Tác giả:

CHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy…

Chương 187

Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… CHƯƠNG 187Đầu bên kia điện thoại, truyền đến giọng nói yếu ớt của cô.Cố Mặc Đình hơi sửng sốt, không khỏi vặn lông mày: “Làm sao vậy? Giọng nói không có lực vậy, đã xảy ra chuyện gì?”“Em… Bị một chiếc xe đụng phải.”Giọng nói của cô hơi run, rõ ràng đã bị hoảng sợ, trong giọng nói còn có chút sợ hãi.Lời của cô vừa dứt, ầm một cái, Cố Mặc Đình đứng dậy khỏi ghế, nhíu lông mày lại: “Chuyện gì xảy ra? Em ở chỗ nào? Có sao không? Nói địa chỉ cho anh, anh lập tức đến.”“Em chảy rất nhiều máu, em ở…”Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy hai mắt của mình càng lúc càng mơ hồ, đau đớn đã chiếm lấy đầu óc của cô, làm cho cô nói chuyện cũng phải gắng sức“Em ở đó đợi anh, anh lập tức đến.”Vội vàng cúp điện thoại, Cố Mặc Đình cầm áo khoác lên, vứt lại một đám cấp dưới, không quay đầu lại rời khỏi phòng làm việc.“Đã xảy ra chuyện gì?”Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Cố Mặc Đình không khống chế được như vậy.…Nhanh như chớp chạy đến hiện trường tại nạn, lúc Cố Mặc Đình nhìn thấy người một tiếng trước vẫn còn tốt đẹp đứng trước mặt mình, bây giờ người đầy máu, chỉ cảm thấy một dòng máu, phun mạnh lên đầu.Anh vội vàng đến bên cạnh Tiêu Diệp Nhiên, lúc này cô đã hơi lâm vào hôn mê, gương mặt xinh đẹp không chút huyết sắc, như một đóa hoa đang tàn lụi, mất đi sinh khí vốn có.“Lão đại, nhanh, chúng ta đưa chị dâu đến bệnh viện trước. Tô Lân, cậu ở lại xử lý hiện trường.”Cố Thanh Chiêu chạy đến sau nhìn thấy một màn như vậy bị dọa đến nhảy dựng, vội vàng chạy đi mở cửa xe.Hai người nhanh chóng đưa Tiêu Diệp Nhiên đến bệnh viện, trên đường đi Cố Mặc Đình ôm Tiêu Diệp Nhiên, trên giương mặt nghiêm nghị xưa này, xuất hiện vẻ bối rối hiếm thấy.“Bà xã, tỉnh tỉnh, mở mắt nhìn anh…”Anh cúi đầu không ngừng gọi cô, sau đó giục Cố Thanh Chiêu: “Lái nhanh một chút!”Tiêu Diệp Nhiên dựa vào trong lòng anh, hơi mơ hồ mở mắt, ánh mắt khó có thể tập trung.Ngực của anh vô cùng ấm áp.Nhiệt độ quen thuộc này, làm cho trên mặt cô cuối cùng cũng hiện lên một nụ cười an tâm.“Cuối cùng anh cũng đã đến.”Cô thấp giọng thì thầm, cuối cùng ý thức nặng nề chìm vào tối đen.…Lúc Tiêu Diệp Nhiên tỉnh lại lần nữa thì Cố Mặc Đình đã ngồi bên giường nắm tay cô.Nhìn thấy cô mở mắt, anh gấp gáp đứng dậy, v**t v* má cô, nhẹ giọng hỏi thăm: “Sao rồi? Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”Đầu Tiêu Diệp Nhiên trống không mấy giây, mới nhớ được mình bị Cố Tống Vy đụng phải, bây giờ hẳn là đang ở bệnh viện.

CHƯƠNG 187

Đầu bên kia điện thoại, truyền đến giọng nói yếu ớt của cô.

Cố Mặc Đình hơi sửng sốt, không khỏi vặn lông mày: “Làm sao vậy? Giọng nói không có lực vậy, đã xảy ra chuyện gì?”

“Em… Bị một chiếc xe đụng phải.”

Giọng nói của cô hơi run, rõ ràng đã bị hoảng sợ, trong giọng nói còn có chút sợ hãi.

Lời của cô vừa dứt, ầm một cái, Cố Mặc Đình đứng dậy khỏi ghế, nhíu lông mày lại: “Chuyện gì xảy ra? Em ở chỗ nào? Có sao không? Nói địa chỉ cho anh, anh lập tức đến.”

“Em chảy rất nhiều máu, em ở…”

Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy hai mắt của mình càng lúc càng mơ hồ, đau đớn đã chiếm lấy đầu óc của cô, làm cho cô nói chuyện cũng phải gắng sức

“Em ở đó đợi anh, anh lập tức đến.”

Vội vàng cúp điện thoại, Cố Mặc Đình cầm áo khoác lên, vứt lại một đám cấp dưới, không quay đầu lại rời khỏi phòng làm việc.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Cố Mặc Đình không khống chế được như vậy.

Nhanh như chớp chạy đến hiện trường tại nạn, lúc Cố Mặc Đình nhìn thấy người một tiếng trước vẫn còn tốt đẹp đứng trước mặt mình, bây giờ người đầy máu, chỉ cảm thấy một dòng máu, phun mạnh lên đầu.

Anh vội vàng đến bên cạnh Tiêu Diệp Nhiên, lúc này cô đã hơi lâm vào hôn mê, gương mặt xinh đẹp không chút huyết sắc, như một đóa hoa đang tàn lụi, mất đi sinh khí vốn có.

“Lão đại, nhanh, chúng ta đưa chị dâu đến bệnh viện trước. Tô Lân, cậu ở lại xử lý hiện trường.”

Cố Thanh Chiêu chạy đến sau nhìn thấy một màn như vậy bị dọa đến nhảy dựng, vội vàng chạy đi mở cửa xe.

Hai người nhanh chóng đưa Tiêu Diệp Nhiên đến bệnh viện, trên đường đi Cố Mặc Đình ôm Tiêu Diệp Nhiên, trên giương mặt nghiêm nghị xưa này, xuất hiện vẻ bối rối hiếm thấy.

“Bà xã, tỉnh tỉnh, mở mắt nhìn anh…”

Anh cúi đầu không ngừng gọi cô, sau đó giục Cố Thanh Chiêu: “Lái nhanh một chút!”

Tiêu Diệp Nhiên dựa vào trong lòng anh, hơi mơ hồ mở mắt, ánh mắt khó có thể tập trung.

Ngực của anh vô cùng ấm áp.

Nhiệt độ quen thuộc này, làm cho trên mặt cô cuối cùng cũng hiện lên một nụ cười an tâm.

“Cuối cùng anh cũng đã đến.”

Cô thấp giọng thì thầm, cuối cùng ý thức nặng nề chìm vào tối đen.

Lúc Tiêu Diệp Nhiên tỉnh lại lần nữa thì Cố Mặc Đình đã ngồi bên giường nắm tay cô.

Nhìn thấy cô mở mắt, anh gấp gáp đứng dậy, v**t v* má cô, nhẹ giọng hỏi thăm: “Sao rồi? Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”

Đầu Tiêu Diệp Nhiên trống không mấy giây, mới nhớ được mình bị Cố Tống Vy đụng phải, bây giờ hẳn là đang ở bệnh viện.

Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… CHƯƠNG 187Đầu bên kia điện thoại, truyền đến giọng nói yếu ớt của cô.Cố Mặc Đình hơi sửng sốt, không khỏi vặn lông mày: “Làm sao vậy? Giọng nói không có lực vậy, đã xảy ra chuyện gì?”“Em… Bị một chiếc xe đụng phải.”Giọng nói của cô hơi run, rõ ràng đã bị hoảng sợ, trong giọng nói còn có chút sợ hãi.Lời của cô vừa dứt, ầm một cái, Cố Mặc Đình đứng dậy khỏi ghế, nhíu lông mày lại: “Chuyện gì xảy ra? Em ở chỗ nào? Có sao không? Nói địa chỉ cho anh, anh lập tức đến.”“Em chảy rất nhiều máu, em ở…”Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy hai mắt của mình càng lúc càng mơ hồ, đau đớn đã chiếm lấy đầu óc của cô, làm cho cô nói chuyện cũng phải gắng sức“Em ở đó đợi anh, anh lập tức đến.”Vội vàng cúp điện thoại, Cố Mặc Đình cầm áo khoác lên, vứt lại một đám cấp dưới, không quay đầu lại rời khỏi phòng làm việc.“Đã xảy ra chuyện gì?”Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Cố Mặc Đình không khống chế được như vậy.…Nhanh như chớp chạy đến hiện trường tại nạn, lúc Cố Mặc Đình nhìn thấy người một tiếng trước vẫn còn tốt đẹp đứng trước mặt mình, bây giờ người đầy máu, chỉ cảm thấy một dòng máu, phun mạnh lên đầu.Anh vội vàng đến bên cạnh Tiêu Diệp Nhiên, lúc này cô đã hơi lâm vào hôn mê, gương mặt xinh đẹp không chút huyết sắc, như một đóa hoa đang tàn lụi, mất đi sinh khí vốn có.“Lão đại, nhanh, chúng ta đưa chị dâu đến bệnh viện trước. Tô Lân, cậu ở lại xử lý hiện trường.”Cố Thanh Chiêu chạy đến sau nhìn thấy một màn như vậy bị dọa đến nhảy dựng, vội vàng chạy đi mở cửa xe.Hai người nhanh chóng đưa Tiêu Diệp Nhiên đến bệnh viện, trên đường đi Cố Mặc Đình ôm Tiêu Diệp Nhiên, trên giương mặt nghiêm nghị xưa này, xuất hiện vẻ bối rối hiếm thấy.“Bà xã, tỉnh tỉnh, mở mắt nhìn anh…”Anh cúi đầu không ngừng gọi cô, sau đó giục Cố Thanh Chiêu: “Lái nhanh một chút!”Tiêu Diệp Nhiên dựa vào trong lòng anh, hơi mơ hồ mở mắt, ánh mắt khó có thể tập trung.Ngực của anh vô cùng ấm áp.Nhiệt độ quen thuộc này, làm cho trên mặt cô cuối cùng cũng hiện lên một nụ cười an tâm.“Cuối cùng anh cũng đã đến.”Cô thấp giọng thì thầm, cuối cùng ý thức nặng nề chìm vào tối đen.…Lúc Tiêu Diệp Nhiên tỉnh lại lần nữa thì Cố Mặc Đình đã ngồi bên giường nắm tay cô.Nhìn thấy cô mở mắt, anh gấp gáp đứng dậy, v**t v* má cô, nhẹ giọng hỏi thăm: “Sao rồi? Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”Đầu Tiêu Diệp Nhiên trống không mấy giây, mới nhớ được mình bị Cố Tống Vy đụng phải, bây giờ hẳn là đang ở bệnh viện.

Chương 187