Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 659

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 659Nếu anh ta chỉ nhìn bằng mắt thường, chắc chắn sẽ không nhịn thấy Hạ Thiên Tường đang cầm thuốc lá trong tay đứng trên ban công của phòng, lẳng lặng nhìn về phía Tô Nhược Hân.Anh ta không nhìn ra nét mặt của Hạ Thiên Tường, nhưng anh ta có thể cảm nhận được Hạ Thiên Tường đang tập trung tất cả sự chú ý vào Tô Nhược Hân.Lúc này anh ta mới thở dài một tiếng, cũng may khi nãy trong điện thoại không đuổi Tô Nhược Hân đi.Chứ nếu Tô Nhược Hân thật sự bị anh ta đuổi đi, thì người hối hận chắc chắn là Hạ Thiên Tường.Ngoài miệng thì bảo đuổi Tô Nhược Hân đi, nhưng ánh mắt lại chưa từng rời khỏi Tô Nhược Hân.Anh ta thật sự không hiểu tại sao Hạ Thiên Tường đột nhiên thay đổi.Rõ ràng là quan tâm đến Tô Nhược Hân.Nếu không cũng sẽ không chọn căn phòng mà anh và Tô Nhược Hân từng ở để nghỉ ngơi.Dù sao Hạ Thiên Tường cũng có phòng Tổng thống riêng ở tầng cao nhất của khách sạn này.Nhưng anh không ở trong phòng Tổng thống rộng rãi thoải mái, lại muốn ở phòng giường đôi.Nếu không vì biết anh còn luyến tiếc Tô Nhược Hân, thì có lẽ ai cũng cho rằng anh bị bệnh.Trước kia ông chủ của anh ta đúng là bị bệnh, nhưng là bệnh mất vị giác, hơn nữa còn được Tô Nhược Hân chữa khỏi rồi.Gần đây việc ăn uống cũng có thay đổi.Nhưng anh ta vừa cảm thấy Hạ Thiên Tường là một người bình thường chưa được mấy ngày, thì mọi chuyện dường như lại trở về tình trạng ban đầu.Bỏ đi, anh ta không quan tâm nữa.Dù sao anh ta cũng không muốn đuổi Tô Nhược Hân đi.Hạ Thiên Tường không tự làm lại bảo anh ta làm.Anh ta không muốn gánh cái tội này đâu.Phương Tấn buông ống nhòm xuống, xoay người nằm xuống ghế, thầm thề trừ khi Hạ Thiên Tường điện thoại cho anh ta, nếu không anh ta sẽ không chủ động báo cáo với Hạ Thiên Tường là anh ta có gọi điện thoại cho Tô Nhược Hân, có đuổi cô đi hay không.Nếu Hạ Thiên Tường có thể nhìn thấy thì anh ta cũng không cần trả lời nữa.Kết quả lúc Phương Tấn ngủ một buổi trưa thức dậy, cầm ống nhòm lên nhìn ra ngoài, anh ta thoáng ngơ ngác.Tô Nhược Hân không đi.Hạ Thiên Tường vẫn đứng yên trên ban công.Hai người đối diện nhau từ xa.Rõ ràng là vô cùng quan tâm, nhưng lại không chịu liên hệ với đối phương, cứ ngây người nhìn từ xa như thế.Nhưng anh ta rất chắc chắn Hạ Thiên Tường có thể nhìn thấy Tô Nhược Hân, còn Tô Nhược Hân thì không nhìn thấy Hạ Thiên Tường.Vì lúc thiết kế kính chắn ban công, đã lắp loại kính chỉ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, không cho phép người bên ngoài nhìn thấy bên trong.Nếu không, lỡ như có người không cẩn thận sẽ rất dễ bị chụp lén.

Chương 659

Nếu anh ta chỉ nhìn bằng mắt thường, chắc chắn sẽ không nhịn thấy Hạ Thiên Tường đang cầm thuốc lá trong tay đứng trên ban công của phòng, lẳng lặng nhìn về phía Tô Nhược Hân.

Anh ta không nhìn ra nét mặt của Hạ Thiên Tường, nhưng anh ta có thể cảm nhận được Hạ Thiên Tường đang tập trung tất cả sự chú ý vào Tô Nhược Hân.

Lúc này anh ta mới thở dài một tiếng, cũng may khi nãy trong điện thoại không đuổi Tô Nhược Hân đi.

Chứ nếu Tô Nhược Hân thật sự bị anh ta đuổi đi, thì người hối hận chắc chắn là Hạ Thiên Tường.

Ngoài miệng thì bảo đuổi Tô Nhược Hân đi, nhưng ánh mắt lại chưa từng rời khỏi Tô Nhược Hân.

Anh ta thật sự không hiểu tại sao Hạ Thiên Tường đột nhiên thay đổi.

Rõ ràng là quan tâm đến Tô Nhược Hân.

Nếu không cũng sẽ không chọn căn phòng mà anh và Tô Nhược Hân từng ở để nghỉ ngơi.

Dù sao Hạ Thiên Tường cũng có phòng Tổng thống riêng ở tầng cao nhất của khách sạn này.

Nhưng anh không ở trong phòng Tổng thống rộng rãi thoải mái, lại muốn ở phòng giường đôi.

Nếu không vì biết anh còn luyến tiếc Tô Nhược Hân, thì có lẽ ai cũng cho rằng anh bị bệnh.

Trước kia ông chủ của anh ta đúng là bị bệnh, nhưng là bệnh mất vị giác, hơn nữa còn được Tô Nhược Hân chữa khỏi rồi.

Gần đây việc ăn uống cũng có thay đổi.

Nhưng anh ta vừa cảm thấy Hạ Thiên Tường là một người bình thường chưa được mấy ngày, thì mọi chuyện dường như lại trở về tình trạng ban đầu.

Bỏ đi, anh ta không quan tâm nữa.

Dù sao anh ta cũng không muốn đuổi Tô Nhược Hân đi.

Hạ Thiên Tường không tự làm lại bảo anh ta làm.

Anh ta không muốn gánh cái tội này đâu.

Phương Tấn buông ống nhòm xuống, xoay người nằm xuống ghế, thầm thề trừ khi Hạ Thiên Tường điện thoại cho anh ta, nếu không anh ta sẽ không chủ động báo cáo với Hạ Thiên Tường là anh ta có gọi điện thoại cho Tô Nhược Hân, có đuổi cô đi hay không.

Nếu Hạ Thiên Tường có thể nhìn thấy thì anh ta cũng không cần trả lời nữa.

Kết quả lúc Phương Tấn ngủ một buổi trưa thức dậy, cầm ống nhòm lên nhìn ra ngoài, anh ta thoáng ngơ ngác.

Tô Nhược Hân không đi.

Hạ Thiên Tường vẫn đứng yên trên ban công.

Hai người đối diện nhau từ xa.

Rõ ràng là vô cùng quan tâm, nhưng lại không chịu liên hệ với đối phương, cứ ngây người nhìn từ xa như thế.

Nhưng anh ta rất chắc chắn Hạ Thiên Tường có thể nhìn thấy Tô Nhược Hân, còn Tô Nhược Hân thì không nhìn thấy Hạ Thiên Tường.

Vì lúc thiết kế kính chắn ban công, đã lắp loại kính chỉ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, không cho phép người bên ngoài nhìn thấy bên trong.

Nếu không, lỡ như có người không cẩn thận sẽ rất dễ bị chụp lén.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 659Nếu anh ta chỉ nhìn bằng mắt thường, chắc chắn sẽ không nhịn thấy Hạ Thiên Tường đang cầm thuốc lá trong tay đứng trên ban công của phòng, lẳng lặng nhìn về phía Tô Nhược Hân.Anh ta không nhìn ra nét mặt của Hạ Thiên Tường, nhưng anh ta có thể cảm nhận được Hạ Thiên Tường đang tập trung tất cả sự chú ý vào Tô Nhược Hân.Lúc này anh ta mới thở dài một tiếng, cũng may khi nãy trong điện thoại không đuổi Tô Nhược Hân đi.Chứ nếu Tô Nhược Hân thật sự bị anh ta đuổi đi, thì người hối hận chắc chắn là Hạ Thiên Tường.Ngoài miệng thì bảo đuổi Tô Nhược Hân đi, nhưng ánh mắt lại chưa từng rời khỏi Tô Nhược Hân.Anh ta thật sự không hiểu tại sao Hạ Thiên Tường đột nhiên thay đổi.Rõ ràng là quan tâm đến Tô Nhược Hân.Nếu không cũng sẽ không chọn căn phòng mà anh và Tô Nhược Hân từng ở để nghỉ ngơi.Dù sao Hạ Thiên Tường cũng có phòng Tổng thống riêng ở tầng cao nhất của khách sạn này.Nhưng anh không ở trong phòng Tổng thống rộng rãi thoải mái, lại muốn ở phòng giường đôi.Nếu không vì biết anh còn luyến tiếc Tô Nhược Hân, thì có lẽ ai cũng cho rằng anh bị bệnh.Trước kia ông chủ của anh ta đúng là bị bệnh, nhưng là bệnh mất vị giác, hơn nữa còn được Tô Nhược Hân chữa khỏi rồi.Gần đây việc ăn uống cũng có thay đổi.Nhưng anh ta vừa cảm thấy Hạ Thiên Tường là một người bình thường chưa được mấy ngày, thì mọi chuyện dường như lại trở về tình trạng ban đầu.Bỏ đi, anh ta không quan tâm nữa.Dù sao anh ta cũng không muốn đuổi Tô Nhược Hân đi.Hạ Thiên Tường không tự làm lại bảo anh ta làm.Anh ta không muốn gánh cái tội này đâu.Phương Tấn buông ống nhòm xuống, xoay người nằm xuống ghế, thầm thề trừ khi Hạ Thiên Tường điện thoại cho anh ta, nếu không anh ta sẽ không chủ động báo cáo với Hạ Thiên Tường là anh ta có gọi điện thoại cho Tô Nhược Hân, có đuổi cô đi hay không.Nếu Hạ Thiên Tường có thể nhìn thấy thì anh ta cũng không cần trả lời nữa.Kết quả lúc Phương Tấn ngủ một buổi trưa thức dậy, cầm ống nhòm lên nhìn ra ngoài, anh ta thoáng ngơ ngác.Tô Nhược Hân không đi.Hạ Thiên Tường vẫn đứng yên trên ban công.Hai người đối diện nhau từ xa.Rõ ràng là vô cùng quan tâm, nhưng lại không chịu liên hệ với đối phương, cứ ngây người nhìn từ xa như thế.Nhưng anh ta rất chắc chắn Hạ Thiên Tường có thể nhìn thấy Tô Nhược Hân, còn Tô Nhược Hân thì không nhìn thấy Hạ Thiên Tường.Vì lúc thiết kế kính chắn ban công, đã lắp loại kính chỉ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, không cho phép người bên ngoài nhìn thấy bên trong.Nếu không, lỡ như có người không cẩn thận sẽ rất dễ bị chụp lén.

Chương 659