“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1042
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1042Nhưng để làm được điều đó thì cô cần phải đi mua sắm trước.Đúng vậy, mỹ phẩm trong tay cô chỉ là loại đơn giản nhất, không có chì kẻ mày, son môi, má hồng hay những thứ linh tinh các loại.Nước hoa cũng không có.Về phần đồ lót gợi cảm thì càng không có.Nghĩ đến đồ lót gợi cảm, Tô Nhược Hân cúi đầu nhìn xuống thân hình nhỏ nhắn, hơi gầy của mình.Những nơi nên phát triển thì lại không phát triển bao nhiêu.Đột nhiên cô nghĩ đến, có phải bởi vì nơi nào đó của cô không đủ lớn cho nên Hạ Thiên Tường mới…Nhưng cô vẫn còn trẻ mà.Gô còn có thể lớn hơn nữa…Nghĩ đến điều này, Tô Nhược Hân cảm thấy chột đạ.Cô định ăn xong bữa sáng sẽ ra ngoài mua, mua, mua.Cô đang nghĩ tự mình nấu một gói mì để giải quyết bữa sáng thì thấy đủ loại đồ ăn sáng bày đầy trên bàn ăn, rất phong phú.Cô đưa tay chạm thử thấy vẫn còn ấm.Đúng vậy, điều hòa trong phòng ăn không được bật, mùa hè ở thành phố T rất nóng, đồ ăn nóng để rất lâu cũng sẽ không nguội.Tô Nhược Hân ngồi xuống ghế, bắt đầu ăn uống ngon lành.Là tay nghề của Hạ Thiên Tường.Gần đây cô cũng tự mình nấu cơm nên biết cho dù cùng loại nguyên liệu nhưng những người khác nhau sẽ nấu ra những hương vị hoàn toàn không giống nhau.Đồ ăn chị Chiêm nấu khác với đồ ăn mà cô và Hạ Thiên Tường nấu.Chị Chiêm nấu ăn rất ngon.Nhưng cô càng thích món mà Hạ Thiên Tường nấu hơn.Tuy là lính mới nhưng anh rất thông minh, cái gì đến tay anh cũng vậy, chỉ cần anh muốn học là sẽ học được.Ăn món mà anh nấu trước, sự lãng phí đồ đạc này nọ của tối hôm qua lặng lẽ tan thành mây khói, vậy mà lại có thể không tức giận.Chắc anh không nhìn thấy thứ mà cô tặng anh, cho nên mới không dùng đến.Cô không nên nghĩ đến những khả năng lộn xộn đó.Gô vẫn luôn biết Hạ Thiên Tường tốt với cô thế nào.Cho nên, anh sẽ không ghét bỏ cô.Cho nên, anh vẫn vì bốn chữ “sống không bằng chết” kia.Nghĩ đến bốn chữ này, tâm trạng Tô Nhược Hân đột nhiên lại không ổn.Ăn gì cũng không ngon nữa.Đặt bát cơm và đũa xuống, chống cằm lên khuỷu tay, ngẩn ngơ nhìn bao nhiêu đồ ăn sáng chưa ăn nhưng không thể ăn nổi nữa, tâm trạng Tô Nhược Hân buồn bực.Cô vẫn muốn thử lại một lần nữa.Lần này, cô phải trang điểm, phải xịt nước hoa, còn muốn thay đồ lót gợi cảm.
Chương 1042
Nhưng để làm được điều đó thì cô cần phải đi mua sắm trước.
Đúng vậy, mỹ phẩm trong tay cô chỉ là loại đơn giản nhất, không có chì kẻ mày, son môi, má hồng hay những thứ linh tinh các loại.
Nước hoa cũng không có.
Về phần đồ lót gợi cảm thì càng không có.
Nghĩ đến đồ lót gợi cảm, Tô Nhược Hân cúi đầu nhìn xuống thân hình nhỏ nhắn, hơi gầy của mình.
Những nơi nên phát triển thì lại không phát triển bao nhiêu.
Đột nhiên cô nghĩ đến, có phải bởi vì nơi nào đó của cô không đủ lớn cho nên Hạ Thiên Tường mới…
Nhưng cô vẫn còn trẻ mà.
Gô còn có thể lớn hơn nữa…
Nghĩ đến điều này, Tô Nhược Hân cảm thấy chột đạ.
Cô định ăn xong bữa sáng sẽ ra ngoài mua, mua, mua.
Cô đang nghĩ tự mình nấu một gói mì để giải quyết bữa sáng thì thấy đủ loại đồ ăn sáng bày đầy trên bàn ăn, rất phong phú.
Cô đưa tay chạm thử thấy vẫn còn ấm.
Đúng vậy, điều hòa trong phòng ăn không được bật, mùa hè ở thành phố T rất nóng, đồ ăn nóng để rất lâu cũng sẽ không nguội.
Tô Nhược Hân ngồi xuống ghế, bắt đầu ăn uống ngon lành.
Là tay nghề của Hạ Thiên Tường.
Gần đây cô cũng tự mình nấu cơm nên biết cho dù cùng loại nguyên liệu nhưng những người khác nhau sẽ nấu ra những hương vị hoàn toàn không giống nhau.
Đồ ăn chị Chiêm nấu khác với đồ ăn mà cô và Hạ Thiên Tường nấu.
Chị Chiêm nấu ăn rất ngon.
Nhưng cô càng thích món mà Hạ Thiên Tường nấu hơn.
Tuy là lính mới nhưng anh rất thông minh, cái gì đến tay anh cũng vậy, chỉ cần anh muốn học là sẽ học được.
Ăn món mà anh nấu trước, sự lãng phí đồ đạc này nọ của tối hôm qua lặng lẽ tan thành mây khói, vậy mà lại có thể không tức giận.
Chắc anh không nhìn thấy thứ mà cô tặng anh, cho nên mới không dùng đến.
Cô không nên nghĩ đến những khả năng lộn xộn đó.
Gô vẫn luôn biết Hạ Thiên Tường tốt với cô thế nào.
Cho nên, anh sẽ không ghét bỏ cô.
Cho nên, anh vẫn vì bốn chữ “sống không bằng chết” kia.
Nghĩ đến bốn chữ này, tâm trạng Tô Nhược Hân đột nhiên lại không ổn.
Ăn gì cũng không ngon nữa.
Đặt bát cơm và đũa xuống, chống cằm lên khuỷu tay, ngẩn ngơ nhìn bao nhiêu đồ ăn sáng chưa ăn nhưng không thể ăn nổi nữa, tâm trạng Tô Nhược Hân buồn bực.
Cô vẫn muốn thử lại một lần nữa.
Lần này, cô phải trang điểm, phải xịt nước hoa, còn muốn thay đồ lót gợi cảm.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1042Nhưng để làm được điều đó thì cô cần phải đi mua sắm trước.Đúng vậy, mỹ phẩm trong tay cô chỉ là loại đơn giản nhất, không có chì kẻ mày, son môi, má hồng hay những thứ linh tinh các loại.Nước hoa cũng không có.Về phần đồ lót gợi cảm thì càng không có.Nghĩ đến đồ lót gợi cảm, Tô Nhược Hân cúi đầu nhìn xuống thân hình nhỏ nhắn, hơi gầy của mình.Những nơi nên phát triển thì lại không phát triển bao nhiêu.Đột nhiên cô nghĩ đến, có phải bởi vì nơi nào đó của cô không đủ lớn cho nên Hạ Thiên Tường mới…Nhưng cô vẫn còn trẻ mà.Gô còn có thể lớn hơn nữa…Nghĩ đến điều này, Tô Nhược Hân cảm thấy chột đạ.Cô định ăn xong bữa sáng sẽ ra ngoài mua, mua, mua.Cô đang nghĩ tự mình nấu một gói mì để giải quyết bữa sáng thì thấy đủ loại đồ ăn sáng bày đầy trên bàn ăn, rất phong phú.Cô đưa tay chạm thử thấy vẫn còn ấm.Đúng vậy, điều hòa trong phòng ăn không được bật, mùa hè ở thành phố T rất nóng, đồ ăn nóng để rất lâu cũng sẽ không nguội.Tô Nhược Hân ngồi xuống ghế, bắt đầu ăn uống ngon lành.Là tay nghề của Hạ Thiên Tường.Gần đây cô cũng tự mình nấu cơm nên biết cho dù cùng loại nguyên liệu nhưng những người khác nhau sẽ nấu ra những hương vị hoàn toàn không giống nhau.Đồ ăn chị Chiêm nấu khác với đồ ăn mà cô và Hạ Thiên Tường nấu.Chị Chiêm nấu ăn rất ngon.Nhưng cô càng thích món mà Hạ Thiên Tường nấu hơn.Tuy là lính mới nhưng anh rất thông minh, cái gì đến tay anh cũng vậy, chỉ cần anh muốn học là sẽ học được.Ăn món mà anh nấu trước, sự lãng phí đồ đạc này nọ của tối hôm qua lặng lẽ tan thành mây khói, vậy mà lại có thể không tức giận.Chắc anh không nhìn thấy thứ mà cô tặng anh, cho nên mới không dùng đến.Cô không nên nghĩ đến những khả năng lộn xộn đó.Gô vẫn luôn biết Hạ Thiên Tường tốt với cô thế nào.Cho nên, anh sẽ không ghét bỏ cô.Cho nên, anh vẫn vì bốn chữ “sống không bằng chết” kia.Nghĩ đến bốn chữ này, tâm trạng Tô Nhược Hân đột nhiên lại không ổn.Ăn gì cũng không ngon nữa.Đặt bát cơm và đũa xuống, chống cằm lên khuỷu tay, ngẩn ngơ nhìn bao nhiêu đồ ăn sáng chưa ăn nhưng không thể ăn nổi nữa, tâm trạng Tô Nhược Hân buồn bực.Cô vẫn muốn thử lại một lần nữa.Lần này, cô phải trang điểm, phải xịt nước hoa, còn muốn thay đồ lót gợi cảm.