“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 886
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 886Nhưng cô không bao giờ hối hận.Hạ Thiên Tường ôm chặt lấy cô không nhúc nhích.Nhưng rất nhanh sau đó Tô Nhược Hân lại không “cho anh ôm nữa, cô nhớ lại tối hôm qua người đàn ông này đã ôm cô rồi ngủ thiếp đi, cô sợ anh lại ngủ lần nữa: “Hạ Thiên Tường, anh không được ngủ nữa đâu đấy, anh mau đưa em đến phòng khám đi, hôm nay em muốn thực tập.”“Được.” Lúc này Hạ Thiên Tường mới buông Tô Nhược Hân ra, sau đó khởi động xe.Tô Nhược Hân của lúc này, không hiểu tại sao cô lại không tài nào quên được quẻ xăm hạ hạ sáng sớm nay mình nhìn thấy.Cô nhìn thẳng về phía trước xe, Hạ Thiên Tường đang trên đường đưa cô đến phòng khám.Tự dưng mí mắt của cô lại giật giật, Tô Nhược Hân hơi hoảng: “Hạ Thiên Tường, anh lái chậm một chút.”“Được”“Hạ Thiên Tường, có phải cầu Tân Giang phía trước mới được đưa vào hoạt động hai ngày trước không?” Cô nhớ thời sự có đưa tin, chỉ là hôm đó cô bị người của Trần Sang bắt đi, sau đó cô lại được Hạ Thiên Tường đưa đi, cô có cảm giác vui mừng sau khi tai qua nạn khỏi nên sau này cũng không quan tâm đến tin tức của thành phố T nữa, Lúc này khi trông thấy chiếc cầu cô lại hỏi bâng quơ một câu.“Đúng vậy, mới đưa vào hoạt động hôm kia thôi.”Cầu Tân Giang là một cây cầu rất lớn, ngày khánh “thành được tổ chức rất long trọng, cả thành phố T đều biết.“Hạ Thiên Tường… Đột nhiên Tô Nhược Hân gọi tên Hạ Thiên Tường.“Hả?”“Mí mắt của em cứ giật liên tục.” Thật sự, mí mắt của cô vẫn luôn giật.Hơn nữa vẫn luôn là mắt phải.Lúc nhìn thấy cây cầu mới trước mặt, mí mắt cô còn giật kinh hơn.Bugatti chạy trên cây cầu Tân Giang.Dòng sông Tân Giang chảy về phía Nam, nước hơi đục, nước sông tháng bảy chảy rất xiết.Chiếc Bugatti châm chậm tiến về phía trước.Chiếc cầu rất dài, dài mười mấy km, lái xe cũng phải mất khoảng mười mấy phút.Cây cầu mới xây, nhìn đâu cũng toàn là đồ mới.Đăng xa, toàn là xe.Xe cộ đi lại nườm nượp, chiếc Bugatti lái sát làn đường bên phải, bên cạnh là làn đường dành cho người đi bộ, ngoài cùng là lan can cao cao rất khó vượt.Trong tiếng nước chảy cuồn cuộn, đột nhiên ““đùng” một tiếng rất lớn.Đó chính là tiếng nổ.Ngay sau đó là một chuỗi tiếng nổ “đùng đùng”.Đột nhiên trên cầu rất hỗn loạn.Đúng vậy là tiếng nổ.Nổ ba lần liên tiếng.Ngay tại nơi chiếc Bugatti đã chạy qua, trước sau nổ ba lần.
Chương 886
Nhưng cô không bao giờ hối hận.
Hạ Thiên Tường ôm chặt lấy cô không nhúc nhích.
Nhưng rất nhanh sau đó Tô Nhược Hân lại không “
cho anh ôm nữa, cô nhớ lại tối hôm qua người đàn ông này đã ôm cô rồi ngủ thiếp đi, cô sợ anh lại ngủ lần nữa: “Hạ Thiên Tường, anh không được ngủ nữa đâu đấy, anh mau đưa em đến phòng khám đi, hôm nay em muốn thực tập.”
“Được.” Lúc này Hạ Thiên Tường mới buông Tô Nhược Hân ra, sau đó khởi động xe.
Tô Nhược Hân của lúc này, không hiểu tại sao cô lại không tài nào quên được quẻ xăm hạ hạ sáng sớm nay mình nhìn thấy.
Cô nhìn thẳng về phía trước xe, Hạ Thiên Tường đang trên đường đưa cô đến phòng khám.
Tự dưng mí mắt của cô lại giật giật, Tô Nhược Hân hơi hoảng: “Hạ Thiên Tường, anh lái chậm một chút.”
“Được”
“Hạ Thiên Tường, có phải cầu Tân Giang phía trước mới được đưa vào hoạt động hai ngày trước không?” Cô nhớ thời sự có đưa tin, chỉ là hôm đó cô bị người của Trần Sang bắt đi, sau đó cô lại được Hạ Thiên Tường đưa đi, cô có cảm giác vui mừng sau khi tai qua nạn khỏi nên sau này cũng không quan tâm đến tin tức của thành phố T nữa, Lúc này khi trông thấy chiếc cầu cô lại hỏi bâng quơ một câu.
“Đúng vậy, mới đưa vào hoạt động hôm kia thôi.”
Cầu Tân Giang là một cây cầu rất lớn, ngày khánh “
thành được tổ chức rất long trọng, cả thành phố T đều biết.
“Hạ Thiên Tường… Đột nhiên Tô Nhược Hân gọi tên Hạ Thiên Tường.
“Hả?”
“Mí mắt của em cứ giật liên tục.” Thật sự, mí mắt của cô vẫn luôn giật.
Hơn nữa vẫn luôn là mắt phải.
Lúc nhìn thấy cây cầu mới trước mặt, mí mắt cô còn giật kinh hơn.
Bugatti chạy trên cây cầu Tân Giang.
Dòng sông Tân Giang chảy về phía Nam, nước hơi đục, nước sông tháng bảy chảy rất xiết.
Chiếc Bugatti châm chậm tiến về phía trước.
Chiếc cầu rất dài, dài mười mấy km, lái xe cũng phải mất khoảng mười mấy phút.
Cây cầu mới xây, nhìn đâu cũng toàn là đồ mới.
Đăng xa, toàn là xe.
Xe cộ đi lại nườm nượp, chiếc Bugatti lái sát làn đường bên phải, bên cạnh là làn đường dành cho người đi bộ, ngoài cùng là lan can cao cao rất khó vượt.
Trong tiếng nước chảy cuồn cuộn, đột nhiên “
“đùng” một tiếng rất lớn.
Đó chính là tiếng nổ.
Ngay sau đó là một chuỗi tiếng nổ “đùng đùng”.
Đột nhiên trên cầu rất hỗn loạn.
Đúng vậy là tiếng nổ.
Nổ ba lần liên tiếng.
Ngay tại nơi chiếc Bugatti đã chạy qua, trước sau nổ ba lần.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 886Nhưng cô không bao giờ hối hận.Hạ Thiên Tường ôm chặt lấy cô không nhúc nhích.Nhưng rất nhanh sau đó Tô Nhược Hân lại không “cho anh ôm nữa, cô nhớ lại tối hôm qua người đàn ông này đã ôm cô rồi ngủ thiếp đi, cô sợ anh lại ngủ lần nữa: “Hạ Thiên Tường, anh không được ngủ nữa đâu đấy, anh mau đưa em đến phòng khám đi, hôm nay em muốn thực tập.”“Được.” Lúc này Hạ Thiên Tường mới buông Tô Nhược Hân ra, sau đó khởi động xe.Tô Nhược Hân của lúc này, không hiểu tại sao cô lại không tài nào quên được quẻ xăm hạ hạ sáng sớm nay mình nhìn thấy.Cô nhìn thẳng về phía trước xe, Hạ Thiên Tường đang trên đường đưa cô đến phòng khám.Tự dưng mí mắt của cô lại giật giật, Tô Nhược Hân hơi hoảng: “Hạ Thiên Tường, anh lái chậm một chút.”“Được”“Hạ Thiên Tường, có phải cầu Tân Giang phía trước mới được đưa vào hoạt động hai ngày trước không?” Cô nhớ thời sự có đưa tin, chỉ là hôm đó cô bị người của Trần Sang bắt đi, sau đó cô lại được Hạ Thiên Tường đưa đi, cô có cảm giác vui mừng sau khi tai qua nạn khỏi nên sau này cũng không quan tâm đến tin tức của thành phố T nữa, Lúc này khi trông thấy chiếc cầu cô lại hỏi bâng quơ một câu.“Đúng vậy, mới đưa vào hoạt động hôm kia thôi.”Cầu Tân Giang là một cây cầu rất lớn, ngày khánh “thành được tổ chức rất long trọng, cả thành phố T đều biết.“Hạ Thiên Tường… Đột nhiên Tô Nhược Hân gọi tên Hạ Thiên Tường.“Hả?”“Mí mắt của em cứ giật liên tục.” Thật sự, mí mắt của cô vẫn luôn giật.Hơn nữa vẫn luôn là mắt phải.Lúc nhìn thấy cây cầu mới trước mặt, mí mắt cô còn giật kinh hơn.Bugatti chạy trên cây cầu Tân Giang.Dòng sông Tân Giang chảy về phía Nam, nước hơi đục, nước sông tháng bảy chảy rất xiết.Chiếc Bugatti châm chậm tiến về phía trước.Chiếc cầu rất dài, dài mười mấy km, lái xe cũng phải mất khoảng mười mấy phút.Cây cầu mới xây, nhìn đâu cũng toàn là đồ mới.Đăng xa, toàn là xe.Xe cộ đi lại nườm nượp, chiếc Bugatti lái sát làn đường bên phải, bên cạnh là làn đường dành cho người đi bộ, ngoài cùng là lan can cao cao rất khó vượt.Trong tiếng nước chảy cuồn cuộn, đột nhiên ““đùng” một tiếng rất lớn.Đó chính là tiếng nổ.Ngay sau đó là một chuỗi tiếng nổ “đùng đùng”.Đột nhiên trên cầu rất hỗn loạn.Đúng vậy là tiếng nổ.Nổ ba lần liên tiếng.Ngay tại nơi chiếc Bugatti đã chạy qua, trước sau nổ ba lần.