Tác giả:

Không gian bao trùm một khoảng không nhuộm nhiệt, tất cả mọi người điều hòa hét đung đưa theo điệu nhảy của những âm thanh ồn ào. Các ánh đèn xoay vòng nhấp nháy tao ra một khuôn cảnh mê muội. Khiến tất cả mọi người điều bị mê hoặc. Tại một chiếc bàn chất đầy những chai rượu vang đắt tiền, một người đàn ông rũ rượi đang cầm trên tay một ly rượu vang. Hắn không nhấp từng ngụm mà uống một mạch, như muốn để bản thân của mình say. Dường như hắn đang có một ưu sau gì đó... Người đàn ông đưa mắt lên nhìn tấm ảnh trên tay, đó là một cô gái xinh đẹp. Anh lại tiếp tục nhấp thêm một ly rượu rồi nở nụ cười thuê lươn, dường như tâm trạng của anh không được tốt cho lắm. "Sở Nhi đã 5 năm trôi qua rồi, nhưng sao chứ? Cuối cùng anh cũng không thể nào quên được em, mặc dù là cho em đã không còn ở cạnh anh..." Vừa dứt lời người đàn ông lại uống thêm một ly rượu nữa, anh tay trái nắm chặt tay hình tay tay phải nắm chặt chiếc ly như muốn bóp nát nó anh nói: "Anh vẫn còn nhớ rất rõ cái ngày đó... Nhưng…

Chương 29: 29: H Tôi Sẽ Trả Thù Cô Sở Nhi

Mưu Đoạt Hạnh Phúc 2Tác giả: Hủ Nam NgốcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhông gian bao trùm một khoảng không nhuộm nhiệt, tất cả mọi người điều hòa hét đung đưa theo điệu nhảy của những âm thanh ồn ào. Các ánh đèn xoay vòng nhấp nháy tao ra một khuôn cảnh mê muội. Khiến tất cả mọi người điều bị mê hoặc. Tại một chiếc bàn chất đầy những chai rượu vang đắt tiền, một người đàn ông rũ rượi đang cầm trên tay một ly rượu vang. Hắn không nhấp từng ngụm mà uống một mạch, như muốn để bản thân của mình say. Dường như hắn đang có một ưu sau gì đó... Người đàn ông đưa mắt lên nhìn tấm ảnh trên tay, đó là một cô gái xinh đẹp. Anh lại tiếp tục nhấp thêm một ly rượu rồi nở nụ cười thuê lươn, dường như tâm trạng của anh không được tốt cho lắm. "Sở Nhi đã 5 năm trôi qua rồi, nhưng sao chứ? Cuối cùng anh cũng không thể nào quên được em, mặc dù là cho em đã không còn ở cạnh anh..." Vừa dứt lời người đàn ông lại uống thêm một ly rượu nữa, anh tay trái nắm chặt tay hình tay tay phải nắm chặt chiếc ly như muốn bóp nát nó anh nói: "Anh vẫn còn nhớ rất rõ cái ngày đó... Nhưng… Sở Nhi đưa mắt nhìn Thiên Mạc đang ngủ trên giường cô mỉm cười đầy hạnh phúc.Cô lúc này tiếng đến dường để đấp chăng cho anh.Nhưng không ngờ anh lại đưa tay của mình nắm chặt lấy tay của cô mà mê man gọi tên một ai đó!Sở Nhi lúc này muốn ngồi xuống để ở cạnh anh ấy một chút.Nhưng không ngờ cô lại vô tình té ngã vào người của anh.Cô đang bân khân không biết phải là gì mà cố gắng tìm cách thoát ra.Nhưng không ngờ đôi môi của cô lại chạm vào môi của anh.Cô cảm thấy bối rối không biết phải làm gì bởi vì bây giờ cả người của cô đã ngã nhào vào người của anh.Khuôn mặt cô lúc này đỏ ửng trong đầu bắt ngờ xuất hiện những chuyện mà gái mới lớn điều mơ tới nó khiến cô sững sờ.Sau một lúc cố gắng tỉnh táo lại bởi vì cô thật sự không thể ngăn cản được bản thân của mình và không biết mình đang làm gì nữa!Nhưng càng không ngờ đến là đôi bàn tay nóng hổi của anh lại bắt đầu sờ vào hai trái bồng đào của cô khiến cho cô có một cảm giác rất lạ.Bỗng đôi bàn tay ấy bắt đầu nhào nặng quả bồng đào ấy trong sự im lặng tĩnh mịch của màng đêm.Cô dù đã hoàng hồn nhưng không biết phải làm gì bây giờ.Còn anh dường như đã hết say hay là giả vờ say hay sao á! Chốc lát đã lột chiếc áo bên trong của cô ra khiến cô thật bàn hoàng:"Anh...Anh có biết mình đang làm gì không?Anh mau buông em ra đi!"Ngoài miếng là nói như vậy nhưng bây giờ cô lại có cảm giác thèm muốn mà chỉ có thể nằm một chỗ bất động không biết phải làm gì bởi vì cái cảm giác mà cô chưa bao giờ trải nghiệm kia là gì.Anh thì vẫn im lặng không trả lời cô.khiến cô cứ tưởng rằng anh đã say nên không thể nào làm chủ được bản thân của mình!Chớp mắt anh đã l*t s*ch quần với áo trên cơ thể của cô ra, cô ngại ngùng đưa tay che đi cái phần nhạy cảm của mình.Khuôn mặt đỏ ửng không ngừng nói: "Đừng mà dừng lại đi!"Mặc kệ cho cô khuyên anh dừng lại nhưng mà anh vẫn tiếp tục.Anh khom đầu của mình xuống phần bên dưới của cô nhìn vào thứ đen tối sâu thẳm mà mỉm cười đầy ma lực.Cô im lặng cố gắng kép chặt phần đó lại, nhưng không ngờ anh lại vạch nó ra mà cấm đầu vào như một con thú muốn đưa lưỡi l**m phần đó.Một cảm giác kỳ lạ bắt đầu dâng trào.Cô lo lắng hoang mang mà r*n r* trong cái cảm giác mà mình chưa bao giờ được tận hưởng."Đừng mà dừng lại đi!"Anh im lặng vẫn là chú ý vào phần đó của cơ mà không trả lời khiến cô bối rối, đang trong cơn suy nghĩ thì anh lại nhào đến hôn lên môi cô.Mà miệng không ngừng ngậm lấy thứ đó ở phần ngực.Sau đó đôi bàn tay bắt mặt len lỏi vào phần bên trong hang động không đấy khiến cô không thể nào dữ được tình hình như bây giờ.Bởi vì cảm giác đó như muốn làm cô ngất đi.Cô im lặng nhìn anh từng bước từng bước chiếm dần cơ quan của mình, ngay cả đưa cái phần nhạy cảm nhất vào sâu thẳm bên cạnh cô.Anh không ngừng ngấp nhô tay dữ chặt chân cô rồi cũng là những âm thanh ma mị kia như anh không thể khống chế được bản thân mà trở thành một con thú!.Xin‎ ủng‎ hộ‎ chúng‎ tôi‎ tại‎ _‎.

Sở Nhi đưa mắt nhìn Thiên Mạc đang ngủ trên giường cô mỉm cười đầy hạnh phúc.

Cô lúc này tiếng đến dường để đấp chăng cho anh.

Nhưng không ngờ anh lại đưa tay của mình nắm chặt lấy tay của cô mà mê man gọi tên một ai đó!

Sở Nhi lúc này muốn ngồi xuống để ở cạnh anh ấy một chút.

Nhưng không ngờ cô lại vô tình té ngã vào người của anh.

Cô đang bân khân không biết phải là gì mà cố gắng tìm cách thoát ra.

Nhưng không ngờ đôi môi của cô lại chạm vào môi của anh.

Cô cảm thấy bối rối không biết phải làm gì bởi vì bây giờ cả người của cô đã ngã nhào vào người của anh.

Khuôn mặt cô lúc này đỏ ửng trong đầu bắt ngờ xuất hiện những chuyện mà gái mới lớn điều mơ tới nó khiến cô sững sờ.

Sau một lúc cố gắng tỉnh táo lại bởi vì cô thật sự không thể ngăn cản được bản thân của mình và không biết mình đang làm gì nữa!

Nhưng càng không ngờ đến là đôi bàn tay nóng hổi của anh lại bắt đầu sờ vào hai trái bồng đào của cô khiến cho cô có một cảm giác rất lạ.

Bỗng đôi bàn tay ấy bắt đầu nhào nặng quả bồng đào ấy trong sự im lặng tĩnh mịch của màng đêm.

Cô dù đã hoàng hồn nhưng không biết phải làm gì bây giờ.

Còn anh dường như đã hết say hay là giả vờ say hay sao á! Chốc lát đã lột chiếc áo bên trong của cô ra khiến cô thật bàn hoàng:

"Anh...Anh có biết mình đang làm gì không?

Anh mau buông em ra đi!"

Ngoài miếng là nói như vậy nhưng bây giờ cô lại có cảm giác thèm muốn mà chỉ có thể nằm một chỗ bất động không biết phải làm gì bởi vì cái cảm giác mà cô chưa bao giờ trải nghiệm kia là gì.

Anh thì vẫn im lặng không trả lời cô.

khiến cô cứ tưởng rằng anh đã say nên không thể nào làm chủ được bản thân của mình!

Chớp mắt anh đã l*t s*ch quần với áo trên cơ thể của cô ra, cô ngại ngùng đưa tay che đi cái phần nhạy cảm của mình.

Khuôn mặt đỏ ửng không ngừng nói: "Đừng mà dừng lại đi!"

Mặc kệ cho cô khuyên anh dừng lại nhưng mà anh vẫn tiếp tục.

Anh khom đầu của mình xuống phần bên dưới của cô nhìn vào thứ đen tối sâu thẳm mà mỉm cười đầy ma lực.

Cô im lặng cố gắng kép chặt phần đó lại, nhưng không ngờ anh lại vạch nó ra mà cấm đầu vào như một con thú muốn đưa lưỡi l**m phần đó.

Một cảm giác kỳ lạ bắt đầu dâng trào.

Cô lo lắng hoang mang mà r*n r* trong cái cảm giác mà mình chưa bao giờ được tận hưởng.

"Đừng mà dừng lại đi!"

Anh im lặng vẫn là chú ý vào phần đó của cơ mà không trả lời khiến cô bối rối, đang trong cơn suy nghĩ thì anh lại nhào đến hôn lên môi cô.

Mà miệng không ngừng ngậm lấy thứ đó ở phần ngực.

Sau đó đôi bàn tay bắt mặt len lỏi vào phần bên trong hang động không đấy khiến cô không thể nào dữ được tình hình như bây giờ.

Bởi vì cảm giác đó như muốn làm cô ngất đi.

Cô im lặng nhìn anh từng bước từng bước chiếm dần cơ quan của mình, ngay cả đưa cái phần nhạy cảm nhất vào sâu thẳm bên cạnh cô.

Anh không ngừng ngấp nhô tay dữ chặt chân cô rồi cũng là những âm thanh ma mị kia như anh không thể khống chế được bản thân mà trở thành một con thú!.

Xin‎ ủng‎ hộ‎ chúng‎ tôi‎ tại‎ _‎.

Mưu Đoạt Hạnh Phúc 2Tác giả: Hủ Nam NgốcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhông gian bao trùm một khoảng không nhuộm nhiệt, tất cả mọi người điều hòa hét đung đưa theo điệu nhảy của những âm thanh ồn ào. Các ánh đèn xoay vòng nhấp nháy tao ra một khuôn cảnh mê muội. Khiến tất cả mọi người điều bị mê hoặc. Tại một chiếc bàn chất đầy những chai rượu vang đắt tiền, một người đàn ông rũ rượi đang cầm trên tay một ly rượu vang. Hắn không nhấp từng ngụm mà uống một mạch, như muốn để bản thân của mình say. Dường như hắn đang có một ưu sau gì đó... Người đàn ông đưa mắt lên nhìn tấm ảnh trên tay, đó là một cô gái xinh đẹp. Anh lại tiếp tục nhấp thêm một ly rượu rồi nở nụ cười thuê lươn, dường như tâm trạng của anh không được tốt cho lắm. "Sở Nhi đã 5 năm trôi qua rồi, nhưng sao chứ? Cuối cùng anh cũng không thể nào quên được em, mặc dù là cho em đã không còn ở cạnh anh..." Vừa dứt lời người đàn ông lại uống thêm một ly rượu nữa, anh tay trái nắm chặt tay hình tay tay phải nắm chặt chiếc ly như muốn bóp nát nó anh nói: "Anh vẫn còn nhớ rất rõ cái ngày đó... Nhưng… Sở Nhi đưa mắt nhìn Thiên Mạc đang ngủ trên giường cô mỉm cười đầy hạnh phúc.Cô lúc này tiếng đến dường để đấp chăng cho anh.Nhưng không ngờ anh lại đưa tay của mình nắm chặt lấy tay của cô mà mê man gọi tên một ai đó!Sở Nhi lúc này muốn ngồi xuống để ở cạnh anh ấy một chút.Nhưng không ngờ cô lại vô tình té ngã vào người của anh.Cô đang bân khân không biết phải là gì mà cố gắng tìm cách thoát ra.Nhưng không ngờ đôi môi của cô lại chạm vào môi của anh.Cô cảm thấy bối rối không biết phải làm gì bởi vì bây giờ cả người của cô đã ngã nhào vào người của anh.Khuôn mặt cô lúc này đỏ ửng trong đầu bắt ngờ xuất hiện những chuyện mà gái mới lớn điều mơ tới nó khiến cô sững sờ.Sau một lúc cố gắng tỉnh táo lại bởi vì cô thật sự không thể ngăn cản được bản thân của mình và không biết mình đang làm gì nữa!Nhưng càng không ngờ đến là đôi bàn tay nóng hổi của anh lại bắt đầu sờ vào hai trái bồng đào của cô khiến cho cô có một cảm giác rất lạ.Bỗng đôi bàn tay ấy bắt đầu nhào nặng quả bồng đào ấy trong sự im lặng tĩnh mịch của màng đêm.Cô dù đã hoàng hồn nhưng không biết phải làm gì bây giờ.Còn anh dường như đã hết say hay là giả vờ say hay sao á! Chốc lát đã lột chiếc áo bên trong của cô ra khiến cô thật bàn hoàng:"Anh...Anh có biết mình đang làm gì không?Anh mau buông em ra đi!"Ngoài miếng là nói như vậy nhưng bây giờ cô lại có cảm giác thèm muốn mà chỉ có thể nằm một chỗ bất động không biết phải làm gì bởi vì cái cảm giác mà cô chưa bao giờ trải nghiệm kia là gì.Anh thì vẫn im lặng không trả lời cô.khiến cô cứ tưởng rằng anh đã say nên không thể nào làm chủ được bản thân của mình!Chớp mắt anh đã l*t s*ch quần với áo trên cơ thể của cô ra, cô ngại ngùng đưa tay che đi cái phần nhạy cảm của mình.Khuôn mặt đỏ ửng không ngừng nói: "Đừng mà dừng lại đi!"Mặc kệ cho cô khuyên anh dừng lại nhưng mà anh vẫn tiếp tục.Anh khom đầu của mình xuống phần bên dưới của cô nhìn vào thứ đen tối sâu thẳm mà mỉm cười đầy ma lực.Cô im lặng cố gắng kép chặt phần đó lại, nhưng không ngờ anh lại vạch nó ra mà cấm đầu vào như một con thú muốn đưa lưỡi l**m phần đó.Một cảm giác kỳ lạ bắt đầu dâng trào.Cô lo lắng hoang mang mà r*n r* trong cái cảm giác mà mình chưa bao giờ được tận hưởng."Đừng mà dừng lại đi!"Anh im lặng vẫn là chú ý vào phần đó của cơ mà không trả lời khiến cô bối rối, đang trong cơn suy nghĩ thì anh lại nhào đến hôn lên môi cô.Mà miệng không ngừng ngậm lấy thứ đó ở phần ngực.Sau đó đôi bàn tay bắt mặt len lỏi vào phần bên trong hang động không đấy khiến cô không thể nào dữ được tình hình như bây giờ.Bởi vì cảm giác đó như muốn làm cô ngất đi.Cô im lặng nhìn anh từng bước từng bước chiếm dần cơ quan của mình, ngay cả đưa cái phần nhạy cảm nhất vào sâu thẳm bên cạnh cô.Anh không ngừng ngấp nhô tay dữ chặt chân cô rồi cũng là những âm thanh ma mị kia như anh không thể khống chế được bản thân mà trở thành một con thú!.Xin‎ ủng‎ hộ‎ chúng‎ tôi‎ tại‎ _‎.

Chương 29: 29: H Tôi Sẽ Trả Thù Cô Sở Nhi