Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 688

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 688Còn thân hơn cả mẹ ruột.Mẹ ruột của cô còn chưa bao giờ đến thăm cô.Có lẽ dù Trần Ngọc Thúy ý có đến thăm, cô cũng sẽ không gặp.Đã một khoảng thời gian không trở về căn hộ, cô cảm thấy rất mới mẻ.Chúc Hứa cũng thế, cậu bé vòng qua vòng lại mấy vòng, vui vẻ đến mức không biết phải bày tỏ cảm xúc như thế nào.Đến tận chín giờ tối cậu bé mới đi ngủ.Tô Nhược Hân ngồi yên bên cạnh cậu bé, nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên môi cậu bé, cô cảm thấy rất vui.Tiểu Hứa là bạn của cô.Có Tiểu Hứa ở bên cạnh, cô cảm thấy cuộc sống cũng trở nên có mục tiêu.Nếu không, cuộc sống sẽ giống như một vũng nước đọng không thể gợn sóng, cũng không trở nên đặc sắc được.Tô Nhược Hân đi tắm, mãi không thấy buồn ngủ.Dù tối qua cô không ngủ nhiều, buổi trưa cũng không ngủ trưa, nhưng vẫn không ngủ được.Tắt đèn.Cô ngồi yên trong phòng tối, mới phát hiện cảm giác nhớ nhung lại nhanh chóng dâng trào.Dù cô có nhìn điện thoại bao nhiêu lần, người đàn ông kia cũng không chúc cô ngủ ngon.Tựa như anh chưa từng bước vào thế giới của cô, cô và anh cũng chưa từng gặp nhau bao giờ vậy.Nhưng ngay cả Mai Diễm Tinh cũng nhớ cô từng tồn tại trong thế giới của anh, anh không thể nào xoá đi được.Không ngủ được, Tô Nhược Hân xuống giường đi đến trước cửa sổ, lặng lẽ kéo một góc rèm cửa, muốn nhìn ra thành phố đèn đuốc sáng rực.Tầng hai mươi bảy.Đứng ở tầng càng cao, ánh đèn trong mắt càng rực rỡ.Đẹp quá.Có điều những ánh đèn cũng nhanh chóng biến mất, tựa như sao băng xẹt qua trong tầm mắt, sau đó để lại những tia lửa trên thế gian.Đèn đường của khu dân cư cũng mờ tối, chiếu xuống hoa cỏ dưới sân, tạo thành một bức tranh.Lúc Tô Nhược Hân đang ngơ ngác ngắm nhìn, một chiếc xe chợt xuất hiện.Bugatti.Đó là chiếc xe dù có hóa thành tro Tô Nhược Hân cũng nhận ra.Đó cũng là chiếc xe duy nhất ở thành phố T.Mà chủ nhân của chiếc xe này chỉ có Hạ Thiên Tường.Hạ Thiên Tường đến rồi.Chắc chắn anh đến rồi.Tô Nhược Hân chỉ cảm thấy lúc nhìn thấy chiếc xe này, cô như ngừng thở.Cuối cùng Hạ Thiên Tường cũng đến gặp cô rồi.Chắc chắn anh biết cô rất nhớ anh.

Chương 688

Còn thân hơn cả mẹ ruột.

Mẹ ruột của cô còn chưa bao giờ đến thăm cô.

Có lẽ dù Trần Ngọc Thúy ý có đến thăm, cô cũng sẽ không gặp.

Đã một khoảng thời gian không trở về căn hộ, cô cảm thấy rất mới mẻ.

Chúc Hứa cũng thế, cậu bé vòng qua vòng lại mấy vòng, vui vẻ đến mức không biết phải bày tỏ cảm xúc như thế nào.

Đến tận chín giờ tối cậu bé mới đi ngủ.

Tô Nhược Hân ngồi yên bên cạnh cậu bé, nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên môi cậu bé, cô cảm thấy rất vui.

Tiểu Hứa là bạn của cô.

Có Tiểu Hứa ở bên cạnh, cô cảm thấy cuộc sống cũng trở nên có mục tiêu.

Nếu không, cuộc sống sẽ giống như một vũng nước đọng không thể gợn sóng, cũng không trở nên đặc sắc được.

Tô Nhược Hân đi tắm, mãi không thấy buồn ngủ.

Dù tối qua cô không ngủ nhiều, buổi trưa cũng không ngủ trưa, nhưng vẫn không ngủ được.

Tắt đèn.

Cô ngồi yên trong phòng tối, mới phát hiện cảm giác nhớ nhung lại nhanh chóng dâng trào.

Dù cô có nhìn điện thoại bao nhiêu lần, người đàn ông kia cũng không chúc cô ngủ ngon.

Tựa như anh chưa từng bước vào thế giới của cô, cô và anh cũng chưa từng gặp nhau bao giờ vậy.

Nhưng ngay cả Mai Diễm Tinh cũng nhớ cô từng tồn tại trong thế giới của anh, anh không thể nào xoá đi được.

Không ngủ được, Tô Nhược Hân xuống giường đi đến trước cửa sổ, lặng lẽ kéo một góc rèm cửa, muốn nhìn ra thành phố đèn đuốc sáng rực.

Tầng hai mươi bảy.

Đứng ở tầng càng cao, ánh đèn trong mắt càng rực rỡ.

Đẹp quá.

Có điều những ánh đèn cũng nhanh chóng biến mất, tựa như sao băng xẹt qua trong tầm mắt, sau đó để lại những tia lửa trên thế gian.

Đèn đường của khu dân cư cũng mờ tối, chiếu xuống hoa cỏ dưới sân, tạo thành một bức tranh.

Lúc Tô Nhược Hân đang ngơ ngác ngắm nhìn, một chiếc xe chợt xuất hiện.

Bugatti.

Đó là chiếc xe dù có hóa thành tro Tô Nhược Hân cũng nhận ra.

Đó cũng là chiếc xe duy nhất ở thành phố T.

Mà chủ nhân của chiếc xe này chỉ có Hạ Thiên Tường.

Hạ Thiên Tường đến rồi.

Chắc chắn anh đến rồi.

Tô Nhược Hân chỉ cảm thấy lúc nhìn thấy chiếc xe này, cô như ngừng thở.

Cuối cùng Hạ Thiên Tường cũng đến gặp cô rồi.

Chắc chắn anh biết cô rất nhớ anh.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 688Còn thân hơn cả mẹ ruột.Mẹ ruột của cô còn chưa bao giờ đến thăm cô.Có lẽ dù Trần Ngọc Thúy ý có đến thăm, cô cũng sẽ không gặp.Đã một khoảng thời gian không trở về căn hộ, cô cảm thấy rất mới mẻ.Chúc Hứa cũng thế, cậu bé vòng qua vòng lại mấy vòng, vui vẻ đến mức không biết phải bày tỏ cảm xúc như thế nào.Đến tận chín giờ tối cậu bé mới đi ngủ.Tô Nhược Hân ngồi yên bên cạnh cậu bé, nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên môi cậu bé, cô cảm thấy rất vui.Tiểu Hứa là bạn của cô.Có Tiểu Hứa ở bên cạnh, cô cảm thấy cuộc sống cũng trở nên có mục tiêu.Nếu không, cuộc sống sẽ giống như một vũng nước đọng không thể gợn sóng, cũng không trở nên đặc sắc được.Tô Nhược Hân đi tắm, mãi không thấy buồn ngủ.Dù tối qua cô không ngủ nhiều, buổi trưa cũng không ngủ trưa, nhưng vẫn không ngủ được.Tắt đèn.Cô ngồi yên trong phòng tối, mới phát hiện cảm giác nhớ nhung lại nhanh chóng dâng trào.Dù cô có nhìn điện thoại bao nhiêu lần, người đàn ông kia cũng không chúc cô ngủ ngon.Tựa như anh chưa từng bước vào thế giới của cô, cô và anh cũng chưa từng gặp nhau bao giờ vậy.Nhưng ngay cả Mai Diễm Tinh cũng nhớ cô từng tồn tại trong thế giới của anh, anh không thể nào xoá đi được.Không ngủ được, Tô Nhược Hân xuống giường đi đến trước cửa sổ, lặng lẽ kéo một góc rèm cửa, muốn nhìn ra thành phố đèn đuốc sáng rực.Tầng hai mươi bảy.Đứng ở tầng càng cao, ánh đèn trong mắt càng rực rỡ.Đẹp quá.Có điều những ánh đèn cũng nhanh chóng biến mất, tựa như sao băng xẹt qua trong tầm mắt, sau đó để lại những tia lửa trên thế gian.Đèn đường của khu dân cư cũng mờ tối, chiếu xuống hoa cỏ dưới sân, tạo thành một bức tranh.Lúc Tô Nhược Hân đang ngơ ngác ngắm nhìn, một chiếc xe chợt xuất hiện.Bugatti.Đó là chiếc xe dù có hóa thành tro Tô Nhược Hân cũng nhận ra.Đó cũng là chiếc xe duy nhất ở thành phố T.Mà chủ nhân của chiếc xe này chỉ có Hạ Thiên Tường.Hạ Thiên Tường đến rồi.Chắc chắn anh đến rồi.Tô Nhược Hân chỉ cảm thấy lúc nhìn thấy chiếc xe này, cô như ngừng thở.Cuối cùng Hạ Thiên Tường cũng đến gặp cô rồi.Chắc chắn anh biết cô rất nhớ anh.

Chương 688