CHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy…
Chương 217
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Chương 217Cố Mặc Đình không quá để ý, sau khi anh ôm cô về phòng, vốn định thả cô lên giường, kết quả bước chân lại chuyển hướng đi vào phòng tắm.“Bà xã, tắm rửa sạch sẽ trước đó.”Cố Mặc Đình đặt Tiêu Diệp Nhiên trên mặt đất, anh nhẹ nhàng nói một câu, muốn xoay người giúp Tiêu Diệp Nhiên mở cửa.Hai chân Tiêu Diệp Nhiên vừa chạm đất thì bước chân lảo đảo ngã xuống bên cạnh.Cố Mặc Đình nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy, phát hiện hô hấp của cô nặng nề, mùi rượu thổi vào mặt anh, cả người lung lay, không đứng vững được.“Bà xã, em có ổn không?”Cố Mặc Đình ôm eo cô, có chút lo lắng hỏi.Hai mắt Tiêu Diệp Nhiên hơi mở, hình ảnh trước mắt mông lung không ngừng chồng lên nhau, một lúc sau cô mới thấy rõ người trước mắt.“Mặc Đình, may là anh đã đến…”Cô thấp giọng nói một tiếng, cả người dựa vào lòng anh, nhìn có vẻ yếu đuối.Cố Mặc Đình ôm chặt lấy cô, giọng nói mang theo áy náy: “Trách anh không bảo vệ em thật tốt.”Anh từng nói sau này sẽ không để cô chịu bất kỳ tổn thương gì, nhưng hết lần này đến lần khác để cô bị thương dưới mí mắt của mình.Cô nghe thấy anh áy náy, không khỏi lắc đầu: “Không trách anh.”Cố Mặc Đình sờ đầu cô nhẹ nhàng nói: “Thay quần áo trước, em hơi say, cần phải nghỉ ngơi.”“Nhưng đầu em choáng váng, muốn đi ngủ.” Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu như trống bỏi, làm nũng giống như chơi xấu.“Cả người em ướt đẫm nên sẽ bị cảm.” Cố Mặc Đình kiên nhẫn, dịu dàng nói.Tiêu Diệp Nhiên nghe vậy thì không khỏi nghiêng đầu nhìn anh, ha ha cười: “Vậy… Mặc Đình muốn tắm chung với em không?”Cố Mặc Đình ngẩn ra.Tắm chung?“Mặc Đình không tắm thì em cũng không muốn tắm.”Tiêu Diệp Nhiên nói thầm một tiếng, thuận tiện dựa vào lòng Cố Mặc Đình, đầu cọ cọ tìm một vị trí thoải mái rồi bất động.Cố Mặc Đình cô gái nhỏ ‘chơi xấu’ dựa vào lòng mình, tâm trạng vốn u ám bỗng nhiên biến mất đi không ít.“Bà xã tắm là được, nếu không thì anh cũng không dám bảo đảm mình sẽ kiềm chế được.”Giọng Cố Mặc Đình trầm thấp gợi cảm, nghe có chút trêu người khác.Anh ôm Tiêu Diệp Nhiên vào trong bồn tắm, điều chỉnh nước ấm, bắt đầu mở nước vào bồn tắm.Tiêu Diệp Nhiên giãy giụa ngồi trong bồn tắm, định đứng lên.“Ngồi xuống.”Cố Mặc Đình đưa tay ấn cô ngồi xuống bồn tắm, sau đó anh ra khỏi phòng tắm đến tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ cho Tiêu Diệp Nhiên rồi quay lại.Nước trong bồn tắm dâng cao, Tiêu Diệp Nhiên ngồi trong bồn tắm, quần áo trôi nổi trong nước…
Chương 217
Cố Mặc Đình không quá để ý, sau khi anh ôm cô về phòng, vốn định thả cô lên giường, kết quả bước chân lại chuyển hướng đi vào phòng tắm.
“Bà xã, tắm rửa sạch sẽ trước đó.”
Cố Mặc Đình đặt Tiêu Diệp Nhiên trên mặt đất, anh nhẹ nhàng nói một câu, muốn xoay người giúp Tiêu Diệp Nhiên mở cửa.
Hai chân Tiêu Diệp Nhiên vừa chạm đất thì bước chân lảo đảo ngã xuống bên cạnh.
Cố Mặc Đình nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy, phát hiện hô hấp của cô nặng nề, mùi rượu thổi vào mặt anh, cả người lung lay, không đứng vững được.
“Bà xã, em có ổn không?”
Cố Mặc Đình ôm eo cô, có chút lo lắng hỏi.
Hai mắt Tiêu Diệp Nhiên hơi mở, hình ảnh trước mắt mông lung không ngừng chồng lên nhau, một lúc sau cô mới thấy rõ người trước mắt.
“Mặc Đình, may là anh đã đến…”
Cô thấp giọng nói một tiếng, cả người dựa vào lòng anh, nhìn có vẻ yếu đuối.
Cố Mặc Đình ôm chặt lấy cô, giọng nói mang theo áy náy: “Trách anh không bảo vệ em thật tốt.”
Anh từng nói sau này sẽ không để cô chịu bất kỳ tổn thương gì, nhưng hết lần này đến lần khác để cô bị thương dưới mí mắt của mình.
Cô nghe thấy anh áy náy, không khỏi lắc đầu: “Không trách anh.”
Cố Mặc Đình sờ đầu cô nhẹ nhàng nói: “Thay quần áo trước, em hơi say, cần phải nghỉ ngơi.”
“Nhưng đầu em choáng váng, muốn đi ngủ.” Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu như trống bỏi, làm nũng giống như chơi xấu.
“Cả người em ướt đẫm nên sẽ bị cảm.” Cố Mặc Đình kiên nhẫn, dịu dàng nói.
Tiêu Diệp Nhiên nghe vậy thì không khỏi nghiêng đầu nhìn anh, ha ha cười: “Vậy… Mặc Đình muốn tắm chung với em không?”
Cố Mặc Đình ngẩn ra.
Tắm chung?
“Mặc Đình không tắm thì em cũng không muốn tắm.”
Tiêu Diệp Nhiên nói thầm một tiếng, thuận tiện dựa vào lòng Cố Mặc Đình, đầu cọ cọ tìm một vị trí thoải mái rồi bất động.
Cố Mặc Đình cô gái nhỏ ‘chơi xấu’ dựa vào lòng mình, tâm trạng vốn u ám bỗng nhiên biến mất đi không ít.
“Bà xã tắm là được, nếu không thì anh cũng không dám bảo đảm mình sẽ kiềm chế được.”
Giọng Cố Mặc Đình trầm thấp gợi cảm, nghe có chút trêu người khác.
Anh ôm Tiêu Diệp Nhiên vào trong bồn tắm, điều chỉnh nước ấm, bắt đầu mở nước vào bồn tắm.
Tiêu Diệp Nhiên giãy giụa ngồi trong bồn tắm, định đứng lên.
“Ngồi xuống.”
Cố Mặc Đình đưa tay ấn cô ngồi xuống bồn tắm, sau đó anh ra khỏi phòng tắm đến tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ cho Tiêu Diệp Nhiên rồi quay lại.
Nước trong bồn tắm dâng cao, Tiêu Diệp Nhiên ngồi trong bồn tắm, quần áo trôi nổi trong nước…
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Chương 217Cố Mặc Đình không quá để ý, sau khi anh ôm cô về phòng, vốn định thả cô lên giường, kết quả bước chân lại chuyển hướng đi vào phòng tắm.“Bà xã, tắm rửa sạch sẽ trước đó.”Cố Mặc Đình đặt Tiêu Diệp Nhiên trên mặt đất, anh nhẹ nhàng nói một câu, muốn xoay người giúp Tiêu Diệp Nhiên mở cửa.Hai chân Tiêu Diệp Nhiên vừa chạm đất thì bước chân lảo đảo ngã xuống bên cạnh.Cố Mặc Đình nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy, phát hiện hô hấp của cô nặng nề, mùi rượu thổi vào mặt anh, cả người lung lay, không đứng vững được.“Bà xã, em có ổn không?”Cố Mặc Đình ôm eo cô, có chút lo lắng hỏi.Hai mắt Tiêu Diệp Nhiên hơi mở, hình ảnh trước mắt mông lung không ngừng chồng lên nhau, một lúc sau cô mới thấy rõ người trước mắt.“Mặc Đình, may là anh đã đến…”Cô thấp giọng nói một tiếng, cả người dựa vào lòng anh, nhìn có vẻ yếu đuối.Cố Mặc Đình ôm chặt lấy cô, giọng nói mang theo áy náy: “Trách anh không bảo vệ em thật tốt.”Anh từng nói sau này sẽ không để cô chịu bất kỳ tổn thương gì, nhưng hết lần này đến lần khác để cô bị thương dưới mí mắt của mình.Cô nghe thấy anh áy náy, không khỏi lắc đầu: “Không trách anh.”Cố Mặc Đình sờ đầu cô nhẹ nhàng nói: “Thay quần áo trước, em hơi say, cần phải nghỉ ngơi.”“Nhưng đầu em choáng váng, muốn đi ngủ.” Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu như trống bỏi, làm nũng giống như chơi xấu.“Cả người em ướt đẫm nên sẽ bị cảm.” Cố Mặc Đình kiên nhẫn, dịu dàng nói.Tiêu Diệp Nhiên nghe vậy thì không khỏi nghiêng đầu nhìn anh, ha ha cười: “Vậy… Mặc Đình muốn tắm chung với em không?”Cố Mặc Đình ngẩn ra.Tắm chung?“Mặc Đình không tắm thì em cũng không muốn tắm.”Tiêu Diệp Nhiên nói thầm một tiếng, thuận tiện dựa vào lòng Cố Mặc Đình, đầu cọ cọ tìm một vị trí thoải mái rồi bất động.Cố Mặc Đình cô gái nhỏ ‘chơi xấu’ dựa vào lòng mình, tâm trạng vốn u ám bỗng nhiên biến mất đi không ít.“Bà xã tắm là được, nếu không thì anh cũng không dám bảo đảm mình sẽ kiềm chế được.”Giọng Cố Mặc Đình trầm thấp gợi cảm, nghe có chút trêu người khác.Anh ôm Tiêu Diệp Nhiên vào trong bồn tắm, điều chỉnh nước ấm, bắt đầu mở nước vào bồn tắm.Tiêu Diệp Nhiên giãy giụa ngồi trong bồn tắm, định đứng lên.“Ngồi xuống.”Cố Mặc Đình đưa tay ấn cô ngồi xuống bồn tắm, sau đó anh ra khỏi phòng tắm đến tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ cho Tiêu Diệp Nhiên rồi quay lại.Nước trong bồn tắm dâng cao, Tiêu Diệp Nhiên ngồi trong bồn tắm, quần áo trôi nổi trong nước…