CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…
Chương 240
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 240DUjh Giang Nghĩa lái xe rời khỏi sở giải trí, Trình Đan Đình ở phía sau nhìn theo, mím môi: “Thật là, đến một câu cảm ơn cũng không biết nói.”Cả đoạn đường, chạy nhanh như chớp.Tâm trạng Giang Nghĩa cực kỳ tốt, không nói đến việc công ty phát triển nhanh chóng và lớn mạnh, anh còn nhận được một chiếc xe tốt như vậy.Ngay cả Giang Nghĩa, người không h*m m**n nhiều về vật chất, cũng không kìm chế được niềm vui sướng trong lòng.Tỉng reng reng…Tỉng reng reng…Giang Nghĩa cầm điện thoại lên liếc nhìn, là vợ anh, Đinh Thu Huyền gọi đến, khoảng thời gian gần đây hai vợ chồng họ ai cũng bận rộn, một người bận việc công ty, một người bận việc của gia tộc, đã lâu không có thời gian ngồi lại tâm sự với nhau.“A lô, Thu Huyền, có chuyện gì vậy?”“Giang Nghĩa, bây giờ anh có rảnh không?Có thể đến công ty chính đón em về nhà không? Không hiểu sao lốp xe của em lại bị thủng.”“Ừ, anh sẽ tới.”Hai mươi phút sau, xe dừng lại gần công ty chính.Giang Nghĩa đi bộ về phía tòa nhà công ty, †ừ xa đã nhìn thấy Đinh Thu Huyền đứng đợi ở cửa công ty, cùng lúc đó, bên cạnh cô còn có một người đàn ông đang đứng, thỉnh thoảng đưa đầu đến bên cạnh Đinh Thu Huyền.Đinh Thu Huyền lộ rõ vẻ chán ghét và quay sang chỗ khác.Nhưng người đàn ông đó lại chẳng biết xấu hổ tiến lên một bước, tiếp tục duy trì khoảng cách rất gần với Đinh Thu Huyền, ánh mắt gian xảo như muốn dính vào người Đinh Thu Huyền.Giang Nghĩa cau mày, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ.“Giang Nghĩa, anh đến rồi!” Nhìn thấy Giang Nghĩa đến, Đinh Thu Huyền như tìm được cứu tinh, vội vàng chạy tới ôm lấy cánh tay Giang Nghĩa.Người đàn ông đó liếc nhìn Giang Nghĩa, cười khẩy, bày ra bộ mặt xem thường Giang Nghĩa.“Đây chính là người chồng ở rể của cô — Giang Nghĩa sao?” Người đàn ông hỏi.Đinh Thu Huyền không vui ra mặt, lạnh lùng đáp: “Đây chính là Giang Nghĩa, chồng tôi, anh ấy đặc biệt tới đón tôi, chủ tịch Tôn, anh có thể đi được rồi.”Giang Nghĩa thản nhiên hỏi: “Anh ta là ai vậy?”Đỉnh Thu Huyền giới thiệu: “Tôn Tuấn Phong, chủ tịch công ty bất động sản Vũ Quan, hợp tác kinh doanh với nhà họ Đinh trong dự án cải tạo.”Từ trước tới nay, Tôn Tuấn Phong luôn thèm muốn Đinh Thu Huyền, nhưng chỉ là không tìm được cơ hội để ra tay.Vừa nhìn thấy lốp xe của Đinh Thu Huyền bị hỏng, anh ta nằng nặc muốn đưa Đinh Thu Huyền về nhà.Cho nên Đinh Thu Huyền mới cuống cuồng bảo Giang Nghĩa đến đón.Tôn Tuấn Phong liếc nhìn quan sát Giang Nghĩa từ trên xuống dưới, thấy anh đang mặc đồ rẻ tiền ở quầy hàng rong, liền cười khinh thường.“Tôi nói cô Đinh, tôi thực sự nghĩ không ra, tại sao một người phụ nữ xinh đẹp và thông minh như cô lại muốn gả cho loại vô dụng này?”“Muốn tiền không có tiền, muốn địa vị không có địa vị, nghe nói còn ở luôn trong nhà cô.”
CHƯƠNG 240
DUjh Giang Nghĩa lái xe rời khỏi sở giải trí, Trình Đan Đình ở phía sau nhìn theo, mím môi: “Thật là, đến một câu cảm ơn cũng không biết nói.”
Cả đoạn đường, chạy nhanh như chớp.
Tâm trạng Giang Nghĩa cực kỳ tốt, không nói đến việc công ty phát triển nhanh chóng và lớn mạnh, anh còn nhận được một chiếc xe tốt như vậy.
Ngay cả Giang Nghĩa, người không h*m m**n nhiều về vật chất, cũng không kìm chế được niềm vui sướng trong lòng.
Tỉng reng reng…
Tỉng reng reng…
Giang Nghĩa cầm điện thoại lên liếc nhìn, là vợ anh, Đinh Thu Huyền gọi đến, khoảng thời gian gần đây hai vợ chồng họ ai cũng bận rộn, một người bận việc công ty, một người bận việc của gia tộc, đã lâu không có thời gian ngồi lại tâm sự với nhau.
“A lô, Thu Huyền, có chuyện gì vậy?”
“Giang Nghĩa, bây giờ anh có rảnh không?
Có thể đến công ty chính đón em về nhà không? Không hiểu sao lốp xe của em lại bị thủng.”
“Ừ, anh sẽ tới.”
Hai mươi phút sau, xe dừng lại gần công ty chính.
Giang Nghĩa đi bộ về phía tòa nhà công ty, †ừ xa đã nhìn thấy Đinh Thu Huyền đứng đợi ở cửa công ty, cùng lúc đó, bên cạnh cô còn có một người đàn ông đang đứng, thỉnh thoảng đưa đầu đến bên cạnh Đinh Thu Huyền.
Đinh Thu Huyền lộ rõ vẻ chán ghét và quay sang chỗ khác.
Nhưng người đàn ông đó lại chẳng biết xấu hổ tiến lên một bước, tiếp tục duy trì khoảng cách rất gần với Đinh Thu Huyền, ánh mắt gian xảo như muốn dính vào người Đinh Thu Huyền.
Giang Nghĩa cau mày, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ.
“Giang Nghĩa, anh đến rồi!” Nhìn thấy Giang Nghĩa đến, Đinh Thu Huyền như tìm được cứu tinh, vội vàng chạy tới ôm lấy cánh tay Giang Nghĩa.
Người đàn ông đó liếc nhìn Giang Nghĩa, cười khẩy, bày ra bộ mặt xem thường Giang Nghĩa.
“Đây chính là người chồng ở rể của cô — Giang Nghĩa sao?” Người đàn ông hỏi.
Đinh Thu Huyền không vui ra mặt, lạnh lùng đáp: “Đây chính là Giang Nghĩa, chồng tôi, anh ấy đặc biệt tới đón tôi, chủ tịch Tôn, anh có thể đi được rồi.”
Giang Nghĩa thản nhiên hỏi: “Anh ta là ai vậy?”
Đỉnh Thu Huyền giới thiệu: “Tôn Tuấn Phong, chủ tịch công ty bất động sản Vũ Quan, hợp tác kinh doanh với nhà họ Đinh trong dự án cải tạo.”
Từ trước tới nay, Tôn Tuấn Phong luôn thèm muốn Đinh Thu Huyền, nhưng chỉ là không tìm được cơ hội để ra tay.
Vừa nhìn thấy lốp xe của Đinh Thu Huyền bị hỏng, anh ta nằng nặc muốn đưa Đinh Thu Huyền về nhà.
Cho nên Đinh Thu Huyền mới cuống cuồng bảo Giang Nghĩa đến đón.
Tôn Tuấn Phong liếc nhìn quan sát Giang Nghĩa từ trên xuống dưới, thấy anh đang mặc đồ rẻ tiền ở quầy hàng rong, liền cười khinh thường.
“Tôi nói cô Đinh, tôi thực sự nghĩ không ra, tại sao một người phụ nữ xinh đẹp và thông minh như cô lại muốn gả cho loại vô dụng này?”
“Muốn tiền không có tiền, muốn địa vị không có địa vị, nghe nói còn ở luôn trong nhà cô.”
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 240DUjh Giang Nghĩa lái xe rời khỏi sở giải trí, Trình Đan Đình ở phía sau nhìn theo, mím môi: “Thật là, đến một câu cảm ơn cũng không biết nói.”Cả đoạn đường, chạy nhanh như chớp.Tâm trạng Giang Nghĩa cực kỳ tốt, không nói đến việc công ty phát triển nhanh chóng và lớn mạnh, anh còn nhận được một chiếc xe tốt như vậy.Ngay cả Giang Nghĩa, người không h*m m**n nhiều về vật chất, cũng không kìm chế được niềm vui sướng trong lòng.Tỉng reng reng…Tỉng reng reng…Giang Nghĩa cầm điện thoại lên liếc nhìn, là vợ anh, Đinh Thu Huyền gọi đến, khoảng thời gian gần đây hai vợ chồng họ ai cũng bận rộn, một người bận việc công ty, một người bận việc của gia tộc, đã lâu không có thời gian ngồi lại tâm sự với nhau.“A lô, Thu Huyền, có chuyện gì vậy?”“Giang Nghĩa, bây giờ anh có rảnh không?Có thể đến công ty chính đón em về nhà không? Không hiểu sao lốp xe của em lại bị thủng.”“Ừ, anh sẽ tới.”Hai mươi phút sau, xe dừng lại gần công ty chính.Giang Nghĩa đi bộ về phía tòa nhà công ty, †ừ xa đã nhìn thấy Đinh Thu Huyền đứng đợi ở cửa công ty, cùng lúc đó, bên cạnh cô còn có một người đàn ông đang đứng, thỉnh thoảng đưa đầu đến bên cạnh Đinh Thu Huyền.Đinh Thu Huyền lộ rõ vẻ chán ghét và quay sang chỗ khác.Nhưng người đàn ông đó lại chẳng biết xấu hổ tiến lên một bước, tiếp tục duy trì khoảng cách rất gần với Đinh Thu Huyền, ánh mắt gian xảo như muốn dính vào người Đinh Thu Huyền.Giang Nghĩa cau mày, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ.“Giang Nghĩa, anh đến rồi!” Nhìn thấy Giang Nghĩa đến, Đinh Thu Huyền như tìm được cứu tinh, vội vàng chạy tới ôm lấy cánh tay Giang Nghĩa.Người đàn ông đó liếc nhìn Giang Nghĩa, cười khẩy, bày ra bộ mặt xem thường Giang Nghĩa.“Đây chính là người chồng ở rể của cô — Giang Nghĩa sao?” Người đàn ông hỏi.Đinh Thu Huyền không vui ra mặt, lạnh lùng đáp: “Đây chính là Giang Nghĩa, chồng tôi, anh ấy đặc biệt tới đón tôi, chủ tịch Tôn, anh có thể đi được rồi.”Giang Nghĩa thản nhiên hỏi: “Anh ta là ai vậy?”Đỉnh Thu Huyền giới thiệu: “Tôn Tuấn Phong, chủ tịch công ty bất động sản Vũ Quan, hợp tác kinh doanh với nhà họ Đinh trong dự án cải tạo.”Từ trước tới nay, Tôn Tuấn Phong luôn thèm muốn Đinh Thu Huyền, nhưng chỉ là không tìm được cơ hội để ra tay.Vừa nhìn thấy lốp xe của Đinh Thu Huyền bị hỏng, anh ta nằng nặc muốn đưa Đinh Thu Huyền về nhà.Cho nên Đinh Thu Huyền mới cuống cuồng bảo Giang Nghĩa đến đón.Tôn Tuấn Phong liếc nhìn quan sát Giang Nghĩa từ trên xuống dưới, thấy anh đang mặc đồ rẻ tiền ở quầy hàng rong, liền cười khinh thường.“Tôi nói cô Đinh, tôi thực sự nghĩ không ra, tại sao một người phụ nữ xinh đẹp và thông minh như cô lại muốn gả cho loại vô dụng này?”“Muốn tiền không có tiền, muốn địa vị không có địa vị, nghe nói còn ở luôn trong nhà cô.”