Tác giả:

CHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy…

Chương 467

Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Tuy rằng Lina không phải là người nhiều chuyện, nhưng cô ta biết thì không ổn lắm.Tô Lân gật đầu, không nói gì xoay người rời đi."Đường, người kia là ai?" Lina cảm thấy đã gặp người đàn ông kia, rất quen mắt."Anh họ tôi" Tiêu Diệp Nhiên thuận miệng nói, tâm mắt lướt qua bó hoa bách hợp trên bàn, cô lập tức đổi đề tài, kinh ngạc lên tiếng: "Lina, cô mua hoa sao?""Ừ, tôi mua đó." Lina cúi người ôm bó hoa: "Tôi đến thăm cô thì phải mua gì đó. Sau đó tôi thấy cô thích hoa bách hợp, cho nên..."Cô ta nhún vai đưa cho cô: "Tặng cho cô.""Để cô tốn kém rồi” Tiêu Diệp Nhiên nhận lấy, đưa tay sờ cánh hoa nhoẻn miệng cười: "Cảm ơn cô, tôi thật sự rất thích hoa bách hợp."Cô nói xong thì ôm hoa đến mép giường, đặt lên tủ đầu giường.Sau đó cô ngồi trên giường, đưa mắt nhìn về phía Lina: "Sao cô lại rảnh rỗi đến đây vậy?"Lúc này cô ta phải đi làm mới đúng.Lina đi tới: "Tôi ra ngoài gặp khách hàng nên thuận tiện đến đây thăm cô""Ngồi xuống trước đi” Tiêu Diệp Nhiên chỉ vào ghế dựa cười nói với cô.Lina cười cười, sau đó đi tới ngồi xuống.Hai người rơi vào im lặng, sau một lúc lâu, Lina mở miệng phá vỡ sự im lặng: "Sức khỏe của cô khôi phục thế nào?" Tiêu Diệp Nhiên hơi mỉm cười: "Tôi vừa đi kiểm tra, bác sĩ nói khôi phục rất tốt, có lẽ hai ba ngày nữa sẽ xuất viện." "Vậy là tốt rồi." Lina thật lòng cảm thấy vui vẻ cho cô."Cô không biết chứ cô không ở đây, tôi và Tiểu Tống bận rộn đến mức không thở nổi."Tiêu Diệp Nhiên không nhịn được bật cười: "Cô có nói quá hay không vậy?""Thật đó." Lina gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô: "Cô rất quan trọng với bộ phận của chúng tôi." Cô rất quan trọng với bộ phận của chúng tôi. Một câu công nhận như vậy làm cho Tiêu Diệp Nhiên không khỏi ươn ướt, không phải vui vẻ nhất là được người †a công nhận sao? Cô làm việc hai ba năm, vì hiệu suất nên cô đã phải liều mạng làm việc.Mà cô có thành tích này thì ngoại trừ sự cố gắng mà quan trọng hơn là cô gặp một cấp trên tốt.Cô hít mũi, cười chân thành nói với Lina: "Cảm ơn cô đã công nhận, Lina”"Lina cười: "Không cần cảm ơn tôi, cô nên cảm ơn bản thân mình, do cô cố gắng và thông minh nên mới có được ngày hôm nay."Hai người nhìn nhau cười, giống như bạn già đã quen biết nhiều năm.Lina nói chuyện với cô rất lâu mới rời đi.Cô nói cho Lina biết chuyện Lại Tiểu Lan đã bị đuổi vào ngày thứ hai Cố Thanh Chiêu nhận chức.Tô Nhã An, Cố Tống Vy, Lại Tiểu Lan đã rời khỏi Thời Thụy, cô cũng không còn đối thủ ở Thời Thụy nữa, nghĩ lại thì cảm thấy hơi nhàm chán. Nhưng có một số việc vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.

Tuy rằng Lina không phải là người nhiều chuyện, nhưng cô ta biết thì không ổn lắm.

Tô Lân gật đầu, không nói gì xoay người rời đi.

"Đường, người kia là ai?" Lina cảm thấy đã gặp người đàn ông kia, rất quen mắt.

"Anh họ tôi" Tiêu Diệp Nhiên thuận miệng nói, tâm mắt lướt qua bó hoa bách hợp trên bàn, cô lập tức đổi đề tài, kinh ngạc lên tiếng: "Lina, cô mua hoa sao?"

"Ừ, tôi mua đó." Lina cúi người ôm bó hoa: "Tôi đến thăm cô thì phải mua gì đó. Sau đó tôi thấy cô thích hoa bách hợp, cho nên..."

Cô ta nhún vai đưa cho cô: "Tặng cho cô."

"Để cô tốn kém rồi” Tiêu Diệp Nhiên nhận lấy, đưa tay sờ cánh hoa nhoẻn miệng cười: "Cảm ơn cô, tôi thật sự rất thích hoa bách hợp."

Cô nói xong thì ôm hoa đến mép giường, đặt lên tủ đầu giường.

Sau đó cô ngồi trên giường, đưa mắt nhìn về phía Lina: "Sao cô lại rảnh rỗi đến đây vậy?"

Lúc này cô ta phải đi làm mới đúng.

Lina đi tới: "Tôi ra ngoài gặp khách hàng nên thuận tiện đến đây thăm cô"

"Ngồi xuống trước đi” Tiêu Diệp Nhiên chỉ vào ghế dựa cười nói với cô.

Lina cười cười, sau đó đi tới ngồi xuống.

Hai người rơi vào im lặng, sau một lúc lâu, Lina mở miệng phá vỡ sự im lặng: "Sức khỏe của cô khôi phục thế nào?" Tiêu Diệp Nhiên hơi mỉm cười: "Tôi vừa đi kiểm tra, bác sĩ nói khôi phục rất tốt, có lẽ hai ba ngày nữa sẽ xuất viện." "Vậy là tốt rồi." Lina thật lòng cảm thấy vui vẻ cho cô.

"Cô không biết chứ cô không ở đây, tôi và Tiểu Tống bận rộn đến mức không thở nổi."

Tiêu Diệp Nhiên không nhịn được bật cười: "Cô có nói quá hay không vậy?"

"Thật đó." Lina gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô: "Cô rất quan trọng với bộ phận của chúng tôi." Cô rất quan trọng với bộ phận của chúng tôi. Một câu công nhận như vậy làm cho Tiêu Diệp Nhiên không khỏi ươn ướt, không phải vui vẻ nhất là được người †a công nhận sao? Cô làm việc hai ba năm, vì hiệu suất nên cô đã phải liều mạng làm việc.

Mà cô có thành tích này thì ngoại trừ sự cố gắng mà quan trọng hơn là cô gặp một cấp trên tốt.

Cô hít mũi, cười chân thành nói với Lina: "Cảm ơn cô đã công nhận, Lina”"

Lina cười: "Không cần cảm ơn tôi, cô nên cảm ơn bản thân mình, do cô cố gắng và thông minh nên mới có được ngày hôm nay."

Hai người nhìn nhau cười, giống như bạn già đã quen biết nhiều năm.

Lina nói chuyện với cô rất lâu mới rời đi.

Cô nói cho Lina biết chuyện Lại Tiểu Lan đã bị đuổi vào ngày thứ hai Cố Thanh Chiêu nhận chức.

Tô Nhã An, Cố Tống Vy, Lại Tiểu Lan đã rời khỏi Thời Thụy, cô cũng không còn đối thủ ở Thời Thụy nữa, nghĩ lại thì cảm thấy hơi nhàm chán. Nhưng có một số việc vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.

Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Tuy rằng Lina không phải là người nhiều chuyện, nhưng cô ta biết thì không ổn lắm.Tô Lân gật đầu, không nói gì xoay người rời đi."Đường, người kia là ai?" Lina cảm thấy đã gặp người đàn ông kia, rất quen mắt."Anh họ tôi" Tiêu Diệp Nhiên thuận miệng nói, tâm mắt lướt qua bó hoa bách hợp trên bàn, cô lập tức đổi đề tài, kinh ngạc lên tiếng: "Lina, cô mua hoa sao?""Ừ, tôi mua đó." Lina cúi người ôm bó hoa: "Tôi đến thăm cô thì phải mua gì đó. Sau đó tôi thấy cô thích hoa bách hợp, cho nên..."Cô ta nhún vai đưa cho cô: "Tặng cho cô.""Để cô tốn kém rồi” Tiêu Diệp Nhiên nhận lấy, đưa tay sờ cánh hoa nhoẻn miệng cười: "Cảm ơn cô, tôi thật sự rất thích hoa bách hợp."Cô nói xong thì ôm hoa đến mép giường, đặt lên tủ đầu giường.Sau đó cô ngồi trên giường, đưa mắt nhìn về phía Lina: "Sao cô lại rảnh rỗi đến đây vậy?"Lúc này cô ta phải đi làm mới đúng.Lina đi tới: "Tôi ra ngoài gặp khách hàng nên thuận tiện đến đây thăm cô""Ngồi xuống trước đi” Tiêu Diệp Nhiên chỉ vào ghế dựa cười nói với cô.Lina cười cười, sau đó đi tới ngồi xuống.Hai người rơi vào im lặng, sau một lúc lâu, Lina mở miệng phá vỡ sự im lặng: "Sức khỏe của cô khôi phục thế nào?" Tiêu Diệp Nhiên hơi mỉm cười: "Tôi vừa đi kiểm tra, bác sĩ nói khôi phục rất tốt, có lẽ hai ba ngày nữa sẽ xuất viện." "Vậy là tốt rồi." Lina thật lòng cảm thấy vui vẻ cho cô."Cô không biết chứ cô không ở đây, tôi và Tiểu Tống bận rộn đến mức không thở nổi."Tiêu Diệp Nhiên không nhịn được bật cười: "Cô có nói quá hay không vậy?""Thật đó." Lina gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô: "Cô rất quan trọng với bộ phận của chúng tôi." Cô rất quan trọng với bộ phận của chúng tôi. Một câu công nhận như vậy làm cho Tiêu Diệp Nhiên không khỏi ươn ướt, không phải vui vẻ nhất là được người †a công nhận sao? Cô làm việc hai ba năm, vì hiệu suất nên cô đã phải liều mạng làm việc.Mà cô có thành tích này thì ngoại trừ sự cố gắng mà quan trọng hơn là cô gặp một cấp trên tốt.Cô hít mũi, cười chân thành nói với Lina: "Cảm ơn cô đã công nhận, Lina”"Lina cười: "Không cần cảm ơn tôi, cô nên cảm ơn bản thân mình, do cô cố gắng và thông minh nên mới có được ngày hôm nay."Hai người nhìn nhau cười, giống như bạn già đã quen biết nhiều năm.Lina nói chuyện với cô rất lâu mới rời đi.Cô nói cho Lina biết chuyện Lại Tiểu Lan đã bị đuổi vào ngày thứ hai Cố Thanh Chiêu nhận chức.Tô Nhã An, Cố Tống Vy, Lại Tiểu Lan đã rời khỏi Thời Thụy, cô cũng không còn đối thủ ở Thời Thụy nữa, nghĩ lại thì cảm thấy hơi nhàm chán. Nhưng có một số việc vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.

Chương 467