“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 550
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 550Sau đó, cô nhìn lên đầu của hai người.Đầu của người đàn ông bị vỡ nát, không thể cứu được nữa.Người phụ nữ vẫn còn thở, thân thể và đầu ngã vào người đàn ông.Mắt của Tô Nhược Hân bỗng trở nên ươn ướt.Đúng vậy, lúc rơi xuống cùng nhau, cô có thể nhìn thấy rõ ràng, người đàn ông ngã xuống trước cô gái nên để cô gái dựa vào người anh ta, làm giảm tốc độ rơi, ít nhất như vậy cũng sẽ không đau.Đây là những khả năng Tô Nhược Hân nghĩ đến.Kết quả là người đàn ông tiếp đất đầu tiên nên chết ngay lập tức.Tô Nhược Hân lập tức ngồi xổm bên cạnh cô gái và nhẹ nhàng nói: “Tôi có thể cứu cô.”Giọng nói vô cùng dịu dàng.Nhưng cô nhìn thấy đôi mắt hơi mở của cô gái chứa đầy sự cầu xin.“Đừng.”Không phát ra âm thanh, chỉ là khẩu hình của cô gái.Cô gái bất lực phát ra âm thanh.“Có lời trăn trối gì không?” Tô Nhược Hân hỏi lại.“Túi quần.” Vẫn là hai từ khẩu hình.Vẫn không phát ra âm thanh gì.Tay Tô Nhược Hân đút vào túi quần của cô gái, lấy ra một phong thư.“Giao cho cảnh sát.” Cô gái nói xong, chậm rãi nhắm mắt lại.Tô Nhược Hân đang định cầm phong thư đứng dậy thì có một người đàn ông bên cạnh đột nhiên nắm lấy vai cô lắc: “Cô cứu cô ấy được không? Mau cứu giúp cô ấy, tôi nhìn thấy rồi, cô nói có thể cứu cô ấy.”Người đàn ông bỗng hét lên, đám đông vốn ồn ào đột nhiên im lặng lại.Mọi người đều nhìn về phía người đàn ông và Tô Nhược Hân.“Anh thích cô ấy à?” Tô Nhược Hân quay lại hỏi người đàn ông, giọng rất bình tĩnh.“Tôi … tôi …” Người đàn ông có chút hoảng loạn trước đôi mắt cực kỳ bình tĩnh của Tô Nhược Hân.“Nếu anh thích cô ấy, hãy để cô ấy ra đi theo cách mà cô ấy muốn.”Sau đó, chỉ nhìn thấy toàn thân người đàn ông run rẩy, anh ta cuối cùng cũng buông Tô Nhược Hân ra, sau đó anh ta ôm đầu và hét lên “a”, toàn bộ hang động tràn ngập tiếng hét hoảng sợ và đau đớn của anh ta.Liên tiếp không ngừng.Đội cứu hộ đã đến.Bảo vệ cũng đến.Bảo vệ bắt đầu duy trì trật tự, bên trong hiện trường được giăng dây chỉ còn người chết và nhân viên cứu hộ.Tô Nhược Hân đã được Hạ Thiên Tường lặng lẽ dẫn đến một góc.
CHƯƠNG 550
Sau đó, cô nhìn lên đầu của hai người.
Đầu của người đàn ông bị vỡ nát, không thể cứu được nữa.
Người phụ nữ vẫn còn thở, thân thể và đầu ngã vào người đàn ông.
Mắt của Tô Nhược Hân bỗng trở nên ươn ướt.
Đúng vậy, lúc rơi xuống cùng nhau, cô có thể nhìn thấy rõ ràng, người đàn ông ngã xuống trước cô gái nên để cô gái dựa vào người anh ta, làm giảm tốc độ rơi, ít nhất như vậy cũng sẽ không đau.
Đây là những khả năng Tô Nhược Hân nghĩ đến.
Kết quả là người đàn ông tiếp đất đầu tiên nên chết ngay lập tức.
Tô Nhược Hân lập tức ngồi xổm bên cạnh cô gái và nhẹ nhàng nói: “Tôi có thể cứu cô.”
Giọng nói vô cùng dịu dàng.
Nhưng cô nhìn thấy đôi mắt hơi mở của cô gái chứa đầy sự cầu xin.
“Đừng.”
Không phát ra âm thanh, chỉ là khẩu hình của cô gái.
Cô gái bất lực phát ra âm thanh.
“Có lời trăn trối gì không?” Tô Nhược Hân hỏi lại.
“Túi quần.” Vẫn là hai từ khẩu hình.
Vẫn không phát ra âm thanh gì.
Tay Tô Nhược Hân đút vào túi quần của cô gái, lấy ra một phong thư.
“Giao cho cảnh sát.” Cô gái nói xong, chậm rãi nhắm mắt lại.
Tô Nhược Hân đang định cầm phong thư đứng dậy thì có một người đàn ông bên cạnh đột nhiên nắm lấy vai cô lắc: “Cô cứu cô ấy được không? Mau cứu giúp cô ấy, tôi nhìn thấy rồi, cô nói có thể cứu cô ấy.”
Người đàn ông bỗng hét lên, đám đông vốn ồn ào đột nhiên im lặng lại.
Mọi người đều nhìn về phía người đàn ông và Tô Nhược Hân.
“Anh thích cô ấy à?” Tô Nhược Hân quay lại hỏi người đàn ông, giọng rất bình tĩnh.
“Tôi … tôi …” Người đàn ông có chút hoảng loạn trước đôi mắt cực kỳ bình tĩnh của Tô Nhược Hân.
“Nếu anh thích cô ấy, hãy để cô ấy ra đi theo cách mà cô ấy muốn.”
Sau đó, chỉ nhìn thấy toàn thân người đàn ông run rẩy, anh ta cuối cùng cũng buông Tô Nhược Hân ra, sau đó anh ta ôm đầu và hét lên “a”, toàn bộ hang động tràn ngập tiếng hét hoảng sợ và đau đớn của anh ta.
Liên tiếp không ngừng.
Đội cứu hộ đã đến.
Bảo vệ cũng đến.
Bảo vệ bắt đầu duy trì trật tự, bên trong hiện trường được giăng dây chỉ còn người chết và nhân viên cứu hộ.
Tô Nhược Hân đã được Hạ Thiên Tường lặng lẽ dẫn đến một góc.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 550Sau đó, cô nhìn lên đầu của hai người.Đầu của người đàn ông bị vỡ nát, không thể cứu được nữa.Người phụ nữ vẫn còn thở, thân thể và đầu ngã vào người đàn ông.Mắt của Tô Nhược Hân bỗng trở nên ươn ướt.Đúng vậy, lúc rơi xuống cùng nhau, cô có thể nhìn thấy rõ ràng, người đàn ông ngã xuống trước cô gái nên để cô gái dựa vào người anh ta, làm giảm tốc độ rơi, ít nhất như vậy cũng sẽ không đau.Đây là những khả năng Tô Nhược Hân nghĩ đến.Kết quả là người đàn ông tiếp đất đầu tiên nên chết ngay lập tức.Tô Nhược Hân lập tức ngồi xổm bên cạnh cô gái và nhẹ nhàng nói: “Tôi có thể cứu cô.”Giọng nói vô cùng dịu dàng.Nhưng cô nhìn thấy đôi mắt hơi mở của cô gái chứa đầy sự cầu xin.“Đừng.”Không phát ra âm thanh, chỉ là khẩu hình của cô gái.Cô gái bất lực phát ra âm thanh.“Có lời trăn trối gì không?” Tô Nhược Hân hỏi lại.“Túi quần.” Vẫn là hai từ khẩu hình.Vẫn không phát ra âm thanh gì.Tay Tô Nhược Hân đút vào túi quần của cô gái, lấy ra một phong thư.“Giao cho cảnh sát.” Cô gái nói xong, chậm rãi nhắm mắt lại.Tô Nhược Hân đang định cầm phong thư đứng dậy thì có một người đàn ông bên cạnh đột nhiên nắm lấy vai cô lắc: “Cô cứu cô ấy được không? Mau cứu giúp cô ấy, tôi nhìn thấy rồi, cô nói có thể cứu cô ấy.”Người đàn ông bỗng hét lên, đám đông vốn ồn ào đột nhiên im lặng lại.Mọi người đều nhìn về phía người đàn ông và Tô Nhược Hân.“Anh thích cô ấy à?” Tô Nhược Hân quay lại hỏi người đàn ông, giọng rất bình tĩnh.“Tôi … tôi …” Người đàn ông có chút hoảng loạn trước đôi mắt cực kỳ bình tĩnh của Tô Nhược Hân.“Nếu anh thích cô ấy, hãy để cô ấy ra đi theo cách mà cô ấy muốn.”Sau đó, chỉ nhìn thấy toàn thân người đàn ông run rẩy, anh ta cuối cùng cũng buông Tô Nhược Hân ra, sau đó anh ta ôm đầu và hét lên “a”, toàn bộ hang động tràn ngập tiếng hét hoảng sợ và đau đớn của anh ta.Liên tiếp không ngừng.Đội cứu hộ đã đến.Bảo vệ cũng đến.Bảo vệ bắt đầu duy trì trật tự, bên trong hiện trường được giăng dây chỉ còn người chết và nhân viên cứu hộ.Tô Nhược Hân đã được Hạ Thiên Tường lặng lẽ dẫn đến một góc.