Diệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm…

Chương 39: Sa Thải

Thập Niên 80 Tiểu Mẹ KếTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm… Quý Thủy Tụ cũng muốn nhận được một số lợi ích từ người cô này.Từ năm ngoái, cô ta đã viết thư, gọi điện cho cô cả.Cô cả cũng có thể vì muốn khoe khoang nên thỉnh thoảng cũng trả lời điện thoại, phàn nàn về cuộc sống rắc rối của người giàu.Đường Liên Tử ném cái thìa trong tay bà ta: "Có chuyện gì vậy? Sao con lại nói chuyện điện thoại với cô ta? Sao con lại tùy tiện như vậy? Con viết nhiều thư như vậy thì cô ta sẽ cho con lợi ích gì sao? Người ta chỉ khoe khoang một chút mà con đã tưởng thật.Sau này không được phép liên lạc với cô ta nữa."Quý Thủy Tụ vô cùng đau khổ, Lưu Hồng Quân nháy mắt với cô ta, bảo cô ta đừng nói nữa, sau đó đẩy trách nhiệm đi: "Là ba bảo chúng con viết.”Đường Liên Tử tức giận nói: "Vậy thì cha con có nói với con rằng khi những ông chồng của các con còn nhỏ, cô ta đã buông lời mắng mỏ và tự nhéo cánh tay của mình để đổ tội cho bọn chúng là đã ngược đãi cô ta không?”Lưu Hồng Quân đỏ mặt không nói, chuyện này đúng là cô ta có nghe chồng của mình nhắc đến một lần.Đường Liên Tử nói: "Người xấu như vậy nói cái gì các con cũng tin, cô ta chẳng qua là đang lặp lại thủ đoạn cũ, nhìn những người ứng cử viên làm con dâu khác, còn cố ý hãm hại người ta.Các con ngay cả người ngấm ngầm đạp lên đầu mình cũng không biết, lòng dạ thật đen tối.”Mong rằng con dâu tương lai của bà sẽ thật giỏi giang, sau này không bị hai chị dâu này ức h**p nữa.Quý Thủy Tụ không phục, tại sao mẹ chồng lại bảo vệ một cô gái không quen biết chứ?Cô ta rất tò mò, ngày mai nhất định phải hỏi thăm một chút mới được.Cái cô gái bị nhà cô cả từ hôn đó.…Từ Thúy Liên sau khi rời đồn cảnh sát đã quay trở lại làm việc tại công ty mai mối, công việc này vẫn rất quan trọng đối với chị ta, nhưng chủ nhiệm Lưu thực sự muốn sa thải chị ta.Bà nói rằng chị ta đã làm loạn thị trường mai mối, bán em dâu của mình với giá năm nghìn nhân dân tệ.Công ty mai mối này là nơi buôn người sao?Trong trường hợp sau này, có ai vụ lợi mà giới thiệu gái ngoan cho một người đàn ông không đáng tin cậy thì công ty hẹn hò còn không phải sẽ bị người ta đập phá sao.Từ Thúy Liên cảm thấy vô cùng đau khổ, của hồi môn do mẹ chồng yêu cầu, chị ta còn có thể làm gì?.

Quý Thủy Tụ cũng muốn nhận được một số lợi ích từ người cô này.

Từ năm ngoái, cô ta đã viết thư, gọi điện cho cô cả.

Cô cả cũng có thể vì muốn khoe khoang nên thỉnh thoảng cũng trả lời điện thoại, phàn nàn về cuộc sống rắc rối của người giàu.

Đường Liên Tử ném cái thìa trong tay bà ta: "Có chuyện gì vậy? Sao con lại nói chuyện điện thoại với cô ta? Sao con lại tùy tiện như vậy? Con viết nhiều thư như vậy thì cô ta sẽ cho con lợi ích gì sao? Người ta chỉ khoe khoang một chút mà con đã tưởng thật.

Sau này không được phép liên lạc với cô ta nữa.

"Quý Thủy Tụ vô cùng đau khổ, Lưu Hồng Quân nháy mắt với cô ta, bảo cô ta đừng nói nữa, sau đó đẩy trách nhiệm đi: "Là ba bảo chúng con viết.

”Đường Liên Tử tức giận nói: "Vậy thì cha con có nói với con rằng khi những ông chồng của các con còn nhỏ, cô ta đã buông lời mắng mỏ và tự nhéo cánh tay của mình để đổ tội cho bọn chúng là đã ngược đãi cô ta không?”Lưu Hồng Quân đỏ mặt không nói, chuyện này đúng là cô ta có nghe chồng của mình nhắc đến một lần.

Đường Liên Tử nói: "Người xấu như vậy nói cái gì các con cũng tin, cô ta chẳng qua là đang lặp lại thủ đoạn cũ, nhìn những người ứng cử viên làm con dâu khác, còn cố ý hãm hại người ta.

Các con ngay cả người ngấm ngầm đạp lên đầu mình cũng không biết, lòng dạ thật đen tối.

”Mong rằng con dâu tương lai của bà sẽ thật giỏi giang, sau này không bị hai chị dâu này ức h**p nữa.

Quý Thủy Tụ không phục, tại sao mẹ chồng lại bảo vệ một cô gái không quen biết chứ?Cô ta rất tò mò, ngày mai nhất định phải hỏi thăm một chút mới được.

Cái cô gái bị nhà cô cả từ hôn đó.

…Từ Thúy Liên sau khi rời đồn cảnh sát đã quay trở lại làm việc tại công ty mai mối, công việc này vẫn rất quan trọng đối với chị ta, nhưng chủ nhiệm Lưu thực sự muốn sa thải chị ta.

Bà nói rằng chị ta đã làm loạn thị trường mai mối, bán em dâu của mình với giá năm nghìn nhân dân tệ.

Công ty mai mối này là nơi buôn người sao?Trong trường hợp sau này, có ai vụ lợi mà giới thiệu gái ngoan cho một người đàn ông không đáng tin cậy thì công ty hẹn hò còn không phải sẽ bị người ta đập phá sao.

Từ Thúy Liên cảm thấy vô cùng đau khổ, của hồi môn do mẹ chồng yêu cầu, chị ta còn có thể làm gì?.

Thập Niên 80 Tiểu Mẹ KếTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm… Quý Thủy Tụ cũng muốn nhận được một số lợi ích từ người cô này.Từ năm ngoái, cô ta đã viết thư, gọi điện cho cô cả.Cô cả cũng có thể vì muốn khoe khoang nên thỉnh thoảng cũng trả lời điện thoại, phàn nàn về cuộc sống rắc rối của người giàu.Đường Liên Tử ném cái thìa trong tay bà ta: "Có chuyện gì vậy? Sao con lại nói chuyện điện thoại với cô ta? Sao con lại tùy tiện như vậy? Con viết nhiều thư như vậy thì cô ta sẽ cho con lợi ích gì sao? Người ta chỉ khoe khoang một chút mà con đã tưởng thật.Sau này không được phép liên lạc với cô ta nữa."Quý Thủy Tụ vô cùng đau khổ, Lưu Hồng Quân nháy mắt với cô ta, bảo cô ta đừng nói nữa, sau đó đẩy trách nhiệm đi: "Là ba bảo chúng con viết.”Đường Liên Tử tức giận nói: "Vậy thì cha con có nói với con rằng khi những ông chồng của các con còn nhỏ, cô ta đã buông lời mắng mỏ và tự nhéo cánh tay của mình để đổ tội cho bọn chúng là đã ngược đãi cô ta không?”Lưu Hồng Quân đỏ mặt không nói, chuyện này đúng là cô ta có nghe chồng của mình nhắc đến một lần.Đường Liên Tử nói: "Người xấu như vậy nói cái gì các con cũng tin, cô ta chẳng qua là đang lặp lại thủ đoạn cũ, nhìn những người ứng cử viên làm con dâu khác, còn cố ý hãm hại người ta.Các con ngay cả người ngấm ngầm đạp lên đầu mình cũng không biết, lòng dạ thật đen tối.”Mong rằng con dâu tương lai của bà sẽ thật giỏi giang, sau này không bị hai chị dâu này ức h**p nữa.Quý Thủy Tụ không phục, tại sao mẹ chồng lại bảo vệ một cô gái không quen biết chứ?Cô ta rất tò mò, ngày mai nhất định phải hỏi thăm một chút mới được.Cái cô gái bị nhà cô cả từ hôn đó.…Từ Thúy Liên sau khi rời đồn cảnh sát đã quay trở lại làm việc tại công ty mai mối, công việc này vẫn rất quan trọng đối với chị ta, nhưng chủ nhiệm Lưu thực sự muốn sa thải chị ta.Bà nói rằng chị ta đã làm loạn thị trường mai mối, bán em dâu của mình với giá năm nghìn nhân dân tệ.Công ty mai mối này là nơi buôn người sao?Trong trường hợp sau này, có ai vụ lợi mà giới thiệu gái ngoan cho một người đàn ông không đáng tin cậy thì công ty hẹn hò còn không phải sẽ bị người ta đập phá sao.Từ Thúy Liên cảm thấy vô cùng đau khổ, của hồi môn do mẹ chồng yêu cầu, chị ta còn có thể làm gì?.

Chương 39: Sa Thải