Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 947

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 947Ừm, những người trong sân tập xe hôm nay cũng không biết khả năng của cô.Dù sao hôm nay cũng là lần đầu tiên gặp nhau.Không ai biết gốc gác của cô, cũng chẳng ai biết cô hiểu y thuật.Chỉ có những người tận mắt chứng kiến mới biết cô hiểu y thuật.Gòn lại thì không ai biết.“Được.” Mấy người đàn ông trợ giúp tiến lên kéo người đàn ông ra khỏi vũng máu trên mặt đất.Nhưng người đàn ông lại la lối om sòm, không chịu di chuyển.May mà hai người đàn ông chẳng thèm quan tâm ông ta có đồng ý hay không, mỗi người kéo một tay, chớp mắt đã kéo được ông ta ra khỏi vũng máu.Sau đó họ cởi áo khoác của người đàn ông, lau đi vết máu trên người ông ta.“Cứu, cứu, thả tôi ra, thả tôi ra.” Ông ta tiếp tục kêu †o, nhưng hai người đàn ông chẳng hề buông tay, nhanh chóng lau sạch máu trên người ông ta.Lúc này họ mới thả ông ta ra.Mọi người thấy sau khi lau hết máu trên người ông ta đi, trên người ông ta chẳng còn chỗ nào chảy máu nữa thì không khỏi sững sờ: “Không phải ông chảy máu sao?”“Ông chảy máu ở đâu thế?”Họ nhìn người đàn ông rồi lại nhìn về phía vũng máu kia: “Đây chắc chắn là túi máu được chuẩn bị trước rồi ông ta chọc thủng cho nó chảy ra thôi, không phải máu chảy ra từ trên người ông ta.”“Tôi thấy ông ta không bị thương đâu, chỉ ăn vạ muốn moi tiền thôi.”Thấy lời nói của mọi người đều có lợi cho Tô Nhược Hân, người đàn ông đột nhiên ngửa đầu lên rồi ngã xuống đất, la hét tỏ ý nếu Tô Nhược Hân không đưa tiền thì ông ta sẽ không chịu thôi: “Cứu, cứu với.”Chỉ là lần này không còn ai tin ông ta nữa.Xe cảnh sát đã tới.Tô Nhược Hân nhìn thời gian, nói với Hạ Thiên Tường: “Tôi đang vội, giao ông ta cho cảnh sát đi.Hạ Thiên Tường, chúng ta đi thôi.”Nói xong Tô Nhược Hân quay người đi tới trước Xe.Cô chẳng còn quan tâm đ ến người đàn ông vẫn đang luôn miệng gào thét muốn moi tiền nữa.Hạ Thiên Tường nhìn mấy người đàn ông giúp Tô Nhược Hân lúc trước rồi cũng theo cô lên xe.Tô Nhược Hân lùi rồi lại lùi, tốc độ lùi xe rất chậm, cô đã lãng phí quá nhiều thời gian cho người đàn ông này ở đây rồi.Chiếc McLaren GT nhanh chóng đến địa điểm đua xe trên đường Di Phong.Lần đầu tiên Tô Nhược Hân đến trường đua.Địa điểm đua xe.Đây là một địa điểm đua xe hợp pháp.Ở địa điểm đua xe này có thể chạy nhanh với tốc độ bao nhiêu cũng được mà không bị coi là phạm pháp.Bây giờ vẫn còn sớm, trường đua lúc này vắng vẻ không có một bóng người.“Sao lại không có ai?”

Chương 947

Ừm, những người trong sân tập xe hôm nay cũng không biết khả năng của cô.

Dù sao hôm nay cũng là lần đầu tiên gặp nhau.

Không ai biết gốc gác của cô, cũng chẳng ai biết cô hiểu y thuật.

Chỉ có những người tận mắt chứng kiến mới biết cô hiểu y thuật.

Gòn lại thì không ai biết.

“Được.” Mấy người đàn ông trợ giúp tiến lên kéo người đàn ông ra khỏi vũng máu trên mặt đất.

Nhưng người đàn ông lại la lối om sòm, không chịu di chuyển.

May mà hai người đàn ông chẳng thèm quan tâm ông ta có đồng ý hay không, mỗi người kéo một tay, chớp mắt đã kéo được ông ta ra khỏi vũng máu.

Sau đó họ cởi áo khoác của người đàn ông, lau đi vết máu trên người ông ta.

“Cứu, cứu, thả tôi ra, thả tôi ra.” Ông ta tiếp tục kêu †o, nhưng hai người đàn ông chẳng hề buông tay, nhanh chóng lau sạch máu trên người ông ta.

Lúc này họ mới thả ông ta ra.

Mọi người thấy sau khi lau hết máu trên người ông ta đi, trên người ông ta chẳng còn chỗ nào chảy máu nữa thì không khỏi sững sờ: “Không phải ông chảy máu sao?”

“Ông chảy máu ở đâu thế?”

Họ nhìn người đàn ông rồi lại nhìn về phía vũng máu kia: “Đây chắc chắn là túi máu được chuẩn bị trước rồi ông ta chọc thủng cho nó chảy ra thôi, không phải máu chảy ra từ trên người ông ta.”

“Tôi thấy ông ta không bị thương đâu, chỉ ăn vạ muốn moi tiền thôi.”

Thấy lời nói của mọi người đều có lợi cho Tô Nhược Hân, người đàn ông đột nhiên ngửa đầu lên rồi ngã xuống đất, la hét tỏ ý nếu Tô Nhược Hân không đưa tiền thì ông ta sẽ không chịu thôi: “Cứu, cứu với.”

Chỉ là lần này không còn ai tin ông ta nữa.

Xe cảnh sát đã tới.

Tô Nhược Hân nhìn thời gian, nói với Hạ Thiên Tường: “Tôi đang vội, giao ông ta cho cảnh sát đi.

Hạ Thiên Tường, chúng ta đi thôi.”

Nói xong Tô Nhược Hân quay người đi tới trước Xe.

Cô chẳng còn quan tâm đ ến người đàn ông vẫn đang luôn miệng gào thét muốn moi tiền nữa.

Hạ Thiên Tường nhìn mấy người đàn ông giúp Tô Nhược Hân lúc trước rồi cũng theo cô lên xe.

Tô Nhược Hân lùi rồi lại lùi, tốc độ lùi xe rất chậm, cô đã lãng phí quá nhiều thời gian cho người đàn ông này ở đây rồi.

Chiếc McLaren GT nhanh chóng đến địa điểm đua xe trên đường Di Phong.

Lần đầu tiên Tô Nhược Hân đến trường đua.

Địa điểm đua xe.

Đây là một địa điểm đua xe hợp pháp.

Ở địa điểm đua xe này có thể chạy nhanh với tốc độ bao nhiêu cũng được mà không bị coi là phạm pháp.

Bây giờ vẫn còn sớm, trường đua lúc này vắng vẻ không có một bóng người.

“Sao lại không có ai?”

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 947Ừm, những người trong sân tập xe hôm nay cũng không biết khả năng của cô.Dù sao hôm nay cũng là lần đầu tiên gặp nhau.Không ai biết gốc gác của cô, cũng chẳng ai biết cô hiểu y thuật.Chỉ có những người tận mắt chứng kiến mới biết cô hiểu y thuật.Gòn lại thì không ai biết.“Được.” Mấy người đàn ông trợ giúp tiến lên kéo người đàn ông ra khỏi vũng máu trên mặt đất.Nhưng người đàn ông lại la lối om sòm, không chịu di chuyển.May mà hai người đàn ông chẳng thèm quan tâm ông ta có đồng ý hay không, mỗi người kéo một tay, chớp mắt đã kéo được ông ta ra khỏi vũng máu.Sau đó họ cởi áo khoác của người đàn ông, lau đi vết máu trên người ông ta.“Cứu, cứu, thả tôi ra, thả tôi ra.” Ông ta tiếp tục kêu †o, nhưng hai người đàn ông chẳng hề buông tay, nhanh chóng lau sạch máu trên người ông ta.Lúc này họ mới thả ông ta ra.Mọi người thấy sau khi lau hết máu trên người ông ta đi, trên người ông ta chẳng còn chỗ nào chảy máu nữa thì không khỏi sững sờ: “Không phải ông chảy máu sao?”“Ông chảy máu ở đâu thế?”Họ nhìn người đàn ông rồi lại nhìn về phía vũng máu kia: “Đây chắc chắn là túi máu được chuẩn bị trước rồi ông ta chọc thủng cho nó chảy ra thôi, không phải máu chảy ra từ trên người ông ta.”“Tôi thấy ông ta không bị thương đâu, chỉ ăn vạ muốn moi tiền thôi.”Thấy lời nói của mọi người đều có lợi cho Tô Nhược Hân, người đàn ông đột nhiên ngửa đầu lên rồi ngã xuống đất, la hét tỏ ý nếu Tô Nhược Hân không đưa tiền thì ông ta sẽ không chịu thôi: “Cứu, cứu với.”Chỉ là lần này không còn ai tin ông ta nữa.Xe cảnh sát đã tới.Tô Nhược Hân nhìn thời gian, nói với Hạ Thiên Tường: “Tôi đang vội, giao ông ta cho cảnh sát đi.Hạ Thiên Tường, chúng ta đi thôi.”Nói xong Tô Nhược Hân quay người đi tới trước Xe.Cô chẳng còn quan tâm đ ến người đàn ông vẫn đang luôn miệng gào thét muốn moi tiền nữa.Hạ Thiên Tường nhìn mấy người đàn ông giúp Tô Nhược Hân lúc trước rồi cũng theo cô lên xe.Tô Nhược Hân lùi rồi lại lùi, tốc độ lùi xe rất chậm, cô đã lãng phí quá nhiều thời gian cho người đàn ông này ở đây rồi.Chiếc McLaren GT nhanh chóng đến địa điểm đua xe trên đường Di Phong.Lần đầu tiên Tô Nhược Hân đến trường đua.Địa điểm đua xe.Đây là một địa điểm đua xe hợp pháp.Ở địa điểm đua xe này có thể chạy nhanh với tốc độ bao nhiêu cũng được mà không bị coi là phạm pháp.Bây giờ vẫn còn sớm, trường đua lúc này vắng vẻ không có một bóng người.“Sao lại không có ai?”

Chương 947