Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 891

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 891Mấy km, lái xe chỉ mất vài phút đồng hồ.Nhưng nếu là chạy bộ, người bình thường chắc mất khoảng mấy chục phút.Cũng may họ đều không phải người bình thường, tốc độ của họ nhanh khủng khiếp.Với họ, mười mấy phút là đủ rồi.Lối đi vào cầu có một lối rẽ, Hạ Thiên Tường vừa đi vừa nghe theo định vị trong điện thoại, anh nắm tay Tô Nhược Hân đi ra ngoài.Khi nhìn thấy một loạt xe ô tô xếp hàng dưới cầu, Tô Nhược Hân cảm thấy thật may mắn khi Hạ Thiên Tường đã chọn xuống xe và đi bộ.Nếu không, ngay cả một chiếc xe nhỏ cũng không thể qua cầu.Tốc độ của Hạ Thiên Tường vẫn cực kỳ nhanh. Tô Nhược Hân nhìn sườn mặt của anh và chọn cách tiếp tục im lặng đi theo anh.Dù trong lòng đầy nghi vấn nhưng cô cũng không hỏi anh.Bởi vì rõ ràng tốc độ của anh cho thấy anh đang tranh thủ thời gian.Sự tranh thủ thời gian này chứng minh rằng nếu anh đến đích chậm một bước thì manh mối sẽ bị đứt đoạn.Vì vậy, anh đang giành giật từng phút từng giây.Sau khi vòng qua một loạt xe ô tô thì có một ngã ba ở phía trước.Hạ Thiên Tường đột nhiên xoay người và đi dọc theo con đường song song với sông Tân Giang.Con đường này cũng bị kẹt xe nhưng do nó không nối thẳng với cầu Tân Giang nên xe trên đường vẫn có thể di chuyển chầm chậm.Tuy nhiên khi đi đến đoạn đường này, Hạ Thiên Tường đột nhiên giảm tốc độ.Giống như anh đang tản bộ giữa dòng xe cộ, không nhanh không chậm.Tuy nhiên, trái tim của Tô Nhược Hân lại vọt lên tận cuống họng.Bởi vì Hạ Thiên Tường càng chậm rãi thì cô càng cảm thấy không khí trở nên xơ xác và tiêu điều.Họ từ từ bước đi giữa dòng xe cộ và giữa dòng người qua lại.Đúng vậy. Bên bờ sông càng lúc càng có nhiều người, họ vừa thì thầm trò chuyện vừa quan sát tình hình cây cầu gãy trên mặt sông từ xa.Lúc này trên cây cầu gãy, xe cấp cứu, xe cứu hỏa và xe cảnh sát đã đến nơi.Đứng bên bờ sông cũng có thể nghe thấy tiếng còi báo động của xe cảnh sát liên tục vang lên chói tai khiến người ta vô cùng lo lắng.Họ cứ len lỏi qua đám đông bên bờ sông như vậy, Hạ Thiên Tường nhìn phía trước, còn Tô Nhược Hân thì quan sát xung quanh.Thật sự có quá nhiều người tới xem náo nhiệt.Lúc hai người xuống cầu, ven sông đã có rất nhiều người dân thành phố đang vây xem.Tuy nhiên hiện giờ tuyến đường đi lên cầu đã bị . “phong tỏa.Cảnh sát giao thông đang khơi thông dòng xe để họ đi vòng qua một cây cầu lớn khác.Bây giờ đang là giờ cao điểm vào buổi sáng, lưu lượng giao thông dày đặc khiến việc di chuyển trở nên rất chậm chạp.Thậm chí Tô Nhược Hân còn nghe thấy tiếng chửi rủa từ các cửa sổ ô tô đang mở.

Chương 891

Mấy km, lái xe chỉ mất vài phút đồng hồ.

Nhưng nếu là chạy bộ, người bình thường chắc mất khoảng mấy chục phút.

Cũng may họ đều không phải người bình thường, tốc độ của họ nhanh khủng khiếp.

Với họ, mười mấy phút là đủ rồi.

Lối đi vào cầu có một lối rẽ, Hạ Thiên Tường vừa đi vừa nghe theo định vị trong điện thoại, anh nắm tay Tô Nhược Hân đi ra ngoài.

Khi nhìn thấy một loạt xe ô tô xếp hàng dưới cầu, Tô Nhược Hân cảm thấy thật may mắn khi Hạ Thiên Tường đã chọn xuống xe và đi bộ.

Nếu không, ngay cả một chiếc xe nhỏ cũng không thể qua cầu.

Tốc độ của Hạ Thiên Tường vẫn cực kỳ nhanh. Tô Nhược Hân nhìn sườn mặt của anh và chọn cách tiếp tục im lặng đi theo anh.

Dù trong lòng đầy nghi vấn nhưng cô cũng không hỏi anh.

Bởi vì rõ ràng tốc độ của anh cho thấy anh đang tranh thủ thời gian.

Sự tranh thủ thời gian này chứng minh rằng nếu anh đến đích chậm một bước thì manh mối sẽ bị đứt đoạn.

Vì vậy, anh đang giành giật từng phút từng giây.

Sau khi vòng qua một loạt xe ô tô thì có một ngã ba ở phía trước.

Hạ Thiên Tường đột nhiên xoay người và đi dọc theo con đường song song với sông Tân Giang.

Con đường này cũng bị kẹt xe nhưng do nó không nối thẳng với cầu Tân Giang nên xe trên đường vẫn có thể di chuyển chầm chậm.

Tuy nhiên khi đi đến đoạn đường này, Hạ Thiên Tường đột nhiên giảm tốc độ.

Giống như anh đang tản bộ giữa dòng xe cộ, không nhanh không chậm.

Tuy nhiên, trái tim của Tô Nhược Hân lại vọt lên tận cuống họng.

Bởi vì Hạ Thiên Tường càng chậm rãi thì cô càng cảm thấy không khí trở nên xơ xác và tiêu điều.

Họ từ từ bước đi giữa dòng xe cộ và giữa dòng người qua lại.

Đúng vậy. Bên bờ sông càng lúc càng có nhiều người, họ vừa thì thầm trò chuyện vừa quan sát tình hình cây cầu gãy trên mặt sông từ xa.

Lúc này trên cây cầu gãy, xe cấp cứu, xe cứu hỏa và xe cảnh sát đã đến nơi.

Đứng bên bờ sông cũng có thể nghe thấy tiếng còi báo động của xe cảnh sát liên tục vang lên chói tai khiến người ta vô cùng lo lắng.

Họ cứ len lỏi qua đám đông bên bờ sông như vậy, Hạ Thiên Tường nhìn phía trước, còn Tô Nhược Hân thì quan sát xung quanh.

Thật sự có quá nhiều người tới xem náo nhiệt.

Lúc hai người xuống cầu, ven sông đã có rất nhiều người dân thành phố đang vây xem.

Tuy nhiên hiện giờ tuyến đường đi lên cầu đã bị . “

phong tỏa.

Cảnh sát giao thông đang khơi thông dòng xe để họ đi vòng qua một cây cầu lớn khác.

Bây giờ đang là giờ cao điểm vào buổi sáng, lưu lượng giao thông dày đặc khiến việc di chuyển trở nên rất chậm chạp.

Thậm chí Tô Nhược Hân còn nghe thấy tiếng chửi rủa từ các cửa sổ ô tô đang mở.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 891Mấy km, lái xe chỉ mất vài phút đồng hồ.Nhưng nếu là chạy bộ, người bình thường chắc mất khoảng mấy chục phút.Cũng may họ đều không phải người bình thường, tốc độ của họ nhanh khủng khiếp.Với họ, mười mấy phút là đủ rồi.Lối đi vào cầu có một lối rẽ, Hạ Thiên Tường vừa đi vừa nghe theo định vị trong điện thoại, anh nắm tay Tô Nhược Hân đi ra ngoài.Khi nhìn thấy một loạt xe ô tô xếp hàng dưới cầu, Tô Nhược Hân cảm thấy thật may mắn khi Hạ Thiên Tường đã chọn xuống xe và đi bộ.Nếu không, ngay cả một chiếc xe nhỏ cũng không thể qua cầu.Tốc độ của Hạ Thiên Tường vẫn cực kỳ nhanh. Tô Nhược Hân nhìn sườn mặt của anh và chọn cách tiếp tục im lặng đi theo anh.Dù trong lòng đầy nghi vấn nhưng cô cũng không hỏi anh.Bởi vì rõ ràng tốc độ của anh cho thấy anh đang tranh thủ thời gian.Sự tranh thủ thời gian này chứng minh rằng nếu anh đến đích chậm một bước thì manh mối sẽ bị đứt đoạn.Vì vậy, anh đang giành giật từng phút từng giây.Sau khi vòng qua một loạt xe ô tô thì có một ngã ba ở phía trước.Hạ Thiên Tường đột nhiên xoay người và đi dọc theo con đường song song với sông Tân Giang.Con đường này cũng bị kẹt xe nhưng do nó không nối thẳng với cầu Tân Giang nên xe trên đường vẫn có thể di chuyển chầm chậm.Tuy nhiên khi đi đến đoạn đường này, Hạ Thiên Tường đột nhiên giảm tốc độ.Giống như anh đang tản bộ giữa dòng xe cộ, không nhanh không chậm.Tuy nhiên, trái tim của Tô Nhược Hân lại vọt lên tận cuống họng.Bởi vì Hạ Thiên Tường càng chậm rãi thì cô càng cảm thấy không khí trở nên xơ xác và tiêu điều.Họ từ từ bước đi giữa dòng xe cộ và giữa dòng người qua lại.Đúng vậy. Bên bờ sông càng lúc càng có nhiều người, họ vừa thì thầm trò chuyện vừa quan sát tình hình cây cầu gãy trên mặt sông từ xa.Lúc này trên cây cầu gãy, xe cấp cứu, xe cứu hỏa và xe cảnh sát đã đến nơi.Đứng bên bờ sông cũng có thể nghe thấy tiếng còi báo động của xe cảnh sát liên tục vang lên chói tai khiến người ta vô cùng lo lắng.Họ cứ len lỏi qua đám đông bên bờ sông như vậy, Hạ Thiên Tường nhìn phía trước, còn Tô Nhược Hân thì quan sát xung quanh.Thật sự có quá nhiều người tới xem náo nhiệt.Lúc hai người xuống cầu, ven sông đã có rất nhiều người dân thành phố đang vây xem.Tuy nhiên hiện giờ tuyến đường đi lên cầu đã bị . “phong tỏa.Cảnh sát giao thông đang khơi thông dòng xe để họ đi vòng qua một cây cầu lớn khác.Bây giờ đang là giờ cao điểm vào buổi sáng, lưu lượng giao thông dày đặc khiến việc di chuyển trở nên rất chậm chạp.Thậm chí Tô Nhược Hân còn nghe thấy tiếng chửi rủa từ các cửa sổ ô tô đang mở.

Chương 891