Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 703

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 703Hiện giờ, cô và Hạ Thiên Tường đã không còn quan hệ gì, nên cần gì phải tiếp tục bảo chị Chiêm để mắt đến cô nữa.Vì thế, chị Chiêm mới chủ động xin nghỉ việc.“Ha ha, cảm ơn cô Tô đã tin tưởng, nhưng…”“Có phải Lục Diễm Chi không?” Tô Nhược Hân đột nhiên lên tiếng, hơn nữa còn ngắt lời chị Chiêm, vô cùng bất ngờ. Khi nói, ánh mắt cô sáng rực, nhìn chằm chằm chị Chiêm.“Cô…” Quả nhiên chị Chiêm kinh ngạc chỉ nói được một chữ, nhưng sau đó lập tức trấn tĩnh lại: “Không… không phải.”Nhưng vẻ hoảng loạn và lắp bắp này, rõ ràng là giấu đầu hở đuôi.Chứng tỏ cô đã đoán đúng.Lục Diễm Chi không thích cô.Hai ngày gần đây, phát hiện Hạ Thiên Tường không còn nhiệt tình với cô nữa, không còn gặp mặt cô, cho nên không gài chị Chiêm ở bên cạnh nữa, cũng là điều dễ hiểu.“Không sao, chị không thừa nhận, tôi cũng rõ. Nếu công việc tiếp theo của chị có thể sắp xếp được thời gian, thỉnh thoảng khi tôi cần, có thể thay tôi chăm sóc cho Chúc Hứa, tôi thật sự cảm ơn.”“Được, cô Tô tin tưởng tôi là tốt rồi.” Chị Chiêm không ngờ, bà ta đã nói mình do người khác cử đến, Tô Nhược Hân vẫn tin tưởng bà ta. Lúc này, giống như gặp được tri âm, tri kỷ vậy.“Nhưng mà, có thể tôi sẽ không trả cho chị lương cao được. Chỉ thỉnh thoảng đón đưa, một tháng ba triệu được không?” Nhiều hơn thì cô cũng không gánh nổi.“Như vậy là được rồi. Chỉ cần cô Tô không chê, tôi có thể làm được. Ừm, khi tìm việc, tôi sẽ ưu tiên yêu cầu bên cô Tô để tìm, đổi sang làm việc ở một nhà buổi tối không cần nấu cơm là được.”Tô Nhược Hân gật đầu: “Cảm ơn chị.”Có một vài gia đình mời bảo mẫu là để chăm sóc người già, vì phải đi làm, nên buộc phải thuê người đến hỗ trợ.Nhưng khi tan làm trở về thì có thể tự chăm sóc.Cho nên, cũng có thể tìm được công việc không cần nấu cơm tối.Chị Chiêm rời đi.Tô Nhược Hân nhìn Chúc Hứa vui vẻ chạy tới chạy lui trong phòng, trong ánh mắt là vẻ dịu dàng trước nay chưa từng có.Trên thế giới này, cho dù ai rời bỏ ai thì trái đất vẫn quay, cô vẫn chịu được.Chỉ là phải vất vả hơn chút mà thôi.Rõ ràng mọi thứ đều đã được quyết định, nhưng đến lúc sắp đi ngủ, cô lại giống như mê muội, không tự chủ đi đến trước cửa sổ.Chỉ là tối nay, chỗ đậu xe dưới tầng kia đã không còn chiếc Bugatti màu đen tối qua nữa.Cô mở điện thoại di động ra, không nhịn được bắt đầu tìm kiếm chủ đề liên quan đến Hạ Thiên Tường.Tiêu đề ‘Cô gái bí ẩn trải qua đêm xuân với cậu Hạ trong phòng tổng thống Kaiwitt’ đập vào tầm mắt.Bên dưới còn kèm theo mấy bức ảnh.Người đàn ông trong bức ảnh tất nhiên chính là Hạ Thiên Tường, về phần người phụ nữ, là chụp sườn mặt.Nhìn tựa như Tô Thanh Hà, lại tựa như Mai Diễm Tinh.Cô đờ đẫn nhìn vào, đến lúc này mới hiểu được vì sao tối nay Hạ Thiên Tường không đến chỗ của cô.Anh bận.

Chương 703

Hiện giờ, cô và Hạ Thiên Tường đã không còn quan hệ gì, nên cần gì phải tiếp tục bảo chị Chiêm để mắt đến cô nữa.

Vì thế, chị Chiêm mới chủ động xin nghỉ việc.

“Ha ha, cảm ơn cô Tô đã tin tưởng, nhưng…”

“Có phải Lục Diễm Chi không?” Tô Nhược Hân đột nhiên lên tiếng, hơn nữa còn ngắt lời chị Chiêm, vô cùng bất ngờ. Khi nói, ánh mắt cô sáng rực, nhìn chằm chằm chị Chiêm.

“Cô…” Quả nhiên chị Chiêm kinh ngạc chỉ nói được một chữ, nhưng sau đó lập tức trấn tĩnh lại: “Không… không phải.”

Nhưng vẻ hoảng loạn và lắp bắp này, rõ ràng là giấu đầu hở đuôi.

Chứng tỏ cô đã đoán đúng.

Lục Diễm Chi không thích cô.

Hai ngày gần đây, phát hiện Hạ Thiên Tường không còn nhiệt tình với cô nữa, không còn gặp mặt cô, cho nên không gài chị Chiêm ở bên cạnh nữa, cũng là điều dễ hiểu.

“Không sao, chị không thừa nhận, tôi cũng rõ. Nếu công việc tiếp theo của chị có thể sắp xếp được thời gian, thỉnh thoảng khi tôi cần, có thể thay tôi chăm sóc cho Chúc Hứa, tôi thật sự cảm ơn.”

“Được, cô Tô tin tưởng tôi là tốt rồi.” Chị Chiêm không ngờ, bà ta đã nói mình do người khác cử đến, Tô Nhược Hân vẫn tin tưởng bà ta. Lúc này, giống như gặp được tri âm, tri kỷ vậy.

“Nhưng mà, có thể tôi sẽ không trả cho chị lương cao được. Chỉ thỉnh thoảng đón đưa, một tháng ba triệu được không?” Nhiều hơn thì cô cũng không gánh nổi.

“Như vậy là được rồi. Chỉ cần cô Tô không chê, tôi có thể làm được. Ừm, khi tìm việc, tôi sẽ ưu tiên yêu cầu bên cô Tô để tìm, đổi sang làm việc ở một nhà buổi tối không cần nấu cơm là được.”

Tô Nhược Hân gật đầu: “Cảm ơn chị.”

Có một vài gia đình mời bảo mẫu là để chăm sóc người già, vì phải đi làm, nên buộc phải thuê người đến hỗ trợ.

Nhưng khi tan làm trở về thì có thể tự chăm sóc.

Cho nên, cũng có thể tìm được công việc không cần nấu cơm tối.

Chị Chiêm rời đi.

Tô Nhược Hân nhìn Chúc Hứa vui vẻ chạy tới chạy lui trong phòng, trong ánh mắt là vẻ dịu dàng trước nay chưa từng có.

Trên thế giới này, cho dù ai rời bỏ ai thì trái đất vẫn quay, cô vẫn chịu được.

Chỉ là phải vất vả hơn chút mà thôi.

Rõ ràng mọi thứ đều đã được quyết định, nhưng đến lúc sắp đi ngủ, cô lại giống như mê muội, không tự chủ đi đến trước cửa sổ.

Chỉ là tối nay, chỗ đậu xe dưới tầng kia đã không còn chiếc Bugatti màu đen tối qua nữa.

Cô mở điện thoại di động ra, không nhịn được bắt đầu tìm kiếm chủ đề liên quan đến Hạ Thiên Tường.

Tiêu đề ‘Cô gái bí ẩn trải qua đêm xuân với cậu Hạ trong phòng tổng thống Kaiwitt’ đập vào tầm mắt.

Bên dưới còn kèm theo mấy bức ảnh.

Người đàn ông trong bức ảnh tất nhiên chính là Hạ Thiên Tường, về phần người phụ nữ, là chụp sườn mặt.

Nhìn tựa như Tô Thanh Hà, lại tựa như Mai Diễm Tinh.

Cô đờ đẫn nhìn vào, đến lúc này mới hiểu được vì sao tối nay Hạ Thiên Tường không đến chỗ của cô.

Anh bận.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 703Hiện giờ, cô và Hạ Thiên Tường đã không còn quan hệ gì, nên cần gì phải tiếp tục bảo chị Chiêm để mắt đến cô nữa.Vì thế, chị Chiêm mới chủ động xin nghỉ việc.“Ha ha, cảm ơn cô Tô đã tin tưởng, nhưng…”“Có phải Lục Diễm Chi không?” Tô Nhược Hân đột nhiên lên tiếng, hơn nữa còn ngắt lời chị Chiêm, vô cùng bất ngờ. Khi nói, ánh mắt cô sáng rực, nhìn chằm chằm chị Chiêm.“Cô…” Quả nhiên chị Chiêm kinh ngạc chỉ nói được một chữ, nhưng sau đó lập tức trấn tĩnh lại: “Không… không phải.”Nhưng vẻ hoảng loạn và lắp bắp này, rõ ràng là giấu đầu hở đuôi.Chứng tỏ cô đã đoán đúng.Lục Diễm Chi không thích cô.Hai ngày gần đây, phát hiện Hạ Thiên Tường không còn nhiệt tình với cô nữa, không còn gặp mặt cô, cho nên không gài chị Chiêm ở bên cạnh nữa, cũng là điều dễ hiểu.“Không sao, chị không thừa nhận, tôi cũng rõ. Nếu công việc tiếp theo của chị có thể sắp xếp được thời gian, thỉnh thoảng khi tôi cần, có thể thay tôi chăm sóc cho Chúc Hứa, tôi thật sự cảm ơn.”“Được, cô Tô tin tưởng tôi là tốt rồi.” Chị Chiêm không ngờ, bà ta đã nói mình do người khác cử đến, Tô Nhược Hân vẫn tin tưởng bà ta. Lúc này, giống như gặp được tri âm, tri kỷ vậy.“Nhưng mà, có thể tôi sẽ không trả cho chị lương cao được. Chỉ thỉnh thoảng đón đưa, một tháng ba triệu được không?” Nhiều hơn thì cô cũng không gánh nổi.“Như vậy là được rồi. Chỉ cần cô Tô không chê, tôi có thể làm được. Ừm, khi tìm việc, tôi sẽ ưu tiên yêu cầu bên cô Tô để tìm, đổi sang làm việc ở một nhà buổi tối không cần nấu cơm là được.”Tô Nhược Hân gật đầu: “Cảm ơn chị.”Có một vài gia đình mời bảo mẫu là để chăm sóc người già, vì phải đi làm, nên buộc phải thuê người đến hỗ trợ.Nhưng khi tan làm trở về thì có thể tự chăm sóc.Cho nên, cũng có thể tìm được công việc không cần nấu cơm tối.Chị Chiêm rời đi.Tô Nhược Hân nhìn Chúc Hứa vui vẻ chạy tới chạy lui trong phòng, trong ánh mắt là vẻ dịu dàng trước nay chưa từng có.Trên thế giới này, cho dù ai rời bỏ ai thì trái đất vẫn quay, cô vẫn chịu được.Chỉ là phải vất vả hơn chút mà thôi.Rõ ràng mọi thứ đều đã được quyết định, nhưng đến lúc sắp đi ngủ, cô lại giống như mê muội, không tự chủ đi đến trước cửa sổ.Chỉ là tối nay, chỗ đậu xe dưới tầng kia đã không còn chiếc Bugatti màu đen tối qua nữa.Cô mở điện thoại di động ra, không nhịn được bắt đầu tìm kiếm chủ đề liên quan đến Hạ Thiên Tường.Tiêu đề ‘Cô gái bí ẩn trải qua đêm xuân với cậu Hạ trong phòng tổng thống Kaiwitt’ đập vào tầm mắt.Bên dưới còn kèm theo mấy bức ảnh.Người đàn ông trong bức ảnh tất nhiên chính là Hạ Thiên Tường, về phần người phụ nữ, là chụp sườn mặt.Nhìn tựa như Tô Thanh Hà, lại tựa như Mai Diễm Tinh.Cô đờ đẫn nhìn vào, đến lúc này mới hiểu được vì sao tối nay Hạ Thiên Tường không đến chỗ của cô.Anh bận.

Chương 703