Chương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối…
Chương 316
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 316Thư Tình bỏ hết hành lý vào vali của cô:“Được.”Đúng lúc này, điện thoại di động của Hoắc Vân Thành vang lên.Anh lấy điện thoại di động của mình ra nhìn, cuộc gọi tới là của Jones, người phụ trách công xưởng ở Pháp.Hoắc Vân Thành nhận điện thoại:“Jones, có chuyện gì vậy? ”“Hoắc tổng, chúng tôi tra được nhóm trang sức có vấn đề kia, đều là sản xuất tại nhà máy số 1.” Giọng nói của Jones thông qua điện thoại vang lên.Hoắc Vân Thành sắc mặt sắc bén lên:“Nói cách khác, vấn đề nằm ở nhà máy số 1?”Jones gật đầu:“Vâng, tôi đã cho phép mọi người kiểm tra mọi phân đoạn của nhà máy số 1, ngày mai sẽ có kết quả.”“Được.” Hoắc Vân Thành trầm giọng nói.Cúp điện thoại, Thư Tình hỏi:“Có phải phía Pháp có manh mối không? ”“Ừ.” Hoắc Vân Thành híp mắt, thanh âm lạnh lùng: “Hẳn là ở nhà máy số 1 xảy ra vấn đề. ”“Nếu phạm vi đã thu hẹp xuống nhà máy số 1, vậy hẳn là rất dễ điều tra.” Thư Tình suy nghĩ nói.“Chưa chắc.” Ánh mắt Hoắc Vân Thành thâm trầm: “Người có thể động tay động chân ở Hoắc thị, sẽ không phải là người bình thường. ”“Anh nói đúng.” Thư Tình rất đồng ý gật đầu.Quả thật, chuyện xảy ra gần đây có chút quỷ dị, phảng phất giống như có một thế lực nào đó đang khống chế hết thảy mọi chuyện.Hơn nữa, hiện tại “ta ngoài sáng, địch trong tối”, mọi chuyện đối với Hoắc thị mà nói vẫn là rất bất lợi.“Dù sao thì để mai đến Pháp rồi lại tính.”Thấy Thư Tình nhíu mày, Hoắc Vân Thành vươn tay vỗ vỗ vai cô, ánh mắt dịu dàng: “Đi ngủ sớm đi.“Ngủ ngon!” Thư Tình nhoẻn miệng cười.Một đêm trằn trọc không ngủ được.Sáng sớm hôm sau, Thư Tình đứng dậy vội vàng đi tắm, vừa mới đi tới cầu thang thì nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.Mới sáng sớm ai lại đến đây vậy?Hoắc Vân Thành ra mở cửa, người xuất hiện là mẹ Hoắc và Hoắc Thiến.“Mẹ, sao mẹ lại ở đây?” Hoắc Vân Thành nhíu mày.“Con không chào đón mẹ sao?” Mẹ Hoắc vận một bộ sườn xám màu cam, dung nhan bà ta được bảo dưỡng vô cùng kỹ càng, ánh mắt lành lạnh nhìn anh.Không đợi cho Hoắc Vân Thành đáp lời, mẹ Hoắc đi thẳng tới ghế sô pha trong phòng khách ngồi xuống, Hoắc Thiến cũng đi theo.
Chương 316
Thư Tình bỏ hết hành lý vào vali của cô:
“Được.”
Đúng lúc này, điện thoại di động của Hoắc Vân Thành vang lên.
Anh lấy điện thoại di động của mình ra nhìn, cuộc gọi tới là của Jones, người phụ trách công xưởng ở Pháp.
Hoắc Vân Thành nhận điện thoại:
“Jones, có chuyện gì vậy? ”
“Hoắc tổng, chúng tôi tra được nhóm trang sức có vấn đề kia, đều là sản xuất tại nhà máy số 1.” Giọng nói của Jones thông qua điện thoại vang lên.
Hoắc Vân Thành sắc mặt sắc bén lên:
“Nói cách khác, vấn đề nằm ở nhà máy số 1?”
Jones gật đầu:
“Vâng, tôi đã cho phép mọi người kiểm tra mọi phân đoạn của nhà máy số 1, ngày mai sẽ có kết quả.”
“Được.” Hoắc Vân Thành trầm giọng nói.
Cúp điện thoại, Thư Tình hỏi:
“Có phải phía Pháp có manh mối không? ”
“Ừ.” Hoắc Vân Thành híp mắt, thanh âm lạnh lùng: “Hẳn là ở nhà máy số 1 xảy ra vấn đề. ”
“Nếu phạm vi đã thu hẹp xuống nhà máy số 1, vậy hẳn là rất dễ điều tra.” Thư Tình suy nghĩ nói.
“Chưa chắc.” Ánh mắt Hoắc Vân Thành thâm trầm: “Người có thể động tay động chân ở Hoắc thị, sẽ không phải là người bình thường. ”
“Anh nói đúng.” Thư Tình rất đồng ý gật đầu.
Quả thật, chuyện xảy ra gần đây có chút quỷ dị, phảng phất giống như có một thế lực nào đó đang khống chế hết thảy mọi chuyện.
Hơn nữa, hiện tại “ta ngoài sáng, địch trong tối”, mọi chuyện đối với Hoắc thị mà nói vẫn là rất bất lợi.
“Dù sao thì để mai đến Pháp rồi lại tính.”
Thấy Thư Tình nhíu mày, Hoắc Vân Thành vươn tay vỗ vỗ vai cô, ánh mắt dịu dàng: “Đi ngủ sớm đi.
“Ngủ ngon!” Thư Tình nhoẻn miệng cười.
Một đêm trằn trọc không ngủ được.
Sáng sớm hôm sau, Thư Tình đứng dậy vội vàng đi tắm, vừa mới đi tới cầu thang thì nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.
Mới sáng sớm ai lại đến đây vậy?
Hoắc Vân Thành ra mở cửa, người xuất hiện là mẹ Hoắc và Hoắc Thiến.
“Mẹ, sao mẹ lại ở đây?” Hoắc Vân Thành nhíu mày.
“Con không chào đón mẹ sao?” Mẹ Hoắc vận một bộ sườn xám màu cam, dung nhan bà ta được bảo dưỡng vô cùng kỹ càng, ánh mắt lành lạnh nhìn anh.
Không đợi cho Hoắc Vân Thành đáp lời, mẹ Hoắc đi thẳng tới ghế sô pha trong phòng khách ngồi xuống, Hoắc Thiến cũng đi theo.
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 316Thư Tình bỏ hết hành lý vào vali của cô:“Được.”Đúng lúc này, điện thoại di động của Hoắc Vân Thành vang lên.Anh lấy điện thoại di động của mình ra nhìn, cuộc gọi tới là của Jones, người phụ trách công xưởng ở Pháp.Hoắc Vân Thành nhận điện thoại:“Jones, có chuyện gì vậy? ”“Hoắc tổng, chúng tôi tra được nhóm trang sức có vấn đề kia, đều là sản xuất tại nhà máy số 1.” Giọng nói của Jones thông qua điện thoại vang lên.Hoắc Vân Thành sắc mặt sắc bén lên:“Nói cách khác, vấn đề nằm ở nhà máy số 1?”Jones gật đầu:“Vâng, tôi đã cho phép mọi người kiểm tra mọi phân đoạn của nhà máy số 1, ngày mai sẽ có kết quả.”“Được.” Hoắc Vân Thành trầm giọng nói.Cúp điện thoại, Thư Tình hỏi:“Có phải phía Pháp có manh mối không? ”“Ừ.” Hoắc Vân Thành híp mắt, thanh âm lạnh lùng: “Hẳn là ở nhà máy số 1 xảy ra vấn đề. ”“Nếu phạm vi đã thu hẹp xuống nhà máy số 1, vậy hẳn là rất dễ điều tra.” Thư Tình suy nghĩ nói.“Chưa chắc.” Ánh mắt Hoắc Vân Thành thâm trầm: “Người có thể động tay động chân ở Hoắc thị, sẽ không phải là người bình thường. ”“Anh nói đúng.” Thư Tình rất đồng ý gật đầu.Quả thật, chuyện xảy ra gần đây có chút quỷ dị, phảng phất giống như có một thế lực nào đó đang khống chế hết thảy mọi chuyện.Hơn nữa, hiện tại “ta ngoài sáng, địch trong tối”, mọi chuyện đối với Hoắc thị mà nói vẫn là rất bất lợi.“Dù sao thì để mai đến Pháp rồi lại tính.”Thấy Thư Tình nhíu mày, Hoắc Vân Thành vươn tay vỗ vỗ vai cô, ánh mắt dịu dàng: “Đi ngủ sớm đi.“Ngủ ngon!” Thư Tình nhoẻn miệng cười.Một đêm trằn trọc không ngủ được.Sáng sớm hôm sau, Thư Tình đứng dậy vội vàng đi tắm, vừa mới đi tới cầu thang thì nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.Mới sáng sớm ai lại đến đây vậy?Hoắc Vân Thành ra mở cửa, người xuất hiện là mẹ Hoắc và Hoắc Thiến.“Mẹ, sao mẹ lại ở đây?” Hoắc Vân Thành nhíu mày.“Con không chào đón mẹ sao?” Mẹ Hoắc vận một bộ sườn xám màu cam, dung nhan bà ta được bảo dưỡng vô cùng kỹ càng, ánh mắt lành lạnh nhìn anh.Không đợi cho Hoắc Vân Thành đáp lời, mẹ Hoắc đi thẳng tới ghế sô pha trong phòng khách ngồi xuống, Hoắc Thiến cũng đi theo.