“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1179
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1179Hạ Tam khẽ nhíu mày, từ khi đ ĩa thịt bò đầu tiên được bê lên, anh ta đã biết là Xuân Phong mời.Nhớ tới cú sốc khi lần đầu nhìn thấy mấy chục chiếc xe máy trên đường, lập tức không khách sáo nữa: ‘Vậy được, bữa cơm này vậy đi, lần sau chúng tôi không cần bất cứ ai mời, nếu không, chúng tôi sẽ không đến quán này ăn nữa.”“Được, tôi nhớ rồi.” Phục vụ nhìn thoáng qua Hạ Tam, hơi bị anh ta dọa sợ.Tô Nhược Hân liếc nhìn cô gái sợ đến mức hoang mang bối rối rồi lắc đầu, dắt Hạ Thiên Hương về khách sạn phía đối diện.Phòng tiêu chuẩn, hai người một phòng. Hai người đàn ông Hạ Tam và Hạ Tứ ở chung phòng là chuyện đương nhiên.“Bác sĩ Tô, tôi ở chung phòng với cô nhé.” Chị Vũ Nhiệt tình mời Tô Nhược Hân ở chung một phòng.Tô Nhược Hân nhìn lướt qua sáu người phụ nữ, sau đó lắc đầu, cô sắp xếp luôn: “Chị với bác sĩ Ngô một phòng, y tá Lư với y tá Tưởng một phòng, tôi với Hạ Thiên Hương một phòng, quyết định như vậy đi.”“Bác sĩ Tô, sao có thể để cô ở chung phòng với cô chủ được, để tôi với cô ấy ở chung phòng đi.” Y tá Lư tiến lên, trước đấy cô ấy bị say độ cao rất nghiêm trọng, đến nơi rồi, độ cao so với mặt nước biển giảm xuống mới đỡ hơn.“Không cần, tôi ở chung với Thiên Hương đi, có chuyện gì tôi không lo liệu được hết thì sẽ gọi mọi người đến hỗ trợ” Tô Nhược Hân kiên quyết sắp xếp như vậy.Cô trông Hạ Thiên Hương, vậy thì cô có nắm rõ được tình huống của cô ấy như lòng bàn tay.Bắt đầu từ đêm nay, cô sẽ thôi miên Hạ thiên Hương.Thôi miên cho Hạ Thiên Hương quên đi đoạn ký ức không tốt đẹp kia.Thế nên, có thế nào thì cô ở cùng Hạ Thiên Hương là tiện nhất.Nhiều người sẽ không tiện.“Tôi với Tưởng Mỹ ở bên cạnh hai người vậy, máy mở 24 giờ, buổi tối chuyện gì thì cô có thể gọi chúng tôi đến.” Bị Tô Nhược Hân cướp việc, mấy người đều thấy hơi ngại, cảm giác như lần này mấy cô đi hoàn toàn không giống như đến chăm sóc người bệnh, ngược lại giống như đến du lịch nghỉ phép.“Ừ, cứ sắp xếp vậy đi, chị Vũ, cơm nước của chúng tôi mấy ngày nay giao cho chị đấy.”“Không thành vấn đề, ngoại trừ ăn cơm chung ra, bình thường muốn ăn gì thì nói với tôi, tôi đi mua”Chị Vũ chỉ mong sao Tô Nhược Hân giao việc cho mình nhiều hơn tí nữa, nếu không cô ta sẽ cảm thấy có lỗi với tiền lương ba trăm triệu một tháng kia.Dường như cô ta chưa làm được công việc thật sự nào.Phòng tiêu chuẩn rộng rãi, thoải mái hơn khách sạn nhỏ lần trước cô ta ở nhiều.Hạ Thiên Hương thay đồ ngủ định đi tắm, Tô Nhược Hân vội vàng gọi cô ấy lại: “Thiên Hương, tối nay đừng tắm”“Sao vậy chị?”“Bởi vì tối nay tắm sẽ khó chịu, em đi rửa mặt qua là được.”“À à à, em biết rồi.” Hạ thiên Hương nghe lời đi rửa mặt, Tô Nhược Hân lập tức tạo một nhóm nhắn tin, kéo tất sáu người khác vào, sau đó, cô rất trịnh trọng tuyên bố, tối nay không một ai được tắm.“Bác sĩ Tô, sao lại không được tắm.”“Mọi người sẽ say độ cao đó.”“Chẳng lẽ đến đây rồi là sau này không được tắm sao?”“Chờ mọi người không còn say độ cao nữa, thích ứng được độ cao này là được tắm, ừm, nhiều nhất là bốn ngày sẽ thích ứng được thôi.”“Đã biết.”
Chương 1179
Hạ Tam khẽ nhíu mày, từ khi đ ĩa thịt bò đầu tiên được bê lên, anh ta đã biết là Xuân Phong mời.
Nhớ tới cú sốc khi lần đầu nhìn thấy mấy chục chiếc xe máy trên đường, lập tức không khách sáo nữa: ‘Vậy được, bữa cơm này vậy đi, lần sau chúng tôi không cần bất cứ ai mời, nếu không, chúng tôi sẽ không đến quán này ăn nữa.”
“Được, tôi nhớ rồi.” Phục vụ nhìn thoáng qua Hạ Tam, hơi bị anh ta dọa sợ.
Tô Nhược Hân liếc nhìn cô gái sợ đến mức hoang mang bối rối rồi lắc đầu, dắt Hạ Thiên Hương về khách sạn phía đối diện.
Phòng tiêu chuẩn, hai người một phòng. Hai người đàn ông Hạ Tam và Hạ Tứ ở chung phòng là chuyện đương nhiên.
“Bác sĩ Tô, tôi ở chung phòng với cô nhé.” Chị Vũ Nhiệt tình mời Tô Nhược Hân ở chung một phòng.
Tô Nhược Hân nhìn lướt qua sáu người phụ nữ, sau đó lắc đầu, cô sắp xếp luôn: “Chị với bác sĩ Ngô một phòng, y tá Lư với y tá Tưởng một phòng, tôi với Hạ Thiên Hương một phòng, quyết định như vậy đi.”
“Bác sĩ Tô, sao có thể để cô ở chung phòng với cô chủ được, để tôi với cô ấy ở chung phòng đi.” Y tá Lư tiến lên, trước đấy cô ấy bị say độ cao rất nghiêm trọng, đến nơi rồi, độ cao so với mặt nước biển giảm xuống mới đỡ hơn.
“Không cần, tôi ở chung với Thiên Hương đi, có chuyện gì tôi không lo liệu được hết thì sẽ gọi mọi người đến hỗ trợ” Tô Nhược Hân kiên quyết sắp xếp như vậy.
Cô trông Hạ Thiên Hương, vậy thì cô có nắm rõ được tình huống của cô ấy như lòng bàn tay.
Bắt đầu từ đêm nay, cô sẽ thôi miên Hạ thiên Hương.
Thôi miên cho Hạ Thiên Hương quên đi đoạn ký ức không tốt đẹp kia.
Thế nên, có thế nào thì cô ở cùng Hạ Thiên Hương là tiện nhất.
Nhiều người sẽ không tiện.
“Tôi với Tưởng Mỹ ở bên cạnh hai người vậy, máy mở 24 giờ, buổi tối chuyện gì thì cô có thể gọi chúng tôi đến.” Bị Tô Nhược Hân cướp việc, mấy người đều thấy hơi ngại, cảm giác như lần này mấy cô đi hoàn toàn không giống như đến chăm sóc người bệnh, ngược lại giống như đến du lịch nghỉ phép.
“Ừ, cứ sắp xếp vậy đi, chị Vũ, cơm nước của chúng tôi mấy ngày nay giao cho chị đấy.”
“Không thành vấn đề, ngoại trừ ăn cơm chung ra, bình thường muốn ăn gì thì nói với tôi, tôi đi mua”
Chị Vũ chỉ mong sao Tô Nhược Hân giao việc cho mình nhiều hơn tí nữa, nếu không cô ta sẽ cảm thấy có lỗi với tiền lương ba trăm triệu một tháng kia.
Dường như cô ta chưa làm được công việc thật sự nào.
Phòng tiêu chuẩn rộng rãi, thoải mái hơn khách sạn nhỏ lần trước cô ta ở nhiều.
Hạ Thiên Hương thay đồ ngủ định đi tắm, Tô Nhược Hân vội vàng gọi cô ấy lại: “Thiên Hương, tối nay đừng tắm”
“Sao vậy chị?”
“Bởi vì tối nay tắm sẽ khó chịu, em đi rửa mặt qua là được.”
“À à à, em biết rồi.” Hạ thiên Hương nghe lời đi rửa mặt, Tô Nhược Hân lập tức tạo một nhóm nhắn tin, kéo tất sáu người khác vào, sau đó, cô rất trịnh trọng tuyên bố, tối nay không một ai được tắm.
“Bác sĩ Tô, sao lại không được tắm.”
“Mọi người sẽ say độ cao đó.”
“Chẳng lẽ đến đây rồi là sau này không được tắm sao?”
“Chờ mọi người không còn say độ cao nữa, thích ứng được độ cao này là được tắm, ừm, nhiều nhất là bốn ngày sẽ thích ứng được thôi.”
“Đã biết.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1179Hạ Tam khẽ nhíu mày, từ khi đ ĩa thịt bò đầu tiên được bê lên, anh ta đã biết là Xuân Phong mời.Nhớ tới cú sốc khi lần đầu nhìn thấy mấy chục chiếc xe máy trên đường, lập tức không khách sáo nữa: ‘Vậy được, bữa cơm này vậy đi, lần sau chúng tôi không cần bất cứ ai mời, nếu không, chúng tôi sẽ không đến quán này ăn nữa.”“Được, tôi nhớ rồi.” Phục vụ nhìn thoáng qua Hạ Tam, hơi bị anh ta dọa sợ.Tô Nhược Hân liếc nhìn cô gái sợ đến mức hoang mang bối rối rồi lắc đầu, dắt Hạ Thiên Hương về khách sạn phía đối diện.Phòng tiêu chuẩn, hai người một phòng. Hai người đàn ông Hạ Tam và Hạ Tứ ở chung phòng là chuyện đương nhiên.“Bác sĩ Tô, tôi ở chung phòng với cô nhé.” Chị Vũ Nhiệt tình mời Tô Nhược Hân ở chung một phòng.Tô Nhược Hân nhìn lướt qua sáu người phụ nữ, sau đó lắc đầu, cô sắp xếp luôn: “Chị với bác sĩ Ngô một phòng, y tá Lư với y tá Tưởng một phòng, tôi với Hạ Thiên Hương một phòng, quyết định như vậy đi.”“Bác sĩ Tô, sao có thể để cô ở chung phòng với cô chủ được, để tôi với cô ấy ở chung phòng đi.” Y tá Lư tiến lên, trước đấy cô ấy bị say độ cao rất nghiêm trọng, đến nơi rồi, độ cao so với mặt nước biển giảm xuống mới đỡ hơn.“Không cần, tôi ở chung với Thiên Hương đi, có chuyện gì tôi không lo liệu được hết thì sẽ gọi mọi người đến hỗ trợ” Tô Nhược Hân kiên quyết sắp xếp như vậy.Cô trông Hạ Thiên Hương, vậy thì cô có nắm rõ được tình huống của cô ấy như lòng bàn tay.Bắt đầu từ đêm nay, cô sẽ thôi miên Hạ thiên Hương.Thôi miên cho Hạ Thiên Hương quên đi đoạn ký ức không tốt đẹp kia.Thế nên, có thế nào thì cô ở cùng Hạ Thiên Hương là tiện nhất.Nhiều người sẽ không tiện.“Tôi với Tưởng Mỹ ở bên cạnh hai người vậy, máy mở 24 giờ, buổi tối chuyện gì thì cô có thể gọi chúng tôi đến.” Bị Tô Nhược Hân cướp việc, mấy người đều thấy hơi ngại, cảm giác như lần này mấy cô đi hoàn toàn không giống như đến chăm sóc người bệnh, ngược lại giống như đến du lịch nghỉ phép.“Ừ, cứ sắp xếp vậy đi, chị Vũ, cơm nước của chúng tôi mấy ngày nay giao cho chị đấy.”“Không thành vấn đề, ngoại trừ ăn cơm chung ra, bình thường muốn ăn gì thì nói với tôi, tôi đi mua”Chị Vũ chỉ mong sao Tô Nhược Hân giao việc cho mình nhiều hơn tí nữa, nếu không cô ta sẽ cảm thấy có lỗi với tiền lương ba trăm triệu một tháng kia.Dường như cô ta chưa làm được công việc thật sự nào.Phòng tiêu chuẩn rộng rãi, thoải mái hơn khách sạn nhỏ lần trước cô ta ở nhiều.Hạ Thiên Hương thay đồ ngủ định đi tắm, Tô Nhược Hân vội vàng gọi cô ấy lại: “Thiên Hương, tối nay đừng tắm”“Sao vậy chị?”“Bởi vì tối nay tắm sẽ khó chịu, em đi rửa mặt qua là được.”“À à à, em biết rồi.” Hạ thiên Hương nghe lời đi rửa mặt, Tô Nhược Hân lập tức tạo một nhóm nhắn tin, kéo tất sáu người khác vào, sau đó, cô rất trịnh trọng tuyên bố, tối nay không một ai được tắm.“Bác sĩ Tô, sao lại không được tắm.”“Mọi người sẽ say độ cao đó.”“Chẳng lẽ đến đây rồi là sau này không được tắm sao?”“Chờ mọi người không còn say độ cao nữa, thích ứng được độ cao này là được tắm, ừm, nhiều nhất là bốn ngày sẽ thích ứng được thôi.”“Đã biết.”