CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…
Chương 864
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 864“Tôi phải mau chóng qua đó.”Trước khi đi, Giang Nghĩa cuối cùng dặn dò: “Chú Trình, mấy ngày này vất vả cho chú trông coi công ty, có bất cứ tin động thái gì lập tức thông báo cho tôi. Đặc biệt là chuyện giống như ngày hôm nay, tuyệt đối đừng dễ dàng đồng ý cái gì với người khác.”Trình Hải gật đầu: “Tôi rõ rồi, cậu mau đến giải trí Ức Châu đi.”“Ừ.”Nhìn bóng lưng rời đi của Giang Nghĩa, Trình Hải nở nụ cười.Ông ta xoay đầu nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, tự lẩm bẩm: “Ông chủ, ông mất tích nhiều năm như vậy, cũng không biết sống hay chết. Nhưng bất luận là sống hay chết, có một chuyện ông đáng để tự hào, đó chính là cậu cả đã trưởng thành trở thành người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất rồi.”“Ông chủ, nếu ông có thể nhìn thấy cậu cả như này, nhất định sẽ vui mừng tới khua tay múa chân nhỉ?”“Khụ khụ, khụ khụ…”Lúc nói chuyện, Trình Hải bỗng nhiên ho.Ông ta vội vàng lấy khăn tay bịt miệng, đặt mông ngồi trên sô pha, ho không ngừng.Sau khi ho mấy phút, ông ta dịu lại.Lại nhìn chiếc khăn tay, đều là máu.“Haizz, xem ra mình thật sự già rồi, không còn tác dụng nữa.”“Chỉ hy vọng trước khi mình đi về Tây Thiên, có thể nhìn thấy ngày xí nghiệp Thiên Đỉnh diệt vong, có thể nhìn thấy tên khốn Tôn Vĩnh Trinh kia bị xử lý.”“Như vậy, xuống dưới cửu tuyền, mình cũng có thể nhìn thẳng cậu hai rồi.”“Khụ khụ, khụ khụ…”Trung tâm khu Giang Nam, tòa nhà của xí nghiệp Thiên Đỉnh, phòng làm việc của chủ tịch.Tôn Vĩnh Trinh đang cùng với Tôn Tại Ngôn thương lượng kế hoạch đối phương giải trí Ức Châu, kế hoạch tổng thể đã thương lượng xong, chỉ đợi khắc phục chi tiết cuối cùng.Trên mặt Tôn Vĩnh Trinh nở nụ cười gian xảo.“Em trai, được nha, mấy chiêu này của cậu thật sự đủ thâm!”“Lần này giải trí Ức Châu coi như hoàn toàn chấm dứt rồi.”“Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng đổ trước, giải trí Ức Châu lụi theo sau, tôi xem Giang Nghĩa sau này còn tung tăng kiểu gì, ha ha ha ha ~”Đang vui vẻ, cửa phòng làm việc được đẩy ra.Thư ký vội vàng đi vào, thần sắc không đúng mà nói: “Chủ tịch, xảy ra chuyện rồi.”“Hửm?” Tâm trạng của Tôn Vĩnh Trinh không vui, hôm nay đều là chuyện tốt, đang thoải mái, nghe thấy bốn chữ ‘xảy ra chuyện rồi’ khó tránh sẽ cảm thấy không vui.Ông ta hỏi: “Ngày vui đừng nói lời mất hứng.”Thư ký đổ mồ hôi lạnh: “Là thật sự xảy ra chuyện rồi.”“Ha, mẹ kiếp cậu có phải…”Tôn Tại Ngôn ở bên cạnh lập tức đẩy Tôn Vĩnh Trinh sang một bên, nghiêm túc nhìn thư ký: “Xảy ra chuyện gì?”
CHƯƠNG 864
“Tôi phải mau chóng qua đó.”
Trước khi đi, Giang Nghĩa cuối cùng dặn dò: “Chú Trình, mấy ngày này vất vả cho chú trông coi công ty, có bất cứ tin động thái gì lập tức thông báo cho tôi. Đặc biệt là chuyện giống như ngày hôm nay, tuyệt đối đừng dễ dàng đồng ý cái gì với người khác.”
Trình Hải gật đầu: “Tôi rõ rồi, cậu mau đến giải trí Ức Châu đi.”
“Ừ.”
Nhìn bóng lưng rời đi của Giang Nghĩa, Trình Hải nở nụ cười.
Ông ta xoay đầu nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, tự lẩm bẩm: “Ông chủ, ông mất tích nhiều năm như vậy, cũng không biết sống hay chết. Nhưng bất luận là sống hay chết, có một chuyện ông đáng để tự hào, đó chính là cậu cả đã trưởng thành trở thành người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất rồi.”
“Ông chủ, nếu ông có thể nhìn thấy cậu cả như này, nhất định sẽ vui mừng tới khua tay múa chân nhỉ?”
“Khụ khụ, khụ khụ…”
Lúc nói chuyện, Trình Hải bỗng nhiên ho.
Ông ta vội vàng lấy khăn tay bịt miệng, đặt mông ngồi trên sô pha, ho không ngừng.
Sau khi ho mấy phút, ông ta dịu lại.
Lại nhìn chiếc khăn tay, đều là máu.
“Haizz, xem ra mình thật sự già rồi, không còn tác dụng nữa.”
“Chỉ hy vọng trước khi mình đi về Tây Thiên, có thể nhìn thấy ngày xí nghiệp Thiên Đỉnh diệt vong, có thể nhìn thấy tên khốn Tôn Vĩnh Trinh kia bị xử lý.”
“Như vậy, xuống dưới cửu tuyền, mình cũng có thể nhìn thẳng cậu hai rồi.”
“Khụ khụ, khụ khụ…”
Trung tâm khu Giang Nam, tòa nhà của xí nghiệp Thiên Đỉnh, phòng làm việc của chủ tịch.
Tôn Vĩnh Trinh đang cùng với Tôn Tại Ngôn thương lượng kế hoạch đối phương giải trí Ức Châu, kế hoạch tổng thể đã thương lượng xong, chỉ đợi khắc phục chi tiết cuối cùng.
Trên mặt Tôn Vĩnh Trinh nở nụ cười gian xảo.
“Em trai, được nha, mấy chiêu này của cậu thật sự đủ thâm!”
“Lần này giải trí Ức Châu coi như hoàn toàn chấm dứt rồi.”
“Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng đổ trước, giải trí Ức Châu lụi theo sau, tôi xem Giang Nghĩa sau này còn tung tăng kiểu gì, ha ha ha ha ~”
Đang vui vẻ, cửa phòng làm việc được đẩy ra.
Thư ký vội vàng đi vào, thần sắc không đúng mà nói: “Chủ tịch, xảy ra chuyện rồi.”
“Hửm?” Tâm trạng của Tôn Vĩnh Trinh không vui, hôm nay đều là chuyện tốt, đang thoải mái, nghe thấy bốn chữ ‘xảy ra chuyện rồi’ khó tránh sẽ cảm thấy không vui.
Ông ta hỏi: “Ngày vui đừng nói lời mất hứng.”
Thư ký đổ mồ hôi lạnh: “Là thật sự xảy ra chuyện rồi.”
“Ha, mẹ kiếp cậu có phải…”
Tôn Tại Ngôn ở bên cạnh lập tức đẩy Tôn Vĩnh Trinh sang một bên, nghiêm túc nhìn thư ký: “Xảy ra chuyện gì?”
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 864“Tôi phải mau chóng qua đó.”Trước khi đi, Giang Nghĩa cuối cùng dặn dò: “Chú Trình, mấy ngày này vất vả cho chú trông coi công ty, có bất cứ tin động thái gì lập tức thông báo cho tôi. Đặc biệt là chuyện giống như ngày hôm nay, tuyệt đối đừng dễ dàng đồng ý cái gì với người khác.”Trình Hải gật đầu: “Tôi rõ rồi, cậu mau đến giải trí Ức Châu đi.”“Ừ.”Nhìn bóng lưng rời đi của Giang Nghĩa, Trình Hải nở nụ cười.Ông ta xoay đầu nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, tự lẩm bẩm: “Ông chủ, ông mất tích nhiều năm như vậy, cũng không biết sống hay chết. Nhưng bất luận là sống hay chết, có một chuyện ông đáng để tự hào, đó chính là cậu cả đã trưởng thành trở thành người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất rồi.”“Ông chủ, nếu ông có thể nhìn thấy cậu cả như này, nhất định sẽ vui mừng tới khua tay múa chân nhỉ?”“Khụ khụ, khụ khụ…”Lúc nói chuyện, Trình Hải bỗng nhiên ho.Ông ta vội vàng lấy khăn tay bịt miệng, đặt mông ngồi trên sô pha, ho không ngừng.Sau khi ho mấy phút, ông ta dịu lại.Lại nhìn chiếc khăn tay, đều là máu.“Haizz, xem ra mình thật sự già rồi, không còn tác dụng nữa.”“Chỉ hy vọng trước khi mình đi về Tây Thiên, có thể nhìn thấy ngày xí nghiệp Thiên Đỉnh diệt vong, có thể nhìn thấy tên khốn Tôn Vĩnh Trinh kia bị xử lý.”“Như vậy, xuống dưới cửu tuyền, mình cũng có thể nhìn thẳng cậu hai rồi.”“Khụ khụ, khụ khụ…”Trung tâm khu Giang Nam, tòa nhà của xí nghiệp Thiên Đỉnh, phòng làm việc của chủ tịch.Tôn Vĩnh Trinh đang cùng với Tôn Tại Ngôn thương lượng kế hoạch đối phương giải trí Ức Châu, kế hoạch tổng thể đã thương lượng xong, chỉ đợi khắc phục chi tiết cuối cùng.Trên mặt Tôn Vĩnh Trinh nở nụ cười gian xảo.“Em trai, được nha, mấy chiêu này của cậu thật sự đủ thâm!”“Lần này giải trí Ức Châu coi như hoàn toàn chấm dứt rồi.”“Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng đổ trước, giải trí Ức Châu lụi theo sau, tôi xem Giang Nghĩa sau này còn tung tăng kiểu gì, ha ha ha ha ~”Đang vui vẻ, cửa phòng làm việc được đẩy ra.Thư ký vội vàng đi vào, thần sắc không đúng mà nói: “Chủ tịch, xảy ra chuyện rồi.”“Hửm?” Tâm trạng của Tôn Vĩnh Trinh không vui, hôm nay đều là chuyện tốt, đang thoải mái, nghe thấy bốn chữ ‘xảy ra chuyện rồi’ khó tránh sẽ cảm thấy không vui.Ông ta hỏi: “Ngày vui đừng nói lời mất hứng.”Thư ký đổ mồ hôi lạnh: “Là thật sự xảy ra chuyện rồi.”“Ha, mẹ kiếp cậu có phải…”Tôn Tại Ngôn ở bên cạnh lập tức đẩy Tôn Vĩnh Trinh sang một bên, nghiêm túc nhìn thư ký: “Xảy ra chuyện gì?”