“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 544
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 544Lần này, Tô Nhược Hân dường như rất giận. Cô cúp điện thoại trước, sau đó tắt máy, làm liền một lúc mọi động tác, không hề do dự.Hạ Thiên Tường hít một hơi thật sâu.Người trước nay không hề biết căng thẳng là gì, giờ phút này lại cảm thấy hơi khẩn trương: “Nhược Hân, anh chỉ muốn tạo bất ngờ cho em.”Tô Nhược Hân vẫn tiếp tục ăn, không quan tâm đến anh.“Nhược Hân, anh không có cách nào xâm nhập vào cuộc sống của em từ nhỏ đến lớn, nên anh chỉ muốn chuyến du lịch đầu tiên của em có anh đi cùng.”Tô Nhược Hân múc một muỗng canh, muốn uống, vẫn mặc kệ anh.Nhìn thấy Tô Nhược Hân thật sự sắp uống, Hạ Thiên Tường bèn duỗi tay ra chặn lại: “Canh lạnh lắm, đừng uống được không? Không tốt cho dạ dày.”Giọng nói của anh dịu dàng, ấm áp, rất đủ kiên nhẫn.Sau đó, Tô Nhược Hân đột nhiên òa một tiếng, bật khóc.Gương mặt nhỏ nhắn lập tức nhũn ra.Hạ Thiên Tường ngây người ngay tại chỗ, rút khăn giấy đưa cho Tô Nhược Hân, nhưng đưa được một nửa lại bỏ xuống.Sau đó, anh đứng nguyên tại chỗ, sửng sốt hoàn toàn không biết phải làm sao.Nhìn thấy Tô Nhược Hân vẫn còn khóc, nước mắt rơi ngày càng nhiều, Hạ Thiên Tường chợt cúi người xuống, tay ôm lấy thắt lưng cô, chặn chiếc miệng nhỏ nhắn của cô lại.Ngoài cách này, anh không nghĩ ra được cách khác.Tiếng khóc lập tức im bặt.Nhưng giữa răng và môi lại có mùi máu tanh.Tô Nhược Hân lại giống như thú dữ nhỏ, cắn Hạ Thiên Tường.Đau.Nhưng anh vẫn không buông ra.Cô cắn anh cũng được, còn tốt hơn cô ngó lơ anh, khóc lóc, như vậy anh càng đau lòng hơn.Hồi lâu, cho đến khi Tô Nhược Hân thở hổn hển, Hạ Thiên Tường mới thở phào một hơi.Sau đó, cũng không biết đã rời cánh môi từ bao giờ.Cô không cắn anh nữa, anh nhìn đôi mắt sưng đỏ của cô, ôm cô ngồi lên ghế sofa trong phòng khách, thấp giọng nói: “Đừng trách Mỹ Lan, là anh ép cô ấy. Nhược Hân, anh thật sự thích em, muốn làm bạn trai của em, muốn trở thành người đàn ông của em.”Đoán chừng, trước nay chưa từng nói những lời sến súa như vậy, cho nên sau khi nói xong, lỗ tai Tô Nhược Hân đỏ bừng lên.Tô Nhược Hân vùi trong lòng anh, vẫn không lên tiếng.“Nhược Hân, trước khi quen em, anh chưa từng yêu ai, cũng không có bất kỳ kinh nghiệm nào, càng không biết đối xử với em như thế nào mới đúng. Gần đây, mặc dù mỗi ngày anh đều lên google tìm kiếm cẩm nang theo đuổi vợ, nhưng anh phát hiện những cẩm nang đó cũng có thể xem thử, sau đó khi dùng thật, em… em hình như lại không vui lắm. Em nhìn đi, bất ngờ đâu thì chẳng thấy, ngược lại còn khiến em khóc. Là anh không tốt, sau này sẽ không đọc cẩm nang theo đuổi vợ nữa.”
CHƯƠNG 544
Lần này, Tô Nhược Hân dường như rất giận. Cô cúp điện thoại trước, sau đó tắt máy, làm liền một lúc mọi động tác, không hề do dự.
Hạ Thiên Tường hít một hơi thật sâu.
Người trước nay không hề biết căng thẳng là gì, giờ phút này lại cảm thấy hơi khẩn trương: “Nhược Hân, anh chỉ muốn tạo bất ngờ cho em.”
Tô Nhược Hân vẫn tiếp tục ăn, không quan tâm đến anh.
“Nhược Hân, anh không có cách nào xâm nhập vào cuộc sống của em từ nhỏ đến lớn, nên anh chỉ muốn chuyến du lịch đầu tiên của em có anh đi cùng.”
Tô Nhược Hân múc một muỗng canh, muốn uống, vẫn mặc kệ anh.
Nhìn thấy Tô Nhược Hân thật sự sắp uống, Hạ Thiên Tường bèn duỗi tay ra chặn lại: “Canh lạnh lắm, đừng uống được không? Không tốt cho dạ dày.”
Giọng nói của anh dịu dàng, ấm áp, rất đủ kiên nhẫn.
Sau đó, Tô Nhược Hân đột nhiên òa một tiếng, bật khóc.
Gương mặt nhỏ nhắn lập tức nhũn ra.
Hạ Thiên Tường ngây người ngay tại chỗ, rút khăn giấy đưa cho Tô Nhược Hân, nhưng đưa được một nửa lại bỏ xuống.
Sau đó, anh đứng nguyên tại chỗ, sửng sốt hoàn toàn không biết phải làm sao.
Nhìn thấy Tô Nhược Hân vẫn còn khóc, nước mắt rơi ngày càng nhiều, Hạ Thiên Tường chợt cúi người xuống, tay ôm lấy thắt lưng cô, chặn chiếc miệng nhỏ nhắn của cô lại.
Ngoài cách này, anh không nghĩ ra được cách khác.
Tiếng khóc lập tức im bặt.
Nhưng giữa răng và môi lại có mùi máu tanh.
Tô Nhược Hân lại giống như thú dữ nhỏ, cắn Hạ Thiên Tường.
Đau.
Nhưng anh vẫn không buông ra.
Cô cắn anh cũng được, còn tốt hơn cô ngó lơ anh, khóc lóc, như vậy anh càng đau lòng hơn.
Hồi lâu, cho đến khi Tô Nhược Hân thở hổn hển, Hạ Thiên Tường mới thở phào một hơi.
Sau đó, cũng không biết đã rời cánh môi từ bao giờ.
Cô không cắn anh nữa, anh nhìn đôi mắt sưng đỏ của cô, ôm cô ngồi lên ghế sofa trong phòng khách, thấp giọng nói: “Đừng trách Mỹ Lan, là anh ép cô ấy. Nhược Hân, anh thật sự thích em, muốn làm bạn trai của em, muốn trở thành người đàn ông của em.”
Đoán chừng, trước nay chưa từng nói những lời sến súa như vậy, cho nên sau khi nói xong, lỗ tai Tô Nhược Hân đỏ bừng lên.
Tô Nhược Hân vùi trong lòng anh, vẫn không lên tiếng.
“Nhược Hân, trước khi quen em, anh chưa từng yêu ai, cũng không có bất kỳ kinh nghiệm nào, càng không biết đối xử với em như thế nào mới đúng. Gần đây, mặc dù mỗi ngày anh đều lên google tìm kiếm cẩm nang theo đuổi vợ, nhưng anh phát hiện những cẩm nang đó cũng có thể xem thử, sau đó khi dùng thật, em… em hình như lại không vui lắm. Em nhìn đi, bất ngờ đâu thì chẳng thấy, ngược lại còn khiến em khóc. Là anh không tốt, sau này sẽ không đọc cẩm nang theo đuổi vợ nữa.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 544Lần này, Tô Nhược Hân dường như rất giận. Cô cúp điện thoại trước, sau đó tắt máy, làm liền một lúc mọi động tác, không hề do dự.Hạ Thiên Tường hít một hơi thật sâu.Người trước nay không hề biết căng thẳng là gì, giờ phút này lại cảm thấy hơi khẩn trương: “Nhược Hân, anh chỉ muốn tạo bất ngờ cho em.”Tô Nhược Hân vẫn tiếp tục ăn, không quan tâm đến anh.“Nhược Hân, anh không có cách nào xâm nhập vào cuộc sống của em từ nhỏ đến lớn, nên anh chỉ muốn chuyến du lịch đầu tiên của em có anh đi cùng.”Tô Nhược Hân múc một muỗng canh, muốn uống, vẫn mặc kệ anh.Nhìn thấy Tô Nhược Hân thật sự sắp uống, Hạ Thiên Tường bèn duỗi tay ra chặn lại: “Canh lạnh lắm, đừng uống được không? Không tốt cho dạ dày.”Giọng nói của anh dịu dàng, ấm áp, rất đủ kiên nhẫn.Sau đó, Tô Nhược Hân đột nhiên òa một tiếng, bật khóc.Gương mặt nhỏ nhắn lập tức nhũn ra.Hạ Thiên Tường ngây người ngay tại chỗ, rút khăn giấy đưa cho Tô Nhược Hân, nhưng đưa được một nửa lại bỏ xuống.Sau đó, anh đứng nguyên tại chỗ, sửng sốt hoàn toàn không biết phải làm sao.Nhìn thấy Tô Nhược Hân vẫn còn khóc, nước mắt rơi ngày càng nhiều, Hạ Thiên Tường chợt cúi người xuống, tay ôm lấy thắt lưng cô, chặn chiếc miệng nhỏ nhắn của cô lại.Ngoài cách này, anh không nghĩ ra được cách khác.Tiếng khóc lập tức im bặt.Nhưng giữa răng và môi lại có mùi máu tanh.Tô Nhược Hân lại giống như thú dữ nhỏ, cắn Hạ Thiên Tường.Đau.Nhưng anh vẫn không buông ra.Cô cắn anh cũng được, còn tốt hơn cô ngó lơ anh, khóc lóc, như vậy anh càng đau lòng hơn.Hồi lâu, cho đến khi Tô Nhược Hân thở hổn hển, Hạ Thiên Tường mới thở phào một hơi.Sau đó, cũng không biết đã rời cánh môi từ bao giờ.Cô không cắn anh nữa, anh nhìn đôi mắt sưng đỏ của cô, ôm cô ngồi lên ghế sofa trong phòng khách, thấp giọng nói: “Đừng trách Mỹ Lan, là anh ép cô ấy. Nhược Hân, anh thật sự thích em, muốn làm bạn trai của em, muốn trở thành người đàn ông của em.”Đoán chừng, trước nay chưa từng nói những lời sến súa như vậy, cho nên sau khi nói xong, lỗ tai Tô Nhược Hân đỏ bừng lên.Tô Nhược Hân vùi trong lòng anh, vẫn không lên tiếng.“Nhược Hân, trước khi quen em, anh chưa từng yêu ai, cũng không có bất kỳ kinh nghiệm nào, càng không biết đối xử với em như thế nào mới đúng. Gần đây, mặc dù mỗi ngày anh đều lên google tìm kiếm cẩm nang theo đuổi vợ, nhưng anh phát hiện những cẩm nang đó cũng có thể xem thử, sau đó khi dùng thật, em… em hình như lại không vui lắm. Em nhìn đi, bất ngờ đâu thì chẳng thấy, ngược lại còn khiến em khóc. Là anh không tốt, sau này sẽ không đọc cẩm nang theo đuổi vợ nữa.”