Tần Lục Nguyệt hoảng hốt, nhìn người đàn ông đang bịp chặt miệng mình. Mặc dù hắn có gương mặt rất anh tuấn nhưng nỗi sợ hãi đến tột cùng của nó đối với người đàn ông này vẫn không thể nào xua tan. Bởi vì, đôi mắt của hắn lúc này thật sự quá mức dọa người rồi. Hai mắt hắn đầy những tia máu cùng sát khí, làm cho người ta sợ hãi. Tất cả những biểu hiện ấy đều chứng minh sự nguy hiểm đang hiện diện trên người đàn ông này. "Ưm ưm ưʍ..."_Trong lúc Tần Lục Nguyệt đang cố gắng chống cự lại thì bên ngoài nhà vệ sinh (nhân vật của chúng ta đang ở trong nhà vệ sinh nữ) truyền đến những âm thanh ồn ào: *bịch bịch....* "Anh ta đang ở gần đây, mau chia nhau ra tìm". *bịch bịch bịch...* Giây tiếp theo, Tần Lục Nguyệt bị đẩy vào vách ngăn một phòng vệ sinh. Nó chưa kịp phản ứng gì, đối phương đã lập tức khóa môi nó. "Ê... a... um..."_Tần Lục Nguyệt vốn muốn hét lên thật to, nhưng âm thanh đến bên miệng, lại biến thành tiếng thở d0c mị hoặc. Đồ khốn! Mình chỉ tới đây rửa tay, tại sao lại bị tên khốn…

Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay

Cô Vợ Gả Thay Của Tổng Giám Đốc Cố ChấpTác giả: Niêm Hoa Phất LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTần Lục Nguyệt hoảng hốt, nhìn người đàn ông đang bịp chặt miệng mình. Mặc dù hắn có gương mặt rất anh tuấn nhưng nỗi sợ hãi đến tột cùng của nó đối với người đàn ông này vẫn không thể nào xua tan. Bởi vì, đôi mắt của hắn lúc này thật sự quá mức dọa người rồi. Hai mắt hắn đầy những tia máu cùng sát khí, làm cho người ta sợ hãi. Tất cả những biểu hiện ấy đều chứng minh sự nguy hiểm đang hiện diện trên người đàn ông này. "Ưm ưm ưʍ..."_Trong lúc Tần Lục Nguyệt đang cố gắng chống cự lại thì bên ngoài nhà vệ sinh (nhân vật của chúng ta đang ở trong nhà vệ sinh nữ) truyền đến những âm thanh ồn ào: *bịch bịch....* "Anh ta đang ở gần đây, mau chia nhau ra tìm". *bịch bịch bịch...* Giây tiếp theo, Tần Lục Nguyệt bị đẩy vào vách ngăn một phòng vệ sinh. Nó chưa kịp phản ứng gì, đối phương đã lập tức khóa môi nó. "Ê... a... um..."_Tần Lục Nguyệt vốn muốn hét lên thật to, nhưng âm thanh đến bên miệng, lại biến thành tiếng thở d0c mị hoặc. Đồ khốn! Mình chỉ tới đây rửa tay, tại sao lại bị tên khốn…     Tông phu nhân Lương Hồng Mân là con gái của đại tướng đã có công trong việc xây dựng nước Z. Ông nội, bố, anh cả, cháu trai của bà đều là mấy đời nhập ngũ, tham gia vào quân đội.    Xem như bà cũng là nữ nhân nhà tướng.     Bởi vậy tính tình Lương Hồng Mân rất quả quyết dứt khoát, làm việc cũng thẳng thắn.   Sau khi gả vào Tông gia được hai năm, bà liền sinh ra một cặp sinh đôi là hai bé trai.    Ban đầu đây là một chuyện tốt, thế nhưng không ai có thể nghĩ đến, mười tám năm trước có người bắt cóc hai đứa nhỏ này. Tông Minh Trạch vì đã phải chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ và thương tổn lớn, cả trí lực (năng lực trí tuệ) đều dừng lại ở năm tám tuổi, trở thành tiếc nuối lớn nhất của Tông gia.   Năm đó lại có người chủ động tìm Tông gia, đề nghị ý muốn gả con gái mình cho Tông Minh Trạch, để cầu được Tông gia giúp đỡ và che chở.   Tông gia muốn ngày sinh tháng đẻ của cô gái này, tìm một cao tăng xem thử, phát hiện bát tự của hai người hợp nhau, là do ông trời tác hợp.   Lúc ấy, Tông gia mới đồng ý cuộc hôn nhân này. Chờ cho đến khi Tông Minh Trạch đủ hai mươi sáu tuổi sẽ cho hai người lấy nhau!   Hiện giờ, Tông Minh Trạch đã hai mươi sáu tuổi, cũng đến tuổi kết hôn.   Lương Hồng Mân nghe mẹ chồng nói như vậy, liền nói rằng: "Vâng, mẹ, con sẽ chuẩn bị hôn lễ. Tần gia kia được lợi ích nhiều năm như vậy, nên để cho con gái họ gả đi rồi."   Tổng lão phu nhân ngụ ý không rõ cười cười, xoay người rời khỏi.    Lương Hồng Mân chờ Tông lão phu nhân rời khỏi, xoay người nói với quản gia nói: "Đem toàn bộ tư liệu của cô gái kia đến phòng làm việc của tôi."   Quản gia lập tức khom người trả lời: "Vâng, phu nhân."   Lương Hồng Mân nói xong liền xoay người rời đi, tạm thời trước mắt bà không muốn để ý tới việc này.   Bởi vì đứa con lớn ở nước ngoài của bà đã trở về!   Đứa con nhỏ không bớt lo, đứa con lớn lại càng không thể bớt lo!   Bởi vì lần bắt cóc đó, hai người con trai đều bị thương tổn giống nhau, một đứa tổn thương trí lực, mà đứa còn lại cũng không, khá hơn chút nào.   Nó lại bị một cô gái lột s@ch quần áo!   Hơn nữa toàn bộ quá trình này bị một camera ghi lại, chủ sở hữu của chiếc camera này thậm trí đã đăng tải lên mạng! Chờ đến lúc Tông gia xử lý chuyện này thì mọi chuyện đã không thể vãn hồi (trở lại tình trạng bình thường như trước đây).   Cả thế giới đều đã biết người con trai lớn nhà Tông gia bị một cô gái lột s@ch quần áo!    Chính bởi vì chuyện này, con lớn vì bị người giễu cợt mà thẹn quá hóa giận, trong cơn tức giận liền xuất ngoại, mặc kệ trong nhà thúc giục như thế nào cũng không chịu trở về! Thậm chí ngay cả gia tộc cũng không muốn trở về thừa kế!    Cái này sẽ ảnh hưởng lớn đến Tông gia!   Phải biết rằng, người thừa kế đời thứ tư của Tông gia cũng chỉ có thể dựa vào anh! Thế nhưng nhiều năm như vậy, anh vẫn không động vào phụ nữ, vậy làm sao có con nối dõi?   Không còn cách nào khác, lúc ấy Lương Hồng Mân mới ngầm cho phép những người đó hạ xuân dược với con lớn của mình, mục đích là nhất định phải hạ sinh người thừa kế.   Chỉ là, chuyện này đã thất bại! Con lớn đã trở về, nhất định sẽ có một cuộc chiến tranh!    Đó là lý do Lương Hồng Mân phải đi giải quyết chuyện này!   Nói cách khác, con lớn lại xuất ngoại không chịu trở về thừa kế gia nghiệp thì phải làm sao bây giờ?    Lương Hồng Mân đi xử lý chuyện rất nhanh, nhưng không biết, Tông Minh Hạo đã lặng lẽ về đến nhà.   Tông Minh Hạo đứng trước thư phòng của Lương Hồng Mân, cửa phòng khép hờ, nhưng bên trong lại không có ai, Tông Thiên Yết quyết định chờ mẹ mình ở bên trong.   Anh phải nói rõ chuyện xuân dược với bà!   Anh ngồi xuống trước bàn đọc sách, đôi mắt tùy ý nhìn xung quanh, bỗng nhiên, trong nháy mắt liền ngừng lại!    Đó là một hồ sơ, trang thứ nhất của hồ sơ chính là ảnh của Tần Lục Nguyệt!   Đôi mắt chim ưng của Tông Minh Hạo trong nháy mắt ngẩn ra, lập tức cầm phần tài liệu này lên xem.    Khi anh thấy Tần Lục Nguyệt lại chính là cô gái mà em trai mình sắp kết hôn thì cười không ra tiếng đứng lên.  Được rồi, tốt.   Tần Lục Nguyệt, cánh cửa địa ngục của cô đã mở ra.   Mối thù mười tám năm trước nên xử lý một lần luôn đi!    Tông Minh Hạo không chờ Lương Hồng Mân trở về, trực tiếp mang theo tư liệu của Tần Lục Nguyệt đến tìm Tông lão phu nhân: "Bà nội, cô gái này, cháu cưới!"

    Tông phu nhân Lương Hồng Mân là con gái của đại tướng đã có công trong việc xây dựng nước Z. Ông nội, bố, anh cả, cháu trai của bà đều là mấy đời nhập ngũ, tham gia vào quân đội.

    Xem như bà cũng là nữ nhân nhà tướng.

     Bởi vậy tính tình Lương Hồng Mân rất quả quyết dứt khoát, làm việc cũng thẳng thắn.

   Sau khi gả vào Tông gia được hai năm, bà liền sinh ra một cặp sinh đôi là hai bé trai.

    Ban đầu đây là một chuyện tốt, thế nhưng không ai có thể nghĩ đến, mười tám năm trước có người bắt cóc hai đứa nhỏ này. Tông Minh Trạch vì đã phải chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ và thương tổn lớn, cả trí lực (năng lực trí tuệ) đều dừng lại ở năm tám tuổi, trở thành tiếc nuối lớn nhất của Tông gia.

   Năm đó lại có người chủ động tìm Tông gia, đề nghị ý muốn gả con gái mình cho Tông Minh Trạch, để cầu được Tông gia giúp đỡ và che chở.

   Tông gia muốn ngày sinh tháng đẻ của cô gái này, tìm một cao tăng xem thử, phát hiện bát tự của hai người hợp nhau, là do ông trời tác hợp.

   Lúc ấy, Tông gia mới đồng ý cuộc hôn nhân này. Chờ cho đến khi Tông Minh Trạch đủ hai mươi sáu tuổi sẽ cho hai người lấy nhau!

   Hiện giờ, Tông Minh Trạch đã hai mươi sáu tuổi, cũng đến tuổi kết hôn.

   Lương Hồng Mân nghe mẹ chồng nói như vậy, liền nói rằng: "Vâng, mẹ, con sẽ chuẩn bị hôn lễ. Tần gia kia được lợi ích nhiều năm như vậy, nên để cho con gái họ gả đi rồi."

   Tổng lão phu nhân ngụ ý không rõ cười cười, xoay người rời khỏi.

    Lương Hồng Mân chờ Tông lão phu nhân rời khỏi, xoay người nói với quản gia nói: "Đem toàn bộ tư liệu của cô gái kia đến phòng làm việc của tôi."

   Quản gia lập tức khom người trả lời: "Vâng, phu nhân."

   Lương Hồng Mân nói xong liền xoay người rời đi, tạm thời trước mắt bà không muốn để ý tới việc này.

   Bởi vì đứa con lớn ở nước ngoài của bà đã trở về!

   Đứa con nhỏ không bớt lo, đứa con lớn lại càng không thể bớt lo!

   Bởi vì lần bắt cóc đó, hai người con trai đều bị thương tổn giống nhau, một đứa tổn thương trí lực, mà đứa còn lại cũng không, khá hơn chút nào.

   Nó lại bị một cô gái lột s@ch quần áo!

   Hơn nữa toàn bộ quá trình này bị một camera ghi lại, chủ sở hữu của chiếc camera này thậm trí đã đăng tải lên mạng! Chờ đến lúc Tông gia xử lý chuyện này thì mọi chuyện đã không thể vãn hồi (trở lại tình trạng bình thường như trước đây).

   Cả thế giới đều đã biết người con trai lớn nhà Tông gia bị một cô gái lột s@ch quần áo!

    Chính bởi vì chuyện này, con lớn vì bị người giễu cợt mà thẹn quá hóa giận, trong cơn tức giận liền xuất ngoại, mặc kệ trong nhà thúc giục như thế nào cũng không chịu trở về! Thậm chí ngay cả gia tộc cũng không muốn trở về thừa kế!

    Cái này sẽ ảnh hưởng lớn đến Tông gia!

   Phải biết rằng, người thừa kế đời thứ tư của Tông gia cũng chỉ có thể dựa vào anh! Thế nhưng nhiều năm như vậy, anh vẫn không động vào phụ nữ, vậy làm sao có con nối dõi?

   Không còn cách nào khác, lúc ấy Lương Hồng Mân mới ngầm cho phép những người đó hạ xuân dược với con lớn của mình, mục đích là nhất định phải hạ sinh người thừa kế.

   Chỉ là, chuyện này đã thất bại! Con lớn đã trở về, nhất định sẽ có một cuộc chiến tranh!

    Đó là lý do Lương Hồng Mân phải đi giải quyết chuyện này!

   Nói cách khác, con lớn lại xuất ngoại không chịu trở về thừa kế gia nghiệp thì phải làm sao bây giờ?

    Lương Hồng Mân đi xử lý chuyện rất nhanh, nhưng không biết, Tông Minh Hạo đã lặng lẽ về đến nhà.

   Tông Minh Hạo đứng trước thư phòng của Lương Hồng Mân, cửa phòng khép hờ, nhưng bên trong lại không có ai, Tông Thiên Yết quyết định chờ mẹ mình ở bên trong.

   Anh phải nói rõ chuyện xuân dược với bà!

   Anh ngồi xuống trước bàn đọc sách, đôi mắt tùy ý nhìn xung quanh, bỗng nhiên, trong nháy mắt liền ngừng lại!

    Đó là một hồ sơ, trang thứ nhất của hồ sơ chính là ảnh của Tần Lục Nguyệt!

   Đôi mắt chim ưng của Tông Minh Hạo trong nháy mắt ngẩn ra, lập tức cầm phần tài liệu này lên xem.

    Khi anh thấy Tần Lục Nguyệt lại chính là cô gái mà em trai mình sắp kết hôn thì cười không ra tiếng đứng lên.

  

Được rồi, tốt.

   Tần Lục Nguyệt, cánh cửa địa ngục của cô đã mở ra.

   Mối thù mười tám năm trước nên xử lý một lần luôn đi!

    Tông Minh Hạo không chờ Lương Hồng Mân trở về, trực tiếp mang theo tư liệu của Tần Lục Nguyệt đến tìm Tông lão phu nhân: "Bà nội, cô gái này, cháu cưới!"

Cô Vợ Gả Thay Của Tổng Giám Đốc Cố ChấpTác giả: Niêm Hoa Phất LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTần Lục Nguyệt hoảng hốt, nhìn người đàn ông đang bịp chặt miệng mình. Mặc dù hắn có gương mặt rất anh tuấn nhưng nỗi sợ hãi đến tột cùng của nó đối với người đàn ông này vẫn không thể nào xua tan. Bởi vì, đôi mắt của hắn lúc này thật sự quá mức dọa người rồi. Hai mắt hắn đầy những tia máu cùng sát khí, làm cho người ta sợ hãi. Tất cả những biểu hiện ấy đều chứng minh sự nguy hiểm đang hiện diện trên người đàn ông này. "Ưm ưm ưʍ..."_Trong lúc Tần Lục Nguyệt đang cố gắng chống cự lại thì bên ngoài nhà vệ sinh (nhân vật của chúng ta đang ở trong nhà vệ sinh nữ) truyền đến những âm thanh ồn ào: *bịch bịch....* "Anh ta đang ở gần đây, mau chia nhau ra tìm". *bịch bịch bịch...* Giây tiếp theo, Tần Lục Nguyệt bị đẩy vào vách ngăn một phòng vệ sinh. Nó chưa kịp phản ứng gì, đối phương đã lập tức khóa môi nó. "Ê... a... um..."_Tần Lục Nguyệt vốn muốn hét lên thật to, nhưng âm thanh đến bên miệng, lại biến thành tiếng thở d0c mị hoặc. Đồ khốn! Mình chỉ tới đây rửa tay, tại sao lại bị tên khốn…     Tông phu nhân Lương Hồng Mân là con gái của đại tướng đã có công trong việc xây dựng nước Z. Ông nội, bố, anh cả, cháu trai của bà đều là mấy đời nhập ngũ, tham gia vào quân đội.    Xem như bà cũng là nữ nhân nhà tướng.     Bởi vậy tính tình Lương Hồng Mân rất quả quyết dứt khoát, làm việc cũng thẳng thắn.   Sau khi gả vào Tông gia được hai năm, bà liền sinh ra một cặp sinh đôi là hai bé trai.    Ban đầu đây là một chuyện tốt, thế nhưng không ai có thể nghĩ đến, mười tám năm trước có người bắt cóc hai đứa nhỏ này. Tông Minh Trạch vì đã phải chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ và thương tổn lớn, cả trí lực (năng lực trí tuệ) đều dừng lại ở năm tám tuổi, trở thành tiếc nuối lớn nhất của Tông gia.   Năm đó lại có người chủ động tìm Tông gia, đề nghị ý muốn gả con gái mình cho Tông Minh Trạch, để cầu được Tông gia giúp đỡ và che chở.   Tông gia muốn ngày sinh tháng đẻ của cô gái này, tìm một cao tăng xem thử, phát hiện bát tự của hai người hợp nhau, là do ông trời tác hợp.   Lúc ấy, Tông gia mới đồng ý cuộc hôn nhân này. Chờ cho đến khi Tông Minh Trạch đủ hai mươi sáu tuổi sẽ cho hai người lấy nhau!   Hiện giờ, Tông Minh Trạch đã hai mươi sáu tuổi, cũng đến tuổi kết hôn.   Lương Hồng Mân nghe mẹ chồng nói như vậy, liền nói rằng: "Vâng, mẹ, con sẽ chuẩn bị hôn lễ. Tần gia kia được lợi ích nhiều năm như vậy, nên để cho con gái họ gả đi rồi."   Tổng lão phu nhân ngụ ý không rõ cười cười, xoay người rời khỏi.    Lương Hồng Mân chờ Tông lão phu nhân rời khỏi, xoay người nói với quản gia nói: "Đem toàn bộ tư liệu của cô gái kia đến phòng làm việc của tôi."   Quản gia lập tức khom người trả lời: "Vâng, phu nhân."   Lương Hồng Mân nói xong liền xoay người rời đi, tạm thời trước mắt bà không muốn để ý tới việc này.   Bởi vì đứa con lớn ở nước ngoài của bà đã trở về!   Đứa con nhỏ không bớt lo, đứa con lớn lại càng không thể bớt lo!   Bởi vì lần bắt cóc đó, hai người con trai đều bị thương tổn giống nhau, một đứa tổn thương trí lực, mà đứa còn lại cũng không, khá hơn chút nào.   Nó lại bị một cô gái lột s@ch quần áo!   Hơn nữa toàn bộ quá trình này bị một camera ghi lại, chủ sở hữu của chiếc camera này thậm trí đã đăng tải lên mạng! Chờ đến lúc Tông gia xử lý chuyện này thì mọi chuyện đã không thể vãn hồi (trở lại tình trạng bình thường như trước đây).   Cả thế giới đều đã biết người con trai lớn nhà Tông gia bị một cô gái lột s@ch quần áo!    Chính bởi vì chuyện này, con lớn vì bị người giễu cợt mà thẹn quá hóa giận, trong cơn tức giận liền xuất ngoại, mặc kệ trong nhà thúc giục như thế nào cũng không chịu trở về! Thậm chí ngay cả gia tộc cũng không muốn trở về thừa kế!    Cái này sẽ ảnh hưởng lớn đến Tông gia!   Phải biết rằng, người thừa kế đời thứ tư của Tông gia cũng chỉ có thể dựa vào anh! Thế nhưng nhiều năm như vậy, anh vẫn không động vào phụ nữ, vậy làm sao có con nối dõi?   Không còn cách nào khác, lúc ấy Lương Hồng Mân mới ngầm cho phép những người đó hạ xuân dược với con lớn của mình, mục đích là nhất định phải hạ sinh người thừa kế.   Chỉ là, chuyện này đã thất bại! Con lớn đã trở về, nhất định sẽ có một cuộc chiến tranh!    Đó là lý do Lương Hồng Mân phải đi giải quyết chuyện này!   Nói cách khác, con lớn lại xuất ngoại không chịu trở về thừa kế gia nghiệp thì phải làm sao bây giờ?    Lương Hồng Mân đi xử lý chuyện rất nhanh, nhưng không biết, Tông Minh Hạo đã lặng lẽ về đến nhà.   Tông Minh Hạo đứng trước thư phòng của Lương Hồng Mân, cửa phòng khép hờ, nhưng bên trong lại không có ai, Tông Thiên Yết quyết định chờ mẹ mình ở bên trong.   Anh phải nói rõ chuyện xuân dược với bà!   Anh ngồi xuống trước bàn đọc sách, đôi mắt tùy ý nhìn xung quanh, bỗng nhiên, trong nháy mắt liền ngừng lại!    Đó là một hồ sơ, trang thứ nhất của hồ sơ chính là ảnh của Tần Lục Nguyệt!   Đôi mắt chim ưng của Tông Minh Hạo trong nháy mắt ngẩn ra, lập tức cầm phần tài liệu này lên xem.    Khi anh thấy Tần Lục Nguyệt lại chính là cô gái mà em trai mình sắp kết hôn thì cười không ra tiếng đứng lên.  Được rồi, tốt.   Tần Lục Nguyệt, cánh cửa địa ngục của cô đã mở ra.   Mối thù mười tám năm trước nên xử lý một lần luôn đi!    Tông Minh Hạo không chờ Lương Hồng Mân trở về, trực tiếp mang theo tư liệu của Tần Lục Nguyệt đến tìm Tông lão phu nhân: "Bà nội, cô gái này, cháu cưới!"

Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay