“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1232
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1232Sao người phụ nữ của anh có thể mua đồ cho những người đàn ông khác chứ? Cho dù là cấp dưới của anh cũng không được.“Bộ kia kìa. Anh mặc bộ đó nhất định sẽ rất đẹp.Hạ Thiên Tường, anh mặc thử đi” Tô Nhược Hân chỉ vào một bộ quần áo Z có hai màu đỏ và trắng mà một ma nơ canh nam đứng cạnh cửa ra vào của cửa hàng quần áo đang mặc.Màu đỏ và trắng tuy tươi sáng nhưng trông chúng rất hài hòa.Hạ Thiên Tường vừa liếc nhìn đã lập tức từ chối: “Màu sáng quá.”Cảm thấy sức lực bàn tay anh hơi yếu đi, Tô Nhược Hân lập tức trượt tay xuống thấp và thuyết phục: ‘Hạ Thiên Tường! Nó không sáng chút nào cả. Đó là màu sắc đẹp nhất đấy. Nếu không thì hãy nhìn dãy quần áo bên kia đi. Nếu anh cảm thấy anh đã già tới độ bảy mươi hay tám mươi tuổi thì em sẽ không phản đối nếu anh muốn mặc chúng.”Hạ Thiên Tường nhìn theo tâm mắt của Tô Nhược Hân. Anh thấy quần áo bên kia đều là tông màu tối giống như đồ dành cho người lớn tuổi, quả thật nhìn vào sẽ có cảm giác không thoải mái.“Vậy lấy bộ kia nhé! Anh cứ thử trước đi! Nếu sau khi mặc vào mà anh cảm thấy không thích thì sẽ đổi sang kiểu khác, được không?” Tô Nhược Hân tiếp tục dỗ dành anh. Dù sao thì cô cũng muốn nhìn thấy Hạ Thiên Tường trong bộ quần áo Z.“Thưa anh! Bộ quần áo kia là kiểu mới nhất và cũng là trang phục nổi bật nhất của cửa hàng chúng tôi. Anh cứ thử nó rồi quyết định cũng không muộn.”Người bán hàng bên cạnh cũng vội vàng khuyên nhủ anh cùng với Tô Nhược Hân. Tốt nhất là người đó có thể bán được cả ba bộ.Thấy Hạ Thiên Tường vẫn im lặng, Tô Nhược Hân trực tiếp chạy đến gần ma nơ canh nam kia và c ởi đồ ra mà không giải thích gì, sau đó nắm tay Hạ Thiên Tường đi vào phòng thử đồ: “Anh thử đi, em muốn xem.”“Không muốn thử.”“Em đi với anh, em mặc giúp anh.” Tô Nhược Hân chắc chắn là hình tượng người bạn gái hiền dịu, chu đáo, thật sự kéo Hạ Thiên Tường vào phòng thử đồ.Không nói đến việc quần áo Z trên người cô là do Hạ Thiên Tường mặc giúp, kiểu tóc cũng là kiệt tác của Hạ Thiên Tường, vì thế cô giúp anh mặc thử một lần cũng là chuyện nên làm.Nhưng khi thật sự vào phòng thử đồ, Tô Nhược Hân lại trở thành nữ hoàng, thoải mái ngồi trên ghế dài. Đầu tiên là thưởng thức người đàn ông lần lượt c ởi quần áo bình thường trên người ra, sau đó mặc quần áo Z vào.Từ đầu đến cuối, Hạ Thiên Tường hoàn toàn không cần cô giúp đỡ, chỉ mấy phút đã thay xong quần áo Z.Lúc cầm lại thắt lưng, vừa ngước mắt đã đối diện với cô gái đang nhìn mình không chớp mắt trong gương, Hạ Thiên Tường xoay người nhéo má Tô Nhược Hân: “Cô gái háo sắc.”Gương mặt Tô Nhược Hân ửng hồng: “Anh đẹp ma.Đẹp đến độ cho dù cởi hết không còn gì, cũng có thể khiến cô chẳng nỡ rời mắt, buông bỏ sự dè dặt cứ ngắm nhìn anh mãi thôi.Ngay cả nhìn thôi cũng không nỡ chớp lấy một cái.Trước giờ cô chưa từng ngắm Hạ Thiên Tường thay đồ ở nơi công cộng như vậy vào ban ngày, cho dù ngày trước đã từng có vô số lần không mặc gì ở bên nhau, nhưng giờ phút này vẫn cứ không muốn chớp mắt.Hạ Thiên Tường như một vật thể phát sáng, ánh sáng ấy nhiệt độ ấy khiến cô nghiện.“Cô gái háo sắc.” Đối diện với gương mặt xinh đẹp ửng đỏ của Tô Nhược Hân, Hạ Thiên Tường không nhịn được lẩm bẩm một câu, sau đó không khống chế được bàn tay nâng mặt Tô Nhược Hân lên, hai cánh môi mỏng tiến đến gần.
Chương 1232
Sao người phụ nữ của anh có thể mua đồ cho những người đàn ông khác chứ? Cho dù là cấp dưới của anh cũng không được.
“Bộ kia kìa. Anh mặc bộ đó nhất định sẽ rất đẹp.
Hạ Thiên Tường, anh mặc thử đi” Tô Nhược Hân chỉ vào một bộ quần áo Z có hai màu đỏ và trắng mà một ma nơ canh nam đứng cạnh cửa ra vào của cửa hàng quần áo đang mặc.
Màu đỏ và trắng tuy tươi sáng nhưng trông chúng rất hài hòa.
Hạ Thiên Tường vừa liếc nhìn đã lập tức từ chối: “Màu sáng quá.”
Cảm thấy sức lực bàn tay anh hơi yếu đi, Tô Nhược Hân lập tức trượt tay xuống thấp và thuyết phục: ‘Hạ Thiên Tường! Nó không sáng chút nào cả. Đó là màu sắc đẹp nhất đấy. Nếu không thì hãy nhìn dãy quần áo bên kia đi. Nếu anh cảm thấy anh đã già tới độ bảy mươi hay tám mươi tuổi thì em sẽ không phản đối nếu anh muốn mặc chúng.”
Hạ Thiên Tường nhìn theo tâm mắt của Tô Nhược Hân. Anh thấy quần áo bên kia đều là tông màu tối giống như đồ dành cho người lớn tuổi, quả thật nhìn vào sẽ có cảm giác không thoải mái.
“Vậy lấy bộ kia nhé! Anh cứ thử trước đi! Nếu sau khi mặc vào mà anh cảm thấy không thích thì sẽ đổi sang kiểu khác, được không?” Tô Nhược Hân tiếp tục dỗ dành anh. Dù sao thì cô cũng muốn nhìn thấy Hạ Thiên Tường trong bộ quần áo Z.
“Thưa anh! Bộ quần áo kia là kiểu mới nhất và cũng là trang phục nổi bật nhất của cửa hàng chúng tôi. Anh cứ thử nó rồi quyết định cũng không muộn.”
Người bán hàng bên cạnh cũng vội vàng khuyên nhủ anh cùng với Tô Nhược Hân. Tốt nhất là người đó có thể bán được cả ba bộ.
Thấy Hạ Thiên Tường vẫn im lặng, Tô Nhược Hân trực tiếp chạy đến gần ma nơ canh nam kia và c ởi đồ ra mà không giải thích gì, sau đó nắm tay Hạ Thiên Tường đi vào phòng thử đồ: “Anh thử đi, em muốn xem.”
“Không muốn thử.”
“Em đi với anh, em mặc giúp anh.” Tô Nhược Hân chắc chắn là hình tượng người bạn gái hiền dịu, chu đáo, thật sự kéo Hạ Thiên Tường vào phòng thử đồ.
Không nói đến việc quần áo Z trên người cô là do Hạ Thiên Tường mặc giúp, kiểu tóc cũng là kiệt tác của Hạ Thiên Tường, vì thế cô giúp anh mặc thử một lần cũng là chuyện nên làm.
Nhưng khi thật sự vào phòng thử đồ, Tô Nhược Hân lại trở thành nữ hoàng, thoải mái ngồi trên ghế dài. Đầu tiên là thưởng thức người đàn ông lần lượt c ởi quần áo bình thường trên người ra, sau đó mặc quần áo Z vào.
Từ đầu đến cuối, Hạ Thiên Tường hoàn toàn không cần cô giúp đỡ, chỉ mấy phút đã thay xong quần áo Z.
Lúc cầm lại thắt lưng, vừa ngước mắt đã đối diện với cô gái đang nhìn mình không chớp mắt trong gương, Hạ Thiên Tường xoay người nhéo má Tô Nhược Hân: “Cô gái háo sắc.”
Gương mặt Tô Nhược Hân ửng hồng: “Anh đẹp ma.
Đẹp đến độ cho dù cởi hết không còn gì, cũng có thể khiến cô chẳng nỡ rời mắt, buông bỏ sự dè dặt cứ ngắm nhìn anh mãi thôi.
Ngay cả nhìn thôi cũng không nỡ chớp lấy một cái.
Trước giờ cô chưa từng ngắm Hạ Thiên Tường thay đồ ở nơi công cộng như vậy vào ban ngày, cho dù ngày trước đã từng có vô số lần không mặc gì ở bên nhau, nhưng giờ phút này vẫn cứ không muốn chớp mắt.
Hạ Thiên Tường như một vật thể phát sáng, ánh sáng ấy nhiệt độ ấy khiến cô nghiện.
“Cô gái háo sắc.” Đối diện với gương mặt xinh đẹp ửng đỏ của Tô Nhược Hân, Hạ Thiên Tường không nhịn được lẩm bẩm một câu, sau đó không khống chế được bàn tay nâng mặt Tô Nhược Hân lên, hai cánh môi mỏng tiến đến gần.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1232Sao người phụ nữ của anh có thể mua đồ cho những người đàn ông khác chứ? Cho dù là cấp dưới của anh cũng không được.“Bộ kia kìa. Anh mặc bộ đó nhất định sẽ rất đẹp.Hạ Thiên Tường, anh mặc thử đi” Tô Nhược Hân chỉ vào một bộ quần áo Z có hai màu đỏ và trắng mà một ma nơ canh nam đứng cạnh cửa ra vào của cửa hàng quần áo đang mặc.Màu đỏ và trắng tuy tươi sáng nhưng trông chúng rất hài hòa.Hạ Thiên Tường vừa liếc nhìn đã lập tức từ chối: “Màu sáng quá.”Cảm thấy sức lực bàn tay anh hơi yếu đi, Tô Nhược Hân lập tức trượt tay xuống thấp và thuyết phục: ‘Hạ Thiên Tường! Nó không sáng chút nào cả. Đó là màu sắc đẹp nhất đấy. Nếu không thì hãy nhìn dãy quần áo bên kia đi. Nếu anh cảm thấy anh đã già tới độ bảy mươi hay tám mươi tuổi thì em sẽ không phản đối nếu anh muốn mặc chúng.”Hạ Thiên Tường nhìn theo tâm mắt của Tô Nhược Hân. Anh thấy quần áo bên kia đều là tông màu tối giống như đồ dành cho người lớn tuổi, quả thật nhìn vào sẽ có cảm giác không thoải mái.“Vậy lấy bộ kia nhé! Anh cứ thử trước đi! Nếu sau khi mặc vào mà anh cảm thấy không thích thì sẽ đổi sang kiểu khác, được không?” Tô Nhược Hân tiếp tục dỗ dành anh. Dù sao thì cô cũng muốn nhìn thấy Hạ Thiên Tường trong bộ quần áo Z.“Thưa anh! Bộ quần áo kia là kiểu mới nhất và cũng là trang phục nổi bật nhất của cửa hàng chúng tôi. Anh cứ thử nó rồi quyết định cũng không muộn.”Người bán hàng bên cạnh cũng vội vàng khuyên nhủ anh cùng với Tô Nhược Hân. Tốt nhất là người đó có thể bán được cả ba bộ.Thấy Hạ Thiên Tường vẫn im lặng, Tô Nhược Hân trực tiếp chạy đến gần ma nơ canh nam kia và c ởi đồ ra mà không giải thích gì, sau đó nắm tay Hạ Thiên Tường đi vào phòng thử đồ: “Anh thử đi, em muốn xem.”“Không muốn thử.”“Em đi với anh, em mặc giúp anh.” Tô Nhược Hân chắc chắn là hình tượng người bạn gái hiền dịu, chu đáo, thật sự kéo Hạ Thiên Tường vào phòng thử đồ.Không nói đến việc quần áo Z trên người cô là do Hạ Thiên Tường mặc giúp, kiểu tóc cũng là kiệt tác của Hạ Thiên Tường, vì thế cô giúp anh mặc thử một lần cũng là chuyện nên làm.Nhưng khi thật sự vào phòng thử đồ, Tô Nhược Hân lại trở thành nữ hoàng, thoải mái ngồi trên ghế dài. Đầu tiên là thưởng thức người đàn ông lần lượt c ởi quần áo bình thường trên người ra, sau đó mặc quần áo Z vào.Từ đầu đến cuối, Hạ Thiên Tường hoàn toàn không cần cô giúp đỡ, chỉ mấy phút đã thay xong quần áo Z.Lúc cầm lại thắt lưng, vừa ngước mắt đã đối diện với cô gái đang nhìn mình không chớp mắt trong gương, Hạ Thiên Tường xoay người nhéo má Tô Nhược Hân: “Cô gái háo sắc.”Gương mặt Tô Nhược Hân ửng hồng: “Anh đẹp ma.Đẹp đến độ cho dù cởi hết không còn gì, cũng có thể khiến cô chẳng nỡ rời mắt, buông bỏ sự dè dặt cứ ngắm nhìn anh mãi thôi.Ngay cả nhìn thôi cũng không nỡ chớp lấy một cái.Trước giờ cô chưa từng ngắm Hạ Thiên Tường thay đồ ở nơi công cộng như vậy vào ban ngày, cho dù ngày trước đã từng có vô số lần không mặc gì ở bên nhau, nhưng giờ phút này vẫn cứ không muốn chớp mắt.Hạ Thiên Tường như một vật thể phát sáng, ánh sáng ấy nhiệt độ ấy khiến cô nghiện.“Cô gái háo sắc.” Đối diện với gương mặt xinh đẹp ửng đỏ của Tô Nhược Hân, Hạ Thiên Tường không nhịn được lẩm bẩm một câu, sau đó không khống chế được bàn tay nâng mặt Tô Nhược Hân lên, hai cánh môi mỏng tiến đến gần.