“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1002
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1002Nhưng địa điểm vừa hay lại là điểm mạnh của Cận Liễm.Điều này có nghĩa là anh ta có mở bệnh viện hay không cũng không liên quan gì đến cô.Nhưng Tô Nhược Hân biết rằng nó có liên quan đến cô.Anh ta mở ra, tất cả đều vì lo trước tính sau cho cô, vì tính toán cho tương lai của cô.Nhưng bây giờ, để không tạo áp lực cho cô, anh †a chỉ nói thẳng rằng anh ta tự mình mở bệnh viện không liên quan gì đến cô.“Cậu Cận muốn làm điều này cũng là vì lợi ích của nhân dân, tôi ủng hộ.” Mạc Tử Đơn kính Cận Liễm một ly rượu.Sau đó hai người đàn ông một già một trẻ bắt đâu thảo luận về việc xây dựng bệnh viện trên bàn cơm.Và thế là hoàn toàn gạt bỏ Tô Nhược Hân ra ngoài.Nhưng rõ ràng Cận Liễm là một người ngoài ngành, Mạc Tử Đơn là người trong ngành, bây giờ Mạc Tử Đơn đang điều hành một chuỗi phòng khám, sự khác biệt giữa phòng khám và bệnh viện chính là quy mô lớn nhỏ.Vì vậy nếu Mạc Tử Đơn thật sự mở bệnh viện, cái còn thiếu chính là địa điểm.Nhưng địa điểm vừa hay lại là điểm mạnh của Cận Liễm.Thấy cô to tiếng, Cận Liễm cũng giật mình đặt ly rượu xuống quay sang nhìn Tô Nhược Hân, lúc này anh ta mới nhận ra rằng anh ta và Mạc Tử Đơn thảo luận như thế đã gây áp lực cho Tô Nhược Hân.“Được, tối nay bọn anh đến công ty bàn bạc, ăn cơm trước đi.” Vừa nói, ánh mắt sâu thẳm vừa nhìn Tô Nhược Hân.Tô Nhược Hân gật gật đầu, ăn thêm một lúc nữa mới nói: “Em ăn xong rồi, em đi trước đây.”“Cô nhóc Tô, để ông tiễn cháu.”“Nhược Hân, để anh tiễn em.”Sau đó, nghe thấy Mạc Tử Đơn và Cận Liễm đều tranh nhau muốn tiễn cô.Tô Nhược Hân không thèm quay đầu lại mà nói: “Phòng khám ở ngay bên kia đường, tự em qua đó được rồi, không cần tiễn, đúng rồi, hai người phải thuê tài xế đấy, không được phép lái xe.”Hai người đàn ông bị từ chối một cách thẳng thừng, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông, sau đó, vẻ mặt Mạc Tử Đơn ai oán nhìn Cận Liễm: “Nhược Hân giận rồi.”“Đã nói là do tôi muốn mở bệnh viện, chẳng liên quan gì đến cô ấy cơ mà.”“Nhưng rõ ràng là dành cho cô ấy, cô ấy cũng đâu có ngốc.”Tô Nhược Hân băng qua đường bước vào phòng khám.Y tá Hải Niệm và một số ý tá hướng dẫn chẩn bệnh của Mạc Tử Đơn đều tiến lên: “Tô Nhược Hân, cảm ơn cô.”“Đúng vậy, cảm ơn cô.”Tô Nhược Hân nhìn mấy người họ: “Bác sĩ Mạc mời các cô trở lại sao?” Vào buổi sáng khoa cấp cứu đã thuyên chuyển một y tá hướng dẫn khám bệnh của Mạc Tử Đơn đi nhưng đã cô giữ lại, còn về những chuyện khác, thật sự không phải cô làm.“Ừ, chúng tôi vừa rời khỏi phòng khám không bao lâu thì bác sĩ Mạc đã sai người gọi điện thoại cho chúng tôi, kêu chúng tôi trở lại tiếp tục làm việc, thậm chí còn tăng lương cho chúng tôi một triệu bảy mỗi tháng nữa.”“Ha ha, vậy nên chuyện này xem như chuyện xấu hóa lành cả. Tô Nhược Hân, thật sự phải cảm ơn cô, may là cô giải quyết xong người tới gây sự, nếu không chúng tôi chẳng những không được tăng lương mà có lẽ tất cả bác sĩ và y tá trong phòng khám dưới danh nghĩa bác sĩ Mạc đều sẽ thất nghiệp hết. Mau nói xem nào, sao cô làm được vậy?
Chương 1002
Nhưng địa điểm vừa hay lại là điểm mạnh của Cận Liễm.
Điều này có nghĩa là anh ta có mở bệnh viện hay không cũng không liên quan gì đến cô.
Nhưng Tô Nhược Hân biết rằng nó có liên quan đến cô.
Anh ta mở ra, tất cả đều vì lo trước tính sau cho cô, vì tính toán cho tương lai của cô.
Nhưng bây giờ, để không tạo áp lực cho cô, anh †a chỉ nói thẳng rằng anh ta tự mình mở bệnh viện không liên quan gì đến cô.
“Cậu Cận muốn làm điều này cũng là vì lợi ích của nhân dân, tôi ủng hộ.” Mạc Tử Đơn kính Cận Liễm một ly rượu.
Sau đó hai người đàn ông một già một trẻ bắt đâu thảo luận về việc xây dựng bệnh viện trên bàn cơm.
Và thế là hoàn toàn gạt bỏ Tô Nhược Hân ra ngoài.
Nhưng rõ ràng Cận Liễm là một người ngoài ngành, Mạc Tử Đơn là người trong ngành, bây giờ Mạc Tử Đơn đang điều hành một chuỗi phòng khám, sự khác biệt giữa phòng khám và bệnh viện chính là quy mô lớn nhỏ.
Vì vậy nếu Mạc Tử Đơn thật sự mở bệnh viện, cái còn thiếu chính là địa điểm.
Nhưng địa điểm vừa hay lại là điểm mạnh của Cận Liễm.
Thấy cô to tiếng, Cận Liễm cũng giật mình đặt ly rượu xuống quay sang nhìn Tô Nhược Hân, lúc này anh ta mới nhận ra rằng anh ta và Mạc Tử Đơn thảo luận như thế đã gây áp lực cho Tô Nhược Hân.
“Được, tối nay bọn anh đến công ty bàn bạc, ăn cơm trước đi.” Vừa nói, ánh mắt sâu thẳm vừa nhìn Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân gật gật đầu, ăn thêm một lúc nữa mới nói: “Em ăn xong rồi, em đi trước đây.”
“Cô nhóc Tô, để ông tiễn cháu.”
“Nhược Hân, để anh tiễn em.”
Sau đó, nghe thấy Mạc Tử Đơn và Cận Liễm đều tranh nhau muốn tiễn cô.
Tô Nhược Hân không thèm quay đầu lại mà nói: “Phòng khám ở ngay bên kia đường, tự em qua đó được rồi, không cần tiễn, đúng rồi, hai người phải thuê tài xế đấy, không được phép lái xe.”
Hai người đàn ông bị từ chối một cách thẳng thừng, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông, sau đó, vẻ mặt Mạc Tử Đơn ai oán nhìn Cận Liễm: “Nhược Hân giận rồi.”
“Đã nói là do tôi muốn mở bệnh viện, chẳng liên quan gì đến cô ấy cơ mà.”
“Nhưng rõ ràng là dành cho cô ấy, cô ấy cũng đâu có ngốc.”
Tô Nhược Hân băng qua đường bước vào phòng khám.
Y tá Hải Niệm và một số ý tá hướng dẫn chẩn bệnh của Mạc Tử Đơn đều tiến lên: “Tô Nhược Hân, cảm ơn cô.”
“Đúng vậy, cảm ơn cô.”
Tô Nhược Hân nhìn mấy người họ: “Bác sĩ Mạc mời các cô trở lại sao?” Vào buổi sáng khoa cấp cứu đã thuyên chuyển một y tá hướng dẫn khám bệnh của Mạc Tử Đơn đi nhưng đã cô giữ lại, còn về những chuyện khác, thật sự không phải cô làm.
“Ừ, chúng tôi vừa rời khỏi phòng khám không bao lâu thì bác sĩ Mạc đã sai người gọi điện thoại cho chúng tôi, kêu chúng tôi trở lại tiếp tục làm việc, thậm chí còn tăng lương cho chúng tôi một triệu bảy mỗi tháng nữa.”
“Ha ha, vậy nên chuyện này xem như chuyện xấu hóa lành cả. Tô Nhược Hân, thật sự phải cảm ơn cô, may là cô giải quyết xong người tới gây sự, nếu không chúng tôi chẳng những không được tăng lương mà có lẽ tất cả bác sĩ và y tá trong phòng khám dưới danh nghĩa bác sĩ Mạc đều sẽ thất nghiệp hết. Mau nói xem nào, sao cô làm được vậy?
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1002Nhưng địa điểm vừa hay lại là điểm mạnh của Cận Liễm.Điều này có nghĩa là anh ta có mở bệnh viện hay không cũng không liên quan gì đến cô.Nhưng Tô Nhược Hân biết rằng nó có liên quan đến cô.Anh ta mở ra, tất cả đều vì lo trước tính sau cho cô, vì tính toán cho tương lai của cô.Nhưng bây giờ, để không tạo áp lực cho cô, anh †a chỉ nói thẳng rằng anh ta tự mình mở bệnh viện không liên quan gì đến cô.“Cậu Cận muốn làm điều này cũng là vì lợi ích của nhân dân, tôi ủng hộ.” Mạc Tử Đơn kính Cận Liễm một ly rượu.Sau đó hai người đàn ông một già một trẻ bắt đâu thảo luận về việc xây dựng bệnh viện trên bàn cơm.Và thế là hoàn toàn gạt bỏ Tô Nhược Hân ra ngoài.Nhưng rõ ràng Cận Liễm là một người ngoài ngành, Mạc Tử Đơn là người trong ngành, bây giờ Mạc Tử Đơn đang điều hành một chuỗi phòng khám, sự khác biệt giữa phòng khám và bệnh viện chính là quy mô lớn nhỏ.Vì vậy nếu Mạc Tử Đơn thật sự mở bệnh viện, cái còn thiếu chính là địa điểm.Nhưng địa điểm vừa hay lại là điểm mạnh của Cận Liễm.Thấy cô to tiếng, Cận Liễm cũng giật mình đặt ly rượu xuống quay sang nhìn Tô Nhược Hân, lúc này anh ta mới nhận ra rằng anh ta và Mạc Tử Đơn thảo luận như thế đã gây áp lực cho Tô Nhược Hân.“Được, tối nay bọn anh đến công ty bàn bạc, ăn cơm trước đi.” Vừa nói, ánh mắt sâu thẳm vừa nhìn Tô Nhược Hân.Tô Nhược Hân gật gật đầu, ăn thêm một lúc nữa mới nói: “Em ăn xong rồi, em đi trước đây.”“Cô nhóc Tô, để ông tiễn cháu.”“Nhược Hân, để anh tiễn em.”Sau đó, nghe thấy Mạc Tử Đơn và Cận Liễm đều tranh nhau muốn tiễn cô.Tô Nhược Hân không thèm quay đầu lại mà nói: “Phòng khám ở ngay bên kia đường, tự em qua đó được rồi, không cần tiễn, đúng rồi, hai người phải thuê tài xế đấy, không được phép lái xe.”Hai người đàn ông bị từ chối một cách thẳng thừng, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông, sau đó, vẻ mặt Mạc Tử Đơn ai oán nhìn Cận Liễm: “Nhược Hân giận rồi.”“Đã nói là do tôi muốn mở bệnh viện, chẳng liên quan gì đến cô ấy cơ mà.”“Nhưng rõ ràng là dành cho cô ấy, cô ấy cũng đâu có ngốc.”Tô Nhược Hân băng qua đường bước vào phòng khám.Y tá Hải Niệm và một số ý tá hướng dẫn chẩn bệnh của Mạc Tử Đơn đều tiến lên: “Tô Nhược Hân, cảm ơn cô.”“Đúng vậy, cảm ơn cô.”Tô Nhược Hân nhìn mấy người họ: “Bác sĩ Mạc mời các cô trở lại sao?” Vào buổi sáng khoa cấp cứu đã thuyên chuyển một y tá hướng dẫn khám bệnh của Mạc Tử Đơn đi nhưng đã cô giữ lại, còn về những chuyện khác, thật sự không phải cô làm.“Ừ, chúng tôi vừa rời khỏi phòng khám không bao lâu thì bác sĩ Mạc đã sai người gọi điện thoại cho chúng tôi, kêu chúng tôi trở lại tiếp tục làm việc, thậm chí còn tăng lương cho chúng tôi một triệu bảy mỗi tháng nữa.”“Ha ha, vậy nên chuyện này xem như chuyện xấu hóa lành cả. Tô Nhược Hân, thật sự phải cảm ơn cô, may là cô giải quyết xong người tới gây sự, nếu không chúng tôi chẳng những không được tăng lương mà có lẽ tất cả bác sĩ và y tá trong phòng khám dưới danh nghĩa bác sĩ Mạc đều sẽ thất nghiệp hết. Mau nói xem nào, sao cô làm được vậy?