“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1309
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1309Mọi người xung quanh, lúc này đều quên cản Tô Nhược Hân lại.Bọn họ chỉ thấy Tô Nhược Hân đang cố gắng hết sức để cứu mạng Sam.Bởi vì sắc mặt của Sam đã dần trở nên tốt hơn, nhưng sắc mặt của Tô Nhược Hân lại càng lúc càng tái đi.Xung quanh rất ồn ào, rồi lại như rất yên tĩnh.Tô Nhược Hân làm ngơ trước tiếng đánh giết.Trong mắt chỉ có cô gái nhỏ trước mặt.Mẹ của Sam dường như rất yêu đứa bé này, nếu không bà ấy đã không làm Thiên Táng(*) cho Sam.(*) Thiên Táng (hay còn gọi là Điểu Táng): là hình thức mai táng của người Tây Tạng, thi thể người chết sẽ được đưa lên núi để làm mồi cho kền kền.Vì chỉ phí Thiên Táng không hề rẻ.Mục đích là để cho con gái của bà ấy được sớm lên thiên đường, thoát khỏi những đau khổ nơi phàm trần này.Tô Nhược Hân thực sự ghen tị với Sam, điều hạnh phúc nhất của một cô gái là có một người mẹ yêu thương mình.Có lẽ tình mẫu tử vẫn luôn là thứ xa xỉ với cô nên càng nhìn Sam cô càng ghen tị.“Keng” một tiếng, một con dao dài bay tới, đáp xuống ngay bên cạnh Tô Nhược Hân, cô khựng lại, chỉ vì con dao suýt chút nữa đã đâm trúng thân hình nhỏ bé của Sam.Theo sự dừng lại động tác trên tay cô, khuôn mặt đang dần hồng lên của Sam lập tức trở nên tái nhợt.Tô Nhược Hân vội xua hết những suy nghĩ vớ vẩn, tiếp tục chữa trị cho Sam.Rất nhanh sau đó, sắc mặt Sam lại dân hồng hào lên.Tô Nhược Hân khế nhắm mắt lại, chỉ dùng suy nghĩ để cảm nhận tình trạng cơ thể của Sam.Đột nhiên, cô buông tay cô bé ra, loạng choạng muốn đứng dậy.Bởi vì, cô đã thấy Hạ Thiên Tường vì vừa phải ngăn cản sự tấn công từ những người trước mặt, vừa phải phân tâm để bảo vệ sự an toàn của cô và Sam, lúc này đã nguy hiểm chồng chất.Chỉ riêng việc bảo vệ cô đã là điểm yếu lớn nhất của anh.Nhưng Tô Nhược Hân còn chưa đứng dậy, một thanh đao khác đã đâm tới: “Cẩn thận… Có lẽ vì thấy Tô Nhược Hân thật lòng muốn cứu Sam, mẹ của Sam lo lắng nhắc nhở Tô Nhược Hân.Nghe thấy tiếng đó, Hạ Thiên Tường giật mình quay lại, thì thấy Tô Nhược Hân đã buông Sam ra, cánh tay dài của anh lập tức ôm lấy Tô Nhược Hân.Cơ thể mỏng manh của cô gái yếu ớt nép vào lòng anh, anh đột nhiên đứng sững lại: “Nếu có ai còn ra tay nữa thì đừng trách tôi không khách sáo, đến lúc đó thì sống chết có số.”“Lên hết cho tôi, bọn họ đã phá vỡ quy tắc ở đây, bọn họ phải bị bắt lại để xử lý.’ Mấy người cho rằng Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường là những tín đồ tà giáo, muốn bắt giữ hai người họ.Họ hoàn toàn phớt lờ lời cảnh báo của Hạ Thiên Tường.Bởi vì, mười mấy người bọn họ đấu với một mình Hạ Thiên Tường, mặc dù Hạ Thiên Tường cũng làm bọn họ bị thương nhưng vẫn không giết bọn họ.Cho nên đám người đó không sợ.“Thiên Tường, anh bị thương à?” Tô Nhược Hân ở trong lòng Hạ Thiên Tường, lúc này cô mới từ từ thở phào một hơi.Vì để cứu Sam, vừa rồi cô đã dùng phương pháp.cửu kinh bát mạch.Sam sống lại rồi, nhưng hiện giờ cô bé còn rất yếu, tình trạng cũng rất tệ.
Chương 1309
Mọi người xung quanh, lúc này đều quên cản Tô Nhược Hân lại.
Bọn họ chỉ thấy Tô Nhược Hân đang cố gắng hết sức để cứu mạng Sam.
Bởi vì sắc mặt của Sam đã dần trở nên tốt hơn, nhưng sắc mặt của Tô Nhược Hân lại càng lúc càng tái đi.
Xung quanh rất ồn ào, rồi lại như rất yên tĩnh.
Tô Nhược Hân làm ngơ trước tiếng đánh giết.
Trong mắt chỉ có cô gái nhỏ trước mặt.
Mẹ của Sam dường như rất yêu đứa bé này, nếu không bà ấy đã không làm Thiên Táng(*) cho Sam.
(*) Thiên Táng (hay còn gọi là Điểu Táng): là hình thức mai táng của người Tây Tạng, thi thể người chết sẽ được đưa lên núi để làm mồi cho kền kền.
Vì chỉ phí Thiên Táng không hề rẻ.
Mục đích là để cho con gái của bà ấy được sớm lên thiên đường, thoát khỏi những đau khổ nơi phàm trần này.
Tô Nhược Hân thực sự ghen tị với Sam, điều hạnh phúc nhất của một cô gái là có một người mẹ yêu thương mình.
Có lẽ tình mẫu tử vẫn luôn là thứ xa xỉ với cô nên càng nhìn Sam cô càng ghen tị.
“Keng” một tiếng, một con dao dài bay tới, đáp xuống ngay bên cạnh Tô Nhược Hân, cô khựng lại, chỉ vì con dao suýt chút nữa đã đâm trúng thân hình nhỏ bé của Sam.
Theo sự dừng lại động tác trên tay cô, khuôn mặt đang dần hồng lên của Sam lập tức trở nên tái nhợt.
Tô Nhược Hân vội xua hết những suy nghĩ vớ vẩn, tiếp tục chữa trị cho Sam.
Rất nhanh sau đó, sắc mặt Sam lại dân hồng hào lên.
Tô Nhược Hân khế nhắm mắt lại, chỉ dùng suy nghĩ để cảm nhận tình trạng cơ thể của Sam.
Đột nhiên, cô buông tay cô bé ra, loạng choạng muốn đứng dậy.
Bởi vì, cô đã thấy Hạ Thiên Tường vì vừa phải ngăn cản sự tấn công từ những người trước mặt, vừa phải phân tâm để bảo vệ sự an toàn của cô và Sam, lúc này đã nguy hiểm chồng chất.
Chỉ riêng việc bảo vệ cô đã là điểm yếu lớn nhất của anh.
Nhưng Tô Nhược Hân còn chưa đứng dậy, một thanh đao khác đã đâm tới: “Cẩn thận… Có lẽ vì thấy Tô Nhược Hân thật lòng muốn cứu Sam, mẹ của Sam lo lắng nhắc nhở Tô Nhược Hân.
Nghe thấy tiếng đó, Hạ Thiên Tường giật mình quay lại, thì thấy Tô Nhược Hân đã buông Sam ra, cánh tay dài của anh lập tức ôm lấy Tô Nhược Hân.
Cơ thể mỏng manh của cô gái yếu ớt nép vào lòng anh, anh đột nhiên đứng sững lại: “Nếu có ai còn ra tay nữa thì đừng trách tôi không khách sáo, đến lúc đó thì sống chết có số.”
“Lên hết cho tôi, bọn họ đã phá vỡ quy tắc ở đây, bọn họ phải bị bắt lại để xử lý.’ Mấy người cho rằng Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường là những tín đồ tà giáo, muốn bắt giữ hai người họ.
Họ hoàn toàn phớt lờ lời cảnh báo của Hạ Thiên Tường.
Bởi vì, mười mấy người bọn họ đấu với một mình Hạ Thiên Tường, mặc dù Hạ Thiên Tường cũng làm bọn họ bị thương nhưng vẫn không giết bọn họ.
Cho nên đám người đó không sợ.
“Thiên Tường, anh bị thương à?” Tô Nhược Hân ở trong lòng Hạ Thiên Tường, lúc này cô mới từ từ thở phào một hơi.
Vì để cứu Sam, vừa rồi cô đã dùng phương pháp.
cửu kinh bát mạch.
Sam sống lại rồi, nhưng hiện giờ cô bé còn rất yếu, tình trạng cũng rất tệ.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1309Mọi người xung quanh, lúc này đều quên cản Tô Nhược Hân lại.Bọn họ chỉ thấy Tô Nhược Hân đang cố gắng hết sức để cứu mạng Sam.Bởi vì sắc mặt của Sam đã dần trở nên tốt hơn, nhưng sắc mặt của Tô Nhược Hân lại càng lúc càng tái đi.Xung quanh rất ồn ào, rồi lại như rất yên tĩnh.Tô Nhược Hân làm ngơ trước tiếng đánh giết.Trong mắt chỉ có cô gái nhỏ trước mặt.Mẹ của Sam dường như rất yêu đứa bé này, nếu không bà ấy đã không làm Thiên Táng(*) cho Sam.(*) Thiên Táng (hay còn gọi là Điểu Táng): là hình thức mai táng của người Tây Tạng, thi thể người chết sẽ được đưa lên núi để làm mồi cho kền kền.Vì chỉ phí Thiên Táng không hề rẻ.Mục đích là để cho con gái của bà ấy được sớm lên thiên đường, thoát khỏi những đau khổ nơi phàm trần này.Tô Nhược Hân thực sự ghen tị với Sam, điều hạnh phúc nhất của một cô gái là có một người mẹ yêu thương mình.Có lẽ tình mẫu tử vẫn luôn là thứ xa xỉ với cô nên càng nhìn Sam cô càng ghen tị.“Keng” một tiếng, một con dao dài bay tới, đáp xuống ngay bên cạnh Tô Nhược Hân, cô khựng lại, chỉ vì con dao suýt chút nữa đã đâm trúng thân hình nhỏ bé của Sam.Theo sự dừng lại động tác trên tay cô, khuôn mặt đang dần hồng lên của Sam lập tức trở nên tái nhợt.Tô Nhược Hân vội xua hết những suy nghĩ vớ vẩn, tiếp tục chữa trị cho Sam.Rất nhanh sau đó, sắc mặt Sam lại dân hồng hào lên.Tô Nhược Hân khế nhắm mắt lại, chỉ dùng suy nghĩ để cảm nhận tình trạng cơ thể của Sam.Đột nhiên, cô buông tay cô bé ra, loạng choạng muốn đứng dậy.Bởi vì, cô đã thấy Hạ Thiên Tường vì vừa phải ngăn cản sự tấn công từ những người trước mặt, vừa phải phân tâm để bảo vệ sự an toàn của cô và Sam, lúc này đã nguy hiểm chồng chất.Chỉ riêng việc bảo vệ cô đã là điểm yếu lớn nhất của anh.Nhưng Tô Nhược Hân còn chưa đứng dậy, một thanh đao khác đã đâm tới: “Cẩn thận… Có lẽ vì thấy Tô Nhược Hân thật lòng muốn cứu Sam, mẹ của Sam lo lắng nhắc nhở Tô Nhược Hân.Nghe thấy tiếng đó, Hạ Thiên Tường giật mình quay lại, thì thấy Tô Nhược Hân đã buông Sam ra, cánh tay dài của anh lập tức ôm lấy Tô Nhược Hân.Cơ thể mỏng manh của cô gái yếu ớt nép vào lòng anh, anh đột nhiên đứng sững lại: “Nếu có ai còn ra tay nữa thì đừng trách tôi không khách sáo, đến lúc đó thì sống chết có số.”“Lên hết cho tôi, bọn họ đã phá vỡ quy tắc ở đây, bọn họ phải bị bắt lại để xử lý.’ Mấy người cho rằng Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường là những tín đồ tà giáo, muốn bắt giữ hai người họ.Họ hoàn toàn phớt lờ lời cảnh báo của Hạ Thiên Tường.Bởi vì, mười mấy người bọn họ đấu với một mình Hạ Thiên Tường, mặc dù Hạ Thiên Tường cũng làm bọn họ bị thương nhưng vẫn không giết bọn họ.Cho nên đám người đó không sợ.“Thiên Tường, anh bị thương à?” Tô Nhược Hân ở trong lòng Hạ Thiên Tường, lúc này cô mới từ từ thở phào một hơi.Vì để cứu Sam, vừa rồi cô đã dùng phương pháp.cửu kinh bát mạch.Sam sống lại rồi, nhưng hiện giờ cô bé còn rất yếu, tình trạng cũng rất tệ.