“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1326
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1326Nhưng một giây sau, Ương Kim Mai Thảo còn chưa nói xong, cả cơ thể bất chợt bay lên không trung, cô ta bị Hạ Tứ khiêng lên và bước nhanh ra bên ngoài khách sạn.Hạ Tứ cũng không dám chần chừ nữa.Tô Nhược Hân bảo anh ta ném người phụ nữ này ra ngoài, vậy phải mau chóng ném đi, nếu không nghe cô ta nói hươu nói vượn ở đây rằng anh Hạ thích cô ta, chuyện này mà truyền tới chỗ anh Hạ thì anh ta chịu không nổi.Ném thẳng ra ngoài là xong.Làm sao có thể để cô ta tiếp tục ở lại trước mặt Tô Nhược Hân, khiến cô thấy ấm ức được.Nhưng hễ mà Tô Nhược Hân thấy ấm ức, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp.Anh Hạ sẽ không bỏ qua.Giống như mẹ của Tô Nhược Hân – Trần Ngọc Thuý hồi đó, vì bà ấy ức h**p cô nên bị rạch một vết trên bụng, còn để lại băng gạc ở bên trong, đến cả mẹ Tô Nhược Hân mà anh Hạ còn không tha, hà cớ gì sẽ tha thứ cho người phụ nữ vừa hắt nước nóng vào Tô Nhược Hân.Con gái cưng của người đứng đầu khu Z cũng không được.“A… A… Bên khách sạn nhanh chóng phát ra tiếng kêu thảm thiết của Ương Kim Mai Thảo.Có thể thấy, Hạ Tứ chẳng có chút thương hoa tiếc ngọc nào, anh ta thật sự ném thẳng ra bên ngoài.Đây chính là mệnh lệnh của Tô Nhược Hân, anh ta không dám làm trái dù chỉ một chút.Toàn thân Ương Kim Mai Thảo chật vật co quắp dưới mặt đất, cô ta thật sự không ngờ người của Hạ Thiên Tường lại mạnh đến vậy, ném thẳng cô ta xuống đất.Khuôn mặt cô ta đỏ bừng, đối mặt với những ánh mắt của bệnh nhân đứng xếp hàng xung quanh, cô †a hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.Thể diện ném hết đi rồi.Thật là mất mặt.Hơn nữa, càng bẽ mặt hơn là, hình như cú ném ấy đã làm trật eo cô ta, bây giờ đứng lên cũng thấy khó khăn.Tuy nhiên, có lẽ những người ở bên ngoài cũng đều biết cô ta gây hấn với Tô Nhược Hân, rõ ràng chẳng có một ai muốn đỡ cô đứng lên.Gắng đứng dậy hai lần những vẫn không được, khuôn mặt cô ta nhanh chóng chuyển sang màu gan heo. Cô ta nghiến răng thử một lần nữa, thế nhưng vẫn không dậy được, chỉ đành ngẩng đầu nhìn Hạ Tứ: “Anh dám làm tôi bị thương, tôi sẽ khiến anh phải nhận lấy hậu quả.”“Cứ tha hồ.” Hạ Tứ thản nhiên nhìn người phụ nữ nằm rạp dưới mặt đất, anh ta còn cảm thấy lực ném người phụ nữ này có hơi yếu.Chỉ dựa vào việc cô ta làm vai Tô Nhược Hân bị phỏng, anh ta có thể ác hơn nữa cơ.Nếu như không phải vì bây giờ xung quanh có đông người, một người đàn ông như anh ta mà xông lên đánh cô ta thêm một trận sẽ không hay, thì anh †a đã tiến tới giã người phụ nữ này rồi. Còn không, anh ta cũng sẽ bưng một ly nước dội lên mặt Ương Kim Mai Thảo.“Anh… Anh chờ đó, tôi nhất định sẽ không tha cho anh.” Thấy Hạ Tứ vẫn không bị lay động, Ương Kim Mai Thảo đành nhịn đau, lại cắn răng đứng lên.Eo đau vô cùng, cô ta lấy điện thoại ra rồi gọi một cuộc, sau khi cuộc gọi vừa thông đã cất lời: “Mẹ, con bị Tô Nhược Hân đánh ở khách sạn XX, còn ném con ra ngoài nữa, eo con bị trật rồi…Hạ Tứ ngẩn người, rõ ràng là anh ta ném Ương Kim Mai Thảo ra ngoài chứ có phải Tô Nhược Hân đâu.“Này, cô nói nhảm gì đó, không phải bác sĩ Tô…”Hạ Tứ bước tới tranh luận.Ương Kim Mai Thảo hoàn toàn không thèm để ý đến Hạ Tứ, cô ta mở cửa xe rồi ngồi vào, tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Chương 1326
Nhưng một giây sau, Ương Kim Mai Thảo còn chưa nói xong, cả cơ thể bất chợt bay lên không trung, cô ta bị Hạ Tứ khiêng lên và bước nhanh ra bên ngoài khách sạn.
Hạ Tứ cũng không dám chần chừ nữa.
Tô Nhược Hân bảo anh ta ném người phụ nữ này ra ngoài, vậy phải mau chóng ném đi, nếu không nghe cô ta nói hươu nói vượn ở đây rằng anh Hạ thích cô ta, chuyện này mà truyền tới chỗ anh Hạ thì anh ta chịu không nổi.
Ném thẳng ra ngoài là xong.
Làm sao có thể để cô ta tiếp tục ở lại trước mặt Tô Nhược Hân, khiến cô thấy ấm ức được.
Nhưng hễ mà Tô Nhược Hân thấy ấm ức, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Anh Hạ sẽ không bỏ qua.
Giống như mẹ của Tô Nhược Hân – Trần Ngọc Thuý hồi đó, vì bà ấy ức h**p cô nên bị rạch một vết trên bụng, còn để lại băng gạc ở bên trong, đến cả mẹ Tô Nhược Hân mà anh Hạ còn không tha, hà cớ gì sẽ tha thứ cho người phụ nữ vừa hắt nước nóng vào Tô Nhược Hân.
Con gái cưng của người đứng đầu khu Z cũng không được.
“A… A… Bên khách sạn nhanh chóng phát ra tiếng kêu thảm thiết của Ương Kim Mai Thảo.
Có thể thấy, Hạ Tứ chẳng có chút thương hoa tiếc ngọc nào, anh ta thật sự ném thẳng ra bên ngoài.
Đây chính là mệnh lệnh của Tô Nhược Hân, anh ta không dám làm trái dù chỉ một chút.
Toàn thân Ương Kim Mai Thảo chật vật co quắp dưới mặt đất, cô ta thật sự không ngờ người của Hạ Thiên Tường lại mạnh đến vậy, ném thẳng cô ta xuống đất.
Khuôn mặt cô ta đỏ bừng, đối mặt với những ánh mắt của bệnh nhân đứng xếp hàng xung quanh, cô †a hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.
Thể diện ném hết đi rồi.
Thật là mất mặt.
Hơn nữa, càng bẽ mặt hơn là, hình như cú ném ấy đã làm trật eo cô ta, bây giờ đứng lên cũng thấy khó khăn.
Tuy nhiên, có lẽ những người ở bên ngoài cũng đều biết cô ta gây hấn với Tô Nhược Hân, rõ ràng chẳng có một ai muốn đỡ cô đứng lên.
Gắng đứng dậy hai lần những vẫn không được, khuôn mặt cô ta nhanh chóng chuyển sang màu gan heo. Cô ta nghiến răng thử một lần nữa, thế nhưng vẫn không dậy được, chỉ đành ngẩng đầu nhìn Hạ Tứ: “Anh dám làm tôi bị thương, tôi sẽ khiến anh phải nhận lấy hậu quả.”
“Cứ tha hồ.” Hạ Tứ thản nhiên nhìn người phụ nữ nằm rạp dưới mặt đất, anh ta còn cảm thấy lực ném người phụ nữ này có hơi yếu.
Chỉ dựa vào việc cô ta làm vai Tô Nhược Hân bị phỏng, anh ta có thể ác hơn nữa cơ.
Nếu như không phải vì bây giờ xung quanh có đông người, một người đàn ông như anh ta mà xông lên đánh cô ta thêm một trận sẽ không hay, thì anh †a đã tiến tới giã người phụ nữ này rồi. Còn không, anh ta cũng sẽ bưng một ly nước dội lên mặt Ương Kim Mai Thảo.
“Anh… Anh chờ đó, tôi nhất định sẽ không tha cho anh.” Thấy Hạ Tứ vẫn không bị lay động, Ương Kim Mai Thảo đành nhịn đau, lại cắn răng đứng lên.
Eo đau vô cùng, cô ta lấy điện thoại ra rồi gọi một cuộc, sau khi cuộc gọi vừa thông đã cất lời: “Mẹ, con bị Tô Nhược Hân đánh ở khách sạn XX, còn ném con ra ngoài nữa, eo con bị trật rồi…
Hạ Tứ ngẩn người, rõ ràng là anh ta ném Ương Kim Mai Thảo ra ngoài chứ có phải Tô Nhược Hân đâu.
“Này, cô nói nhảm gì đó, không phải bác sĩ Tô…”
Hạ Tứ bước tới tranh luận.
Ương Kim Mai Thảo hoàn toàn không thèm để ý đến Hạ Tứ, cô ta mở cửa xe rồi ngồi vào, tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1326Nhưng một giây sau, Ương Kim Mai Thảo còn chưa nói xong, cả cơ thể bất chợt bay lên không trung, cô ta bị Hạ Tứ khiêng lên và bước nhanh ra bên ngoài khách sạn.Hạ Tứ cũng không dám chần chừ nữa.Tô Nhược Hân bảo anh ta ném người phụ nữ này ra ngoài, vậy phải mau chóng ném đi, nếu không nghe cô ta nói hươu nói vượn ở đây rằng anh Hạ thích cô ta, chuyện này mà truyền tới chỗ anh Hạ thì anh ta chịu không nổi.Ném thẳng ra ngoài là xong.Làm sao có thể để cô ta tiếp tục ở lại trước mặt Tô Nhược Hân, khiến cô thấy ấm ức được.Nhưng hễ mà Tô Nhược Hân thấy ấm ức, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp.Anh Hạ sẽ không bỏ qua.Giống như mẹ của Tô Nhược Hân – Trần Ngọc Thuý hồi đó, vì bà ấy ức h**p cô nên bị rạch một vết trên bụng, còn để lại băng gạc ở bên trong, đến cả mẹ Tô Nhược Hân mà anh Hạ còn không tha, hà cớ gì sẽ tha thứ cho người phụ nữ vừa hắt nước nóng vào Tô Nhược Hân.Con gái cưng của người đứng đầu khu Z cũng không được.“A… A… Bên khách sạn nhanh chóng phát ra tiếng kêu thảm thiết của Ương Kim Mai Thảo.Có thể thấy, Hạ Tứ chẳng có chút thương hoa tiếc ngọc nào, anh ta thật sự ném thẳng ra bên ngoài.Đây chính là mệnh lệnh của Tô Nhược Hân, anh ta không dám làm trái dù chỉ một chút.Toàn thân Ương Kim Mai Thảo chật vật co quắp dưới mặt đất, cô ta thật sự không ngờ người của Hạ Thiên Tường lại mạnh đến vậy, ném thẳng cô ta xuống đất.Khuôn mặt cô ta đỏ bừng, đối mặt với những ánh mắt của bệnh nhân đứng xếp hàng xung quanh, cô †a hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.Thể diện ném hết đi rồi.Thật là mất mặt.Hơn nữa, càng bẽ mặt hơn là, hình như cú ném ấy đã làm trật eo cô ta, bây giờ đứng lên cũng thấy khó khăn.Tuy nhiên, có lẽ những người ở bên ngoài cũng đều biết cô ta gây hấn với Tô Nhược Hân, rõ ràng chẳng có một ai muốn đỡ cô đứng lên.Gắng đứng dậy hai lần những vẫn không được, khuôn mặt cô ta nhanh chóng chuyển sang màu gan heo. Cô ta nghiến răng thử một lần nữa, thế nhưng vẫn không dậy được, chỉ đành ngẩng đầu nhìn Hạ Tứ: “Anh dám làm tôi bị thương, tôi sẽ khiến anh phải nhận lấy hậu quả.”“Cứ tha hồ.” Hạ Tứ thản nhiên nhìn người phụ nữ nằm rạp dưới mặt đất, anh ta còn cảm thấy lực ném người phụ nữ này có hơi yếu.Chỉ dựa vào việc cô ta làm vai Tô Nhược Hân bị phỏng, anh ta có thể ác hơn nữa cơ.Nếu như không phải vì bây giờ xung quanh có đông người, một người đàn ông như anh ta mà xông lên đánh cô ta thêm một trận sẽ không hay, thì anh †a đã tiến tới giã người phụ nữ này rồi. Còn không, anh ta cũng sẽ bưng một ly nước dội lên mặt Ương Kim Mai Thảo.“Anh… Anh chờ đó, tôi nhất định sẽ không tha cho anh.” Thấy Hạ Tứ vẫn không bị lay động, Ương Kim Mai Thảo đành nhịn đau, lại cắn răng đứng lên.Eo đau vô cùng, cô ta lấy điện thoại ra rồi gọi một cuộc, sau khi cuộc gọi vừa thông đã cất lời: “Mẹ, con bị Tô Nhược Hân đánh ở khách sạn XX, còn ném con ra ngoài nữa, eo con bị trật rồi…Hạ Tứ ngẩn người, rõ ràng là anh ta ném Ương Kim Mai Thảo ra ngoài chứ có phải Tô Nhược Hân đâu.“Này, cô nói nhảm gì đó, không phải bác sĩ Tô…”Hạ Tứ bước tới tranh luận.Ương Kim Mai Thảo hoàn toàn không thèm để ý đến Hạ Tứ, cô ta mở cửa xe rồi ngồi vào, tiếp tục nói chuyện điện thoại.