Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 1122-1123

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1122Một cô gái nhỏ như cô thực sự không hợp để điều trị bệnh của nam giới.Nhưng hết cách rồi, cô đã đồng ý thì tất nhiên cô sẽ làm được.“Ha ha, được.” Nhìn khuôn mặt cô gái đỏ lên, Trần Sang gật đầu, sau đó lại trịnh trọng nhìn Tô Nhược Hân một lúc rồi mới xoay người lên trực thăng.“Chú Trần, chú đã hứa với cháu là sẽ dẫn cháu đi đốt pháo rồi đấy, chú đừng quên nhé.” Chúc Hứa thấy Trần Sang lên trực thăng, tung tăng chạy tới.“Được, chú nhớ rồi, đợi lúc nào rảnh chú sẽ tới tìm cháu chơi.”“Dạ, tạm biệt chú Trần nhé.” Chúc Hứa dùng sức vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, trong mắt một đứa trẻ, Trần Sang là một người chú tốt bụng ấm áp.Chắc chắn cậu bé không biết rằng Trần Sang còn hung dữ hơn cả người cậu Chúc Cương của cậu bé.So với Trần Sang, Chúc Cương chỉ đáng tuổi tôm thôi.Trực thăng đi rồi.Khắp mọi nơi đều có mùi của biển cả.Tô Nhược Hân đi về phía Dương Mỹ Lan: “Đi nào, chị nướng thịt cho cưng.”“Vậy tớ với bé Hứa đi chơi xích đu đây.” Dương Mỹ Lan muốn được hầu hạ.Gô ta bị dọa sợ, đến giờ mà chân vẫn còn nhữn ra, có cảm giác đứng không vững.Mọi chuyện cô gặp phải ngày hôm nay thực sự khiến cô ta hoảng sợ.Gô ta chưa bao giờ thấy một cảnh tượng đáng sợ như vậy.Cô ta đã trông thấy tất cả những khung cảnh mà trước đây chỉ thấy trong phim ảnh và TV.Vô cùng thảm thiết và đáng sợ, khiến đôi chân cô ta lúc này vẫn run lẩy bẩy.“Ừ, tớ đỡ cậu qua.” So với sự yếu đuối của Dương Mỹ Lan, Tô Nhược Hân đã trưởng thành hơn trước kia rất nhiều. Cô chợt phát hiện ra rằng sau khi trải qua nhiều chuyện, mới cảm thấy mọi thứ mình gặp phải đều trở nên rất bình thường, chẳng có gì đáng nói.Vì vậy, Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa, một lớn một nhỏ đung đưa trên xích đu, Tô Nhược Hân số khổ thì nướng xiên.Cũng may, cô biết sở thích của cả Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa cho nên nướng toàn món tủ của hai người họ.Một lúc sau, một đ ĩa đã nướng xong được đưa tới.Hai bên xích đu có kê mỗi bên một cái bàn nhỏ.Giống như Tô Nhược Hân đã nói, việc ngồi trên xích đu và thưởng thức đồ nướng thơm ngon này là một trải nghiệm tuyệt vời không bao giờ quên trong đời.Món xiên này thực sự khiến người ăn xong một xiên là muốn ăn tiếp hai xiên, ăn xong hai xiên lại muốn ăn tiếp bốn xiên, ngon quá.Ngon tuyệt vời.Tô Nhược Hân nướng liên tiếp mấy đ ĩa, cho đến khi Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa giảm tốc độ ăn xuống, cô mới bắt đầu vừa ăn vừa nướng.Cô sẽ không theo chủ nghĩa giáo điều như Hạ Thiên Tường, lúc Hạ Thiên Tường nướng sẽ không ăn, lúc ăn sẽ không nướng.Cô thích vừa ăn vừa nướng.Niềm vui có tiền cũng không thể mua được này của cô, cô rất thích.Chương 1123Nguồn thiếu chương.

Chương 1122

Một cô gái nhỏ như cô thực sự không hợp để điều trị bệnh của nam giới.

Nhưng hết cách rồi, cô đã đồng ý thì tất nhiên cô sẽ làm được.

“Ha ha, được.” Nhìn khuôn mặt cô gái đỏ lên, Trần Sang gật đầu, sau đó lại trịnh trọng nhìn Tô Nhược Hân một lúc rồi mới xoay người lên trực thăng.

“Chú Trần, chú đã hứa với cháu là sẽ dẫn cháu đi đốt pháo rồi đấy, chú đừng quên nhé.” Chúc Hứa thấy Trần Sang lên trực thăng, tung tăng chạy tới.

“Được, chú nhớ rồi, đợi lúc nào rảnh chú sẽ tới tìm cháu chơi.”

“Dạ, tạm biệt chú Trần nhé.” Chúc Hứa dùng sức vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, trong mắt một đứa trẻ, Trần Sang là một người chú tốt bụng ấm áp.

Chắc chắn cậu bé không biết rằng Trần Sang còn hung dữ hơn cả người cậu Chúc Cương của cậu bé.

So với Trần Sang, Chúc Cương chỉ đáng tuổi tôm thôi.

Trực thăng đi rồi.

Khắp mọi nơi đều có mùi của biển cả.

Tô Nhược Hân đi về phía Dương Mỹ Lan: “Đi nào, chị nướng thịt cho cưng.”

“Vậy tớ với bé Hứa đi chơi xích đu đây.” Dương Mỹ Lan muốn được hầu hạ.

Gô ta bị dọa sợ, đến giờ mà chân vẫn còn nhữn ra, có cảm giác đứng không vững.

Mọi chuyện cô gặp phải ngày hôm nay thực sự khiến cô ta hoảng sợ.

Gô ta chưa bao giờ thấy một cảnh tượng đáng sợ như vậy.

Cô ta đã trông thấy tất cả những khung cảnh mà trước đây chỉ thấy trong phim ảnh và TV.

Vô cùng thảm thiết và đáng sợ, khiến đôi chân cô ta lúc này vẫn run lẩy bẩy.

“Ừ, tớ đỡ cậu qua.” So với sự yếu đuối của Dương Mỹ Lan, Tô Nhược Hân đã trưởng thành hơn trước kia rất nhiều. Cô chợt phát hiện ra rằng sau khi trải qua nhiều chuyện, mới cảm thấy mọi thứ mình gặp phải đều trở nên rất bình thường, chẳng có gì đáng nói.

Vì vậy, Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa, một lớn một nhỏ đung đưa trên xích đu, Tô Nhược Hân số khổ thì nướng xiên.

Cũng may, cô biết sở thích của cả Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa cho nên nướng toàn món tủ của hai người họ.

Một lúc sau, một đ ĩa đã nướng xong được đưa tới.

Hai bên xích đu có kê mỗi bên một cái bàn nhỏ.

Giống như Tô Nhược Hân đã nói, việc ngồi trên xích đu và thưởng thức đồ nướng thơm ngon này là một trải nghiệm tuyệt vời không bao giờ quên trong đời.

Món xiên này thực sự khiến người ăn xong một xiên là muốn ăn tiếp hai xiên, ăn xong hai xiên lại muốn ăn tiếp bốn xiên, ngon quá.

Ngon tuyệt vời.

Tô Nhược Hân nướng liên tiếp mấy đ ĩa, cho đến khi Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa giảm tốc độ ăn xuống, cô mới bắt đầu vừa ăn vừa nướng.

Cô sẽ không theo chủ nghĩa giáo điều như Hạ Thiên Tường, lúc Hạ Thiên Tường nướng sẽ không ăn, lúc ăn sẽ không nướng.

Cô thích vừa ăn vừa nướng.

Niềm vui có tiền cũng không thể mua được này của cô, cô rất thích.

Chương 1123

Nguồn thiếu chương.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1122Một cô gái nhỏ như cô thực sự không hợp để điều trị bệnh của nam giới.Nhưng hết cách rồi, cô đã đồng ý thì tất nhiên cô sẽ làm được.“Ha ha, được.” Nhìn khuôn mặt cô gái đỏ lên, Trần Sang gật đầu, sau đó lại trịnh trọng nhìn Tô Nhược Hân một lúc rồi mới xoay người lên trực thăng.“Chú Trần, chú đã hứa với cháu là sẽ dẫn cháu đi đốt pháo rồi đấy, chú đừng quên nhé.” Chúc Hứa thấy Trần Sang lên trực thăng, tung tăng chạy tới.“Được, chú nhớ rồi, đợi lúc nào rảnh chú sẽ tới tìm cháu chơi.”“Dạ, tạm biệt chú Trần nhé.” Chúc Hứa dùng sức vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, trong mắt một đứa trẻ, Trần Sang là một người chú tốt bụng ấm áp.Chắc chắn cậu bé không biết rằng Trần Sang còn hung dữ hơn cả người cậu Chúc Cương của cậu bé.So với Trần Sang, Chúc Cương chỉ đáng tuổi tôm thôi.Trực thăng đi rồi.Khắp mọi nơi đều có mùi của biển cả.Tô Nhược Hân đi về phía Dương Mỹ Lan: “Đi nào, chị nướng thịt cho cưng.”“Vậy tớ với bé Hứa đi chơi xích đu đây.” Dương Mỹ Lan muốn được hầu hạ.Gô ta bị dọa sợ, đến giờ mà chân vẫn còn nhữn ra, có cảm giác đứng không vững.Mọi chuyện cô gặp phải ngày hôm nay thực sự khiến cô ta hoảng sợ.Gô ta chưa bao giờ thấy một cảnh tượng đáng sợ như vậy.Cô ta đã trông thấy tất cả những khung cảnh mà trước đây chỉ thấy trong phim ảnh và TV.Vô cùng thảm thiết và đáng sợ, khiến đôi chân cô ta lúc này vẫn run lẩy bẩy.“Ừ, tớ đỡ cậu qua.” So với sự yếu đuối của Dương Mỹ Lan, Tô Nhược Hân đã trưởng thành hơn trước kia rất nhiều. Cô chợt phát hiện ra rằng sau khi trải qua nhiều chuyện, mới cảm thấy mọi thứ mình gặp phải đều trở nên rất bình thường, chẳng có gì đáng nói.Vì vậy, Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa, một lớn một nhỏ đung đưa trên xích đu, Tô Nhược Hân số khổ thì nướng xiên.Cũng may, cô biết sở thích của cả Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa cho nên nướng toàn món tủ của hai người họ.Một lúc sau, một đ ĩa đã nướng xong được đưa tới.Hai bên xích đu có kê mỗi bên một cái bàn nhỏ.Giống như Tô Nhược Hân đã nói, việc ngồi trên xích đu và thưởng thức đồ nướng thơm ngon này là một trải nghiệm tuyệt vời không bao giờ quên trong đời.Món xiên này thực sự khiến người ăn xong một xiên là muốn ăn tiếp hai xiên, ăn xong hai xiên lại muốn ăn tiếp bốn xiên, ngon quá.Ngon tuyệt vời.Tô Nhược Hân nướng liên tiếp mấy đ ĩa, cho đến khi Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa giảm tốc độ ăn xuống, cô mới bắt đầu vừa ăn vừa nướng.Cô sẽ không theo chủ nghĩa giáo điều như Hạ Thiên Tường, lúc Hạ Thiên Tường nướng sẽ không ăn, lúc ăn sẽ không nướng.Cô thích vừa ăn vừa nướng.Niềm vui có tiền cũng không thể mua được này của cô, cô rất thích.Chương 1123Nguồn thiếu chương.

Chương 1122-1123