“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 559
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 559Anh rất muốn đi theo vào, nhưng cô đã cảnh cáo qua, nên lúc cô còn chưa ngủ, anh tuyệt đối không dám đi vào.“Nhược Hân, chúc ngủ ngon.”“Hạ Thiên Tường, chúc ngủ ngon.”“Gọi là Thiên Tường.” Hạ Thiên Tường vốn không muốn rời đi, như vậy lại tìm được lý do để có thể tiếp tục ở lại bên cạnh cô.“Có … Hơi buồn nôn.”“Không buồn nôn.”“Được, sau này em sẽ thay đổi, anh mau đi làm việc đi, trong sổ tay của anh có rất nhiều công việc đang chờ anh.” Tô Nhược Hân đẩy Hạ Thiên Tường đi.Anh nghĩ nếu anh nói anh không có việc, liệu cô có tin không?Cô không tin điều đó chút nào.Cô biết anh bận rộn như thế nào.Cho đến bây giờ, anh làm việc gì cũng luôn có kế hoạch.Nếu anh không bận việc, anh thực sự không cần phải mang theo máy tính xách tay của mình vào khách sạn.“Được rồi.” Hạ Thiên Tường vốn vẫn không muốn để Tô Nhược Hân đi, nhưng lời nhắc nhở của cô gái là đúng, nếu công việc trong máy tính xách tay của anh được in ra, chắc chắn sẽ chất thành núi.Anh chỉ để cho thư ký hủy bỏ hành trình của anh, về phần công việc, tuy rằng anh cũng muốn hủy bỏ, nhưng không có cách nào cả, trong máy tính của anh đều là công việc mà người khác không thể thay thế anh hoàn thành.Anh chỉ có thể tự mình làm.Mỗi người trở về phòng của riêng mình.Hạ Thiên Tường mở máy tính lên bắt đầu làm việc.Tô Nhược Hân tắt đèn nằm lên giường, cô chỉ cần dùng một chút mẹo nhỏ là có thể ngủ ngay.Nhưng cô không muốn ngủ bây giờ.Trong đầu cô tất cả đều là hai người nam và nữ đã chết.Suy nghĩ một lúc, cô lấy điện thoại di động ra gọi số điện thoại của đồn cảnh sát nơi này khi đi xuống lầu mua kẹo sầu riêng và bộ bài.Điện thoại đã được kết nối.“Xin chào, bạn có gì muốn báo cảnh sát hay sao?”“Tôi muốn hỏi hai người hôm nay ngã chết, có người nào nhận thi thể không?”“Có.”“Có phải là một người đàn ông hay không?” Tô Nhược Hân lại hỏi.“Vâng, cô là …”“Có thể cho tôi thông tin liên lạc của anh ấy không?”“Cô tìm anh ấy có việc?”“Ừm, anh ấy bị ốm, tôi có chút thuốc muốn đưa cho anh ấy, thuốc có thể chữa bệnh cho anh ấy, tôi và anh ấy quen biết, chỉ là không cẩn thận làm mất số điện thoại của anh ấy.”
CHƯƠNG 559
Anh rất muốn đi theo vào, nhưng cô đã cảnh cáo qua, nên lúc cô còn chưa ngủ, anh tuyệt đối không dám đi vào.
“Nhược Hân, chúc ngủ ngon.”
“Hạ Thiên Tường, chúc ngủ ngon.”
“Gọi là Thiên Tường.” Hạ Thiên Tường vốn không muốn rời đi, như vậy lại tìm được lý do để có thể tiếp tục ở lại bên cạnh cô.
“Có … Hơi buồn nôn.”
“Không buồn nôn.”
“Được, sau này em sẽ thay đổi, anh mau đi làm việc đi, trong sổ tay của anh có rất nhiều công việc đang chờ anh.” Tô Nhược Hân đẩy Hạ Thiên Tường đi.
Anh nghĩ nếu anh nói anh không có việc, liệu cô có tin không?
Cô không tin điều đó chút nào.
Cô biết anh bận rộn như thế nào.
Cho đến bây giờ, anh làm việc gì cũng luôn có kế hoạch.
Nếu anh không bận việc, anh thực sự không cần phải mang theo máy tính xách tay của mình vào khách sạn.
“Được rồi.” Hạ Thiên Tường vốn vẫn không muốn để Tô Nhược Hân đi, nhưng lời nhắc nhở của cô gái là đúng, nếu công việc trong máy tính xách tay của anh được in ra, chắc chắn sẽ chất thành núi.
Anh chỉ để cho thư ký hủy bỏ hành trình của anh, về phần công việc, tuy rằng anh cũng muốn hủy bỏ, nhưng không có cách nào cả, trong máy tính của anh đều là công việc mà người khác không thể thay thế anh hoàn thành.
Anh chỉ có thể tự mình làm.
Mỗi người trở về phòng của riêng mình.
Hạ Thiên Tường mở máy tính lên bắt đầu làm việc.
Tô Nhược Hân tắt đèn nằm lên giường, cô chỉ cần dùng một chút mẹo nhỏ là có thể ngủ ngay.
Nhưng cô không muốn ngủ bây giờ.
Trong đầu cô tất cả đều là hai người nam và nữ đã chết.
Suy nghĩ một lúc, cô lấy điện thoại di động ra gọi số điện thoại của đồn cảnh sát nơi này khi đi xuống lầu mua kẹo sầu riêng và bộ bài.
Điện thoại đã được kết nối.
“Xin chào, bạn có gì muốn báo cảnh sát hay sao?”
“Tôi muốn hỏi hai người hôm nay ngã chết, có người nào nhận thi thể không?”
“Có.”
“Có phải là một người đàn ông hay không?” Tô Nhược Hân lại hỏi.
“Vâng, cô là …”
“Có thể cho tôi thông tin liên lạc của anh ấy không?”
“Cô tìm anh ấy có việc?”
“Ừm, anh ấy bị ốm, tôi có chút thuốc muốn đưa cho anh ấy, thuốc có thể chữa bệnh cho anh ấy, tôi và anh ấy quen biết, chỉ là không cẩn thận làm mất số điện thoại của anh ấy.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 559Anh rất muốn đi theo vào, nhưng cô đã cảnh cáo qua, nên lúc cô còn chưa ngủ, anh tuyệt đối không dám đi vào.“Nhược Hân, chúc ngủ ngon.”“Hạ Thiên Tường, chúc ngủ ngon.”“Gọi là Thiên Tường.” Hạ Thiên Tường vốn không muốn rời đi, như vậy lại tìm được lý do để có thể tiếp tục ở lại bên cạnh cô.“Có … Hơi buồn nôn.”“Không buồn nôn.”“Được, sau này em sẽ thay đổi, anh mau đi làm việc đi, trong sổ tay của anh có rất nhiều công việc đang chờ anh.” Tô Nhược Hân đẩy Hạ Thiên Tường đi.Anh nghĩ nếu anh nói anh không có việc, liệu cô có tin không?Cô không tin điều đó chút nào.Cô biết anh bận rộn như thế nào.Cho đến bây giờ, anh làm việc gì cũng luôn có kế hoạch.Nếu anh không bận việc, anh thực sự không cần phải mang theo máy tính xách tay của mình vào khách sạn.“Được rồi.” Hạ Thiên Tường vốn vẫn không muốn để Tô Nhược Hân đi, nhưng lời nhắc nhở của cô gái là đúng, nếu công việc trong máy tính xách tay của anh được in ra, chắc chắn sẽ chất thành núi.Anh chỉ để cho thư ký hủy bỏ hành trình của anh, về phần công việc, tuy rằng anh cũng muốn hủy bỏ, nhưng không có cách nào cả, trong máy tính của anh đều là công việc mà người khác không thể thay thế anh hoàn thành.Anh chỉ có thể tự mình làm.Mỗi người trở về phòng của riêng mình.Hạ Thiên Tường mở máy tính lên bắt đầu làm việc.Tô Nhược Hân tắt đèn nằm lên giường, cô chỉ cần dùng một chút mẹo nhỏ là có thể ngủ ngay.Nhưng cô không muốn ngủ bây giờ.Trong đầu cô tất cả đều là hai người nam và nữ đã chết.Suy nghĩ một lúc, cô lấy điện thoại di động ra gọi số điện thoại của đồn cảnh sát nơi này khi đi xuống lầu mua kẹo sầu riêng và bộ bài.Điện thoại đã được kết nối.“Xin chào, bạn có gì muốn báo cảnh sát hay sao?”“Tôi muốn hỏi hai người hôm nay ngã chết, có người nào nhận thi thể không?”“Có.”“Có phải là một người đàn ông hay không?” Tô Nhược Hân lại hỏi.“Vâng, cô là …”“Có thể cho tôi thông tin liên lạc của anh ấy không?”“Cô tìm anh ấy có việc?”“Ừm, anh ấy bị ốm, tôi có chút thuốc muốn đưa cho anh ấy, thuốc có thể chữa bệnh cho anh ấy, tôi và anh ấy quen biết, chỉ là không cẩn thận làm mất số điện thoại của anh ấy.”