“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 627
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 627“Được rồi, Nhược Hân, là do mẹ nuôi không tốt. Gặp lại bạn học cũ đã nhiều năm không gặp, nhịn không được tán gẫu một hồi, sau này không để con ở một mình nữa.”“Mẹ nuôi, con không sao đâu, con ở một mình, mẹ không cần phải lo lắng .” Mặc dù cô không thể độc đoán như Lương Viễn dạy dỗ cô Tô một bài học, nhưng cô cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta.Thật tiếc không ai cho cô cơ hội.Lúc này, cô muốn tìm một người để thử cũng không được.Không ai dám nữa.Sau khi ăn một lúc, cuối cùng cô cũng bớt đói, mới nhớ tới giờ cô vẫn không nhìn thấy Hạ Thiên Tường.Còn có bà cụ Hạ, không thấy bóng dáng đâu.Khi đến là một đoàn xe, kết quả xe vừa dừng thì không thấy đâu nữa.Đang nghĩ thì có người ngạc nhiên hét lên: “Công chúa Anna đến rồi, đẹp quá”.Một tiếng Anna đã thu hút sự chú ý của Tô Nhược Hân.Cô đã từng nghe cái tên này trước đây.Bạn gái tiểu tam của Hạ Sâm, mẹ nhỏ của Hạ Thiên Tường.Công chúa của nước D.Tô Nhược Hân nhìn qua, Tăng Hiểu Khê cũng nhìn: “Đừng sợ bà ta, nói dễ nghe thì là công chúa, còn nói khó nghe thì cũng chỉ là đứa con riêng mà thôi. Cho nên, khi nuông chiều đứa con riêng đó, còn tìm đủ mọi cách biến con trai con gái của mình thành con riêng, mẹ thật không hiểu suy nghĩ của phụ nữ như thế nào nữa.”“Con…con riêng?” Tô Nhược Hân chỉ biết Anna là công chúa, nhưng thực sự không biết Anna là con riêng.“Đúng vậy, con riêng của lão Quốc vương và một vũ nữ.”“Vậy cô ta vẫn là công chúa?” Nghe nói Anna là con riêng mà vẫn có thể được phong là công chúa, không thể không nói thật sự là có chút thủ đoạn.“Là mẹ cô ta rất lợi hại. Bà ta dụ dỗ lão Quốc vương phong danh hào công chúa cho cô ta. Tuy không bằng công chúa chính thống nhưng dù sao cô ta cũng là người của hoàng tộc.”Tô Nhược Hân nghĩ cũng đúng.Đôi mắt cô rơi vào người phụ nữ đang bước vào.Bà ta mặc một chiếc váy đỏ dài, trang điểm nhẹ nhàng.Có một loại ảo giác gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn, điều này làm tôn lên vẻ đẹp mê hoặc lạ thường của bà ta.Một người phụ nữ xinh đẹp.Hơn nữa, bà ta còn là một người phụ nữ trẻ hơn Lục Diễm Chi.Nhìn thấy Anna, Tô Nhược Hân có cảm giác nguy hiểm thay cho Lục Diễm Chi.Dù không thích Lục Diễm Chi, nhưng dù sao bà ta cũng là mẹ của Hạ Thiên Tường.Một người phụ nữ ở độ tuổi ba mươi mấy mà nói thì muốn quyến rũ có quyến rũ, muốn thuần khiết có thuần khiết, còn có thể chuyển đổi giữa quyến rũ và thuần khiết theo ý muốn.Lúc này, giống như ánh mắt của cô còn có người đàn ông bên cạnh.Không cần hỏi, chỉ cần nhìn thoáng qua, thì đây chính là Hạ Sâm.
CHƯƠNG 627
“Được rồi, Nhược Hân, là do mẹ nuôi không tốt. Gặp lại bạn học cũ đã nhiều năm không gặp, nhịn không được tán gẫu một hồi, sau này không để con ở một mình nữa.”
“Mẹ nuôi, con không sao đâu, con ở một mình, mẹ không cần phải lo lắng .” Mặc dù cô không thể độc đoán như Lương Viễn dạy dỗ cô Tô một bài học, nhưng cô cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Thật tiếc không ai cho cô cơ hội.
Lúc này, cô muốn tìm một người để thử cũng không được.
Không ai dám nữa.
Sau khi ăn một lúc, cuối cùng cô cũng bớt đói, mới nhớ tới giờ cô vẫn không nhìn thấy Hạ Thiên Tường.
Còn có bà cụ Hạ, không thấy bóng dáng đâu.
Khi đến là một đoàn xe, kết quả xe vừa dừng thì không thấy đâu nữa.
Đang nghĩ thì có người ngạc nhiên hét lên: “Công chúa Anna đến rồi, đẹp quá”.
Một tiếng Anna đã thu hút sự chú ý của Tô Nhược Hân.
Cô đã từng nghe cái tên này trước đây.
Bạn gái tiểu tam của Hạ Sâm, mẹ nhỏ của Hạ Thiên Tường.
Công chúa của nước D.
Tô Nhược Hân nhìn qua, Tăng Hiểu Khê cũng nhìn: “Đừng sợ bà ta, nói dễ nghe thì là công chúa, còn nói khó nghe thì cũng chỉ là đứa con riêng mà thôi. Cho nên, khi nuông chiều đứa con riêng đó, còn tìm đủ mọi cách biến con trai con gái của mình thành con riêng, mẹ thật không hiểu suy nghĩ của phụ nữ như thế nào nữa.”
“Con…con riêng?” Tô Nhược Hân chỉ biết Anna là công chúa, nhưng thực sự không biết Anna là con riêng.
“Đúng vậy, con riêng của lão Quốc vương và một vũ nữ.”
“Vậy cô ta vẫn là công chúa?” Nghe nói Anna là con riêng mà vẫn có thể được phong là công chúa, không thể không nói thật sự là có chút thủ đoạn.
“Là mẹ cô ta rất lợi hại. Bà ta dụ dỗ lão Quốc vương phong danh hào công chúa cho cô ta. Tuy không bằng công chúa chính thống nhưng dù sao cô ta cũng là người của hoàng tộc.”
Tô Nhược Hân nghĩ cũng đúng.
Đôi mắt cô rơi vào người phụ nữ đang bước vào.
Bà ta mặc một chiếc váy đỏ dài, trang điểm nhẹ nhàng.
Có một loại ảo giác gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn, điều này làm tôn lên vẻ đẹp mê hoặc lạ thường của bà ta.
Một người phụ nữ xinh đẹp.
Hơn nữa, bà ta còn là một người phụ nữ trẻ hơn Lục Diễm Chi.
Nhìn thấy Anna, Tô Nhược Hân có cảm giác nguy hiểm thay cho Lục Diễm Chi.
Dù không thích Lục Diễm Chi, nhưng dù sao bà ta cũng là mẹ của Hạ Thiên Tường.
Một người phụ nữ ở độ tuổi ba mươi mấy mà nói thì muốn quyến rũ có quyến rũ, muốn thuần khiết có thuần khiết, còn có thể chuyển đổi giữa quyến rũ và thuần khiết theo ý muốn.
Lúc này, giống như ánh mắt của cô còn có người đàn ông bên cạnh.
Không cần hỏi, chỉ cần nhìn thoáng qua, thì đây chính là Hạ Sâm.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 627“Được rồi, Nhược Hân, là do mẹ nuôi không tốt. Gặp lại bạn học cũ đã nhiều năm không gặp, nhịn không được tán gẫu một hồi, sau này không để con ở một mình nữa.”“Mẹ nuôi, con không sao đâu, con ở một mình, mẹ không cần phải lo lắng .” Mặc dù cô không thể độc đoán như Lương Viễn dạy dỗ cô Tô một bài học, nhưng cô cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta.Thật tiếc không ai cho cô cơ hội.Lúc này, cô muốn tìm một người để thử cũng không được.Không ai dám nữa.Sau khi ăn một lúc, cuối cùng cô cũng bớt đói, mới nhớ tới giờ cô vẫn không nhìn thấy Hạ Thiên Tường.Còn có bà cụ Hạ, không thấy bóng dáng đâu.Khi đến là một đoàn xe, kết quả xe vừa dừng thì không thấy đâu nữa.Đang nghĩ thì có người ngạc nhiên hét lên: “Công chúa Anna đến rồi, đẹp quá”.Một tiếng Anna đã thu hút sự chú ý của Tô Nhược Hân.Cô đã từng nghe cái tên này trước đây.Bạn gái tiểu tam của Hạ Sâm, mẹ nhỏ của Hạ Thiên Tường.Công chúa của nước D.Tô Nhược Hân nhìn qua, Tăng Hiểu Khê cũng nhìn: “Đừng sợ bà ta, nói dễ nghe thì là công chúa, còn nói khó nghe thì cũng chỉ là đứa con riêng mà thôi. Cho nên, khi nuông chiều đứa con riêng đó, còn tìm đủ mọi cách biến con trai con gái của mình thành con riêng, mẹ thật không hiểu suy nghĩ của phụ nữ như thế nào nữa.”“Con…con riêng?” Tô Nhược Hân chỉ biết Anna là công chúa, nhưng thực sự không biết Anna là con riêng.“Đúng vậy, con riêng của lão Quốc vương và một vũ nữ.”“Vậy cô ta vẫn là công chúa?” Nghe nói Anna là con riêng mà vẫn có thể được phong là công chúa, không thể không nói thật sự là có chút thủ đoạn.“Là mẹ cô ta rất lợi hại. Bà ta dụ dỗ lão Quốc vương phong danh hào công chúa cho cô ta. Tuy không bằng công chúa chính thống nhưng dù sao cô ta cũng là người của hoàng tộc.”Tô Nhược Hân nghĩ cũng đúng.Đôi mắt cô rơi vào người phụ nữ đang bước vào.Bà ta mặc một chiếc váy đỏ dài, trang điểm nhẹ nhàng.Có một loại ảo giác gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn, điều này làm tôn lên vẻ đẹp mê hoặc lạ thường của bà ta.Một người phụ nữ xinh đẹp.Hơn nữa, bà ta còn là một người phụ nữ trẻ hơn Lục Diễm Chi.Nhìn thấy Anna, Tô Nhược Hân có cảm giác nguy hiểm thay cho Lục Diễm Chi.Dù không thích Lục Diễm Chi, nhưng dù sao bà ta cũng là mẹ của Hạ Thiên Tường.Một người phụ nữ ở độ tuổi ba mươi mấy mà nói thì muốn quyến rũ có quyến rũ, muốn thuần khiết có thuần khiết, còn có thể chuyển đổi giữa quyến rũ và thuần khiết theo ý muốn.Lúc này, giống như ánh mắt của cô còn có người đàn ông bên cạnh.Không cần hỏi, chỉ cần nhìn thoáng qua, thì đây chính là Hạ Sâm.