dụng, mẹ đã một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhưng chị con vẫn ra nước ngoài, hừ, từ đó mẹ cũng coi như chưa từng sinh ra con bé ngốc kia.”“Chắc chắn chị ấy cũng rất nhớ mẹ.” Mặc dù Tô Nhược Hân chưa từng gặp Cận Dĩnh , nhưng nhìn nếp nhà của nhà họ Cận, thật sự rất ấm áp, cho dù căn nhà lớn thế nào thì cũng có hương vị của một gia đình, cho nên, chắc chắn Cận Dĩnh cũng là một cô gái rất lưu luyến không muốn rời xa gia đình.Chỉ là vì yêu nên mới rời xa ba mẹ, cũng không biết người đàn ông nước ngoài mà cô ấy lấy là người như thế nào.“Không nhắc đến nó nữa, nhắc đến nó là mẹ lại bực mình, ăn cơm đi con.”Tô Nhược Hân ăn cơm.Sau đó Cận Hồng Huy cũng đi xuống.Trước khi lên xe, ông ta bận rộn bưng hai ly cafe nóng đặt trong ngăn chứa, một ly cho Tăng Hiểu Khê, một ly cho Tô Nhược Hân.“Cảm ơn ba nuôi.” Tô Nhược Hân nói.“Xem đi, con gái thực lễ phép.” Phát hiện Tăng Hiểu Khê chỉ uống cafe chứ không nói lời nào, Cận Hồng Huy liếc nhìn Tăng Hiểu Khê.“Tôi không lễ phép sao? Tôi là muốn thưởng thức tay nghề của ông trước rồi mới bình luận, ai biết cafe hôm nay ông pha có ngon hay không.”“Bây giờ uống rồi, cảm thấy thế nào?”“Cho nhiều đường quá, tôi sẽ béo lên.”“Bà không béo.”“Béo.”…Tô Nhược Hân ngồi trong một góc tràn đầy ánh nắng nghe Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy cãi lộn, đột nhiên phát hiện, hóa ra ngày tháng bình yên cô hằng mong muốn chính là như vậy, cô rất hâm mộ hai người bọn họ.So với hôm qua đi suốt đêm đến khu nghỉ dưỡng Long Thủ Sơn, hôm nay thoải mái hơn rất nhiều.Ánh nắng vừa vặn, dọc đường phong cảnh vô cùng vô tận.Tiến vào khu nghỉ dưỡng Long Thủ Sơn, Tô Nhược Hân đã biết vì sao giá nhà nơi này lại đắt như vậy rồi.Nói là ở vùng ngoại thành, nhưng thật ra cũng không xa xôi, nối liền với khu vực nội thành.Hơn nữa, đường xá được xây dựng vô cùng đẹp.Đường nhựa chia thành tám làn, ở nơi thông ra khu vực ngoại thành như vậy, con đường này thật sự rất rộng rãi. 

CHƯƠNG 530

“Ừm, mẹ gọi điện thoại rồi, anh trai mẹ nói tình huống hiện giờ của ông cụ rất ổn định, chỉ đợi ông cụ tỉnh lại thôi, nhưng mẹ cũng muốn có thể ở bên cạnh khi ông cụ tỉnh lại.” Lúc này Tăng Hiểu Khê mới nhận ra bản thân tỏ ra quá sốt ruột.

“Dạ, con cũng phải ở bên cạnh ông ngoại, sau này ông ngoại sẽ thích con.”

“Thích chứ, chắc chắn phải thích rồi, mẹ có một trai hai gái, đảm bảo ông ngoại con còn thích con hơn Cận Dĩnh nhiều.”

Tăng Hiểu Khê vừa nhắc đến Cận Dĩnh , Tô Nhược Hân lập tức cười nói: “Lúc trước chị gái lấy người nước ngoài, chắc chắn mẹ đã phản đối.”

Tăng Hiểu Khê đã mang bữa sáng lên, ngồi ở đối diện Tô Nhược Hân nói: “Phản đối cũng vô dụng, mẹ đã một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhưng chị con vẫn ra nước ngoài, hừ, từ đó mẹ cũng coi như chưa từng sinh ra con bé ngốc kia.”

“Chắc chắn chị ấy cũng rất nhớ mẹ.” Mặc dù Tô Nhược Hân chưa từng gặp Cận Dĩnh , nhưng nhìn nếp nhà của nhà họ Cận, thật sự rất ấm áp, cho dù căn nhà lớn thế nào thì cũng có hương vị của một gia đình, cho nên, chắc chắn Cận Dĩnh cũng là một cô gái rất lưu luyến không muốn rời xa gia đình.

Chỉ là vì yêu nên mới rời xa ba mẹ, cũng không biết người đàn ông nước ngoài mà cô ấy lấy là người như thế nào.

“Không nhắc đến nó nữa, nhắc đến nó là mẹ lại bực mình, ăn cơm đi con.”

Tô Nhược Hân ăn cơm.

Sau đó Cận Hồng Huy cũng đi xuống.

Trước khi lên xe, ông ta bận rộn bưng hai ly cafe nóng đặt trong ngăn chứa, một ly cho Tăng Hiểu Khê, một ly cho Tô Nhược Hân.

“Cảm ơn ba nuôi.” Tô Nhược Hân nói.

“Xem đi, con gái thực lễ phép.” Phát hiện Tăng Hiểu Khê chỉ uống cafe chứ không nói lời nào, Cận Hồng Huy liếc nhìn Tăng Hiểu Khê.

“Tôi không lễ phép sao? Tôi là muốn thưởng thức tay nghề của ông trước rồi mới bình luận, ai biết cafe hôm nay ông pha có ngon hay không.”

“Bây giờ uống rồi, cảm thấy thế nào?”

“Cho nhiều đường quá, tôi sẽ béo lên.”

“Bà không béo.”

“Béo.”

Tô Nhược Hân ngồi trong một góc tràn đầy ánh nắng nghe Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy cãi lộn, đột nhiên phát hiện, hóa ra ngày tháng bình yên cô hằng mong muốn chính là như vậy, cô rất hâm mộ hai người bọn họ.

So với hôm qua đi suốt đêm đến khu nghỉ dưỡng Long Thủ Sơn, hôm nay thoải mái hơn rất nhiều.

Ánh nắng vừa vặn, dọc đường phong cảnh vô cùng vô tận.

Tiến vào khu nghỉ dưỡng Long Thủ Sơn, Tô Nhược Hân đã biết vì sao giá nhà nơi này lại đắt như vậy rồi.

Nói là ở vùng ngoại thành, nhưng thật ra cũng không xa xôi, nối liền với khu vực nội thành.

Hơn nữa, đường xá được xây dựng vô cùng đẹp.

Đường nhựa chia thành tám làn, ở nơi thông ra khu vực ngoại thành như vậy, con đường này thật sự rất rộng rãi.

 

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 530“Ừm, mẹ gọi điện thoại rồi, anh trai mẹ nói tình huống hiện giờ của ông cụ rất ổn định, chỉ đợi ông cụ tỉnh lại thôi, nhưng mẹ cũng muốn có thể ở bên cạnh khi ông cụ tỉnh lại.” Lúc này Tăng Hiểu Khê mới nhận ra bản thân tỏ ra quá sốt ruột.“Dạ, con cũng phải ở bên cạnh ông ngoại, sau này ông ngoại sẽ thích con.”“Thích chứ, chắc chắn phải thích rồi, mẹ có một trai hai gái, đảm bảo ông ngoại con còn thích con hơn Cận Dĩnh nhiều.”Tăng Hiểu Khê vừa nhắc đến Cận Dĩnh , Tô Nhược Hân lập tức cười nói: “Lúc trước chị gái lấy người nước ngoài, chắc chắn mẹ đã phản đối.”Tăng Hiểu Khê đã mang bữa sáng lên, ngồi ở đối diện Tô Nhược Hân nói: “Phản đối cũng vô dụng, mẹ đã một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhưng chị con vẫn ra nước ngoài, hừ, từ đó mẹ cũng coi như chưa từng sinh ra con bé ngốc kia.”“Chắc chắn chị ấy cũng rất nhớ mẹ.” Mặc dù Tô Nhược Hân chưa từng gặp Cận Dĩnh , nhưng nhìn nếp nhà của nhà họ Cận, thật sự rất ấm áp, cho dù căn nhà lớn thế nào thì cũng có hương vị của một gia đình, cho nên, chắc chắn Cận Dĩnh cũng là một cô gái rất lưu luyến không muốn rời xa gia đình.Chỉ là vì yêu nên mới rời xa ba mẹ, cũng không biết người đàn ông nước ngoài mà cô ấy lấy là người như thế nào.“Không nhắc đến nó nữa, nhắc đến nó là mẹ lại bực mình, ăn cơm đi con.”Tô Nhược Hân ăn cơm.Sau đó Cận Hồng Huy cũng đi xuống.Trước khi lên xe, ông ta bận rộn bưng hai ly cafe nóng đặt trong ngăn chứa, một ly cho Tăng Hiểu Khê, một ly cho Tô Nhược Hân.“Cảm ơn ba nuôi.” Tô Nhược Hân nói.“Xem đi, con gái thực lễ phép.” Phát hiện Tăng Hiểu Khê chỉ uống cafe chứ không nói lời nào, Cận Hồng Huy liếc nhìn Tăng Hiểu Khê.“Tôi không lễ phép sao? Tôi là muốn thưởng thức tay nghề của ông trước rồi mới bình luận, ai biết cafe hôm nay ông pha có ngon hay không.”“Bây giờ uống rồi, cảm thấy thế nào?”“Cho nhiều đường quá, tôi sẽ béo lên.”“Bà không béo.”“Béo.”…Tô Nhược Hân ngồi trong một góc tràn đầy ánh nắng nghe Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy cãi lộn, đột nhiên phát hiện, hóa ra ngày tháng bình yên cô hằng mong muốn chính là như vậy, cô rất hâm mộ hai người bọn họ.So với hôm qua đi suốt đêm đến khu nghỉ dưỡng Long Thủ Sơn, hôm nay thoải mái hơn rất nhiều.Ánh nắng vừa vặn, dọc đường phong cảnh vô cùng vô tận.Tiến vào khu nghỉ dưỡng Long Thủ Sơn, Tô Nhược Hân đã biết vì sao giá nhà nơi này lại đắt như vậy rồi.Nói là ở vùng ngoại thành, nhưng thật ra cũng không xa xôi, nối liền với khu vực nội thành.Hơn nữa, đường xá được xây dựng vô cùng đẹp.Đường nhựa chia thành tám làn, ở nơi thông ra khu vực ngoại thành như vậy, con đường này thật sự rất rộng rãi. 

Chương 530