Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 698

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 698Lại là giọng nam khàn khàn, khe khẽ.“Gọi em là Tô Nhược Hân, đừng gọi thân thiết như vậy, em không chịu nổi.” Tô Nhược Hân càng nói thì càng kích động.“Xin lỗi.”“Xin lỗi? Anh có lỗi gì với em chứ? Anh nói ra cho em nghe thử đi. Không phải mất một miếng…” Cô vừa định nói ra ‘ngọc’, bỗng nhiên phát hiện chỗ này là ở bên ngoài, nếu bị người có tâm nghe được, có lẽ sẽ mang đến rắc rối cho Hạ Thiên Tường nên sửa lời: “Mất một vật chết mà thôi, có cần mất hồn, không để ý tới người ta như vậy sao? Chẳng lẽ anh mất đồ thì không quen biết mọi người nữa? Hay là anh mất một vật, cũng chỉ không quen biết em?”Tô Nhược Hân gào lên như súng liên thanh, không hề biết dáng vẻ của cô lúc này kích động tới mức nào.Vừa nói vừa đi vòng quanh, dáng vẻ nổi giận đùng đùng, nhưng rơi vào trong mắt người khác lại là một loại phong cảnh đáng yêu kiểu khác, hóa ra tức giận cũng đáng yêu như vậy.“Được, anh quen em, chúng ta là bạn bè.” Trong chiếc xe nhỏ trông không mấy bắt mắt cách đó không xa, người đàn ông vừa nói vừa nhìn cô gái phía ngoài xe cách đó không xa.Cô gái trông khá tốt.Còn có sức lực để tức giận, gào lên với anh, thật tốt.Trong đầu Tô Nhược Hân lúc này đều là từ “bạn bè” mà Hạ Thiên Tường mới vừa nói ra khỏi miệng.Chỉ là bạn bè, không phải là người yêu. Giờ phút này trong đầu cô tự động hiện ra hai chữ phía sau, không phải là Hạ Thiên Tường nói ra.Nhưng tuyệt đối là điều anh ám chỉ, ám chỉ bọn họ chỉ là bạn bè mà không phải là người yêu, cô không phải là bạn gái của anh.Cuối cùng anh vẫn nói ra, còn nói tới mức này, chính là đã thẳng thắn với cô rồi.Ngực chợt thắt lại, cô lảo đảo lùi về phía sau một bước, nếu không dựa được vào thân cây bên cạnh thì đã suýt ngã rồi.Sau đó tay cô cầm điện thoại rung lên.Điên cuồng run lên mà không thể nào kìm chế được.Một lúc lâu sau, cô mới hít sâu vài lần, cố ổn định lại cảm xúc và cả giọng điệu của mình, sau đó trầm giọng nói: “Ừ, chúng ta là bạn bè.”Một tiếng này giống nói với Hạ Thiên Tường, lại càng giống nói với bản thân cô hơn.Lại nhận định anh là bạn của cô sao?Bên kia lại im lặng, không hề đáp lại.Mấy giây sau, Tô Nhược Hân nghe được tiếng báo bận trong điện thoại. Hạ Thiên Tường đã cúp máy rồi.Tiếng báo bận “tút tút tút” không nhanh không chậm vọng vào trong màng tai của cô.Âm thanh rõ ràng không dễ nghe, nhưng cô cứ ngơ ngác đứng đó nghe, không hề nhúc nhích.Hạ Thiên Tường cúp điện thoại của cô.Cô lại không muốn cúp điện thoại của anh.Giờ phút này, cô đứng dưới tán cây bên đường, trong đầu đều là cảnh tượng người đàn ông ngồi lặng lẽ trong xe phía dưới tầng nhà cô, bảo vệ cô trong đêm qua, đều là bánh bao hấp Hạ Thiên Tường đưa mà cô mới ăn trước đây không lâu.Tất cả đều mới xảy ra trong vòng hai mươi bốn giờ.

Chương 698

Lại là giọng nam khàn khàn, khe khẽ.

“Gọi em là Tô Nhược Hân, đừng gọi thân thiết như vậy, em không chịu nổi.” Tô Nhược Hân càng nói thì càng kích động.

“Xin lỗi.”

“Xin lỗi? Anh có lỗi gì với em chứ? Anh nói ra cho em nghe thử đi. Không phải mất một miếng…” Cô vừa định nói ra ‘ngọc’, bỗng nhiên phát hiện chỗ này là ở bên ngoài, nếu bị người có tâm nghe được, có lẽ sẽ mang đến rắc rối cho Hạ Thiên Tường nên sửa lời: “Mất một vật chết mà thôi, có cần mất hồn, không để ý tới người ta như vậy sao? Chẳng lẽ anh mất đồ thì không quen biết mọi người nữa? Hay là anh mất một vật, cũng chỉ không quen biết em?”

Tô Nhược Hân gào lên như súng liên thanh, không hề biết dáng vẻ của cô lúc này kích động tới mức nào.

Vừa nói vừa đi vòng quanh, dáng vẻ nổi giận đùng đùng, nhưng rơi vào trong mắt người khác lại là một loại phong cảnh đáng yêu kiểu khác, hóa ra tức giận cũng đáng yêu như vậy.

“Được, anh quen em, chúng ta là bạn bè.” Trong chiếc xe nhỏ trông không mấy bắt mắt cách đó không xa, người đàn ông vừa nói vừa nhìn cô gái phía ngoài xe cách đó không xa.

Cô gái trông khá tốt.

Còn có sức lực để tức giận, gào lên với anh, thật tốt.

Trong đầu Tô Nhược Hân lúc này đều là từ “bạn bè” mà Hạ Thiên Tường mới vừa nói ra khỏi miệng.

Chỉ là bạn bè, không phải là người yêu. Giờ phút này trong đầu cô tự động hiện ra hai chữ phía sau, không phải là Hạ Thiên Tường nói ra.

Nhưng tuyệt đối là điều anh ám chỉ, ám chỉ bọn họ chỉ là bạn bè mà không phải là người yêu, cô không phải là bạn gái của anh.

Cuối cùng anh vẫn nói ra, còn nói tới mức này, chính là đã thẳng thắn với cô rồi.

Ngực chợt thắt lại, cô lảo đảo lùi về phía sau một bước, nếu không dựa được vào thân cây bên cạnh thì đã suýt ngã rồi.

Sau đó tay cô cầm điện thoại rung lên.

Điên cuồng run lên mà không thể nào kìm chế được.

Một lúc lâu sau, cô mới hít sâu vài lần, cố ổn định lại cảm xúc và cả giọng điệu của mình, sau đó trầm giọng nói: “Ừ, chúng ta là bạn bè.”

Một tiếng này giống nói với Hạ Thiên Tường, lại càng giống nói với bản thân cô hơn.

Lại nhận định anh là bạn của cô sao?

Bên kia lại im lặng, không hề đáp lại.

Mấy giây sau, Tô Nhược Hân nghe được tiếng báo bận trong điện thoại. Hạ Thiên Tường đã cúp máy rồi.

Tiếng báo bận “tút tút tút” không nhanh không chậm vọng vào trong màng tai của cô.

Âm thanh rõ ràng không dễ nghe, nhưng cô cứ ngơ ngác đứng đó nghe, không hề nhúc nhích.

Hạ Thiên Tường cúp điện thoại của cô.

Cô lại không muốn cúp điện thoại của anh.

Giờ phút này, cô đứng dưới tán cây bên đường, trong đầu đều là cảnh tượng người đàn ông ngồi lặng lẽ trong xe phía dưới tầng nhà cô, bảo vệ cô trong đêm qua, đều là bánh bao hấp Hạ Thiên Tường đưa mà cô mới ăn trước đây không lâu.

Tất cả đều mới xảy ra trong vòng hai mươi bốn giờ.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 698Lại là giọng nam khàn khàn, khe khẽ.“Gọi em là Tô Nhược Hân, đừng gọi thân thiết như vậy, em không chịu nổi.” Tô Nhược Hân càng nói thì càng kích động.“Xin lỗi.”“Xin lỗi? Anh có lỗi gì với em chứ? Anh nói ra cho em nghe thử đi. Không phải mất một miếng…” Cô vừa định nói ra ‘ngọc’, bỗng nhiên phát hiện chỗ này là ở bên ngoài, nếu bị người có tâm nghe được, có lẽ sẽ mang đến rắc rối cho Hạ Thiên Tường nên sửa lời: “Mất một vật chết mà thôi, có cần mất hồn, không để ý tới người ta như vậy sao? Chẳng lẽ anh mất đồ thì không quen biết mọi người nữa? Hay là anh mất một vật, cũng chỉ không quen biết em?”Tô Nhược Hân gào lên như súng liên thanh, không hề biết dáng vẻ của cô lúc này kích động tới mức nào.Vừa nói vừa đi vòng quanh, dáng vẻ nổi giận đùng đùng, nhưng rơi vào trong mắt người khác lại là một loại phong cảnh đáng yêu kiểu khác, hóa ra tức giận cũng đáng yêu như vậy.“Được, anh quen em, chúng ta là bạn bè.” Trong chiếc xe nhỏ trông không mấy bắt mắt cách đó không xa, người đàn ông vừa nói vừa nhìn cô gái phía ngoài xe cách đó không xa.Cô gái trông khá tốt.Còn có sức lực để tức giận, gào lên với anh, thật tốt.Trong đầu Tô Nhược Hân lúc này đều là từ “bạn bè” mà Hạ Thiên Tường mới vừa nói ra khỏi miệng.Chỉ là bạn bè, không phải là người yêu. Giờ phút này trong đầu cô tự động hiện ra hai chữ phía sau, không phải là Hạ Thiên Tường nói ra.Nhưng tuyệt đối là điều anh ám chỉ, ám chỉ bọn họ chỉ là bạn bè mà không phải là người yêu, cô không phải là bạn gái của anh.Cuối cùng anh vẫn nói ra, còn nói tới mức này, chính là đã thẳng thắn với cô rồi.Ngực chợt thắt lại, cô lảo đảo lùi về phía sau một bước, nếu không dựa được vào thân cây bên cạnh thì đã suýt ngã rồi.Sau đó tay cô cầm điện thoại rung lên.Điên cuồng run lên mà không thể nào kìm chế được.Một lúc lâu sau, cô mới hít sâu vài lần, cố ổn định lại cảm xúc và cả giọng điệu của mình, sau đó trầm giọng nói: “Ừ, chúng ta là bạn bè.”Một tiếng này giống nói với Hạ Thiên Tường, lại càng giống nói với bản thân cô hơn.Lại nhận định anh là bạn của cô sao?Bên kia lại im lặng, không hề đáp lại.Mấy giây sau, Tô Nhược Hân nghe được tiếng báo bận trong điện thoại. Hạ Thiên Tường đã cúp máy rồi.Tiếng báo bận “tút tút tút” không nhanh không chậm vọng vào trong màng tai của cô.Âm thanh rõ ràng không dễ nghe, nhưng cô cứ ngơ ngác đứng đó nghe, không hề nhúc nhích.Hạ Thiên Tường cúp điện thoại của cô.Cô lại không muốn cúp điện thoại của anh.Giờ phút này, cô đứng dưới tán cây bên đường, trong đầu đều là cảnh tượng người đàn ông ngồi lặng lẽ trong xe phía dưới tầng nhà cô, bảo vệ cô trong đêm qua, đều là bánh bao hấp Hạ Thiên Tường đưa mà cô mới ăn trước đây không lâu.Tất cả đều mới xảy ra trong vòng hai mươi bốn giờ.

Chương 698