Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 1095

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1095May mà cô ta chỉ lẩm bẩm chứ không hét lên.Nếu không thì Tô Nhược Hân sợ rằng nếu cô ta cứ tiếp tục như vậy thì cổ họng sẽ bị hỏng mất.Hai người chuẩn bị ra ngoài thì một cô y tá đẩy cửa bước vào, nhìn thấy khay thức ăn trên tay cô ấy, Tô Nhược Hân mới nhớ ra mình vừa tan làm là chạy ngay tới đây, còn chưa kịp ăn cơm trưa.Lúc này nhìn thấy thức ăn thịnh soạn, bụng cô không khỏi kêu lên “ùng ục”.Chắc chắn hoàn toàn là phản ứng tự nhiên.“Đói rồi sao?”“Ừm.” Tô Nhược Hân không giả vờ, nhưng vẫn hơi ngượng ngùng.“Đi ăn ở Trần Ký nhé?”“Không cần đâu, em ăn ở canteen của chỗ này là được rồi.” Bây giờ Tô Nhược Hân cảm thấy những món ăn vừa được mang tới cũng khá ngon, cho nên cô cũng không muốn lái xe cả tiếng đồng hồ vào thành phố rồi mới ăn, nếu như vậy thì cô sẽ đói tới mức hoa mắt chóng mặt mất.Cảm giác đói bụng đúng là không dễ chịu.“Được, anh ăn cùng em.”Sau đó hai người thực sự tới canteen của viện điều dưỡng.Đã qua giờ ăn trưa.Tô Nhược Hân dứt khoát gọi hai bát mì.Khi đói thì cái gì cũng ngon.Mì cũng không tồi đâu.Đập hai quả trứng luộc, rắc hành lá và rau mùi lên trên, khi bê đến trước mặt, ngửi mùi thơm của mì, Tô Nhược Hân cảm thấy lúc này vô cùng hạnh phúc.Đôi đũa gắp từng sợi mì đưa vào miệng, thơm quá đi mất.“Hạ Thiên Tường, em có chuyện vui muốn nói với anh”“Giấy báo trúng tuyển.” Kết quả, Hạ Thiên Tường chẳng cần đoán mà nói trúng luôn.Bỗng dưng Tô Nhược Hân nhớ tới một chuyện, buổi sáng cô đang ngồi trên xe tới phòng khám thực tập thì nhận được điện thoại của Dương Mỹ Lan, Dương Mỹ Lan lập tức nói đúng được việc khi ấy cô đang trên đường đi làm.Khi ấy cô cũng cảm thấy có gì đó không đúng lắm.Bây giờ thì cuối cùng cũng biết rồi.“Thằng nhóc Chúc Hứa đó, là anh bảo Chúc Cương đưa nó về đúng không?” Vậy nên bây giờ cô làm gì Hạ Thiên Tường cũng biết, ngay cả Dương Mỹ Lan cũng biết.Lúc này cô thậm chí còn đang nghi ngờ cuộc điện thoại đó của Dương Mỹ Lan cũng là do Hạ Thiên Tường bảo Dương Mỹ Lan gọi.“Tâm trạng của em không tốt.”Đây chính là sự thừa nhận trá hình của Hạ Thiên Tường.Tô Nhược Hân lườm anh: “Vậy cũng không trách anh được.”“Là sắp xếp của mẹ anh.”“Hạ Thiên Tường, có phải em không đủ tốt không?” Bỗng dưng Tô Nhược Hân cảm thấy cô đơn, mì trong bát cũng không còn thơm nữa.

Chương 1095

May mà cô ta chỉ lẩm bẩm chứ không hét lên.

Nếu không thì Tô Nhược Hân sợ rằng nếu cô ta cứ tiếp tục như vậy thì cổ họng sẽ bị hỏng mất.

Hai người chuẩn bị ra ngoài thì một cô y tá đẩy cửa bước vào, nhìn thấy khay thức ăn trên tay cô ấy, Tô Nhược Hân mới nhớ ra mình vừa tan làm là chạy ngay tới đây, còn chưa kịp ăn cơm trưa.

Lúc này nhìn thấy thức ăn thịnh soạn, bụng cô không khỏi kêu lên “ùng ục”.

Chắc chắn hoàn toàn là phản ứng tự nhiên.

“Đói rồi sao?”

“Ừm.” Tô Nhược Hân không giả vờ, nhưng vẫn hơi ngượng ngùng.

“Đi ăn ở Trần Ký nhé?”

“Không cần đâu, em ăn ở canteen của chỗ này là được rồi.” Bây giờ Tô Nhược Hân cảm thấy những món ăn vừa được mang tới cũng khá ngon, cho nên cô cũng không muốn lái xe cả tiếng đồng hồ vào thành phố rồi mới ăn, nếu như vậy thì cô sẽ đói tới mức hoa mắt chóng mặt mất.

Cảm giác đói bụng đúng là không dễ chịu.

“Được, anh ăn cùng em.”

Sau đó hai người thực sự tới canteen của viện điều dưỡng.

Đã qua giờ ăn trưa.

Tô Nhược Hân dứt khoát gọi hai bát mì.

Khi đói thì cái gì cũng ngon.

Mì cũng không tồi đâu.

Đập hai quả trứng luộc, rắc hành lá và rau mùi lên trên, khi bê đến trước mặt, ngửi mùi thơm của mì, Tô Nhược Hân cảm thấy lúc này vô cùng hạnh phúc.

Đôi đũa gắp từng sợi mì đưa vào miệng, thơm quá đi mất.

“Hạ Thiên Tường, em có chuyện vui muốn nói với anh”

“Giấy báo trúng tuyển.” Kết quả, Hạ Thiên Tường chẳng cần đoán mà nói trúng luôn.

Bỗng dưng Tô Nhược Hân nhớ tới một chuyện, buổi sáng cô đang ngồi trên xe tới phòng khám thực tập thì nhận được điện thoại của Dương Mỹ Lan, Dương Mỹ Lan lập tức nói đúng được việc khi ấy cô đang trên đường đi làm.

Khi ấy cô cũng cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Bây giờ thì cuối cùng cũng biết rồi.

“Thằng nhóc Chúc Hứa đó, là anh bảo Chúc Cương đưa nó về đúng không?” Vậy nên bây giờ cô làm gì Hạ Thiên Tường cũng biết, ngay cả Dương Mỹ Lan cũng biết.

Lúc này cô thậm chí còn đang nghi ngờ cuộc điện thoại đó của Dương Mỹ Lan cũng là do Hạ Thiên Tường bảo Dương Mỹ Lan gọi.

“Tâm trạng của em không tốt.”

Đây chính là sự thừa nhận trá hình của Hạ Thiên Tường.

Tô Nhược Hân lườm anh: “Vậy cũng không trách anh được.”

“Là sắp xếp của mẹ anh.”

“Hạ Thiên Tường, có phải em không đủ tốt không?” Bỗng dưng Tô Nhược Hân cảm thấy cô đơn, mì trong bát cũng không còn thơm nữa.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1095May mà cô ta chỉ lẩm bẩm chứ không hét lên.Nếu không thì Tô Nhược Hân sợ rằng nếu cô ta cứ tiếp tục như vậy thì cổ họng sẽ bị hỏng mất.Hai người chuẩn bị ra ngoài thì một cô y tá đẩy cửa bước vào, nhìn thấy khay thức ăn trên tay cô ấy, Tô Nhược Hân mới nhớ ra mình vừa tan làm là chạy ngay tới đây, còn chưa kịp ăn cơm trưa.Lúc này nhìn thấy thức ăn thịnh soạn, bụng cô không khỏi kêu lên “ùng ục”.Chắc chắn hoàn toàn là phản ứng tự nhiên.“Đói rồi sao?”“Ừm.” Tô Nhược Hân không giả vờ, nhưng vẫn hơi ngượng ngùng.“Đi ăn ở Trần Ký nhé?”“Không cần đâu, em ăn ở canteen của chỗ này là được rồi.” Bây giờ Tô Nhược Hân cảm thấy những món ăn vừa được mang tới cũng khá ngon, cho nên cô cũng không muốn lái xe cả tiếng đồng hồ vào thành phố rồi mới ăn, nếu như vậy thì cô sẽ đói tới mức hoa mắt chóng mặt mất.Cảm giác đói bụng đúng là không dễ chịu.“Được, anh ăn cùng em.”Sau đó hai người thực sự tới canteen của viện điều dưỡng.Đã qua giờ ăn trưa.Tô Nhược Hân dứt khoát gọi hai bát mì.Khi đói thì cái gì cũng ngon.Mì cũng không tồi đâu.Đập hai quả trứng luộc, rắc hành lá và rau mùi lên trên, khi bê đến trước mặt, ngửi mùi thơm của mì, Tô Nhược Hân cảm thấy lúc này vô cùng hạnh phúc.Đôi đũa gắp từng sợi mì đưa vào miệng, thơm quá đi mất.“Hạ Thiên Tường, em có chuyện vui muốn nói với anh”“Giấy báo trúng tuyển.” Kết quả, Hạ Thiên Tường chẳng cần đoán mà nói trúng luôn.Bỗng dưng Tô Nhược Hân nhớ tới một chuyện, buổi sáng cô đang ngồi trên xe tới phòng khám thực tập thì nhận được điện thoại của Dương Mỹ Lan, Dương Mỹ Lan lập tức nói đúng được việc khi ấy cô đang trên đường đi làm.Khi ấy cô cũng cảm thấy có gì đó không đúng lắm.Bây giờ thì cuối cùng cũng biết rồi.“Thằng nhóc Chúc Hứa đó, là anh bảo Chúc Cương đưa nó về đúng không?” Vậy nên bây giờ cô làm gì Hạ Thiên Tường cũng biết, ngay cả Dương Mỹ Lan cũng biết.Lúc này cô thậm chí còn đang nghi ngờ cuộc điện thoại đó của Dương Mỹ Lan cũng là do Hạ Thiên Tường bảo Dương Mỹ Lan gọi.“Tâm trạng của em không tốt.”Đây chính là sự thừa nhận trá hình của Hạ Thiên Tường.Tô Nhược Hân lườm anh: “Vậy cũng không trách anh được.”“Là sắp xếp của mẹ anh.”“Hạ Thiên Tường, có phải em không đủ tốt không?” Bỗng dưng Tô Nhược Hân cảm thấy cô đơn, mì trong bát cũng không còn thơm nữa.

Chương 1095