“Cô kiên quyết muốn phá thai à?” “Thai nhi đã được tám tuần, bắt đầu có tim thai và phát triển bình thường. ” Bác sĩ cầm tờ giấy kiểm tra, có phần thương xót nói: “Với sức khỏe hiện giờ của cô, sau này rất khó có con. ” Tôi khẽ ngẩng đầu, nhìn màn hình lớn bên cạnh đang phát lễ đính hôn của một nam một nữ. Thật mỉa mai! Ba của đứa bé ôm vợ chưa cưới đón nhận sự hâm mộ và chúc phúc của mọi người, mà lúc này tôi lại đang chờ để phá đứa con của anh ta. Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên, là Cố Gia Huy gọi tới. Tôi hơi sửng sốt, sau đó ấn nút nghe: “Anh hết bận rồi à?” Tôi hỏi một đằng, người đàn ông trả lời một nẻo: “Cô ở đâu?” Trái tim đập loạn vài nhịp, cuối cùng tôi không nói ra hai chữ bệnh viện, mà chỉ nói: “Đang đi dạo ở bên ngoài. ” “Tối gặp mặt nhau một chút. ” Tôi còn chưa trả lời, điện thoại đã bị ngắt máy, xem ra chỉ gọi tới để thông báo với tôi một tiếng thôi. “Chưa chịu phá bỏ đứa con hoang này sao?” Người phụ nữ trung niên từ bên ngoài xông vào, nhào đến gần mắng…
Chương 72
Tình Sâu Không Đáy, Yêu Em Không PhaiTác giả: Lan Nhược HyTruyện Ngôn Tình“Cô kiên quyết muốn phá thai à?” “Thai nhi đã được tám tuần, bắt đầu có tim thai và phát triển bình thường. ” Bác sĩ cầm tờ giấy kiểm tra, có phần thương xót nói: “Với sức khỏe hiện giờ của cô, sau này rất khó có con. ” Tôi khẽ ngẩng đầu, nhìn màn hình lớn bên cạnh đang phát lễ đính hôn của một nam một nữ. Thật mỉa mai! Ba của đứa bé ôm vợ chưa cưới đón nhận sự hâm mộ và chúc phúc của mọi người, mà lúc này tôi lại đang chờ để phá đứa con của anh ta. Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên, là Cố Gia Huy gọi tới. Tôi hơi sửng sốt, sau đó ấn nút nghe: “Anh hết bận rồi à?” Tôi hỏi một đằng, người đàn ông trả lời một nẻo: “Cô ở đâu?” Trái tim đập loạn vài nhịp, cuối cùng tôi không nói ra hai chữ bệnh viện, mà chỉ nói: “Đang đi dạo ở bên ngoài. ” “Tối gặp mặt nhau một chút. ” Tôi còn chưa trả lời, điện thoại đã bị ngắt máy, xem ra chỉ gọi tới để thông báo với tôi một tiếng thôi. “Chưa chịu phá bỏ đứa con hoang này sao?” Người phụ nữ trung niên từ bên ngoài xông vào, nhào đến gần mắng… Anh cao 1,85m, tôi cao khoảng 1,65 m, chiếc váy này mặc trên người anh giống như là người lớn mặc quần áo của trẻ con, vừa chật lại vừa ngắn, vô cùng khó coi.Tôi có nén cười, mắt nhìn người đàn ông đang đứng không vững bên cạnh tường: “Cố Gia Huy, sao anh lại bận đồ của tôi, quần áo của anh đâu?”Anh mở mắt ra nhìn tôi một lúc, sau đó nói: “Bị rơi vào nước, ướt hết rồi, không mặc được nữa.”Tôi nhíu mày, đang yên đang lành sao lại bị ướt nước chứ.Mở đèn phòng khách lên, tôi tìm quần áo bị anh ném qua một bên, đều khô ráo, căn bản không có giọt nước nào.Lúc quay đầu nhìn anh, anh đã đi vào phòng ngủ của tôi, trực tiếp chiếm đoạt cái giường của tôi.Cũng không biết là người đàn ông này uống bao nhiêu mà lại say thành bộ dạng này.Có lẽ nằm mơ rơi xuống nước, quần áo bị ướt, nên mới tìm đồ của tôi mà mặc vào.Đã ba giờ sáng, tôi cảm thấy hơi buồn ngủ rồi, không còn sức lực tiếp tục để ý tới anh, tôi nằm trên ghế salon rồi trực tiếp ngủ thiếp đi.Ngày hôm sau.Hãy.
Anh cao 1,85m, tôi cao khoảng 1,65 m, chiếc váy này mặc trên người anh giống như là người lớn mặc quần áo của trẻ con, vừa chật lại vừa ngắn, vô cùng khó coi.
Tôi có nén cười, mắt nhìn người đàn ông đang đứng không vững bên cạnh tường: “Cố Gia Huy, sao anh lại bận đồ của tôi, quần áo của anh đâu?”
Anh mở mắt ra nhìn tôi một lúc, sau đó nói: “Bị rơi vào nước, ướt hết rồi, không mặc được nữa.
”
Tôi nhíu mày, đang yên đang lành sao lại bị ướt nước chứ.
Mở đèn phòng khách lên, tôi tìm quần áo bị anh ném qua một bên, đều khô ráo, căn bản không có giọt nước nào.
Lúc quay đầu nhìn anh, anh đã đi vào phòng ngủ của tôi, trực tiếp chiếm đoạt cái giường của tôi.
Cũng không biết là người đàn ông này uống bao nhiêu mà lại say thành bộ dạng này.
Có lẽ nằm mơ rơi xuống nước, quần áo bị ướt, nên mới tìm đồ của tôi mà mặc vào.
Đã ba giờ sáng, tôi cảm thấy hơi buồn ngủ rồi, không còn sức lực tiếp tục để ý tới anh, tôi nằm trên ghế salon rồi trực tiếp ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau.
Hãy.
Tình Sâu Không Đáy, Yêu Em Không PhaiTác giả: Lan Nhược HyTruyện Ngôn Tình“Cô kiên quyết muốn phá thai à?” “Thai nhi đã được tám tuần, bắt đầu có tim thai và phát triển bình thường. ” Bác sĩ cầm tờ giấy kiểm tra, có phần thương xót nói: “Với sức khỏe hiện giờ của cô, sau này rất khó có con. ” Tôi khẽ ngẩng đầu, nhìn màn hình lớn bên cạnh đang phát lễ đính hôn của một nam một nữ. Thật mỉa mai! Ba của đứa bé ôm vợ chưa cưới đón nhận sự hâm mộ và chúc phúc của mọi người, mà lúc này tôi lại đang chờ để phá đứa con của anh ta. Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên, là Cố Gia Huy gọi tới. Tôi hơi sửng sốt, sau đó ấn nút nghe: “Anh hết bận rồi à?” Tôi hỏi một đằng, người đàn ông trả lời một nẻo: “Cô ở đâu?” Trái tim đập loạn vài nhịp, cuối cùng tôi không nói ra hai chữ bệnh viện, mà chỉ nói: “Đang đi dạo ở bên ngoài. ” “Tối gặp mặt nhau một chút. ” Tôi còn chưa trả lời, điện thoại đã bị ngắt máy, xem ra chỉ gọi tới để thông báo với tôi một tiếng thôi. “Chưa chịu phá bỏ đứa con hoang này sao?” Người phụ nữ trung niên từ bên ngoài xông vào, nhào đến gần mắng… Anh cao 1,85m, tôi cao khoảng 1,65 m, chiếc váy này mặc trên người anh giống như là người lớn mặc quần áo của trẻ con, vừa chật lại vừa ngắn, vô cùng khó coi.Tôi có nén cười, mắt nhìn người đàn ông đang đứng không vững bên cạnh tường: “Cố Gia Huy, sao anh lại bận đồ của tôi, quần áo của anh đâu?”Anh mở mắt ra nhìn tôi một lúc, sau đó nói: “Bị rơi vào nước, ướt hết rồi, không mặc được nữa.”Tôi nhíu mày, đang yên đang lành sao lại bị ướt nước chứ.Mở đèn phòng khách lên, tôi tìm quần áo bị anh ném qua một bên, đều khô ráo, căn bản không có giọt nước nào.Lúc quay đầu nhìn anh, anh đã đi vào phòng ngủ của tôi, trực tiếp chiếm đoạt cái giường của tôi.Cũng không biết là người đàn ông này uống bao nhiêu mà lại say thành bộ dạng này.Có lẽ nằm mơ rơi xuống nước, quần áo bị ướt, nên mới tìm đồ của tôi mà mặc vào.Đã ba giờ sáng, tôi cảm thấy hơi buồn ngủ rồi, không còn sức lực tiếp tục để ý tới anh, tôi nằm trên ghế salon rồi trực tiếp ngủ thiếp đi.Ngày hôm sau.Hãy.