CHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy…
Chương 483
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Chỉ cần tưởng tượng cô cũng cảm thấy mình khó có thể chấp nhận được cái danh tiếng xấu như vậy.Thân Ngải Hân lắc đầu: “Không cần phải cảm ơn em, đây cũng coi như là em bù đắp lỗi lầm lúc trước của mình” Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười: “Chuyện đã qua thì không nên nhắc lại nữa”Thân Ngải Hân cười đáp lại, sau đó quay đầu nhìn người đàn ông từ đầu đến cuối vẫn chưa nói gì ở bên cạnh, nói với Tiêu Diệp Nhiên: “Chị Diệp Nhiên, em về trước đây, chúng ta sẽ liên lạc lại sau”Nói xong, cô ta đứng dậy.Tiêu Diệp Nhiên hiểu ý của cô ta, mỉm cười nói: “Thật ra em cũng không cần phải vội vàng rời đi như vậy”Thân Ngải Hân lắc đầu: “Em không muốn làm bóng đèn đâu”Tiêu Diệp Nhiên bất lực, mỉm cười, có lẽ cô ta đã hiểu nhầm mối quan hệ của cô với Ngôn Húc.Nhưng cô cũng không giải thích, mà mỉm cười nhìn Thân Ngải Hân vui vẻ chạy ra khỏi phòng, còn không quên nháy mắt với cô, che miệng cười, đưa tay lên đóng cửa lại. Sau khi tiếng đóng cửa vang lên, căn phòng lại rơi vào im lặng.Tiêu Diệp Nhiên thu lại ánh mắt, lúc lướt qua Ngôn Húc, dừng lại mấy giây, sau đó cúi đầu, suy nghĩ một lúc mới nói: “Anh Ngôn, cảm ơn anh đã dành thời gian đến thăm Hai chữ “Anh Ngôn” trong chốc lát đã kéo dài khoảng cách của hai người.Đôi mắt phượng xinh đẹp thoáng qua một tia hiu quạnh, giọng nói của Ngôn Húc vần rất bình thường: “Tôi nghĩ Thân Ngải Hân có thể làm bạn của cô, vậy tôi cũng có thể làm bạn của cô đúng không”Tiêu Diệp Nhiên sững sờ, sau đó ngại ngùng cười nói: “Đương nhiên rồi, anh...”Nhìn thấy ánh mắt anh ta hơi khó chịu, vội vàng sửa lại: “Ngôn Húc, anh đương nhiên là bạn của t‹ Nói xong, cô cười “hì hì” hai tiếng, sau đó oán thầm, không phải chỉ là một cách gọi thôi sao, sao anh ta lại để ý như vậy chứ?Đương nhiên là Ngôn Húc để ý, rất để ý.Hai từ anh Ngôn chính là cách xưng hô của những người xa lạ, cảm giác giữa hai người không có tình bạn.Nhưng anh ta và cô sao có thể không có giao tình được chứ?Ít nhất anh ta đã cứu cô.Ngôn Húc nhướng mày, sau đó hỏi: “Sao lại nằm bệnh viện?”Lúc trước Thân Ngải Hân cũng đã hỏi, nhưng đáp án của cô quá qua loa, trong lòng anh ta cảm thấy nghi ngờ.Mà một người thông minh như Tiêu Diệp Nhiên, vừa nghe thấy anh ta hỏi như vậy, lập tức hiểu được ý của anh, cho. anh ta một đáp án hoàn toàn khác: “Đắc tội với tiểu nhân”Tiểu nhân? Đôi mắt phượng của Ngôn Lúc hơi nheo lại: “Cố Tống Vy?”Tiêu Diệp Nhiên xòe hai tay ra: “Quả nhiên những chuyện xấu của tôi và Cố Tống Vy đã bị mọi người biết được.” “Chuyện hôm nay là bút tích của cô?”Ngôn Húc lại hỏi.Chuyện hôm này? Nói đến chuyện Cố Tống Vy bị lộ ảnh xấu ở trên mạng sao?
Chỉ cần tưởng tượng cô cũng cảm thấy mình khó có thể chấp nhận được cái danh tiếng xấu như vậy.
Thân Ngải Hân lắc đầu: “Không cần phải cảm ơn em, đây cũng coi như là em bù đắp lỗi lầm lúc trước của mình” Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười: “Chuyện đã qua thì không nên nhắc lại nữa”
Thân Ngải Hân cười đáp lại, sau đó quay đầu nhìn người đàn ông từ đầu đến cuối vẫn chưa nói gì ở bên cạnh, nói với Tiêu Diệp Nhiên: “Chị Diệp Nhiên, em về trước đây, chúng ta sẽ liên lạc lại sau”
Nói xong, cô ta đứng dậy.
Tiêu Diệp Nhiên hiểu ý của cô ta, mỉm cười nói: “Thật ra em cũng không cần phải vội vàng rời đi như vậy”
Thân Ngải Hân lắc đầu: “Em không muốn làm bóng đèn đâu”
Tiêu Diệp Nhiên bất lực, mỉm cười, có lẽ cô ta đã hiểu nhầm mối quan hệ của cô với Ngôn Húc.
Nhưng cô cũng không giải thích, mà mỉm cười nhìn Thân Ngải Hân vui vẻ chạy ra khỏi phòng, còn không quên nháy mắt với cô, che miệng cười, đưa tay lên đóng cửa lại. Sau khi tiếng đóng cửa vang lên, căn phòng lại rơi vào im lặng.
Tiêu Diệp Nhiên thu lại ánh mắt, lúc lướt qua Ngôn Húc, dừng lại mấy giây, sau đó cúi đầu, suy nghĩ một lúc mới nói: “Anh Ngôn, cảm ơn anh đã dành thời gian đến thăm
Hai chữ “Anh Ngôn” trong chốc lát đã kéo dài khoảng cách của hai người.
Đôi mắt phượng xinh đẹp thoáng qua một tia hiu quạnh, giọng nói của Ngôn Húc vần rất bình thường: “Tôi nghĩ Thân Ngải Hân có thể làm bạn của cô, vậy tôi cũng có thể làm bạn của cô đúng không”
Tiêu Diệp Nhiên sững sờ, sau đó ngại ngùng cười nói: “Đương nhiên rồi, anh...”
Nhìn thấy ánh mắt anh ta hơi khó chịu, vội vàng sửa lại: “Ngôn Húc, anh đương nhiên là bạn của t‹ Nói xong, cô cười “hì hì” hai tiếng, sau đó oán thầm, không phải chỉ là một cách gọi thôi sao, sao anh ta lại để ý như vậy chứ?
Đương nhiên là Ngôn Húc để ý, rất để ý.
Hai từ anh Ngôn chính là cách xưng hô của những người xa lạ, cảm giác giữa hai người không có tình bạn.
Nhưng anh ta và cô sao có thể không có giao tình được chứ?
Ít nhất anh ta đã cứu cô.
Ngôn Húc nhướng mày, sau đó hỏi: “Sao lại nằm bệnh viện?”
Lúc trước Thân Ngải Hân cũng đã hỏi, nhưng đáp án của cô quá qua loa, trong lòng anh ta cảm thấy nghi ngờ.
Mà một người thông minh như Tiêu Diệp Nhiên, vừa nghe thấy anh ta hỏi như vậy, lập tức hiểu được ý của anh, cho. anh ta một đáp án hoàn toàn khác: “Đắc tội với tiểu nhân”
Tiểu nhân? Đôi mắt phượng của Ngôn Lúc hơi nheo lại:
“Cố Tống Vy?”
Tiêu Diệp Nhiên xòe hai tay ra: “Quả nhiên những chuyện xấu của tôi và Cố Tống Vy đã bị mọi người biết được.” “Chuyện hôm nay là bút tích của cô?”
Ngôn Húc lại hỏi.
Chuyện hôm này? Nói đến chuyện Cố Tống Vy bị lộ ảnh xấu ở trên mạng sao?
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Chỉ cần tưởng tượng cô cũng cảm thấy mình khó có thể chấp nhận được cái danh tiếng xấu như vậy.Thân Ngải Hân lắc đầu: “Không cần phải cảm ơn em, đây cũng coi như là em bù đắp lỗi lầm lúc trước của mình” Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười: “Chuyện đã qua thì không nên nhắc lại nữa”Thân Ngải Hân cười đáp lại, sau đó quay đầu nhìn người đàn ông từ đầu đến cuối vẫn chưa nói gì ở bên cạnh, nói với Tiêu Diệp Nhiên: “Chị Diệp Nhiên, em về trước đây, chúng ta sẽ liên lạc lại sau”Nói xong, cô ta đứng dậy.Tiêu Diệp Nhiên hiểu ý của cô ta, mỉm cười nói: “Thật ra em cũng không cần phải vội vàng rời đi như vậy”Thân Ngải Hân lắc đầu: “Em không muốn làm bóng đèn đâu”Tiêu Diệp Nhiên bất lực, mỉm cười, có lẽ cô ta đã hiểu nhầm mối quan hệ của cô với Ngôn Húc.Nhưng cô cũng không giải thích, mà mỉm cười nhìn Thân Ngải Hân vui vẻ chạy ra khỏi phòng, còn không quên nháy mắt với cô, che miệng cười, đưa tay lên đóng cửa lại. Sau khi tiếng đóng cửa vang lên, căn phòng lại rơi vào im lặng.Tiêu Diệp Nhiên thu lại ánh mắt, lúc lướt qua Ngôn Húc, dừng lại mấy giây, sau đó cúi đầu, suy nghĩ một lúc mới nói: “Anh Ngôn, cảm ơn anh đã dành thời gian đến thăm Hai chữ “Anh Ngôn” trong chốc lát đã kéo dài khoảng cách của hai người.Đôi mắt phượng xinh đẹp thoáng qua một tia hiu quạnh, giọng nói của Ngôn Húc vần rất bình thường: “Tôi nghĩ Thân Ngải Hân có thể làm bạn của cô, vậy tôi cũng có thể làm bạn của cô đúng không”Tiêu Diệp Nhiên sững sờ, sau đó ngại ngùng cười nói: “Đương nhiên rồi, anh...”Nhìn thấy ánh mắt anh ta hơi khó chịu, vội vàng sửa lại: “Ngôn Húc, anh đương nhiên là bạn của t‹ Nói xong, cô cười “hì hì” hai tiếng, sau đó oán thầm, không phải chỉ là một cách gọi thôi sao, sao anh ta lại để ý như vậy chứ?Đương nhiên là Ngôn Húc để ý, rất để ý.Hai từ anh Ngôn chính là cách xưng hô của những người xa lạ, cảm giác giữa hai người không có tình bạn.Nhưng anh ta và cô sao có thể không có giao tình được chứ?Ít nhất anh ta đã cứu cô.Ngôn Húc nhướng mày, sau đó hỏi: “Sao lại nằm bệnh viện?”Lúc trước Thân Ngải Hân cũng đã hỏi, nhưng đáp án của cô quá qua loa, trong lòng anh ta cảm thấy nghi ngờ.Mà một người thông minh như Tiêu Diệp Nhiên, vừa nghe thấy anh ta hỏi như vậy, lập tức hiểu được ý của anh, cho. anh ta một đáp án hoàn toàn khác: “Đắc tội với tiểu nhân”Tiểu nhân? Đôi mắt phượng của Ngôn Lúc hơi nheo lại: “Cố Tống Vy?”Tiêu Diệp Nhiên xòe hai tay ra: “Quả nhiên những chuyện xấu của tôi và Cố Tống Vy đã bị mọi người biết được.” “Chuyện hôm nay là bút tích của cô?”Ngôn Húc lại hỏi.Chuyện hôm này? Nói đến chuyện Cố Tống Vy bị lộ ảnh xấu ở trên mạng sao?