Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 1191

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1191Vì thế, Tô Nhược Hân không ra được.Cũng may cô về phòng cũng có chuyện để làm.Nghĩ danh sách.Mất gần nửa tiếng cô mới có thể liệt kê đầy đủ danh sách vật phẩm có thể đưa đến “Tình Đạt”, sau đó cô gửi qua cho Hạ Thiên Tường.Có lẽ do bây giờ vẫn còn sớm nên Hạ Thiên Tường vẫn chưa trả lời.Không vội, chờ anh nhìn thấy sẽ tự đi sắp xếp.Cô thật sự muốn mở một tiệm thuốc và một siêu thị ở đây, nhưng cô lại không muốn cướp mối làm ăn của tiệm thuốc và tiệm tạp hóa nên đành thôi.Đúng vậy cũng chỉ là một tiệm thuốc mà thôi, dù cô không đích thân ngồi khám bệnh nhưng nếu có thể tăng chủng loại dược liệu lên thì cũng coi như làm một chuyện tốt.Cô gửi xong tất cả thì chị Vũ trong nhóm bảy người gọi video đến.“Bữa sáng đã chuẩn bị xong, cô muốn ăn cơm chưa?”Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Hương và Lư Yên vẫn đang ngủ như heo: “Ở đây có hai con heo chưa dậy đâu, bao giờ họ tỉnh tôi sẽ nhắn lại.”Dù sao không cần đi làm không cần đi học, Tô Nhược Hân vẫn thích theo tự nhiên hơn.Chị Vũ nhanh chóng ra dấu “OK””, thân là bộ trưởng bộ hậu cần cô ta đã sớm đi nhận chức rồi.Tô Nhược Hân nói đến chuyện của Hạ Tam và Hạ Tứ: “Hôm nay Hạ Tam đi đào đông trùng hạ thảo, ngày mai Hạ Tứ đi đào, hừm thay phiên nhau đi.”Cô vừa nói xong chị Vũ hưng phấn nói: “Tôi có thể đi không?”“Hử, tôi đoán chị không muốn đi đào đông trùng hạ thảo, chị muốn đi xem trò hay có đúng hay không?” Tô Nhược Hân nhẹ nhàng vạch trần.“Ha ha, tôi đi xem một chút ấy mà, có thể tận mắt nhìn thấy đông trùng hạ thảo trông như thế nào là không uổng công sống đến giờ này.”“Tôi cũng muốn đi.” Bác sĩ Ngô cũng phụ họa.“Tôi cũng muốn đi nữa.” Y tá Tưởng Mỹ cũng không muốn bị rớt lại phía sau.Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Lư Yên và Hạ Thiên Hương còn đang ngủ, người cũng đã đi quá nửa rồi vậy thì tất cả đều đi là được, thế nên Hạ Tứ cũng đừng mong nhàn rỗi: ‘Ăn sáng xong bảo chị gái kia dẫn đường, chúng ta cùng đi.”“Cô Hạ cũng đi cùng chứ?” Chị Vũ ân cần hỏi.“Ừ, tôi sẽ đưa cô ấy đi, không sao đâu.”Cả nhóm trở nên sôi nổi hơn, thậm chí bác sĩ Ngô và y tá Tưởng Mỹ còn đang thảo luận đi đào đông trùng hạ thảo thì thuận tiện mua một ít của người dân địa phương để gửi về nhà.Tô Nhược Hân nghĩ lại tác dụng của đông trùng hạ thảo, nếu mua được một ít đề phòng cũng khá tốt.Đông trùng hạ thảo rất bổ dưỡng.Tăng miễn dịch, ăn thứ này rất có lợi không có tác hại nào, vì nó khó đào được nên vô cùng quý giá.Cô cần.Hạ Thiên Tường cũng cần.Nếu đã tới thì đào hoặc mua một ít mang về, dù sao bây giờ cô chỉ nghĩ đến đông trùng hạ thảo thôi.Lư Yên tỉnh rồi.Hạ Thiên Hương cũng đã tỉnh.

Chương 1191

Vì thế, Tô Nhược Hân không ra được.

Cũng may cô về phòng cũng có chuyện để làm.

Nghĩ danh sách.

Mất gần nửa tiếng cô mới có thể liệt kê đầy đủ danh sách vật phẩm có thể đưa đến “Tình Đạt”, sau đó cô gửi qua cho Hạ Thiên Tường.

Có lẽ do bây giờ vẫn còn sớm nên Hạ Thiên Tường vẫn chưa trả lời.

Không vội, chờ anh nhìn thấy sẽ tự đi sắp xếp.

Cô thật sự muốn mở một tiệm thuốc và một siêu thị ở đây, nhưng cô lại không muốn cướp mối làm ăn của tiệm thuốc và tiệm tạp hóa nên đành thôi.

Đúng vậy cũng chỉ là một tiệm thuốc mà thôi, dù cô không đích thân ngồi khám bệnh nhưng nếu có thể tăng chủng loại dược liệu lên thì cũng coi như làm một chuyện tốt.

Cô gửi xong tất cả thì chị Vũ trong nhóm bảy người gọi video đến.

“Bữa sáng đã chuẩn bị xong, cô muốn ăn cơm chưa?”

Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Hương và Lư Yên vẫn đang ngủ như heo: “Ở đây có hai con heo chưa dậy đâu, bao giờ họ tỉnh tôi sẽ nhắn lại.”

Dù sao không cần đi làm không cần đi học, Tô Nhược Hân vẫn thích theo tự nhiên hơn.

Chị Vũ nhanh chóng ra dấu “OK””, thân là bộ trưởng bộ hậu cần cô ta đã sớm đi nhận chức rồi.

Tô Nhược Hân nói đến chuyện của Hạ Tam và Hạ Tứ: “Hôm nay Hạ Tam đi đào đông trùng hạ thảo, ngày mai Hạ Tứ đi đào, hừm thay phiên nhau đi.”

Cô vừa nói xong chị Vũ hưng phấn nói: “Tôi có thể đi không?”

“Hử, tôi đoán chị không muốn đi đào đông trùng hạ thảo, chị muốn đi xem trò hay có đúng hay không?” Tô Nhược Hân nhẹ nhàng vạch trần.

“Ha ha, tôi đi xem một chút ấy mà, có thể tận mắt nhìn thấy đông trùng hạ thảo trông như thế nào là không uổng công sống đến giờ này.”

“Tôi cũng muốn đi.” Bác sĩ Ngô cũng phụ họa.

“Tôi cũng muốn đi nữa.” Y tá Tưởng Mỹ cũng không muốn bị rớt lại phía sau.

Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Lư Yên và Hạ Thiên Hương còn đang ngủ, người cũng đã đi quá nửa rồi vậy thì tất cả đều đi là được, thế nên Hạ Tứ cũng đừng mong nhàn rỗi: ‘Ăn sáng xong bảo chị gái kia dẫn đường, chúng ta cùng đi.”

“Cô Hạ cũng đi cùng chứ?” Chị Vũ ân cần hỏi.

“Ừ, tôi sẽ đưa cô ấy đi, không sao đâu.”

Cả nhóm trở nên sôi nổi hơn, thậm chí bác sĩ Ngô và y tá Tưởng Mỹ còn đang thảo luận đi đào đông trùng hạ thảo thì thuận tiện mua một ít của người dân địa phương để gửi về nhà.

Tô Nhược Hân nghĩ lại tác dụng của đông trùng hạ thảo, nếu mua được một ít đề phòng cũng khá tốt.

Đông trùng hạ thảo rất bổ dưỡng.

Tăng miễn dịch, ăn thứ này rất có lợi không có tác hại nào, vì nó khó đào được nên vô cùng quý giá.

Cô cần.

Hạ Thiên Tường cũng cần.

Nếu đã tới thì đào hoặc mua một ít mang về, dù sao bây giờ cô chỉ nghĩ đến đông trùng hạ thảo thôi.

Lư Yên tỉnh rồi.

Hạ Thiên Hương cũng đã tỉnh.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1191Vì thế, Tô Nhược Hân không ra được.Cũng may cô về phòng cũng có chuyện để làm.Nghĩ danh sách.Mất gần nửa tiếng cô mới có thể liệt kê đầy đủ danh sách vật phẩm có thể đưa đến “Tình Đạt”, sau đó cô gửi qua cho Hạ Thiên Tường.Có lẽ do bây giờ vẫn còn sớm nên Hạ Thiên Tường vẫn chưa trả lời.Không vội, chờ anh nhìn thấy sẽ tự đi sắp xếp.Cô thật sự muốn mở một tiệm thuốc và một siêu thị ở đây, nhưng cô lại không muốn cướp mối làm ăn của tiệm thuốc và tiệm tạp hóa nên đành thôi.Đúng vậy cũng chỉ là một tiệm thuốc mà thôi, dù cô không đích thân ngồi khám bệnh nhưng nếu có thể tăng chủng loại dược liệu lên thì cũng coi như làm một chuyện tốt.Cô gửi xong tất cả thì chị Vũ trong nhóm bảy người gọi video đến.“Bữa sáng đã chuẩn bị xong, cô muốn ăn cơm chưa?”Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Hương và Lư Yên vẫn đang ngủ như heo: “Ở đây có hai con heo chưa dậy đâu, bao giờ họ tỉnh tôi sẽ nhắn lại.”Dù sao không cần đi làm không cần đi học, Tô Nhược Hân vẫn thích theo tự nhiên hơn.Chị Vũ nhanh chóng ra dấu “OK””, thân là bộ trưởng bộ hậu cần cô ta đã sớm đi nhận chức rồi.Tô Nhược Hân nói đến chuyện của Hạ Tam và Hạ Tứ: “Hôm nay Hạ Tam đi đào đông trùng hạ thảo, ngày mai Hạ Tứ đi đào, hừm thay phiên nhau đi.”Cô vừa nói xong chị Vũ hưng phấn nói: “Tôi có thể đi không?”“Hử, tôi đoán chị không muốn đi đào đông trùng hạ thảo, chị muốn đi xem trò hay có đúng hay không?” Tô Nhược Hân nhẹ nhàng vạch trần.“Ha ha, tôi đi xem một chút ấy mà, có thể tận mắt nhìn thấy đông trùng hạ thảo trông như thế nào là không uổng công sống đến giờ này.”“Tôi cũng muốn đi.” Bác sĩ Ngô cũng phụ họa.“Tôi cũng muốn đi nữa.” Y tá Tưởng Mỹ cũng không muốn bị rớt lại phía sau.Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Lư Yên và Hạ Thiên Hương còn đang ngủ, người cũng đã đi quá nửa rồi vậy thì tất cả đều đi là được, thế nên Hạ Tứ cũng đừng mong nhàn rỗi: ‘Ăn sáng xong bảo chị gái kia dẫn đường, chúng ta cùng đi.”“Cô Hạ cũng đi cùng chứ?” Chị Vũ ân cần hỏi.“Ừ, tôi sẽ đưa cô ấy đi, không sao đâu.”Cả nhóm trở nên sôi nổi hơn, thậm chí bác sĩ Ngô và y tá Tưởng Mỹ còn đang thảo luận đi đào đông trùng hạ thảo thì thuận tiện mua một ít của người dân địa phương để gửi về nhà.Tô Nhược Hân nghĩ lại tác dụng của đông trùng hạ thảo, nếu mua được một ít đề phòng cũng khá tốt.Đông trùng hạ thảo rất bổ dưỡng.Tăng miễn dịch, ăn thứ này rất có lợi không có tác hại nào, vì nó khó đào được nên vô cùng quý giá.Cô cần.Hạ Thiên Tường cũng cần.Nếu đã tới thì đào hoặc mua một ít mang về, dù sao bây giờ cô chỉ nghĩ đến đông trùng hạ thảo thôi.Lư Yên tỉnh rồi.Hạ Thiên Hương cũng đã tỉnh.

Chương 1191