“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 617
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 617Mái là một lọn tóc dài rũ xuống, nghiêng nghiêng đối xứng với phần tóc thẳng xõa xuống vai, khiến cô trong người như trở thành một thục nữ thời xưa, khiến Tô Nhược Hân cũng phải ngây người.Sau đó lại kết hợp với váy dạ hội dài màu đỏ cam.Mang giày cao gót kiểu gót nhọn màu bạc, vừa khéo đồng bộ với trâm bạc trên búi tóc, Tô Nhược Hân xoay một vòng trước gương, sau đó lập tức gọi Trần Minh là bậc thầy.Không hổ là nhà tạo hình, khiến cô như lột xác vậy.Lúc xuống lầu, Tăng Hiểu Khê cũng rất ngạc nhiên.Bà ta cao giọng hô to với trên lầu: “Cận Liễm, con mau ra đây, xuống lầu đi.”Bà ta muốn để con trai nhìn thấy Tô Nhược Hân lúc này, giống như một tiên nữ vậy.Lúc không trang điểm Tô Nhược Hân vốn đã rất đẹp rồi, bây giờ lại càng đẹp hơn.Bà ta hô to như thế, còn vào giờ này, Cận Liễm vốn không có thói quen ngủ trưa lập tức xuống lầu: “Mẹ, có chuyện gì vậy?”Sau đó, anh ta vừa nâng mắt đã nhìn thấy cô gái xinh đẹp như ngọc đứng trong phòng khách: “Đây là…”Tô Nhược Hân vốn đang đứng im đợi Cận Liễm cho cô một lời nhận xét, không ngờ lại nghe anh ta nói “Đây là…”“Phụt.” Tô Nhược Hân lập tức bật cười: “Cận Liễm, đừng nói là anh không nhận ra tôi nhé?”Cô nói thế, Cận Liễm mới nhận ra cô là Tô Nhược Hân, anh ta ngượng ngùng sờ đầu: “Ha ha, đúng là không nhận ra, rất đẹp.”Tăng Hiểu Khê lập tức đắc ý: “Đây là do nhà tạo hình chuyên dụng của mẹ ra tay đấy, sau này cũng sẽ là nhà tạo hình chuyên dụng của Nhược Hân.”Tô Nhược Hân đi theo Tăng Hiểu Khê đến biệt thự nhà họ Cận, lúc đi đến chỗ bà cụ Hạ, tất cả người qua đường đều nhìn cô không nỡ chớp mắt.Nhìn đến mức Tăng Hiểu Khê cũng muốn giấu Tô Nhược Hân đi: “Đi nhanh nào.”Nếu không vì cách nhau khá gần, chỉ hơn một trăm mét, thì chắc chắn Tăng Hiểu Khê đã đi xe.Nhưng biệt thự nhà họ Cận và biệt thự của bà cụ Hạ chỉ cách nhau có một căn, có thể xem là nối tiếp nhau.Cổng biệt thự của bà cụ đang mở rộng, dường như biết Tô Nhược Hân sắp đến.Tô Nhược Hân còn chưa đi vào đã nhìn thấy bà cụ ngồi trên xe lăn.Bà cụ cũng ăn mặc sang trọng, đã trang điểm xong từ lâu, nhẹ nhàng cao quý giống như Tăng Hiểu Khê.Thấy Tô Nhược Hân đi vào, bà cụ vẫy tay: “Mau đến đây cho bà xem nào.”Tô Nhược Hân cười đi tới, dù vẫn không biết vì sao Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê đều muốn cô tham gia buổi tiệc này, nhưng họ bảo cô đi thì cô cứ đi thôi.Cô hoàn toàn tin tưởng Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê.Đến rồi.Tô Nhược Hân dừng lại trước mặt bà cụ.Bà cụ quan sát cô từ trên xuống dưới, sau đó gọi người giúp việc bên cạnh đến: “Đi lấy hộp nhỏ ta để ở ngăn kéo trong cùng của bàn trang điểm đến đây.”“Vâng thưa bà.”Mọi người trò chuyện một lúc, người giúp việc quay lại, trong tay cầm theo một cái hộp chạm trổ tỉ mỉ.
CHƯƠNG 617
Mái là một lọn tóc dài rũ xuống, nghiêng nghiêng đối xứng với phần tóc thẳng xõa xuống vai, khiến cô trong người như trở thành một thục nữ thời xưa, khiến Tô Nhược Hân cũng phải ngây người.
Sau đó lại kết hợp với váy dạ hội dài màu đỏ cam.
Mang giày cao gót kiểu gót nhọn màu bạc, vừa khéo đồng bộ với trâm bạc trên búi tóc, Tô Nhược Hân xoay một vòng trước gương, sau đó lập tức gọi Trần Minh là bậc thầy.
Không hổ là nhà tạo hình, khiến cô như lột xác vậy.
Lúc xuống lầu, Tăng Hiểu Khê cũng rất ngạc nhiên.
Bà ta cao giọng hô to với trên lầu: “Cận Liễm, con mau ra đây, xuống lầu đi.”
Bà ta muốn để con trai nhìn thấy Tô Nhược Hân lúc này, giống như một tiên nữ vậy.
Lúc không trang điểm Tô Nhược Hân vốn đã rất đẹp rồi, bây giờ lại càng đẹp hơn.
Bà ta hô to như thế, còn vào giờ này, Cận Liễm vốn không có thói quen ngủ trưa lập tức xuống lầu: “Mẹ, có chuyện gì vậy?”
Sau đó, anh ta vừa nâng mắt đã nhìn thấy cô gái xinh đẹp như ngọc đứng trong phòng khách: “Đây là…”
Tô Nhược Hân vốn đang đứng im đợi Cận Liễm cho cô một lời nhận xét, không ngờ lại nghe anh ta nói “Đây là…”
“Phụt.” Tô Nhược Hân lập tức bật cười: “Cận Liễm, đừng nói là anh không nhận ra tôi nhé?”
Cô nói thế, Cận Liễm mới nhận ra cô là Tô Nhược Hân, anh ta ngượng ngùng sờ đầu: “Ha ha, đúng là không nhận ra, rất đẹp.”
Tăng Hiểu Khê lập tức đắc ý: “Đây là do nhà tạo hình chuyên dụng của mẹ ra tay đấy, sau này cũng sẽ là nhà tạo hình chuyên dụng của Nhược Hân.”
Tô Nhược Hân đi theo Tăng Hiểu Khê đến biệt thự nhà họ Cận, lúc đi đến chỗ bà cụ Hạ, tất cả người qua đường đều nhìn cô không nỡ chớp mắt.
Nhìn đến mức Tăng Hiểu Khê cũng muốn giấu Tô Nhược Hân đi: “Đi nhanh nào.”
Nếu không vì cách nhau khá gần, chỉ hơn một trăm mét, thì chắc chắn Tăng Hiểu Khê đã đi xe.
Nhưng biệt thự nhà họ Cận và biệt thự của bà cụ Hạ chỉ cách nhau có một căn, có thể xem là nối tiếp nhau.
Cổng biệt thự của bà cụ đang mở rộng, dường như biết Tô Nhược Hân sắp đến.
Tô Nhược Hân còn chưa đi vào đã nhìn thấy bà cụ ngồi trên xe lăn.
Bà cụ cũng ăn mặc sang trọng, đã trang điểm xong từ lâu, nhẹ nhàng cao quý giống như Tăng Hiểu Khê.
Thấy Tô Nhược Hân đi vào, bà cụ vẫy tay: “Mau đến đây cho bà xem nào.”
Tô Nhược Hân cười đi tới, dù vẫn không biết vì sao Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê đều muốn cô tham gia buổi tiệc này, nhưng họ bảo cô đi thì cô cứ đi thôi.
Cô hoàn toàn tin tưởng Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê.
Đến rồi.
Tô Nhược Hân dừng lại trước mặt bà cụ.
Bà cụ quan sát cô từ trên xuống dưới, sau đó gọi người giúp việc bên cạnh đến: “Đi lấy hộp nhỏ ta để ở ngăn kéo trong cùng của bàn trang điểm đến đây.”
“Vâng thưa bà.”
Mọi người trò chuyện một lúc, người giúp việc quay lại, trong tay cầm theo một cái hộp chạm trổ tỉ mỉ.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 617Mái là một lọn tóc dài rũ xuống, nghiêng nghiêng đối xứng với phần tóc thẳng xõa xuống vai, khiến cô trong người như trở thành một thục nữ thời xưa, khiến Tô Nhược Hân cũng phải ngây người.Sau đó lại kết hợp với váy dạ hội dài màu đỏ cam.Mang giày cao gót kiểu gót nhọn màu bạc, vừa khéo đồng bộ với trâm bạc trên búi tóc, Tô Nhược Hân xoay một vòng trước gương, sau đó lập tức gọi Trần Minh là bậc thầy.Không hổ là nhà tạo hình, khiến cô như lột xác vậy.Lúc xuống lầu, Tăng Hiểu Khê cũng rất ngạc nhiên.Bà ta cao giọng hô to với trên lầu: “Cận Liễm, con mau ra đây, xuống lầu đi.”Bà ta muốn để con trai nhìn thấy Tô Nhược Hân lúc này, giống như một tiên nữ vậy.Lúc không trang điểm Tô Nhược Hân vốn đã rất đẹp rồi, bây giờ lại càng đẹp hơn.Bà ta hô to như thế, còn vào giờ này, Cận Liễm vốn không có thói quen ngủ trưa lập tức xuống lầu: “Mẹ, có chuyện gì vậy?”Sau đó, anh ta vừa nâng mắt đã nhìn thấy cô gái xinh đẹp như ngọc đứng trong phòng khách: “Đây là…”Tô Nhược Hân vốn đang đứng im đợi Cận Liễm cho cô một lời nhận xét, không ngờ lại nghe anh ta nói “Đây là…”“Phụt.” Tô Nhược Hân lập tức bật cười: “Cận Liễm, đừng nói là anh không nhận ra tôi nhé?”Cô nói thế, Cận Liễm mới nhận ra cô là Tô Nhược Hân, anh ta ngượng ngùng sờ đầu: “Ha ha, đúng là không nhận ra, rất đẹp.”Tăng Hiểu Khê lập tức đắc ý: “Đây là do nhà tạo hình chuyên dụng của mẹ ra tay đấy, sau này cũng sẽ là nhà tạo hình chuyên dụng của Nhược Hân.”Tô Nhược Hân đi theo Tăng Hiểu Khê đến biệt thự nhà họ Cận, lúc đi đến chỗ bà cụ Hạ, tất cả người qua đường đều nhìn cô không nỡ chớp mắt.Nhìn đến mức Tăng Hiểu Khê cũng muốn giấu Tô Nhược Hân đi: “Đi nhanh nào.”Nếu không vì cách nhau khá gần, chỉ hơn một trăm mét, thì chắc chắn Tăng Hiểu Khê đã đi xe.Nhưng biệt thự nhà họ Cận và biệt thự của bà cụ Hạ chỉ cách nhau có một căn, có thể xem là nối tiếp nhau.Cổng biệt thự của bà cụ đang mở rộng, dường như biết Tô Nhược Hân sắp đến.Tô Nhược Hân còn chưa đi vào đã nhìn thấy bà cụ ngồi trên xe lăn.Bà cụ cũng ăn mặc sang trọng, đã trang điểm xong từ lâu, nhẹ nhàng cao quý giống như Tăng Hiểu Khê.Thấy Tô Nhược Hân đi vào, bà cụ vẫy tay: “Mau đến đây cho bà xem nào.”Tô Nhược Hân cười đi tới, dù vẫn không biết vì sao Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê đều muốn cô tham gia buổi tiệc này, nhưng họ bảo cô đi thì cô cứ đi thôi.Cô hoàn toàn tin tưởng Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê.Đến rồi.Tô Nhược Hân dừng lại trước mặt bà cụ.Bà cụ quan sát cô từ trên xuống dưới, sau đó gọi người giúp việc bên cạnh đến: “Đi lấy hộp nhỏ ta để ở ngăn kéo trong cùng của bàn trang điểm đến đây.”“Vâng thưa bà.”Mọi người trò chuyện một lúc, người giúp việc quay lại, trong tay cầm theo một cái hộp chạm trổ tỉ mỉ.