“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 745
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 745“Làm thế có được không?”“Được.”“OK, vậy chúng ta thử xem, nếu trong hai tiếng người vẫn không đi, thì cô phải tự mình xuống lầu xử lý, nếu không trời tối sẽ ảnh hưởng đến các chủ nhà khác nghỉ ngơi.”“Được.”Tô Nhược Hân cúp máy, lại nhìn xuống lầu một lần nữa, sau đó xoay người đi vào bếp, bắt đầu rửa cắt đồ ăn.Chúc Hứa không có ở nhà, nhưng cô cũng không muốn mình chịu thiệt.Dù gì cũng phải có hai mặn một canh.Hai món ăn nhanh chóng được nấu xong cho vào đĩa, nầm bò hầm đậu phải cho vào lúc lửa lớn, sau khi đun sôi thì bắt đầu nhỏ lửa lại ninh, đợi ninh nầm bò xong thì cho cải chíp vào xào.Cơm đã nấu, canh trứng rong biển cũng đã chuẩn bị xong.Nghĩ đến việc nầm bò phải hầm ít nhất nửa tiếng, Tô Nhược Hân rảnh rỗi lại quay lại ban công một lần nữa.Nhìn xuống bên dưới vẫn còn rất ầm ĩ.Trần Ngọc Thúy gào rất to, không ngừng hùng hổ hét lên, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy Trần Ngọc Thúy gọi tên cô, nhưng Tô Nhược Hân cũng không khó chịu.Cô sẽ không tức giận vì một người như Trần Ngọc Thúy.Không đáng.Biểu ngữ thật dài được treo lên.Cô nhớ Chúc Hứa có ống nhòm, bèn đi vào phòng cậu bé tìm kiếm.Cô cầm ống nhòm nhìn xuống, lập tức thấy vui vẻ.Ừm, Trưởng ban quản lý khu chung cư làm việc khiến cô rất hài lòng.Biểu ngữ dài được kéo qua hai bên rồi treo lên cây, rất nổi bật.Trên biểu ngữ có một hàng chữ to.“Nhiệt liệt hoan nghênh bà Trần Ngọc Thúy làm ồn dưới toà nhà, bưng trà bưng ghế, hoan nghênh làm ồn một ngày một đêm.”Hết rồi, chỉ có một câu như thế.Biểu ngữ rất “thân thiện”.Đương nhiên Trần Ngọc Thúy sẽ không tháo xuống được.Mà ban quản lý khu dân cư cũng sắp xếp bảo vệ đi xuống giữ trật tự, ngoài chủ nhà ở toà 12, chủ nhà các toà khác đều phải đi đường vòng.Còn chủ nhà toà 12, bảo vệ sẽ dẫn đi vào.Trước tòa nhà rất vắng vẻ.Chỉ có hai người Trần Ngọc Thúy và Tô Cảnh Đình.Trần Ngọc Thúy vẫn còn đang mắng chửi.Mắng chửi không ngừng nghỉ.Có quản lý khu dân cư làm “chỗ dựa”, hoan nghênh bà ta mắng Tô Nhược Hân, sao bà ta lại không mắng chứ?
CHƯƠNG 745
“Làm thế có được không?”
“Được.”
“OK, vậy chúng ta thử xem, nếu trong hai tiếng người vẫn không đi, thì cô phải tự mình xuống lầu xử lý, nếu không trời tối sẽ ảnh hưởng đến các chủ nhà khác nghỉ ngơi.”
“Được.”
Tô Nhược Hân cúp máy, lại nhìn xuống lầu một lần nữa, sau đó xoay người đi vào bếp, bắt đầu rửa cắt đồ ăn.
Chúc Hứa không có ở nhà, nhưng cô cũng không muốn mình chịu thiệt.
Dù gì cũng phải có hai mặn một canh.
Hai món ăn nhanh chóng được nấu xong cho vào đĩa, nầm bò hầm đậu phải cho vào lúc lửa lớn, sau khi đun sôi thì bắt đầu nhỏ lửa lại ninh, đợi ninh nầm bò xong thì cho cải chíp vào xào.
Cơm đã nấu, canh trứng rong biển cũng đã chuẩn bị xong.
Nghĩ đến việc nầm bò phải hầm ít nhất nửa tiếng, Tô Nhược Hân rảnh rỗi lại quay lại ban công một lần nữa.
Nhìn xuống bên dưới vẫn còn rất ầm ĩ.
Trần Ngọc Thúy gào rất to, không ngừng hùng hổ hét lên, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy Trần Ngọc Thúy gọi tên cô, nhưng Tô Nhược Hân cũng không khó chịu.
Cô sẽ không tức giận vì một người như Trần Ngọc Thúy.
Không đáng.
Biểu ngữ thật dài được treo lên.
Cô nhớ Chúc Hứa có ống nhòm, bèn đi vào phòng cậu bé tìm kiếm.
Cô cầm ống nhòm nhìn xuống, lập tức thấy vui vẻ.
Ừm, Trưởng ban quản lý khu chung cư làm việc khiến cô rất hài lòng.
Biểu ngữ dài được kéo qua hai bên rồi treo lên cây, rất nổi bật.
Trên biểu ngữ có một hàng chữ to.
“Nhiệt liệt hoan nghênh bà Trần Ngọc Thúy làm ồn dưới toà nhà, bưng trà bưng ghế, hoan nghênh làm ồn một ngày một đêm.”
Hết rồi, chỉ có một câu như thế.
Biểu ngữ rất “thân thiện”.
Đương nhiên Trần Ngọc Thúy sẽ không tháo xuống được.
Mà ban quản lý khu dân cư cũng sắp xếp bảo vệ đi xuống giữ trật tự, ngoài chủ nhà ở toà 12, chủ nhà các toà khác đều phải đi đường vòng.
Còn chủ nhà toà 12, bảo vệ sẽ dẫn đi vào.
Trước tòa nhà rất vắng vẻ.
Chỉ có hai người Trần Ngọc Thúy và Tô Cảnh Đình.
Trần Ngọc Thúy vẫn còn đang mắng chửi.
Mắng chửi không ngừng nghỉ.
Có quản lý khu dân cư làm “chỗ dựa”, hoan nghênh bà ta mắng Tô Nhược Hân, sao bà ta lại không mắng chứ?
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 745“Làm thế có được không?”“Được.”“OK, vậy chúng ta thử xem, nếu trong hai tiếng người vẫn không đi, thì cô phải tự mình xuống lầu xử lý, nếu không trời tối sẽ ảnh hưởng đến các chủ nhà khác nghỉ ngơi.”“Được.”Tô Nhược Hân cúp máy, lại nhìn xuống lầu một lần nữa, sau đó xoay người đi vào bếp, bắt đầu rửa cắt đồ ăn.Chúc Hứa không có ở nhà, nhưng cô cũng không muốn mình chịu thiệt.Dù gì cũng phải có hai mặn một canh.Hai món ăn nhanh chóng được nấu xong cho vào đĩa, nầm bò hầm đậu phải cho vào lúc lửa lớn, sau khi đun sôi thì bắt đầu nhỏ lửa lại ninh, đợi ninh nầm bò xong thì cho cải chíp vào xào.Cơm đã nấu, canh trứng rong biển cũng đã chuẩn bị xong.Nghĩ đến việc nầm bò phải hầm ít nhất nửa tiếng, Tô Nhược Hân rảnh rỗi lại quay lại ban công một lần nữa.Nhìn xuống bên dưới vẫn còn rất ầm ĩ.Trần Ngọc Thúy gào rất to, không ngừng hùng hổ hét lên, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy Trần Ngọc Thúy gọi tên cô, nhưng Tô Nhược Hân cũng không khó chịu.Cô sẽ không tức giận vì một người như Trần Ngọc Thúy.Không đáng.Biểu ngữ thật dài được treo lên.Cô nhớ Chúc Hứa có ống nhòm, bèn đi vào phòng cậu bé tìm kiếm.Cô cầm ống nhòm nhìn xuống, lập tức thấy vui vẻ.Ừm, Trưởng ban quản lý khu chung cư làm việc khiến cô rất hài lòng.Biểu ngữ dài được kéo qua hai bên rồi treo lên cây, rất nổi bật.Trên biểu ngữ có một hàng chữ to.“Nhiệt liệt hoan nghênh bà Trần Ngọc Thúy làm ồn dưới toà nhà, bưng trà bưng ghế, hoan nghênh làm ồn một ngày một đêm.”Hết rồi, chỉ có một câu như thế.Biểu ngữ rất “thân thiện”.Đương nhiên Trần Ngọc Thúy sẽ không tháo xuống được.Mà ban quản lý khu dân cư cũng sắp xếp bảo vệ đi xuống giữ trật tự, ngoài chủ nhà ở toà 12, chủ nhà các toà khác đều phải đi đường vòng.Còn chủ nhà toà 12, bảo vệ sẽ dẫn đi vào.Trước tòa nhà rất vắng vẻ.Chỉ có hai người Trần Ngọc Thúy và Tô Cảnh Đình.Trần Ngọc Thúy vẫn còn đang mắng chửi.Mắng chửi không ngừng nghỉ.Có quản lý khu dân cư làm “chỗ dựa”, hoan nghênh bà ta mắng Tô Nhược Hân, sao bà ta lại không mắng chứ?