Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit + Beta: Kidoisme. Hạ Tịch vừa mới mở mắt ra, đã bị một hộp cơm ném thẳng vào người. Cơm chiên trộn hành thái vàng óng dính đầy lên mặt, ngay sau đó là một âm thanh vô cùng ngạo mạn vang lên bên tai: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, hai chúng ta không có khả năng, cậu đừng lãng phí sức lực nữa." Không có khả năng? Lãng phí sức lực? Là cái quỷ gì? Hạ Tịch vẫn đang bị đống hành hun cho váng cả da đầu chưa tỉnh lại nổi, trong lòng mông lung sỉ vả: Thằng ngu nào chả có lễ phép gì cả, dám ném cơm lên đầu anh Hạ mày. Kỳ lạ, rõ ràng cậu đang ngủ ngon ở nhà, thế quái nào vừa tỉnh lại đã thành một cảnh tượng bị người ta bắt nạt rồi? Hạ Tịch giận sôi máu, ông đây mắc chứng cáu bẳn khi rời giường, thế mà lại có thằng tự đưa mình đến ăn đập. Hạ Tịch nỗ lực tập trung lại tầm mắt, muốn nhìn cho rõ người trước mặt. Dưới bộ quần áo màu đen làm trợ thủ, làn da của đối phương trông đặc biệt trắng, tay áo xắn lên cao, lộ ra đôi bàn tay gầy nhưng rắn chắc. Trên gương mặt đẹp…

Chương 13-2: Lưu ý nho nhỏ khi đọc

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Tra CôngTác giả: Duyên Cầu Bán ThếTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit + Beta: Kidoisme. Hạ Tịch vừa mới mở mắt ra, đã bị một hộp cơm ném thẳng vào người. Cơm chiên trộn hành thái vàng óng dính đầy lên mặt, ngay sau đó là một âm thanh vô cùng ngạo mạn vang lên bên tai: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, hai chúng ta không có khả năng, cậu đừng lãng phí sức lực nữa." Không có khả năng? Lãng phí sức lực? Là cái quỷ gì? Hạ Tịch vẫn đang bị đống hành hun cho váng cả da đầu chưa tỉnh lại nổi, trong lòng mông lung sỉ vả: Thằng ngu nào chả có lễ phép gì cả, dám ném cơm lên đầu anh Hạ mày. Kỳ lạ, rõ ràng cậu đang ngủ ngon ở nhà, thế quái nào vừa tỉnh lại đã thành một cảnh tượng bị người ta bắt nạt rồi? Hạ Tịch giận sôi máu, ông đây mắc chứng cáu bẳn khi rời giường, thế mà lại có thằng tự đưa mình đến ăn đập. Hạ Tịch nỗ lực tập trung lại tầm mắt, muốn nhìn cho rõ người trước mặt. Dưới bộ quần áo màu đen làm trợ thủ, làn da của đối phương trông đặc biệt trắng, tay áo xắn lên cao, lộ ra đôi bàn tay gầy nhưng rắn chắc. Trên gương mặt đẹp… Kidoisme: Nói 1 chút về phần xưng hô, nói thật tui cũng cấn lắm vì trong tiếng Trung chỉ xưng một ngôi "ta-ngươi" nhưng về tiếng Việt thì muôn hình muôn vẻ. Vì thế nên, tui muốn thống nhất xưng hô thế này cho mọi người bớt loạn nhé:1. Về Tịch bạn ấy gọi Tần Việt là "Anh" xưng "Em" theo đúng thiết lập "tiện thụ"2. Về Việt bạn ấy gọi Hạ Tịch là "Cậu" xưng "Tôi" vì thiết lập "không care"3. Về Tịch xưng hô với Lý Tư Vũ cùng Hạ Tinh Dã chuyển từ "Tôi" sang "Tớ" vì quan hệ đã thân thiết hơn.4. Tui đã sửa lại xưng hô ở tất cả các chương, nhưng mắt kém nên có lẽ sẽ còn sai sót, nếu bạn nào thấy hơi sai thì báo lại cho tui nhé, rất cảm ơn mọi người.Hầy, đúng là "Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam" mà!

Kidoisme

: Nói 1 chút về phần xưng hô, nói thật tui cũng cấn lắm vì trong tiếng Trung chỉ xưng một ngôi "ta-ngươi" nhưng về tiếng Việt thì muôn hình muôn vẻ. Vì thế nên, tui muốn thống nhất xưng hô thế này cho mọi người bớt loạn nhé:

1. Về Tịch bạn ấy gọi Tần Việt là "Anh" xưng "Em" theo đúng thiết lập "tiện thụ"

2. Về Việt bạn ấy gọi Hạ Tịch là "Cậu" xưng "Tôi" vì thiết lập "không care"

3. Về Tịch xưng hô với Lý Tư Vũ cùng Hạ Tinh Dã chuyển từ "Tôi" sang "Tớ" vì quan hệ đã thân thiết hơn.

4. Tui đã sửa lại xưng hô ở tất cả các chương, nhưng mắt kém nên có lẽ sẽ còn sai sót, nếu bạn nào thấy hơi sai thì báo lại cho tui nhé, rất cảm ơn mọi người.

Hầy, đúng là "Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam" mà!

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Tra CôngTác giả: Duyên Cầu Bán ThếTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit + Beta: Kidoisme. Hạ Tịch vừa mới mở mắt ra, đã bị một hộp cơm ném thẳng vào người. Cơm chiên trộn hành thái vàng óng dính đầy lên mặt, ngay sau đó là một âm thanh vô cùng ngạo mạn vang lên bên tai: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, hai chúng ta không có khả năng, cậu đừng lãng phí sức lực nữa." Không có khả năng? Lãng phí sức lực? Là cái quỷ gì? Hạ Tịch vẫn đang bị đống hành hun cho váng cả da đầu chưa tỉnh lại nổi, trong lòng mông lung sỉ vả: Thằng ngu nào chả có lễ phép gì cả, dám ném cơm lên đầu anh Hạ mày. Kỳ lạ, rõ ràng cậu đang ngủ ngon ở nhà, thế quái nào vừa tỉnh lại đã thành một cảnh tượng bị người ta bắt nạt rồi? Hạ Tịch giận sôi máu, ông đây mắc chứng cáu bẳn khi rời giường, thế mà lại có thằng tự đưa mình đến ăn đập. Hạ Tịch nỗ lực tập trung lại tầm mắt, muốn nhìn cho rõ người trước mặt. Dưới bộ quần áo màu đen làm trợ thủ, làn da của đối phương trông đặc biệt trắng, tay áo xắn lên cao, lộ ra đôi bàn tay gầy nhưng rắn chắc. Trên gương mặt đẹp… Kidoisme: Nói 1 chút về phần xưng hô, nói thật tui cũng cấn lắm vì trong tiếng Trung chỉ xưng một ngôi "ta-ngươi" nhưng về tiếng Việt thì muôn hình muôn vẻ. Vì thế nên, tui muốn thống nhất xưng hô thế này cho mọi người bớt loạn nhé:1. Về Tịch bạn ấy gọi Tần Việt là "Anh" xưng "Em" theo đúng thiết lập "tiện thụ"2. Về Việt bạn ấy gọi Hạ Tịch là "Cậu" xưng "Tôi" vì thiết lập "không care"3. Về Tịch xưng hô với Lý Tư Vũ cùng Hạ Tinh Dã chuyển từ "Tôi" sang "Tớ" vì quan hệ đã thân thiết hơn.4. Tui đã sửa lại xưng hô ở tất cả các chương, nhưng mắt kém nên có lẽ sẽ còn sai sót, nếu bạn nào thấy hơi sai thì báo lại cho tui nhé, rất cảm ơn mọi người.Hầy, đúng là "Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam" mà!

Chương 13-2: Lưu ý nho nhỏ khi đọc