Chương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối…
Chương 205
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 205Tài xế chần chờ nhìn cô ta, ngập ngừng nói: “Đưa Hoắc tổng về nhà nào ạ?”“Tất nhiên là Từ gia rồi!” Từ Uyển Nhi tức giận trừng mắt nhìn tài xế.Không dễ dàng gì mới được gần gũi với Hoắc Vân Thành, cơ hội tốt ngàn năm có một sao có thể bỏ lỡ được?Tài xế vội vàng quay đầu xe, trở về Từ gia.Hoắc Vân Thành ngồi dựa ở ghế sau, gương mặt tuấn tú ửng đỏ vì men rượu, bớt đi vẻ lạnh lùng xa cách thường ngày, thêm vào một chút dịu dàng hiếm thấy.Từ Uyển Nhi như si như say ngắm nhìn gương mặt anh, trái tim gia tốc đập bình bịch.Hoắc Vân Thành khẽ lẩm bẩm: “Đường Đường, Đường Đường…”“Em ở đây.” Từ Uyển Nhi lấy lại tinh thần, nắm chặt bàn tay anh.“Đường Đường, đừng rời xa anh.” Hoắc Vân Thành vô thức nắm lấy tay cô ta.Bàn tay to, ấm áp, dường như muốn đốt nóng cả người Từ Uyển Nhi.“Uyển Nhi, Đường Đường là ai thế?” Bạch Lam tò mò hỏi.Từ Uyển Nhi cau mày, liếc cô ta: “Tôi không biết. Bộ cậu không về nhà hả?”Bạch Lam thức thời xuống xe.Xe băng băng chạy như bay một giờ liền, cuối cùng đã đến cổng nhà Từ gia.Từ Uyển Nhi cẩn thận dìu Hoắc Vân Thành xuống xe: “Vân Thành, đến nơi rồi.”…Thư Tình xử lý công việc xong xuôi, đã hơn mười giờ đêm.Hoắc Vân Thành hiếm khi lại không gọi điện hối thúc cô về nhà, Thư Tình bắt taxi về Thủy Nguyệt Tân Thành.Trong nhà tối đen như mực không một bóng người.Thư Tình bật đèn lên nhìn khắp nơi, Hoắc Vân Thành không có ở nhà.Cô khó hiểu, Hoắc Vân Thành không ở công ty, cũng không có ở nhà, vậy anh đang ở đâu? Anh cũng không nói là có tiệc tùng gì, hay là do buổi chiều cô quát anh bớt xen vào chuyện của cô hả, chỉ thế mà dận dỗi đến giờ sao?Thư Tình nhướng mày, anh nghĩ mình là ai chứ.Về đến phòng mình, Thư Tình hỏi thăm Vu Na tình hình Leo Studio ra sao.Vu Na ngay lập tức phản hồi cho cô: “Mọi chuyện vẫn bình thường.”Thư Tình mở laptop lên, click vào thư mục ẩn, mở ra mẫu váy thiết kế mới nhất của mình, bắt tay vào chỉnh sửa.Xong xuôi mọi việc, đồng hồ đã điểm một giờ sáng.Hoắc Vân Thành vẫn chưa về.Trước giờ chưa từng có tình trạng này, kể cả có việc gì đột xuất anh cũng sẽ nhắn tin hoặc gọi điện nói Thư Tình một tiếng.Không lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Chương 205
Tài xế chần chờ nhìn cô ta, ngập ngừng nói: “Đưa Hoắc tổng về nhà nào ạ?”
“Tất nhiên là Từ gia rồi!” Từ Uyển Nhi tức giận trừng mắt nhìn tài xế.
Không dễ dàng gì mới được gần gũi với Hoắc Vân Thành, cơ hội tốt ngàn năm có một sao có thể bỏ lỡ được?
Tài xế vội vàng quay đầu xe, trở về Từ gia.
Hoắc Vân Thành ngồi dựa ở ghế sau, gương mặt tuấn tú ửng đỏ vì men rượu, bớt đi vẻ lạnh lùng xa cách thường ngày, thêm vào một chút dịu dàng hiếm thấy.
Từ Uyển Nhi như si như say ngắm nhìn gương mặt anh, trái tim gia tốc đập bình bịch.
Hoắc Vân Thành khẽ lẩm bẩm: “Đường Đường, Đường Đường…”
“Em ở đây.” Từ Uyển Nhi lấy lại tinh thần, nắm chặt bàn tay anh.
“Đường Đường, đừng rời xa anh.” Hoắc Vân Thành vô thức nắm lấy tay cô ta.
Bàn tay to, ấm áp, dường như muốn đốt nóng cả người Từ Uyển Nhi.
“Uyển Nhi, Đường Đường là ai thế?” Bạch Lam tò mò hỏi.
Từ Uyển Nhi cau mày, liếc cô ta: “Tôi không biết. Bộ cậu không về nhà hả?”
Bạch Lam thức thời xuống xe.
Xe băng băng chạy như bay một giờ liền, cuối cùng đã đến cổng nhà Từ gia.
Từ Uyển Nhi cẩn thận dìu Hoắc Vân Thành xuống xe: “Vân Thành, đến nơi rồi.”
…
Thư Tình xử lý công việc xong xuôi, đã hơn mười giờ đêm.
Hoắc Vân Thành hiếm khi lại không gọi điện hối thúc cô về nhà, Thư Tình bắt taxi về Thủy Nguyệt Tân Thành.
Trong nhà tối đen như mực không một bóng người.
Thư Tình bật đèn lên nhìn khắp nơi, Hoắc Vân Thành không có ở nhà.
Cô khó hiểu, Hoắc Vân Thành không ở công ty, cũng không có ở nhà, vậy anh đang ở đâu? Anh cũng không nói là có tiệc tùng gì, hay là do buổi chiều cô quát anh bớt xen vào chuyện của cô hả, chỉ thế mà dận dỗi đến giờ sao?
Thư Tình nhướng mày, anh nghĩ mình là ai chứ.
Về đến phòng mình, Thư Tình hỏi thăm Vu Na tình hình Leo Studio ra sao.
Vu Na ngay lập tức phản hồi cho cô: “Mọi chuyện vẫn bình thường.”
Thư Tình mở laptop lên, click vào thư mục ẩn, mở ra mẫu váy thiết kế mới nhất của mình, bắt tay vào chỉnh sửa.
Xong xuôi mọi việc, đồng hồ đã điểm một giờ sáng.
Hoắc Vân Thành vẫn chưa về.
Trước giờ chưa từng có tình trạng này, kể cả có việc gì đột xuất anh cũng sẽ nhắn tin hoặc gọi điện nói Thư Tình một tiếng.
Không lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 205Tài xế chần chờ nhìn cô ta, ngập ngừng nói: “Đưa Hoắc tổng về nhà nào ạ?”“Tất nhiên là Từ gia rồi!” Từ Uyển Nhi tức giận trừng mắt nhìn tài xế.Không dễ dàng gì mới được gần gũi với Hoắc Vân Thành, cơ hội tốt ngàn năm có một sao có thể bỏ lỡ được?Tài xế vội vàng quay đầu xe, trở về Từ gia.Hoắc Vân Thành ngồi dựa ở ghế sau, gương mặt tuấn tú ửng đỏ vì men rượu, bớt đi vẻ lạnh lùng xa cách thường ngày, thêm vào một chút dịu dàng hiếm thấy.Từ Uyển Nhi như si như say ngắm nhìn gương mặt anh, trái tim gia tốc đập bình bịch.Hoắc Vân Thành khẽ lẩm bẩm: “Đường Đường, Đường Đường…”“Em ở đây.” Từ Uyển Nhi lấy lại tinh thần, nắm chặt bàn tay anh.“Đường Đường, đừng rời xa anh.” Hoắc Vân Thành vô thức nắm lấy tay cô ta.Bàn tay to, ấm áp, dường như muốn đốt nóng cả người Từ Uyển Nhi.“Uyển Nhi, Đường Đường là ai thế?” Bạch Lam tò mò hỏi.Từ Uyển Nhi cau mày, liếc cô ta: “Tôi không biết. Bộ cậu không về nhà hả?”Bạch Lam thức thời xuống xe.Xe băng băng chạy như bay một giờ liền, cuối cùng đã đến cổng nhà Từ gia.Từ Uyển Nhi cẩn thận dìu Hoắc Vân Thành xuống xe: “Vân Thành, đến nơi rồi.”…Thư Tình xử lý công việc xong xuôi, đã hơn mười giờ đêm.Hoắc Vân Thành hiếm khi lại không gọi điện hối thúc cô về nhà, Thư Tình bắt taxi về Thủy Nguyệt Tân Thành.Trong nhà tối đen như mực không một bóng người.Thư Tình bật đèn lên nhìn khắp nơi, Hoắc Vân Thành không có ở nhà.Cô khó hiểu, Hoắc Vân Thành không ở công ty, cũng không có ở nhà, vậy anh đang ở đâu? Anh cũng không nói là có tiệc tùng gì, hay là do buổi chiều cô quát anh bớt xen vào chuyện của cô hả, chỉ thế mà dận dỗi đến giờ sao?Thư Tình nhướng mày, anh nghĩ mình là ai chứ.Về đến phòng mình, Thư Tình hỏi thăm Vu Na tình hình Leo Studio ra sao.Vu Na ngay lập tức phản hồi cho cô: “Mọi chuyện vẫn bình thường.”Thư Tình mở laptop lên, click vào thư mục ẩn, mở ra mẫu váy thiết kế mới nhất của mình, bắt tay vào chỉnh sửa.Xong xuôi mọi việc, đồng hồ đã điểm một giờ sáng.Hoắc Vân Thành vẫn chưa về.Trước giờ chưa từng có tình trạng này, kể cả có việc gì đột xuất anh cũng sẽ nhắn tin hoặc gọi điện nói Thư Tình một tiếng.Không lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?