CHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy…
Chương 469
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Nhưng cô ấy nói cũng đúng, cô nhìn Mặc Đình là đủ rồi. Vì thế cô cười nhìn về phía Cố Mặc Đình: "Mặc Đình, sao anh lại đến đây với bọn họ vậy?""Gặp nhau ở dưới lầu" Cố Thanh Chiêu đi tới trả lời thay anh cả.Cô thấy Cố Thanh Chiêu xuất hiện ở đây thì cảm thấy kỳ lạ."Cậu không cùng Tử Dục tham gia buổi lễ của công ty giải trí Đường Hải sao?"Cố Thanh Chiêu nhún vai: "Cậu ta có người đi cùng, em không muốn làm bóng đèn."Tiêu Diệp Nhiên đầy hắc tuyến: "Bọn họ lại không phải là người yêu, sao anh là bóng đèn được chứ?""Dù sao em không muốn đi, buổi lễ chỉ là một vụ buôn bán, mỗi người đều có mục đích, đến đó cũng chỉ lãng phí sức lực."Cố Thanh Chiêu nhếch môi, coi thường buổi lễ này."Nói như cậu thì những người không đi là vì không có chuyện phải làm vậy”Tiêu Diệp Nhiên nhìn ra được sự tồn tại của vật chất, cho dù mọi người có mục đích, nhưng không có ai chịu thiệt. "Thánh Nghiêu chán tham gia mấy buổi lễ như vậy từ nhỏ r ố Mặc Đình giải thích cho em trai.Tiêu Diệp Nhiên nhướng mày: "Vậy còn anh?”"Giống như vậy" Cố Mặc Đình nhàn nhạt đáp.Tiêu Diệp Nhiên mím môi, cô không tiếp tục vấn đề này nữa, mà đổi chủ đề hỏi: "Tiêu thị thế nào rồi?"Nói đến chuyện chính nên Cố Thanh Chiêu trở nên nghiêm túc."Trước mắt chúng ta năm giữ số cổ phiếu không bằng Cố Tống Vy”Cố Thanh Chiêu nhìn thấy chị dâu nghe chuyện này thì sắc mặt thay đổi, lập tức bổ sung một câu: "Nhưng Cố Tống Vy vẫn hoãn buổi họp hội đồng quản trị, cho nên chúng ta vẫn còn thời gian lấy được sự ủng hộ của cổ đông khác”"Cố Tống Vy chủ động hoãn buổi họp sao?"Tiêu Diệp Nhiên nhíu mày, không phải Cố Tống Vy ước gì nhanh chóng tổ chức buổ họp sao?"Nghe nói mặt cô ta cũng biến dạng uôn rồi" Ứng Tiêu Tiêu đang nhìn máy tính đột nhiên nói một câu."Biến dạng?"Không chỉ Tiêu Diệp Nhiên, mà còn Cố Mặc Đình và Cố Thanh Chiêu khó hiểu nhìn về phía cô ấy.Ứng Tiêu Tiêu cầm máy tính trên đùi xuống đặt lên sô pha, sau đó đứng dậy đi tới."Ừ, không phải hôm đó cậu và Thẩm Tử Dục đánh cô ta sao? Sau đó cô ta lại bị những người trong trại tạm giam đánh nữa, nghe nói khuôn mặt rất thê thảm.""Mẹ ơi, tớ thật sự rất muốn nhìn khuôn mặt Cố Tống Vy bị đánh thành heo." Cố Thanh Chiêu đầy chờ mong.Tiêu Diệp Nhiên biết Cố Tống Vy bị đánh, nhưng vẫn bình Tĩnh.Nhưng thê thảm đến mức nào?Tiêu Tiêu lại nói: "Nếu không có bất ngờ thì ngày mai tin tức sẽ truyền ra ngoài." "Hả?" Tiêu Diệp Nhiên không hiểu ý cô ấy.
Nhưng cô ấy nói cũng đúng, cô nhìn Mặc Đình là đủ rồi. Vì thế cô cười nhìn về phía Cố Mặc Đình: "Mặc Đình, sao anh lại đến đây với bọn họ vậy?"
"Gặp nhau ở dưới lầu" Cố Thanh Chiêu đi tới trả lời thay anh cả.
Cô thấy Cố Thanh Chiêu xuất hiện ở đây thì cảm thấy kỳ lạ.
"Cậu không cùng Tử Dục tham gia buổi lễ của công ty giải trí Đường Hải sao?"
Cố Thanh Chiêu nhún vai: "Cậu ta có người đi cùng, em không muốn làm bóng đèn."
Tiêu Diệp Nhiên đầy hắc tuyến: "Bọn họ lại không phải là người yêu, sao anh là bóng đèn được chứ?"
"Dù sao em không muốn đi, buổi lễ chỉ là một vụ buôn bán, mỗi người đều có mục đích, đến đó cũng chỉ lãng phí sức lực."
Cố Thanh Chiêu nhếch môi, coi thường buổi lễ này.
"Nói như cậu thì những người không đi là vì không có chuyện phải làm vậy”
Tiêu Diệp Nhiên nhìn ra được sự tồn tại của vật chất, cho dù mọi người có mục đích, nhưng không có ai chịu thiệt. "Thánh Nghiêu chán tham gia mấy buổi lễ như vậy từ nhỏ r ố Mặc Đình giải thích cho em trai.
Tiêu Diệp Nhiên nhướng mày: "Vậy còn anh?”
"Giống như vậy" Cố Mặc Đình nhàn nhạt đáp.
Tiêu Diệp Nhiên mím môi, cô không tiếp tục vấn đề này nữa, mà đổi chủ đề hỏi: "Tiêu thị thế nào rồi?"
Nói đến chuyện chính nên Cố Thanh Chiêu trở nên nghiêm túc.
"Trước mắt chúng ta năm giữ số cổ phiếu không bằng Cố Tống Vy”
Cố Thanh Chiêu nhìn thấy chị dâu nghe chuyện này thì sắc mặt thay đổi, lập tức bổ sung một câu: "Nhưng Cố Tống Vy vẫn hoãn buổi họp hội đồng quản trị, cho nên chúng ta vẫn còn thời gian lấy được sự ủng hộ của cổ đông khác”
"Cố Tống Vy chủ động hoãn buổi họp sao?"
Tiêu Diệp Nhiên nhíu mày, không phải Cố Tống Vy ước gì nhanh chóng tổ chức buổ họp sao?
"Nghe nói mặt cô ta cũng biến dạng uôn rồi" Ứng Tiêu Tiêu đang nhìn máy tính đột nhiên nói một câu.
"Biến dạng?"
Không chỉ Tiêu Diệp Nhiên, mà còn Cố Mặc Đình và Cố Thanh Chiêu khó hiểu nhìn về phía cô ấy.
Ứng Tiêu Tiêu cầm máy tính trên đùi xuống đặt lên sô pha, sau đó đứng dậy đi tới.
"Ừ, không phải hôm đó cậu và Thẩm Tử Dục đánh cô ta sao? Sau đó cô ta lại bị những người trong trại tạm giam đánh nữa, nghe nói khuôn mặt rất thê thảm."
"Mẹ ơi, tớ thật sự rất muốn nhìn khuôn mặt Cố Tống Vy bị đánh thành heo." Cố Thanh Chiêu đầy chờ mong.
Tiêu Diệp Nhiên biết Cố Tống Vy bị đánh, nhưng vẫn bình Tĩnh.
Nhưng thê thảm đến mức nào?
Tiêu Tiêu lại nói: "Nếu không có bất ngờ thì ngày mai tin tức sẽ truyền ra ngoài." "Hả?" Tiêu Diệp Nhiên không hiểu ý cô ấy.
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Nhưng cô ấy nói cũng đúng, cô nhìn Mặc Đình là đủ rồi. Vì thế cô cười nhìn về phía Cố Mặc Đình: "Mặc Đình, sao anh lại đến đây với bọn họ vậy?""Gặp nhau ở dưới lầu" Cố Thanh Chiêu đi tới trả lời thay anh cả.Cô thấy Cố Thanh Chiêu xuất hiện ở đây thì cảm thấy kỳ lạ."Cậu không cùng Tử Dục tham gia buổi lễ của công ty giải trí Đường Hải sao?"Cố Thanh Chiêu nhún vai: "Cậu ta có người đi cùng, em không muốn làm bóng đèn."Tiêu Diệp Nhiên đầy hắc tuyến: "Bọn họ lại không phải là người yêu, sao anh là bóng đèn được chứ?""Dù sao em không muốn đi, buổi lễ chỉ là một vụ buôn bán, mỗi người đều có mục đích, đến đó cũng chỉ lãng phí sức lực."Cố Thanh Chiêu nhếch môi, coi thường buổi lễ này."Nói như cậu thì những người không đi là vì không có chuyện phải làm vậy”Tiêu Diệp Nhiên nhìn ra được sự tồn tại của vật chất, cho dù mọi người có mục đích, nhưng không có ai chịu thiệt. "Thánh Nghiêu chán tham gia mấy buổi lễ như vậy từ nhỏ r ố Mặc Đình giải thích cho em trai.Tiêu Diệp Nhiên nhướng mày: "Vậy còn anh?”"Giống như vậy" Cố Mặc Đình nhàn nhạt đáp.Tiêu Diệp Nhiên mím môi, cô không tiếp tục vấn đề này nữa, mà đổi chủ đề hỏi: "Tiêu thị thế nào rồi?"Nói đến chuyện chính nên Cố Thanh Chiêu trở nên nghiêm túc."Trước mắt chúng ta năm giữ số cổ phiếu không bằng Cố Tống Vy”Cố Thanh Chiêu nhìn thấy chị dâu nghe chuyện này thì sắc mặt thay đổi, lập tức bổ sung một câu: "Nhưng Cố Tống Vy vẫn hoãn buổi họp hội đồng quản trị, cho nên chúng ta vẫn còn thời gian lấy được sự ủng hộ của cổ đông khác”"Cố Tống Vy chủ động hoãn buổi họp sao?"Tiêu Diệp Nhiên nhíu mày, không phải Cố Tống Vy ước gì nhanh chóng tổ chức buổ họp sao?"Nghe nói mặt cô ta cũng biến dạng uôn rồi" Ứng Tiêu Tiêu đang nhìn máy tính đột nhiên nói một câu."Biến dạng?"Không chỉ Tiêu Diệp Nhiên, mà còn Cố Mặc Đình và Cố Thanh Chiêu khó hiểu nhìn về phía cô ấy.Ứng Tiêu Tiêu cầm máy tính trên đùi xuống đặt lên sô pha, sau đó đứng dậy đi tới."Ừ, không phải hôm đó cậu và Thẩm Tử Dục đánh cô ta sao? Sau đó cô ta lại bị những người trong trại tạm giam đánh nữa, nghe nói khuôn mặt rất thê thảm.""Mẹ ơi, tớ thật sự rất muốn nhìn khuôn mặt Cố Tống Vy bị đánh thành heo." Cố Thanh Chiêu đầy chờ mong.Tiêu Diệp Nhiên biết Cố Tống Vy bị đánh, nhưng vẫn bình Tĩnh.Nhưng thê thảm đến mức nào?Tiêu Tiêu lại nói: "Nếu không có bất ngờ thì ngày mai tin tức sẽ truyền ra ngoài." "Hả?" Tiêu Diệp Nhiên không hiểu ý cô ấy.