“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 681
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 681Tô Nhược Hân chậm rãi bước đi trên con đường của khu biệt thự.Cô không chạy bộ.Cô chỉ muốn bước đi như thế, để tâm trạng đè nén của mình được thư giãn.Vẫn luôn thế này cũng không tốt.Hiểu y thuật rồi, cô mới biết rất nhiều bệnh đều bắt đầu từ việc tâm trạng không tốt xâm nhập vào cơ thể con người.Sau đó ngày một tăng lên, cuối cùng sẽ đến thời kỳ cuối của căn bệnh, khi đó muốn chữa trị sẽ khá là phiền phức.Thời gian còn sớm, cô ra khỏi khu biệt thự, trên đường lớn có mấy nhân viên vệ sinh, có người chạy bộ, có người đi chợ sớm, người dần dần trở nên đông đúc.Ánh mặt trời cũng trở nên rạng rỡ.Một ngày rất đẹp.Cô không nên bị Hạ Thiên Tường làm ảnh hưởng tâm trạng.Cô gặp một tiệm ăn sáng, thấy đông người thì bèn đi vào, gọi một bát cháo, một phần rau hẹ, một đĩa đồ ăn nhỏ, sau đó ăn ngon lành.Dạ dày ấm áp, tâm trạng thoải mái.Thật ra thì trời vẫn không sập xuống.Là vì cô chưa từng trải qua chuyện như thế, cho nên mới thấy hoảng hốt.Ăn sáng xong, Tô Nhược Hân quét mã trả tiền, sau đó bước lên trạm xe buýt đi làm.Có điều hôm qua là Hạ Thiên Tường tự mình đưa cô đến phòng khám kia, còn hôm nay cô phải tự ngồi xe buýt đi.Từ Bugatti đến xe buýt, tuy có cảm giác khác nhau một trời một vực, nhưng Tô Nhược Hân cảm thấy rất chân thực.Cô vốn là một người ba không thương mẹ không yêu, sau này vẫn nên đón Chúc Hứa về sống nương tựa lẫn nhau thì hơn.Vẫn may là cô vẫn còn Tăng Hiểu Khê thương cô.Thương cô còn hơn cả mẹ ruột.Thật sự đã rất thoả mãn rồi.Cuộc đời cô có thể phát triển đến mức độ này đã là tốt lắm rồi.Vừa đến phòng khám mới, cô lập tức đi trình diện.Lần này không có người xếp hai hàng hoan nghênh như hôm qua.Nhưng đồng nghiệp từ bác sĩ đến y tá gặp cô đều rất thân thiện.Dù không quá nhiệt tình, nhưng cũng sẽ không nhìn cô bằng ánh mắt khác, khiến cô rất thoải mái.Lần này Mạc Tử Đơn sắp xếp rất tốt.Cô cứ thế lặng lẽ trở thành một thành viên của phòng khám.Với thân phận thực tập sinh.Tô Nhược Hân không chuyên chú vào một bộ phận nào.Cô chỉ là chân chạy vặt, nơi nào bận cô sẽ chạy đến đó giúp.Cả buổi sáng cô như một con quay, nhưng lại rất vui vẻ.
Chương 681
Tô Nhược Hân chậm rãi bước đi trên con đường của khu biệt thự.
Cô không chạy bộ.
Cô chỉ muốn bước đi như thế, để tâm trạng đè nén của mình được thư giãn.
Vẫn luôn thế này cũng không tốt.
Hiểu y thuật rồi, cô mới biết rất nhiều bệnh đều bắt đầu từ việc tâm trạng không tốt xâm nhập vào cơ thể con người.
Sau đó ngày một tăng lên, cuối cùng sẽ đến thời kỳ cuối của căn bệnh, khi đó muốn chữa trị sẽ khá là phiền phức.
Thời gian còn sớm, cô ra khỏi khu biệt thự, trên đường lớn có mấy nhân viên vệ sinh, có người chạy bộ, có người đi chợ sớm, người dần dần trở nên đông đúc.
Ánh mặt trời cũng trở nên rạng rỡ.
Một ngày rất đẹp.
Cô không nên bị Hạ Thiên Tường làm ảnh hưởng tâm trạng.
Cô gặp một tiệm ăn sáng, thấy đông người thì bèn đi vào, gọi một bát cháo, một phần rau hẹ, một đĩa đồ ăn nhỏ, sau đó ăn ngon lành.
Dạ dày ấm áp, tâm trạng thoải mái.
Thật ra thì trời vẫn không sập xuống.
Là vì cô chưa từng trải qua chuyện như thế, cho nên mới thấy hoảng hốt.
Ăn sáng xong, Tô Nhược Hân quét mã trả tiền, sau đó bước lên trạm xe buýt đi làm.
Có điều hôm qua là Hạ Thiên Tường tự mình đưa cô đến phòng khám kia, còn hôm nay cô phải tự ngồi xe buýt đi.
Từ Bugatti đến xe buýt, tuy có cảm giác khác nhau một trời một vực, nhưng Tô Nhược Hân cảm thấy rất chân thực.
Cô vốn là một người ba không thương mẹ không yêu, sau này vẫn nên đón Chúc Hứa về sống nương tựa lẫn nhau thì hơn.
Vẫn may là cô vẫn còn Tăng Hiểu Khê thương cô.
Thương cô còn hơn cả mẹ ruột.
Thật sự đã rất thoả mãn rồi.
Cuộc đời cô có thể phát triển đến mức độ này đã là tốt lắm rồi.
Vừa đến phòng khám mới, cô lập tức đi trình diện.
Lần này không có người xếp hai hàng hoan nghênh như hôm qua.
Nhưng đồng nghiệp từ bác sĩ đến y tá gặp cô đều rất thân thiện.
Dù không quá nhiệt tình, nhưng cũng sẽ không nhìn cô bằng ánh mắt khác, khiến cô rất thoải mái.
Lần này Mạc Tử Đơn sắp xếp rất tốt.
Cô cứ thế lặng lẽ trở thành một thành viên của phòng khám.
Với thân phận thực tập sinh.
Tô Nhược Hân không chuyên chú vào một bộ phận nào.
Cô chỉ là chân chạy vặt, nơi nào bận cô sẽ chạy đến đó giúp.
Cả buổi sáng cô như một con quay, nhưng lại rất vui vẻ.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 681Tô Nhược Hân chậm rãi bước đi trên con đường của khu biệt thự.Cô không chạy bộ.Cô chỉ muốn bước đi như thế, để tâm trạng đè nén của mình được thư giãn.Vẫn luôn thế này cũng không tốt.Hiểu y thuật rồi, cô mới biết rất nhiều bệnh đều bắt đầu từ việc tâm trạng không tốt xâm nhập vào cơ thể con người.Sau đó ngày một tăng lên, cuối cùng sẽ đến thời kỳ cuối của căn bệnh, khi đó muốn chữa trị sẽ khá là phiền phức.Thời gian còn sớm, cô ra khỏi khu biệt thự, trên đường lớn có mấy nhân viên vệ sinh, có người chạy bộ, có người đi chợ sớm, người dần dần trở nên đông đúc.Ánh mặt trời cũng trở nên rạng rỡ.Một ngày rất đẹp.Cô không nên bị Hạ Thiên Tường làm ảnh hưởng tâm trạng.Cô gặp một tiệm ăn sáng, thấy đông người thì bèn đi vào, gọi một bát cháo, một phần rau hẹ, một đĩa đồ ăn nhỏ, sau đó ăn ngon lành.Dạ dày ấm áp, tâm trạng thoải mái.Thật ra thì trời vẫn không sập xuống.Là vì cô chưa từng trải qua chuyện như thế, cho nên mới thấy hoảng hốt.Ăn sáng xong, Tô Nhược Hân quét mã trả tiền, sau đó bước lên trạm xe buýt đi làm.Có điều hôm qua là Hạ Thiên Tường tự mình đưa cô đến phòng khám kia, còn hôm nay cô phải tự ngồi xe buýt đi.Từ Bugatti đến xe buýt, tuy có cảm giác khác nhau một trời một vực, nhưng Tô Nhược Hân cảm thấy rất chân thực.Cô vốn là một người ba không thương mẹ không yêu, sau này vẫn nên đón Chúc Hứa về sống nương tựa lẫn nhau thì hơn.Vẫn may là cô vẫn còn Tăng Hiểu Khê thương cô.Thương cô còn hơn cả mẹ ruột.Thật sự đã rất thoả mãn rồi.Cuộc đời cô có thể phát triển đến mức độ này đã là tốt lắm rồi.Vừa đến phòng khám mới, cô lập tức đi trình diện.Lần này không có người xếp hai hàng hoan nghênh như hôm qua.Nhưng đồng nghiệp từ bác sĩ đến y tá gặp cô đều rất thân thiện.Dù không quá nhiệt tình, nhưng cũng sẽ không nhìn cô bằng ánh mắt khác, khiến cô rất thoải mái.Lần này Mạc Tử Đơn sắp xếp rất tốt.Cô cứ thế lặng lẽ trở thành một thành viên của phòng khám.Với thân phận thực tập sinh.Tô Nhược Hân không chuyên chú vào một bộ phận nào.Cô chỉ là chân chạy vặt, nơi nào bận cô sẽ chạy đến đó giúp.Cả buổi sáng cô như một con quay, nhưng lại rất vui vẻ.