“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1040
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1040Kết quả, không biết có phải do cô không nói đó là thứ gì hay không, mà sau đó Hạ Thiên Tường cũng không nhận ra được là gì, anh ném luôn lên trên giường.Tất cả hành động đều giống y như những lần trước.Không có bất kỳ thay đổi nào.Mãi đến khi trong phòng yên lặng chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người, Tô Nhược Hân cảm thấy chán nản.Tô Nhược Hân tự kiểm điểm lại.Có phải cô làm sai gì rồi hay không?Hay là, không tắt đèn, anh nhìn thấy thì sẽ không vứt đi.Thế nhưng không tắt đèn thì cô sẽ xấu hổ, rất xấu hổ.Cho nên, không tắt đèn vẫn không thể làm.Cho nên, có lẽ cô nên nói thẳng ra.Như thế thì cho dù anh không nhìn rõ bất cứ thứ gì cũng hiểu được ý của cô.Lần sau, cô nhất định phải cố gắng nói ra.Đúng vậy, bọn họ vẫn còn nhiều lần.Bọn họ vẫn còn nhiều thời gian.Cứ an ủi mình như vậy, cuối cùng Tô Nhược Hân cũng ngủ thiếp đi.Ngủ trên cánh tay của anh, không biết sau này ra sao.Nghe tiếng hít thở đều đặn của người con gái, Hạ Thiên Tường nhặt thứ mềm mại trên giường kia lên, ánh mắt sáng rực trong bóng đêm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Nhược Hân.Vốn dĩ bởi vì sự buồn phiền vì vị khách không mời mà đến Trần Sang kia đã không còn, bởi vì, cô muốn cho anh tất cả đã chứng tỏ trong lòng cô có anh.Nhưng có một số việc, cuối cùng anh vẫn không thể làm.Thật sự không thể làm…Lúc Tô Nhược Hân ngủ dậy, vị trí bên cạnh đã trống từ lâu.Hạ Thiên Tường đã đến công ty.Cô ôm đầu gối, ngẩn người nhìn cái bao mà mình đè lên kia.Mềm mềm.Chất lượng tốt nhất.Có điều, Hạ Thiên Tường không dùng nó.Nhưng mà sáng nay lúc anh thức dậy, chắc cũng không nhớ thứ cô nhét vào tay anh tối hôm qua chính là Durex nhỉ.Bởi vì, đã bị cô nằm đè lên vì quá xấu hổ.Cho dù anh có muốn nhìn, cũng phải đúng lúc ở trước mặt anh, anh có thể nhìn thấy được mới đúng.Tô Nhược Hân vùi khuôn mặt nhỏ vào đầu gối, cả người ngẩn ngơ.Rõ ràng Hạ Thiên Tường làm được.Nhưng buổi tối hôm qua, cô không chắc có phải anh biết thứ cô đưa anh cái gì, là vốn dĩ không có ý định làm tới bước đó…Hay là, vốn dĩ anh không thể có hứng thú với cô?
Chương 1040
Kết quả, không biết có phải do cô không nói đó là thứ gì hay không, mà sau đó Hạ Thiên Tường cũng không nhận ra được là gì, anh ném luôn lên trên giường.
Tất cả hành động đều giống y như những lần trước.
Không có bất kỳ thay đổi nào.
Mãi đến khi trong phòng yên lặng chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người, Tô Nhược Hân cảm thấy chán nản.
Tô Nhược Hân tự kiểm điểm lại.
Có phải cô làm sai gì rồi hay không?
Hay là, không tắt đèn, anh nhìn thấy thì sẽ không vứt đi.
Thế nhưng không tắt đèn thì cô sẽ xấu hổ, rất xấu hổ.
Cho nên, không tắt đèn vẫn không thể làm.
Cho nên, có lẽ cô nên nói thẳng ra.
Như thế thì cho dù anh không nhìn rõ bất cứ thứ gì cũng hiểu được ý của cô.
Lần sau, cô nhất định phải cố gắng nói ra.
Đúng vậy, bọn họ vẫn còn nhiều lần.
Bọn họ vẫn còn nhiều thời gian.
Cứ an ủi mình như vậy, cuối cùng Tô Nhược Hân cũng ngủ thiếp đi.
Ngủ trên cánh tay của anh, không biết sau này ra sao.
Nghe tiếng hít thở đều đặn của người con gái, Hạ Thiên Tường nhặt thứ mềm mại trên giường kia lên, ánh mắt sáng rực trong bóng đêm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Nhược Hân.
Vốn dĩ bởi vì sự buồn phiền vì vị khách không mời mà đến Trần Sang kia đã không còn, bởi vì, cô muốn cho anh tất cả đã chứng tỏ trong lòng cô có anh.
Nhưng có một số việc, cuối cùng anh vẫn không thể làm.
Thật sự không thể làm…
Lúc Tô Nhược Hân ngủ dậy, vị trí bên cạnh đã trống từ lâu.
Hạ Thiên Tường đã đến công ty.
Cô ôm đầu gối, ngẩn người nhìn cái bao mà mình đè lên kia.
Mềm mềm.
Chất lượng tốt nhất.
Có điều, Hạ Thiên Tường không dùng nó.
Nhưng mà sáng nay lúc anh thức dậy, chắc cũng không nhớ thứ cô nhét vào tay anh tối hôm qua chính là Durex nhỉ.
Bởi vì, đã bị cô nằm đè lên vì quá xấu hổ.
Cho dù anh có muốn nhìn, cũng phải đúng lúc ở trước mặt anh, anh có thể nhìn thấy được mới đúng.
Tô Nhược Hân vùi khuôn mặt nhỏ vào đầu gối, cả người ngẩn ngơ.
Rõ ràng Hạ Thiên Tường làm được.
Nhưng buổi tối hôm qua, cô không chắc có phải anh biết thứ cô đưa anh cái gì, là vốn dĩ không có ý định làm tới bước đó…
Hay là, vốn dĩ anh không thể có hứng thú với cô?
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1040Kết quả, không biết có phải do cô không nói đó là thứ gì hay không, mà sau đó Hạ Thiên Tường cũng không nhận ra được là gì, anh ném luôn lên trên giường.Tất cả hành động đều giống y như những lần trước.Không có bất kỳ thay đổi nào.Mãi đến khi trong phòng yên lặng chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người, Tô Nhược Hân cảm thấy chán nản.Tô Nhược Hân tự kiểm điểm lại.Có phải cô làm sai gì rồi hay không?Hay là, không tắt đèn, anh nhìn thấy thì sẽ không vứt đi.Thế nhưng không tắt đèn thì cô sẽ xấu hổ, rất xấu hổ.Cho nên, không tắt đèn vẫn không thể làm.Cho nên, có lẽ cô nên nói thẳng ra.Như thế thì cho dù anh không nhìn rõ bất cứ thứ gì cũng hiểu được ý của cô.Lần sau, cô nhất định phải cố gắng nói ra.Đúng vậy, bọn họ vẫn còn nhiều lần.Bọn họ vẫn còn nhiều thời gian.Cứ an ủi mình như vậy, cuối cùng Tô Nhược Hân cũng ngủ thiếp đi.Ngủ trên cánh tay của anh, không biết sau này ra sao.Nghe tiếng hít thở đều đặn của người con gái, Hạ Thiên Tường nhặt thứ mềm mại trên giường kia lên, ánh mắt sáng rực trong bóng đêm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Nhược Hân.Vốn dĩ bởi vì sự buồn phiền vì vị khách không mời mà đến Trần Sang kia đã không còn, bởi vì, cô muốn cho anh tất cả đã chứng tỏ trong lòng cô có anh.Nhưng có một số việc, cuối cùng anh vẫn không thể làm.Thật sự không thể làm…Lúc Tô Nhược Hân ngủ dậy, vị trí bên cạnh đã trống từ lâu.Hạ Thiên Tường đã đến công ty.Cô ôm đầu gối, ngẩn người nhìn cái bao mà mình đè lên kia.Mềm mềm.Chất lượng tốt nhất.Có điều, Hạ Thiên Tường không dùng nó.Nhưng mà sáng nay lúc anh thức dậy, chắc cũng không nhớ thứ cô nhét vào tay anh tối hôm qua chính là Durex nhỉ.Bởi vì, đã bị cô nằm đè lên vì quá xấu hổ.Cho dù anh có muốn nhìn, cũng phải đúng lúc ở trước mặt anh, anh có thể nhìn thấy được mới đúng.Tô Nhược Hân vùi khuôn mặt nhỏ vào đầu gối, cả người ngẩn ngơ.Rõ ràng Hạ Thiên Tường làm được.Nhưng buổi tối hôm qua, cô không chắc có phải anh biết thứ cô đưa anh cái gì, là vốn dĩ không có ý định làm tới bước đó…Hay là, vốn dĩ anh không thể có hứng thú với cô?