Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 877

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 877Sau đó, một người trong số họ không thể chịu “đựng được nữa, hét vào mặt Tô Nhược Hân: “Chuyện bã đậu này có vấn đề, nếu không mắt cô là tia X-quang hay sao có thể biết trong túi của chị tôi có bã đậu? Còn nữa, camera giám sát này sao có thể nói khôi phục là khôi phục được? Tôi cảm thấy chính cô đã đào một cái hố lừa cả ba chúng tôi rập bẩy.”Tô Nhược Hân chăm chú lắng nghe, sau đó mỉm cười đáp: “Tôi thật sự đã biết về chuyện bã đậu từ trước.”“Xem đi, tôi biết ngay là cô lừa chúng tôi rập bẫy mà”“Ơ, tôi nói tôi biết chuyện này từ trước, nghĩa là biết trong túi cô ta có bã đậu mà thôi, còn những chuyện mà các cô đã làm, tôi hoàn toàn không hề hay biết. Có điều lúc tôi ra cửa chính các cô có đi ngang qua tôi, lúc ấy tôi tình cờ ngửi thấy mùi của bã đậu, sau đó mới hơi khó hiểu mà quay lại Trần Ký, vì chẳng hiểu không có lý do gì sao một người bình thường ra ngoài lại mang theo bã đậu, các cô không cảm thấy khá kỳ quái sao?”“Hóa ra cô ngửi được mùi bã đậu trên người cô †a? Cô bé, cô đỉnh ghê hồn.”“Trùng hợp thôi, sau đó vì nghi ngờ nên tôi cũng quay lại theo, còn về việc camera giám sát…” Tô Nhược Hân nói đến đây lại liếc nhìn về phía Hạ Thiên Tường, đúng lúc Hạ Thiên Tường cũng nhìn về “phía cô gật gật đầu, chỉ với một hành động, cô đã hiểu ý của anh: “Chuyện camera giám sát nếu tôi đoán không lầm thì chắc là ba người các cô đã động tay động chân với camera giám sát trước, kêu người ta hack camera giám sát ở đây, chẳng qua chủ quán kịp thời sửa được mà thôi, tôi chỉ là một cô gái nhỏ, tôi không có bản lĩnh muốn phá hỏng camera giám sát là có thể phá được đâu. Ừm, đó đã là tất cả những gì tôi biết, đi đây.”Tô Nhược Hân nói xong, không thèm quan tâm đ ến ba người phụ nữ kia nữa, dứt khoát bỏ đi.Chẳng qua cô chỉ căm ghét hành vi của ba người họ mà thôi.Hơn nữa, cô thực sự cảm thấy đồ ăn của Trần Ký rất ngon, trước đây đã ngon rồi, bây giờ lại càng ngon hơn.Nếu danh tiếng của một nhà hàng ngon như vậy bị ba người phụ nữ này hủy hoại, cô sẽ cảm thấy oan uổng, thế nên cô mới trả lại danh tiếng cho Trần Ký.Sự thật đã chứng minh, cô làm đúng rồi.Nếu cô không quay lại, sợ rằng quán này thật sự sẽ bị ba người phụ nữ kia càn quấy gài bãy mất thôi.Tô Nhược Hân đi ra khỏi Trần Ký.Về phần còn lại, hiển nhiên phải để quản lý và nhân viên của Trần Ký giải quyết hậu quả rồi.Cô vừa đi ra ngoài, Hạ Thiên Tường cũng ra theo sau.Anh lặng lẽ đi bên cạnh cô: “Đi bộ về?” Trước đó đã nói muốn đi bộ về, kết quả Tô Nhược Hân lại vội vàng quay lại Trần Ký, anh thực sự không ngờ chỉ là ba người phụ nữ đi ngang qua mà Tô Nhược Hân đã phát hiện ra bí mật. Ừm, giờ mới thấy cô gái nhỏ còn có số hút của, đón may cho chồng.Dầu gì đây cũng là nhà hàng của anh.Nếu thật sự mang tiếng xấu, tất cả tổn thất đều là tiền của anh.“Được.” Tô Nhược Hân cũng muốn đi bộ.Đúng lúc Phương Tấn nhìn sang, đang muốn mở cửa xe thì chợt nghe Hạ Thiên Tường nói: “Đừng đi theo chúng tôi, cậu lái xe trở về rồi tan làm đi.”Phương Tấn chỉ chờ có câu nói này thôi, trơ mắt nhìn Hạ Thiên Tường đi theo Tô Nhược Hân, anh ta cũng muốn có bạn gái.Giờ anh ta chỉ ước gì bay nhanh về nhà cũng có thể được ôm gái đẹp vào lòng.

Chương 877

Sau đó, một người trong số họ không thể chịu “

đựng được nữa, hét vào mặt Tô Nhược Hân: “Chuyện bã đậu này có vấn đề, nếu không mắt cô là tia X-quang hay sao có thể biết trong túi của chị tôi có bã đậu? Còn nữa, camera giám sát này sao có thể nói khôi phục là khôi phục được? Tôi cảm thấy chính cô đã đào một cái hố lừa cả ba chúng tôi rập bẩy.”

Tô Nhược Hân chăm chú lắng nghe, sau đó mỉm cười đáp: “Tôi thật sự đã biết về chuyện bã đậu từ trước.”

“Xem đi, tôi biết ngay là cô lừa chúng tôi rập bẫy mà”

“Ơ, tôi nói tôi biết chuyện này từ trước, nghĩa là biết trong túi cô ta có bã đậu mà thôi, còn những chuyện mà các cô đã làm, tôi hoàn toàn không hề hay biết. Có điều lúc tôi ra cửa chính các cô có đi ngang qua tôi, lúc ấy tôi tình cờ ngửi thấy mùi của bã đậu, sau đó mới hơi khó hiểu mà quay lại Trần Ký, vì chẳng hiểu không có lý do gì sao một người bình thường ra ngoài lại mang theo bã đậu, các cô không cảm thấy khá kỳ quái sao?”

“Hóa ra cô ngửi được mùi bã đậu trên người cô †a? Cô bé, cô đỉnh ghê hồn.”

“Trùng hợp thôi, sau đó vì nghi ngờ nên tôi cũng quay lại theo, còn về việc camera giám sát…” Tô Nhược Hân nói đến đây lại liếc nhìn về phía Hạ Thiên Tường, đúng lúc Hạ Thiên Tường cũng nhìn về “

phía cô gật gật đầu, chỉ với một hành động, cô đã hiểu ý của anh: “Chuyện camera giám sát nếu tôi đoán không lầm thì chắc là ba người các cô đã động tay động chân với camera giám sát trước, kêu người ta hack camera giám sát ở đây, chẳng qua chủ quán kịp thời sửa được mà thôi, tôi chỉ là một cô gái nhỏ, tôi không có bản lĩnh muốn phá hỏng camera giám sát là có thể phá được đâu. Ừm, đó đã là tất cả những gì tôi biết, đi đây.”

Tô Nhược Hân nói xong, không thèm quan tâm đ ến ba người phụ nữ kia nữa, dứt khoát bỏ đi.

Chẳng qua cô chỉ căm ghét hành vi của ba người họ mà thôi.

Hơn nữa, cô thực sự cảm thấy đồ ăn của Trần Ký rất ngon, trước đây đã ngon rồi, bây giờ lại càng ngon hơn.

Nếu danh tiếng của một nhà hàng ngon như vậy bị ba người phụ nữ này hủy hoại, cô sẽ cảm thấy oan uổng, thế nên cô mới trả lại danh tiếng cho Trần Ký.

Sự thật đã chứng minh, cô làm đúng rồi.

Nếu cô không quay lại, sợ rằng quán này thật sự sẽ bị ba người phụ nữ kia càn quấy gài bãy mất thôi.

Tô Nhược Hân đi ra khỏi Trần Ký.

Về phần còn lại, hiển nhiên phải để quản lý và nhân viên của Trần Ký giải quyết hậu quả rồi.

Cô vừa đi ra ngoài, Hạ Thiên Tường cũng ra theo sau.

Anh lặng lẽ đi bên cạnh cô: “Đi bộ về?” Trước đó đã nói muốn đi bộ về, kết quả Tô Nhược Hân lại vội vàng quay lại Trần Ký, anh thực sự không ngờ chỉ là ba người phụ nữ đi ngang qua mà Tô Nhược Hân đã phát hiện ra bí mật. Ừm, giờ mới thấy cô gái nhỏ còn có số hút của, đón may cho chồng.

Dầu gì đây cũng là nhà hàng của anh.

Nếu thật sự mang tiếng xấu, tất cả tổn thất đều là tiền của anh.

“Được.” Tô Nhược Hân cũng muốn đi bộ.

Đúng lúc Phương Tấn nhìn sang, đang muốn mở cửa xe thì chợt nghe Hạ Thiên Tường nói: “Đừng đi theo chúng tôi, cậu lái xe trở về rồi tan làm đi.”

Phương Tấn chỉ chờ có câu nói này thôi, trơ mắt nhìn Hạ Thiên Tường đi theo Tô Nhược Hân, anh ta cũng muốn có bạn gái.

Giờ anh ta chỉ ước gì bay nhanh về nhà cũng có thể được ôm gái đẹp vào lòng.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 877Sau đó, một người trong số họ không thể chịu “đựng được nữa, hét vào mặt Tô Nhược Hân: “Chuyện bã đậu này có vấn đề, nếu không mắt cô là tia X-quang hay sao có thể biết trong túi của chị tôi có bã đậu? Còn nữa, camera giám sát này sao có thể nói khôi phục là khôi phục được? Tôi cảm thấy chính cô đã đào một cái hố lừa cả ba chúng tôi rập bẩy.”Tô Nhược Hân chăm chú lắng nghe, sau đó mỉm cười đáp: “Tôi thật sự đã biết về chuyện bã đậu từ trước.”“Xem đi, tôi biết ngay là cô lừa chúng tôi rập bẫy mà”“Ơ, tôi nói tôi biết chuyện này từ trước, nghĩa là biết trong túi cô ta có bã đậu mà thôi, còn những chuyện mà các cô đã làm, tôi hoàn toàn không hề hay biết. Có điều lúc tôi ra cửa chính các cô có đi ngang qua tôi, lúc ấy tôi tình cờ ngửi thấy mùi của bã đậu, sau đó mới hơi khó hiểu mà quay lại Trần Ký, vì chẳng hiểu không có lý do gì sao một người bình thường ra ngoài lại mang theo bã đậu, các cô không cảm thấy khá kỳ quái sao?”“Hóa ra cô ngửi được mùi bã đậu trên người cô †a? Cô bé, cô đỉnh ghê hồn.”“Trùng hợp thôi, sau đó vì nghi ngờ nên tôi cũng quay lại theo, còn về việc camera giám sát…” Tô Nhược Hân nói đến đây lại liếc nhìn về phía Hạ Thiên Tường, đúng lúc Hạ Thiên Tường cũng nhìn về “phía cô gật gật đầu, chỉ với một hành động, cô đã hiểu ý của anh: “Chuyện camera giám sát nếu tôi đoán không lầm thì chắc là ba người các cô đã động tay động chân với camera giám sát trước, kêu người ta hack camera giám sát ở đây, chẳng qua chủ quán kịp thời sửa được mà thôi, tôi chỉ là một cô gái nhỏ, tôi không có bản lĩnh muốn phá hỏng camera giám sát là có thể phá được đâu. Ừm, đó đã là tất cả những gì tôi biết, đi đây.”Tô Nhược Hân nói xong, không thèm quan tâm đ ến ba người phụ nữ kia nữa, dứt khoát bỏ đi.Chẳng qua cô chỉ căm ghét hành vi của ba người họ mà thôi.Hơn nữa, cô thực sự cảm thấy đồ ăn của Trần Ký rất ngon, trước đây đã ngon rồi, bây giờ lại càng ngon hơn.Nếu danh tiếng của một nhà hàng ngon như vậy bị ba người phụ nữ này hủy hoại, cô sẽ cảm thấy oan uổng, thế nên cô mới trả lại danh tiếng cho Trần Ký.Sự thật đã chứng minh, cô làm đúng rồi.Nếu cô không quay lại, sợ rằng quán này thật sự sẽ bị ba người phụ nữ kia càn quấy gài bãy mất thôi.Tô Nhược Hân đi ra khỏi Trần Ký.Về phần còn lại, hiển nhiên phải để quản lý và nhân viên của Trần Ký giải quyết hậu quả rồi.Cô vừa đi ra ngoài, Hạ Thiên Tường cũng ra theo sau.Anh lặng lẽ đi bên cạnh cô: “Đi bộ về?” Trước đó đã nói muốn đi bộ về, kết quả Tô Nhược Hân lại vội vàng quay lại Trần Ký, anh thực sự không ngờ chỉ là ba người phụ nữ đi ngang qua mà Tô Nhược Hân đã phát hiện ra bí mật. Ừm, giờ mới thấy cô gái nhỏ còn có số hút của, đón may cho chồng.Dầu gì đây cũng là nhà hàng của anh.Nếu thật sự mang tiếng xấu, tất cả tổn thất đều là tiền của anh.“Được.” Tô Nhược Hân cũng muốn đi bộ.Đúng lúc Phương Tấn nhìn sang, đang muốn mở cửa xe thì chợt nghe Hạ Thiên Tường nói: “Đừng đi theo chúng tôi, cậu lái xe trở về rồi tan làm đi.”Phương Tấn chỉ chờ có câu nói này thôi, trơ mắt nhìn Hạ Thiên Tường đi theo Tô Nhược Hân, anh ta cũng muốn có bạn gái.Giờ anh ta chỉ ước gì bay nhanh về nhà cũng có thể được ôm gái đẹp vào lòng.

Chương 877