“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 813
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 813Tô Nhược Hân chỉ cảm giác sau lưng toàn là những cái nhìn lạnh buốt, bàn tay nhỏ bé lặng lẽ vén tóc mái, sau đó đi theo Hạ Thiên Tường vào phòng làm việc của anh.Cô không muốn Hạ Thiên Tường nắm tay cô trước mặt mọi người.Xấu hổ lắm.Với cả, e là sẽ có thêm rất nhiều kẻ địch vô hình nữa.Tình địch.Giờ cô mới cảm nhận sâu s*c t*nh địch đáng sợ đến thế nào.Rõ ràng là hai người không quen biết nhau, nhưng lại hận cô thấu xương.Lần đầu tiên Mai Diễm Tinh nhìn thấy cô, cô ta đã muốn xé xác cô ra.Cho nên tốt nhất là bớt chọc tức mấy người như là tình địch đi.Dù sao thì người tạ ở trong tối cô ở ngoài sáng, một hai người còn đề phòng được, nếu nhiều quá thì khó đề phòng lắm.Không chỗ nào là không có.Ai bảo bản thân Hạ Thiên Tường là một gốc đào vạn hoa nở đâu.Tay Hạ Thiên Tường khựng lại trong không khí giây lát rồi thả xuống, biết cô gái nhỏ ngại, anh cũng không ép, chỉ cần cô tới thăm anh là được rồi.Hai người lần lượt đi vào văn phòng của Hạ Thiên Tường, Hồ Nhất Thiên bị phớt lờ chớp mắt: “Hạ Thiên Tường, anh trọng sắc khinh”Ít nhất cũng phải nói câu “tạm biệt” gì đó với anh ta, thế mà còn chẳng thèm quan tâm đến cảm xúc của anh ta.Xem nhẹ bạn bè, ác lắm.Ác đến độ anh ta nghiến răng nghiến lợi.Tô Nhược Hân đỏ mặt, Hồ Nhất Thiên nói vậy khiến cô không biết phải đỡ thế nào.Dù sao thì văn phòng bên ngoài thực sự có rất nhiều người.“Biết thế mà cậu còn chưa đi, còn chờ tôi đuổi cậu ra ngoài à?” Không ngờ Hạ Thiên Tường lại nhận.Nhận anh là một kẻ trọng sắc khinh bạn.Mặt Tô Nhược Hân càng đỏ hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, bàn tay bé xinh giật giật ống tay áo của Hạ Thiên Tường: “Đừng nói lung tung.“Đâu có nói lung tung..Hạ Thiên Tường trả. lời một câu rất trai thẳng, anh thật sự không hề nói lung tung, lúc này anh đúng là trọng Tô Nhược Hân khinh Hồ Nhất Thiên.Trong mắt anh, Tô Nhược Hân chiếm vị trí đầu tiên trong lòng anh, không ai có thể vượt qua được.“Đừng… đừng nói nữa.” Tô Nhược Hân mu mg 2/20.tìm cái kế nẻ để chui vào.Bởi vì Hạ Thiên Tường không nói quá lớn, nhưng cũng không nhỏ, cô tin rằng Hồ Nhất Thiên và các thư ký phòng bên ngoài chắc chản đã nghe cả rồi.“Được rồi, nếu Nhược Hân không cho nói thì không nói nữa, Hồ Nhất Thiên, giờ cậu đi được rồi, nhớ đóng cửa lại, không cám ơn.”
Chương 813
Tô Nhược Hân chỉ cảm giác sau lưng toàn là những cái nhìn lạnh buốt, bàn tay nhỏ bé lặng lẽ vén tóc mái, sau đó đi theo Hạ Thiên Tường vào phòng làm việc của anh.
Cô không muốn Hạ Thiên Tường nắm tay cô trước mặt mọi người.
Xấu hổ lắm.
Với cả, e là sẽ có thêm rất nhiều kẻ địch vô hình nữa.
Tình địch.
Giờ cô mới cảm nhận sâu s*c t*nh địch đáng sợ đến thế nào.
Rõ ràng là hai người không quen biết nhau, nhưng lại hận cô thấu xương.
Lần đầu tiên Mai Diễm Tinh nhìn thấy cô, cô ta đã muốn xé xác cô ra.
Cho nên tốt nhất là bớt chọc tức mấy người như là tình địch đi.
Dù sao thì người tạ ở trong tối cô ở ngoài sáng, một hai người còn đề phòng được, nếu nhiều quá thì khó đề phòng lắm.
Không chỗ nào là không có.
Ai bảo bản thân Hạ Thiên Tường là một gốc đào vạn hoa nở đâu.
Tay Hạ Thiên Tường khựng lại trong không khí giây lát rồi thả xuống, biết cô gái nhỏ ngại, anh cũng không ép, chỉ cần cô tới thăm anh là được rồi.
Hai người lần lượt đi vào văn phòng của Hạ Thiên Tường, Hồ Nhất Thiên bị phớt lờ chớp mắt: “Hạ Thiên Tường, anh trọng sắc khinh”
Ít nhất cũng phải nói câu “tạm biệt” gì đó với anh ta, thế mà còn chẳng thèm quan tâm đến cảm xúc của anh ta.
Xem nhẹ bạn bè, ác lắm.
Ác đến độ anh ta nghiến răng nghiến lợi.
Tô Nhược Hân đỏ mặt, Hồ Nhất Thiên nói vậy khiến cô không biết phải đỡ thế nào.
Dù sao thì văn phòng bên ngoài thực sự có rất nhiều người.
“Biết thế mà cậu còn chưa đi, còn chờ tôi đuổi cậu ra ngoài à?” Không ngờ Hạ Thiên Tường lại nhận.
Nhận anh là một kẻ trọng sắc khinh bạn.
Mặt Tô Nhược Hân càng đỏ hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, bàn tay bé xinh giật giật ống tay áo của Hạ Thiên Tường: “Đừng nói lung tung.
“Đâu có nói lung tung..Hạ Thiên Tường trả. lời một câu rất trai thẳng, anh thật sự không hề nói lung tung, lúc này anh đúng là trọng Tô Nhược Hân khinh Hồ Nhất Thiên.
Trong mắt anh, Tô Nhược Hân chiếm vị trí đầu tiên trong lòng anh, không ai có thể vượt qua được.
“Đừng… đừng nói nữa.” Tô Nhược Hân mu mg 2/20.
tìm cái kế nẻ để chui vào.
Bởi vì Hạ Thiên Tường không nói quá lớn, nhưng cũng không nhỏ, cô tin rằng Hồ Nhất Thiên và các thư ký phòng bên ngoài chắc chản đã nghe cả rồi.
“Được rồi, nếu Nhược Hân không cho nói thì không nói nữa, Hồ Nhất Thiên, giờ cậu đi được rồi, nhớ đóng cửa lại, không cám ơn.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 813Tô Nhược Hân chỉ cảm giác sau lưng toàn là những cái nhìn lạnh buốt, bàn tay nhỏ bé lặng lẽ vén tóc mái, sau đó đi theo Hạ Thiên Tường vào phòng làm việc của anh.Cô không muốn Hạ Thiên Tường nắm tay cô trước mặt mọi người.Xấu hổ lắm.Với cả, e là sẽ có thêm rất nhiều kẻ địch vô hình nữa.Tình địch.Giờ cô mới cảm nhận sâu s*c t*nh địch đáng sợ đến thế nào.Rõ ràng là hai người không quen biết nhau, nhưng lại hận cô thấu xương.Lần đầu tiên Mai Diễm Tinh nhìn thấy cô, cô ta đã muốn xé xác cô ra.Cho nên tốt nhất là bớt chọc tức mấy người như là tình địch đi.Dù sao thì người tạ ở trong tối cô ở ngoài sáng, một hai người còn đề phòng được, nếu nhiều quá thì khó đề phòng lắm.Không chỗ nào là không có.Ai bảo bản thân Hạ Thiên Tường là một gốc đào vạn hoa nở đâu.Tay Hạ Thiên Tường khựng lại trong không khí giây lát rồi thả xuống, biết cô gái nhỏ ngại, anh cũng không ép, chỉ cần cô tới thăm anh là được rồi.Hai người lần lượt đi vào văn phòng của Hạ Thiên Tường, Hồ Nhất Thiên bị phớt lờ chớp mắt: “Hạ Thiên Tường, anh trọng sắc khinh”Ít nhất cũng phải nói câu “tạm biệt” gì đó với anh ta, thế mà còn chẳng thèm quan tâm đến cảm xúc của anh ta.Xem nhẹ bạn bè, ác lắm.Ác đến độ anh ta nghiến răng nghiến lợi.Tô Nhược Hân đỏ mặt, Hồ Nhất Thiên nói vậy khiến cô không biết phải đỡ thế nào.Dù sao thì văn phòng bên ngoài thực sự có rất nhiều người.“Biết thế mà cậu còn chưa đi, còn chờ tôi đuổi cậu ra ngoài à?” Không ngờ Hạ Thiên Tường lại nhận.Nhận anh là một kẻ trọng sắc khinh bạn.Mặt Tô Nhược Hân càng đỏ hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, bàn tay bé xinh giật giật ống tay áo của Hạ Thiên Tường: “Đừng nói lung tung.“Đâu có nói lung tung..Hạ Thiên Tường trả. lời một câu rất trai thẳng, anh thật sự không hề nói lung tung, lúc này anh đúng là trọng Tô Nhược Hân khinh Hồ Nhất Thiên.Trong mắt anh, Tô Nhược Hân chiếm vị trí đầu tiên trong lòng anh, không ai có thể vượt qua được.“Đừng… đừng nói nữa.” Tô Nhược Hân mu mg 2/20.tìm cái kế nẻ để chui vào.Bởi vì Hạ Thiên Tường không nói quá lớn, nhưng cũng không nhỏ, cô tin rằng Hồ Nhất Thiên và các thư ký phòng bên ngoài chắc chản đã nghe cả rồi.“Được rồi, nếu Nhược Hân không cho nói thì không nói nữa, Hồ Nhất Thiên, giờ cậu đi được rồi, nhớ đóng cửa lại, không cám ơn.”