“Cô kiên quyết muốn phá thai à?” “Thai nhi đã được tám tuần, bắt đầu có tim thai và phát triển bình thường. ” Bác sĩ cầm tờ giấy kiểm tra, có phần thương xót nói: “Với sức khỏe hiện giờ của cô, sau này rất khó có con. ” Tôi khẽ ngẩng đầu, nhìn màn hình lớn bên cạnh đang phát lễ đính hôn của một nam một nữ. Thật mỉa mai! Ba của đứa bé ôm vợ chưa cưới đón nhận sự hâm mộ và chúc phúc của mọi người, mà lúc này tôi lại đang chờ để phá đứa con của anh ta. Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên, là Cố Gia Huy gọi tới. Tôi hơi sửng sốt, sau đó ấn nút nghe: “Anh hết bận rồi à?” Tôi hỏi một đằng, người đàn ông trả lời một nẻo: “Cô ở đâu?” Trái tim đập loạn vài nhịp, cuối cùng tôi không nói ra hai chữ bệnh viện, mà chỉ nói: “Đang đi dạo ở bên ngoài. ” “Tối gặp mặt nhau một chút. ” Tôi còn chưa trả lời, điện thoại đã bị ngắt máy, xem ra chỉ gọi tới để thông báo với tôi một tiếng thôi. “Chưa chịu phá bỏ đứa con hoang này sao?” Người phụ nữ trung niên từ bên ngoài xông vào, nhào đến gần mắng…
Chương 61
Tình Sâu Không Đáy, Yêu Em Không PhaiTác giả: Lan Nhược HyTruyện Ngôn Tình“Cô kiên quyết muốn phá thai à?” “Thai nhi đã được tám tuần, bắt đầu có tim thai và phát triển bình thường. ” Bác sĩ cầm tờ giấy kiểm tra, có phần thương xót nói: “Với sức khỏe hiện giờ của cô, sau này rất khó có con. ” Tôi khẽ ngẩng đầu, nhìn màn hình lớn bên cạnh đang phát lễ đính hôn của một nam một nữ. Thật mỉa mai! Ba của đứa bé ôm vợ chưa cưới đón nhận sự hâm mộ và chúc phúc của mọi người, mà lúc này tôi lại đang chờ để phá đứa con của anh ta. Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên, là Cố Gia Huy gọi tới. Tôi hơi sửng sốt, sau đó ấn nút nghe: “Anh hết bận rồi à?” Tôi hỏi một đằng, người đàn ông trả lời một nẻo: “Cô ở đâu?” Trái tim đập loạn vài nhịp, cuối cùng tôi không nói ra hai chữ bệnh viện, mà chỉ nói: “Đang đi dạo ở bên ngoài. ” “Tối gặp mặt nhau một chút. ” Tôi còn chưa trả lời, điện thoại đã bị ngắt máy, xem ra chỉ gọi tới để thông báo với tôi một tiếng thôi. “Chưa chịu phá bỏ đứa con hoang này sao?” Người phụ nữ trung niên từ bên ngoài xông vào, nhào đến gần mắng… Không tiếp lời anh, chần chừ một lúc, tôi nhìn anh ta rồi nói: “Anh định để tôi trút cơn giận này như nào đây?”Anh ta nhún vai: “Cái đó cô không cần quan tâm, như thế nào? Hợp tác không?”Nghe thì thấy hình như tôi không có lý do để từ chối.Tôi nâng tay, bất giác chạm vào vết sẹo trên mặt, rất đau, trầm mặc một lát, tôi nhìn sang anh ta, gật đầu: “Được.”Một vết sẹo lớn như này trên mặt, tóm lại phải có một lời giải thích mới được.Nếu tôi tiếp tục thờ ơ, chỉ sợ lần sau không may mắn như vậy nữa.Hàn Trung Kiên là một người có tính mục đích rất mạnh, nói xong việc thì liền đi.Trên người tôi trừ những vết sẹo trên mặt rõ ràng một chút, những chỗ khác may mà không có vết thương trí mạng, bởi vì nhớ mẹ và Đường Bảo Nam, tôi gần như không có ở lâu trong bệnh viện.Tr.
Không tiếp lời anh, chần chừ một lúc, tôi nhìn anh ta rồi nói: “Anh định để tôi trút cơn giận này như nào đây?”
Anh ta nhún vai: “Cái đó cô không cần quan tâm, như thế nào? Hợp tác không?”
Nghe thì thấy hình như tôi không có lý do để từ chối.
Tôi nâng tay, bất giác chạm vào vết sẹo trên mặt, rất đau, trầm mặc một lát, tôi nhìn sang anh ta, gật đầu: “Được.
”
Một vết sẹo lớn như này trên mặt, tóm lại phải có một lời giải thích mới được.
Nếu tôi tiếp tục thờ ơ, chỉ sợ lần sau không may mắn như vậy nữa.
Hàn Trung Kiên là một người có tính mục đích rất mạnh, nói xong việc thì liền đi.
Trên người tôi trừ những vết sẹo trên mặt rõ ràng một chút, những chỗ khác may mà không có vết thương trí mạng, bởi vì nhớ mẹ và Đường Bảo Nam, tôi gần như không có ở lâu trong bệnh viện.
Tr.
Tình Sâu Không Đáy, Yêu Em Không PhaiTác giả: Lan Nhược HyTruyện Ngôn Tình“Cô kiên quyết muốn phá thai à?” “Thai nhi đã được tám tuần, bắt đầu có tim thai và phát triển bình thường. ” Bác sĩ cầm tờ giấy kiểm tra, có phần thương xót nói: “Với sức khỏe hiện giờ của cô, sau này rất khó có con. ” Tôi khẽ ngẩng đầu, nhìn màn hình lớn bên cạnh đang phát lễ đính hôn của một nam một nữ. Thật mỉa mai! Ba của đứa bé ôm vợ chưa cưới đón nhận sự hâm mộ và chúc phúc của mọi người, mà lúc này tôi lại đang chờ để phá đứa con của anh ta. Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên, là Cố Gia Huy gọi tới. Tôi hơi sửng sốt, sau đó ấn nút nghe: “Anh hết bận rồi à?” Tôi hỏi một đằng, người đàn ông trả lời một nẻo: “Cô ở đâu?” Trái tim đập loạn vài nhịp, cuối cùng tôi không nói ra hai chữ bệnh viện, mà chỉ nói: “Đang đi dạo ở bên ngoài. ” “Tối gặp mặt nhau một chút. ” Tôi còn chưa trả lời, điện thoại đã bị ngắt máy, xem ra chỉ gọi tới để thông báo với tôi một tiếng thôi. “Chưa chịu phá bỏ đứa con hoang này sao?” Người phụ nữ trung niên từ bên ngoài xông vào, nhào đến gần mắng… Không tiếp lời anh, chần chừ một lúc, tôi nhìn anh ta rồi nói: “Anh định để tôi trút cơn giận này như nào đây?”Anh ta nhún vai: “Cái đó cô không cần quan tâm, như thế nào? Hợp tác không?”Nghe thì thấy hình như tôi không có lý do để từ chối.Tôi nâng tay, bất giác chạm vào vết sẹo trên mặt, rất đau, trầm mặc một lát, tôi nhìn sang anh ta, gật đầu: “Được.”Một vết sẹo lớn như này trên mặt, tóm lại phải có một lời giải thích mới được.Nếu tôi tiếp tục thờ ơ, chỉ sợ lần sau không may mắn như vậy nữa.Hàn Trung Kiên là một người có tính mục đích rất mạnh, nói xong việc thì liền đi.Trên người tôi trừ những vết sẹo trên mặt rõ ràng một chút, những chỗ khác may mà không có vết thương trí mạng, bởi vì nhớ mẹ và Đường Bảo Nam, tôi gần như không có ở lâu trong bệnh viện.Tr.