Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 604

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 604“Anh đang họp, em lại gửi tin nhắn, em đang thả thính anh.” Sau đó, anh phát hiện, điện thoại sáng lên, lập tức tạm dừng cuộc họp, rồi lén đi vào phòng này.Cách cũng gần, đi bộ là đến.Nhưng không ngờ, Tô Nhược Hân thả thính anh xong, lại thản nhiên đi ngủ.“Hạ Thiên Tường, nói như vậy, trước đó anh nói chúc ngủ ngon với em, cũng là đang thả thính em à?” Tô Nhược Hân nghiến răng nghiến lợi.“Ừm.” Tô Nhược Hân không ngờ, Hạ Thiên Tường lại mặt dày thừa nhận anh đang thả thính cô.“Hạ Thiên Tường, cái tên khốn kiếp này.” Tô Nhược Hân dùng cả chân và tay đạp lên người Hạ Thiên Tường. Người đàn ông này quá xấu xa, cô thật sự muốn đánh anh.Nhưng, cho dù cô đá hay đánh, Hạ Thiên Tường đều để mặc Tô Nhược Hân vừa đánh vừa đá mà không hề né tránh, cho đến khi cô mệt mỏi và giảm tốc độ, anh mới nói với giọng trầm và khàn: “Không thả thính em, em sẽ không nhớ anh.”Kết quả là, câu nói này đã thành công dập tắt cơn giận của Tô Nhược Hân. Lần này, cô dứt khoát cắn Hạ Thiên Tường một cái.Cắn vào vai anh.Cho đến khi giữa răng và môi đều là mùi máu tanh, cô mới thả anh ra: “Hạ Thiên Tường, sao anh không đi chết đi?”“Bởi vì em sẽ nhớ anh, sẽ buồn, cả đời sẽ không gả cho ai, anh không muốn em thành góa phụ.”“Ầm” một tiếng, cả người Tô Nhược Hân ngây ra. Người đàn ông này biết thả thính như vậy từ lúc nào thế?Càng thả càng chuyên nghiệp.Hơn nữa, mỗi câu đều khiến tim cô đập nhanh hơn.Cô xong đời rồi.Cô sắp bị anh thả thính cho trong mắt, trong tim chỉ còn duy nhất mình anh rồi.Hình như cô yêu anh mất rồi.Nhưng mà, cho dù yêu, cô cũng không thể thừa nhận.Nếu không, cô cảm thấy người đàn ông giống như Hạ Thiên Tường chắc chắn sẽ phổng mũi mất.Nhìn bây giờ đi, không nói lời nào đã lẻn vào nhà người khác, thả thính cô, thật sự quá đáng: “Hạ Thiên Tường, đây không phải là nhà anh, mà là nhà họ Cận.”Một bàn tay to lớn ôm lấy Tô Nhược Hân, giọng khàn nói: “Anh biết chứ, chỉ dựa như vậy thôi, mười phút sau anh sẽ rời đi.” Anh vẫn còn cuộc họp video mà.Lúc này, các quản lý cấp cao đều đang đợi trước màn hình máy tính, chờ anh về đó.Nhưng khi tạm dừng cuộc họp video, anh không hề thông báo khi nào sẽ tiếp tục cuộc họp.Bởi vì khi tắt máy tính rời đi, anh không đảm bảo khi nào có thể quay lại.Anh cảm thấy, ngay khi nhìn thấy Tô Nhược Hân, thời gian trôi qua rất nhanh, vì vậy anh không muốn rời khỏi cô, không muốn trở lại phòng ngủ lạnh lẽo trong căn nhà cô quạnh đó của mình.

CHƯƠNG 604

“Anh đang họp, em lại gửi tin nhắn, em đang thả thính anh.” Sau đó, anh phát hiện, điện thoại sáng lên, lập tức tạm dừng cuộc họp, rồi lén đi vào phòng này.

Cách cũng gần, đi bộ là đến.

Nhưng không ngờ, Tô Nhược Hân thả thính anh xong, lại thản nhiên đi ngủ.

“Hạ Thiên Tường, nói như vậy, trước đó anh nói chúc ngủ ngon với em, cũng là đang thả thính em à?” Tô Nhược Hân nghiến răng nghiến lợi.

“Ừm.” Tô Nhược Hân không ngờ, Hạ Thiên Tường lại mặt dày thừa nhận anh đang thả thính cô.

“Hạ Thiên Tường, cái tên khốn kiếp này.” Tô Nhược Hân dùng cả chân và tay đạp lên người Hạ Thiên Tường. Người đàn ông này quá xấu xa, cô thật sự muốn đánh anh.

Nhưng, cho dù cô đá hay đánh, Hạ Thiên Tường đều để mặc Tô Nhược Hân vừa đánh vừa đá mà không hề né tránh, cho đến khi cô mệt mỏi và giảm tốc độ, anh mới nói với giọng trầm và khàn: “Không thả thính em, em sẽ không nhớ anh.”

Kết quả là, câu nói này đã thành công dập tắt cơn giận của Tô Nhược Hân. Lần này, cô dứt khoát cắn Hạ Thiên Tường một cái.

Cắn vào vai anh.

Cho đến khi giữa răng và môi đều là mùi máu tanh, cô mới thả anh ra: “Hạ Thiên Tường, sao anh không đi chết đi?”

“Bởi vì em sẽ nhớ anh, sẽ buồn, cả đời sẽ không gả cho ai, anh không muốn em thành góa phụ.”

“Ầm” một tiếng, cả người Tô Nhược Hân ngây ra. Người đàn ông này biết thả thính như vậy từ lúc nào thế?

Càng thả càng chuyên nghiệp.

Hơn nữa, mỗi câu đều khiến tim cô đập nhanh hơn.

Cô xong đời rồi.

Cô sắp bị anh thả thính cho trong mắt, trong tim chỉ còn duy nhất mình anh rồi.

Hình như cô yêu anh mất rồi.

Nhưng mà, cho dù yêu, cô cũng không thể thừa nhận.

Nếu không, cô cảm thấy người đàn ông giống như Hạ Thiên Tường chắc chắn sẽ phổng mũi mất.

Nhìn bây giờ đi, không nói lời nào đã lẻn vào nhà người khác, thả thính cô, thật sự quá đáng: “Hạ Thiên Tường, đây không phải là nhà anh, mà là nhà họ Cận.”

Một bàn tay to lớn ôm lấy Tô Nhược Hân, giọng khàn nói: “Anh biết chứ, chỉ dựa như vậy thôi, mười phút sau anh sẽ rời đi.” Anh vẫn còn cuộc họp video mà.

Lúc này, các quản lý cấp cao đều đang đợi trước màn hình máy tính, chờ anh về đó.

Nhưng khi tạm dừng cuộc họp video, anh không hề thông báo khi nào sẽ tiếp tục cuộc họp.

Bởi vì khi tắt máy tính rời đi, anh không đảm bảo khi nào có thể quay lại.

Anh cảm thấy, ngay khi nhìn thấy Tô Nhược Hân, thời gian trôi qua rất nhanh, vì vậy anh không muốn rời khỏi cô, không muốn trở lại phòng ngủ lạnh lẽo trong căn nhà cô quạnh đó của mình.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 604“Anh đang họp, em lại gửi tin nhắn, em đang thả thính anh.” Sau đó, anh phát hiện, điện thoại sáng lên, lập tức tạm dừng cuộc họp, rồi lén đi vào phòng này.Cách cũng gần, đi bộ là đến.Nhưng không ngờ, Tô Nhược Hân thả thính anh xong, lại thản nhiên đi ngủ.“Hạ Thiên Tường, nói như vậy, trước đó anh nói chúc ngủ ngon với em, cũng là đang thả thính em à?” Tô Nhược Hân nghiến răng nghiến lợi.“Ừm.” Tô Nhược Hân không ngờ, Hạ Thiên Tường lại mặt dày thừa nhận anh đang thả thính cô.“Hạ Thiên Tường, cái tên khốn kiếp này.” Tô Nhược Hân dùng cả chân và tay đạp lên người Hạ Thiên Tường. Người đàn ông này quá xấu xa, cô thật sự muốn đánh anh.Nhưng, cho dù cô đá hay đánh, Hạ Thiên Tường đều để mặc Tô Nhược Hân vừa đánh vừa đá mà không hề né tránh, cho đến khi cô mệt mỏi và giảm tốc độ, anh mới nói với giọng trầm và khàn: “Không thả thính em, em sẽ không nhớ anh.”Kết quả là, câu nói này đã thành công dập tắt cơn giận của Tô Nhược Hân. Lần này, cô dứt khoát cắn Hạ Thiên Tường một cái.Cắn vào vai anh.Cho đến khi giữa răng và môi đều là mùi máu tanh, cô mới thả anh ra: “Hạ Thiên Tường, sao anh không đi chết đi?”“Bởi vì em sẽ nhớ anh, sẽ buồn, cả đời sẽ không gả cho ai, anh không muốn em thành góa phụ.”“Ầm” một tiếng, cả người Tô Nhược Hân ngây ra. Người đàn ông này biết thả thính như vậy từ lúc nào thế?Càng thả càng chuyên nghiệp.Hơn nữa, mỗi câu đều khiến tim cô đập nhanh hơn.Cô xong đời rồi.Cô sắp bị anh thả thính cho trong mắt, trong tim chỉ còn duy nhất mình anh rồi.Hình như cô yêu anh mất rồi.Nhưng mà, cho dù yêu, cô cũng không thể thừa nhận.Nếu không, cô cảm thấy người đàn ông giống như Hạ Thiên Tường chắc chắn sẽ phổng mũi mất.Nhìn bây giờ đi, không nói lời nào đã lẻn vào nhà người khác, thả thính cô, thật sự quá đáng: “Hạ Thiên Tường, đây không phải là nhà anh, mà là nhà họ Cận.”Một bàn tay to lớn ôm lấy Tô Nhược Hân, giọng khàn nói: “Anh biết chứ, chỉ dựa như vậy thôi, mười phút sau anh sẽ rời đi.” Anh vẫn còn cuộc họp video mà.Lúc này, các quản lý cấp cao đều đang đợi trước màn hình máy tính, chờ anh về đó.Nhưng khi tạm dừng cuộc họp video, anh không hề thông báo khi nào sẽ tiếp tục cuộc họp.Bởi vì khi tắt máy tính rời đi, anh không đảm bảo khi nào có thể quay lại.Anh cảm thấy, ngay khi nhìn thấy Tô Nhược Hân, thời gian trôi qua rất nhanh, vì vậy anh không muốn rời khỏi cô, không muốn trở lại phòng ngủ lạnh lẽo trong căn nhà cô quạnh đó của mình.

Chương 604