"Ưm...!Thần Kiêu...!Nhẹ thôi." "Chồng ơi em đau mà...!Ưm." Hàm Ý Vị Băng vừa khóc vừa r3n rỉ cầu xin, hai tay ôm lấy người đàn ông đang vận động ở trên người cô. Móng tay dài cào cấu tấm lưng trần cứng cáp của hắn trong vô thức, để lại những vết cào rớm đỏ. Bạc Thần Kiêu như không nghe thấy tiếng van xin của cô gái dưới thân, vẫn tiếp tục ra sức cày cấy trong im lặng. Như là bị làm phiền, hắn cắn lấy đôi môi thơm trước mắt, rồi mạnh bạo m*t lấy chiếc lưỡi ở bên trong, khiến cô không thể rên la được nữa. Trong căn phòng xa hoa trong thoáng chốc chỉ còn lại tiếng kẽo kẹt của giường, cùng với tiếng thở d0'c mờ ám của đôi nam nữ. Vị Băng bị hôn đến mức sắp ngạt thở, nước mắt thấm hòa lẫn với mồ hôi thấm ướt gối. Cô thở hổn hển, nịnh nọt rướn người hôn lấy hầu kết gợi cảm, vừa nhoe giọng r3n rỉ vừa yểu điệu van nài. "Ưm...!Tha cho em đi mà...!Ưm...!Anh ơi." Trời mới biết được cô đã cao trào mấy lần rồi, còn hắn thì chưa một lần nào. Bạc Thần Kiêu cười lạnh, cúi người cắn đôi bồng đào trắng…

Chương 25: 25: 18 Hàm Ý Vị Hoa Biết Họ Đang L@m Tình

Thống Quân Đại Đế Điên Rồi Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy TrốnTác giả: Vãn Chước Yêu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Ưm...!Thần Kiêu...!Nhẹ thôi." "Chồng ơi em đau mà...!Ưm." Hàm Ý Vị Băng vừa khóc vừa r3n rỉ cầu xin, hai tay ôm lấy người đàn ông đang vận động ở trên người cô. Móng tay dài cào cấu tấm lưng trần cứng cáp của hắn trong vô thức, để lại những vết cào rớm đỏ. Bạc Thần Kiêu như không nghe thấy tiếng van xin của cô gái dưới thân, vẫn tiếp tục ra sức cày cấy trong im lặng. Như là bị làm phiền, hắn cắn lấy đôi môi thơm trước mắt, rồi mạnh bạo m*t lấy chiếc lưỡi ở bên trong, khiến cô không thể rên la được nữa. Trong căn phòng xa hoa trong thoáng chốc chỉ còn lại tiếng kẽo kẹt của giường, cùng với tiếng thở d0'c mờ ám của đôi nam nữ. Vị Băng bị hôn đến mức sắp ngạt thở, nước mắt thấm hòa lẫn với mồ hôi thấm ướt gối. Cô thở hổn hển, nịnh nọt rướn người hôn lấy hầu kết gợi cảm, vừa nhoe giọng r3n rỉ vừa yểu điệu van nài. "Ưm...!Tha cho em đi mà...!Ưm...!Anh ơi." Trời mới biết được cô đã cao trào mấy lần rồi, còn hắn thì chưa một lần nào. Bạc Thần Kiêu cười lạnh, cúi người cắn đôi bồng đào trắng… "Thần Kiêu? Tiếng gì vậy?"Hàm Ý Vị Hoa hỏi đầy vội vàng, chắc chắn đã nghe được tiếng r3n rỉ của Hàm Ý Vị Băng dưới sự tập trung cao độ trong lúc đợi Bạc Thần Kiêu tự hiểu ý.Bạc Đại Đế lúc này mới chịu nhả thịt trong miệng ra, cũng không cần người ngồi trên hắn làm việc, tay còn lại ôm eo Hàm Ý Vị Băng, vòng eo đầy lực lượng chủ động đưa đẩy."Không có việc gì, Hàm Ý Vị Băng làm đổ nước lên người anh."Ngón tay đang m*n tr*n lỗ nhỏ thẹn thùng ở sau mông Hàm Ý Vị Băng, theo lời vừa rồi mò xuống chỗ gia0 hợp của hai người, không cần làm gì cũng bị văng nước dịch hỗn hợp của cả hai lên tay, hai ba giây liền bị ướt đẫm."Rất nhiều nước."Hàm Ý Vị Băng tim đập thình thịch.Nước mà hắn nói, cô đương nhiên biết được không phải nước bình thường.Không biết được hắn học từ đâu ra nữa, sao lại hư như vậy?Dù nãy giờ không muốn nghĩ nhiều, dù Hàm Ý Vị Băng biết tính Bạc Thần Kiêu không phải là loại người không cưới mà lại động vào thân thể của người khác, nhưng cô vẫn không nhịn được mà tiêu cực.Nếu hắn thật sự thích Hàm Ý Vị Hoa đến nỗi có thể tự phá quy tắc thì sao? Nếu hắn cảm thấy cô sinh con lâu quá, không nhịn được thì làm sao? Hàm Ý Vị Hoa là người phụ nữ duy nhất ngoài cô hắn cùng ra vào.Hai người họ...!Có bao giờ sung sướng gia0 hoan như thế này chưa?Hàm Ý Vị Băng không dám hỏi, hèn mọn đến tột cùng, giả câm giả điếc cũng không muốn nghe câu trả lời.Như rằng nhận thấy cô thất thần, Bạc Thần Kiêu thu tay, dùng nó cầm lấy tay phải của Hàm Ý Vị Băng, sờ lên cơ bụng rắn chắc cũng dính đầy vệt nước của mình.Sau đó hắn cúi đầu, dùng lưỡi cạy ra khớp răng đang cắn môi của cô, nuốt lấy từng tiếng rên ngâm sắp thoát ra."...Vậy à? Em gái của em tay chân hơi vụng về, mong anh thông cảm."Hàm Ý Vị Hoa nghe được Bạc Thần Kiêu nói rằng đang ở cạnh Hàm Ý Vị Băng, liền im lặng một chút, sau đó ngọt giọng nói.Mặt ngoài là đang cầu tình cho cô, nhưng ngầm lại lén biếm xấu em gái của mình.Hàm Ý Vị Băng nuốt nước bọt không biết của ai xuống, vừa hôn sâu với Bạc Thần Kiêu, vừa dùng lực nhún eo.Một người đẩy hông lên xuống, một người theo lực nhấp eo, tách ra thì tách đến ngọn, đưa vào thì đưa sâu đến mức thịt môi dán sát phần rễ gậy, tử cun9 bị đỉnh đến mức hơi hé miệng, kh0ái cảm không phải chỉ có một người làm là có thể đạt được.Bạc Thần Kiêu không trả lời, hôn thật sự chuyên tâm, kéo theo Hàm Ý Vị Băng đầu óc mơ hồ, không nghĩ đến việc khác được nữa, chỉ lo hưởng thụ tình sự.Như là ngại tiết tấu của người ngồi trên quá chậm, hắn ngừng hông một nhịp.Lúc Hàm Ý Vị Băng chưa kịp nhận ra mà hạ eo xuống, liền đột nhiên dùng lực đẩy mạnh lên.Không đợi cô thích ứng, hai tay hắn như gông xiềng, bóp chặt eo cô đẩy xuống, sau đó cứ như vậy chầm chậm lặp lại mười lần.Mỗi lần đều ra đều kéo theo phần thịt non hồng hồng ở bên trong, đến khi vào đều chen nửa đầu gậy vào miệng tử cun9.Làm đến nỗi Hàm Ý Vị Băng đang bình thường, bỗng ch** n**c mắt.Trong lúc tiếng r3n rỉ bị hắn nuốt mất, bụng liền co thắt lại, từng dòng nước dịch xối lên gậy th*t sưng to.Cập‎.

"Thần Kiêu? Tiếng gì vậy?"

Hàm Ý Vị Hoa hỏi đầy vội vàng, chắc chắn đã nghe được tiếng r3n rỉ của Hàm Ý Vị Băng dưới sự tập trung cao độ trong lúc đợi Bạc Thần Kiêu tự hiểu ý.

Bạc Đại Đế lúc này mới chịu nhả thịt trong miệng ra, cũng không cần người ngồi trên hắn làm việc, tay còn lại ôm eo Hàm Ý Vị Băng, vòng eo đầy lực lượng chủ động đưa đẩy.

"Không có việc gì, Hàm Ý Vị Băng làm đổ nước lên người anh."

Ngón tay đang m*n tr*n lỗ nhỏ thẹn thùng ở sau mông Hàm Ý Vị Băng, theo lời vừa rồi mò xuống chỗ gia0 hợp của hai người, không cần làm gì cũng bị văng nước dịch hỗn hợp của cả hai lên tay, hai ba giây liền bị ướt đẫm.

"Rất nhiều nước."

Hàm Ý Vị Băng tim đập thình thịch.

Nước mà hắn nói, cô đương nhiên biết được không phải nước bình thường.

Không biết được hắn học từ đâu ra nữa, sao lại hư như vậy?

Dù nãy giờ không muốn nghĩ nhiều, dù Hàm Ý Vị Băng biết tính Bạc Thần Kiêu không phải là loại người không cưới mà lại động vào thân thể của người khác, nhưng cô vẫn không nhịn được mà tiêu cực.

Nếu hắn thật sự thích Hàm Ý Vị Hoa đến nỗi có thể tự phá quy tắc thì sao? Nếu hắn cảm thấy cô sinh con lâu quá, không nhịn được thì làm sao? Hàm Ý Vị Hoa là người phụ nữ duy nhất ngoài cô hắn cùng ra vào.

Hai người họ...!Có bao giờ sung sướng gia0 hoan như thế này chưa?

Hàm Ý Vị Băng không dám hỏi, hèn mọn đến tột cùng, giả câm giả điếc cũng không muốn nghe câu trả lời.

Như rằng nhận thấy cô thất thần, Bạc Thần Kiêu thu tay, dùng nó cầm lấy tay phải của Hàm Ý Vị Băng, sờ lên cơ bụng rắn chắc cũng dính đầy vệt nước của mình.

Sau đó hắn cúi đầu, dùng lưỡi cạy ra khớp răng đang cắn môi của cô, nuốt lấy từng tiếng rên ngâm sắp thoát ra.

"...Vậy à? Em gái của em tay chân hơi vụng về, mong anh thông cảm."

Hàm Ý Vị Hoa nghe được Bạc Thần Kiêu nói rằng đang ở cạnh Hàm Ý Vị Băng, liền im lặng một chút, sau đó ngọt giọng nói.

Mặt ngoài là đang cầu tình cho cô, nhưng ngầm lại lén biếm xấu em gái của mình.

Hàm Ý Vị Băng nuốt nước bọt không biết của ai xuống, vừa hôn sâu với Bạc Thần Kiêu, vừa dùng lực nhún eo.

Một người đẩy hông lên xuống, một người theo lực nhấp eo, tách ra thì tách đến ngọn, đưa vào thì đưa sâu đến mức thịt môi dán sát phần rễ gậy, tử cun9 bị đỉnh đến mức hơi hé miệng, kh0ái cảm không phải chỉ có một người làm là có thể đạt được.

Bạc Thần Kiêu không trả lời, hôn thật sự chuyên tâm, kéo theo Hàm Ý Vị Băng đầu óc mơ hồ, không nghĩ đến việc khác được nữa, chỉ lo hưởng thụ tình sự.

Như là ngại tiết tấu của người ngồi trên quá chậm, hắn ngừng hông một nhịp.

Lúc Hàm Ý Vị Băng chưa kịp nhận ra mà hạ eo xuống, liền đột nhiên dùng lực đẩy mạnh lên.

Không đợi cô thích ứng, hai tay hắn như gông xiềng, bóp chặt eo cô đẩy xuống, sau đó cứ như vậy chầm chậm lặp lại mười lần.

Mỗi lần đều ra đều kéo theo phần thịt non hồng hồng ở bên trong, đến khi vào đều chen nửa đầu gậy vào miệng tử cun9.

Làm đến nỗi Hàm Ý Vị Băng đang bình thường, bỗng ch** n**c mắt.

Trong lúc tiếng r3n rỉ bị hắn nuốt mất, bụng liền co thắt lại, từng dòng nước dịch xối lên gậy th*t sưng to.

Cập‎.

Thống Quân Đại Đế Điên Rồi Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy TrốnTác giả: Vãn Chước Yêu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Ưm...!Thần Kiêu...!Nhẹ thôi." "Chồng ơi em đau mà...!Ưm." Hàm Ý Vị Băng vừa khóc vừa r3n rỉ cầu xin, hai tay ôm lấy người đàn ông đang vận động ở trên người cô. Móng tay dài cào cấu tấm lưng trần cứng cáp của hắn trong vô thức, để lại những vết cào rớm đỏ. Bạc Thần Kiêu như không nghe thấy tiếng van xin của cô gái dưới thân, vẫn tiếp tục ra sức cày cấy trong im lặng. Như là bị làm phiền, hắn cắn lấy đôi môi thơm trước mắt, rồi mạnh bạo m*t lấy chiếc lưỡi ở bên trong, khiến cô không thể rên la được nữa. Trong căn phòng xa hoa trong thoáng chốc chỉ còn lại tiếng kẽo kẹt của giường, cùng với tiếng thở d0'c mờ ám của đôi nam nữ. Vị Băng bị hôn đến mức sắp ngạt thở, nước mắt thấm hòa lẫn với mồ hôi thấm ướt gối. Cô thở hổn hển, nịnh nọt rướn người hôn lấy hầu kết gợi cảm, vừa nhoe giọng r3n rỉ vừa yểu điệu van nài. "Ưm...!Tha cho em đi mà...!Ưm...!Anh ơi." Trời mới biết được cô đã cao trào mấy lần rồi, còn hắn thì chưa một lần nào. Bạc Thần Kiêu cười lạnh, cúi người cắn đôi bồng đào trắng… "Thần Kiêu? Tiếng gì vậy?"Hàm Ý Vị Hoa hỏi đầy vội vàng, chắc chắn đã nghe được tiếng r3n rỉ của Hàm Ý Vị Băng dưới sự tập trung cao độ trong lúc đợi Bạc Thần Kiêu tự hiểu ý.Bạc Đại Đế lúc này mới chịu nhả thịt trong miệng ra, cũng không cần người ngồi trên hắn làm việc, tay còn lại ôm eo Hàm Ý Vị Băng, vòng eo đầy lực lượng chủ động đưa đẩy."Không có việc gì, Hàm Ý Vị Băng làm đổ nước lên người anh."Ngón tay đang m*n tr*n lỗ nhỏ thẹn thùng ở sau mông Hàm Ý Vị Băng, theo lời vừa rồi mò xuống chỗ gia0 hợp của hai người, không cần làm gì cũng bị văng nước dịch hỗn hợp của cả hai lên tay, hai ba giây liền bị ướt đẫm."Rất nhiều nước."Hàm Ý Vị Băng tim đập thình thịch.Nước mà hắn nói, cô đương nhiên biết được không phải nước bình thường.Không biết được hắn học từ đâu ra nữa, sao lại hư như vậy?Dù nãy giờ không muốn nghĩ nhiều, dù Hàm Ý Vị Băng biết tính Bạc Thần Kiêu không phải là loại người không cưới mà lại động vào thân thể của người khác, nhưng cô vẫn không nhịn được mà tiêu cực.Nếu hắn thật sự thích Hàm Ý Vị Hoa đến nỗi có thể tự phá quy tắc thì sao? Nếu hắn cảm thấy cô sinh con lâu quá, không nhịn được thì làm sao? Hàm Ý Vị Hoa là người phụ nữ duy nhất ngoài cô hắn cùng ra vào.Hai người họ...!Có bao giờ sung sướng gia0 hoan như thế này chưa?Hàm Ý Vị Băng không dám hỏi, hèn mọn đến tột cùng, giả câm giả điếc cũng không muốn nghe câu trả lời.Như rằng nhận thấy cô thất thần, Bạc Thần Kiêu thu tay, dùng nó cầm lấy tay phải của Hàm Ý Vị Băng, sờ lên cơ bụng rắn chắc cũng dính đầy vệt nước của mình.Sau đó hắn cúi đầu, dùng lưỡi cạy ra khớp răng đang cắn môi của cô, nuốt lấy từng tiếng rên ngâm sắp thoát ra."...Vậy à? Em gái của em tay chân hơi vụng về, mong anh thông cảm."Hàm Ý Vị Hoa nghe được Bạc Thần Kiêu nói rằng đang ở cạnh Hàm Ý Vị Băng, liền im lặng một chút, sau đó ngọt giọng nói.Mặt ngoài là đang cầu tình cho cô, nhưng ngầm lại lén biếm xấu em gái của mình.Hàm Ý Vị Băng nuốt nước bọt không biết của ai xuống, vừa hôn sâu với Bạc Thần Kiêu, vừa dùng lực nhún eo.Một người đẩy hông lên xuống, một người theo lực nhấp eo, tách ra thì tách đến ngọn, đưa vào thì đưa sâu đến mức thịt môi dán sát phần rễ gậy, tử cun9 bị đỉnh đến mức hơi hé miệng, kh0ái cảm không phải chỉ có một người làm là có thể đạt được.Bạc Thần Kiêu không trả lời, hôn thật sự chuyên tâm, kéo theo Hàm Ý Vị Băng đầu óc mơ hồ, không nghĩ đến việc khác được nữa, chỉ lo hưởng thụ tình sự.Như là ngại tiết tấu của người ngồi trên quá chậm, hắn ngừng hông một nhịp.Lúc Hàm Ý Vị Băng chưa kịp nhận ra mà hạ eo xuống, liền đột nhiên dùng lực đẩy mạnh lên.Không đợi cô thích ứng, hai tay hắn như gông xiềng, bóp chặt eo cô đẩy xuống, sau đó cứ như vậy chầm chậm lặp lại mười lần.Mỗi lần đều ra đều kéo theo phần thịt non hồng hồng ở bên trong, đến khi vào đều chen nửa đầu gậy vào miệng tử cun9.Làm đến nỗi Hàm Ý Vị Băng đang bình thường, bỗng ch** n**c mắt.Trong lúc tiếng r3n rỉ bị hắn nuốt mất, bụng liền co thắt lại, từng dòng nước dịch xối lên gậy th*t sưng to.Cập‎.

Chương 25: 25: 18 Hàm Ý Vị Hoa Biết Họ Đang L@m Tình