Tác giả:

CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…

Chương 892

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… Chương 892…Màn đêm buông xuống, gió lạnh thổi qua.Cửa sổ sát sàn cực lớn mở một nửa, rèm cửa được gió thổi bay bay.Chiến thần Tu La, ngồi vững vàng trên ghế trong phòng của người tổng phụ trách, Lâm Chí Cường đứng ở bên dưới.Cộp cộp cộp, một chuỗi tiếng bước chân truyền tới.Hai anh em Tôn Vĩnh Trinh, Tôn Tại Ngôn được cảnh sát ải tải đi vào, hai tay đều bị còng lại.Hai người bọn họ có hơi nghi hoặc, tại sao mình không bị đưa vào cục cảnh sát, không bị nhốt vào nơi tạm giam, mà đưa tới phòng làm việc của người tổng phụ trách khu Giang Nam.Rất kỳ lạ.Cốc, cốc, cốc, ngón tay gõ nhẹ vào mặt bàn, truyền tới âm thanh giòn tan.Hai anh em không nhịn được mà ngẩng đầu lên.Sau khi ánh mắt của bọn họ tập trung vào người ngồi ở đó, cùng lúc rơi vào trạng thái sốc cực độ, hai người sửng sốt tới mức cái cằm sắp rớt xuống.Kinh ngạc tới mức không thể tin được, thật khó tin, không thể dùng ngôn ngữ diễn tả.Ngồi ở đó, không phải ai khác, chính là người đối đầu sống chết của bọn họ — Giang Nghĩa!!!“Giang Nghĩa? Cậu, cậu sao lại ngồi ở đây?”Tôn Vĩnh Trinh nhìn hai bên, lại nhìn Giang Nghĩa, thật sự nghi ngờ mình đang nằm mơ.Ông ta không có nhớ nhầm, khi đến nhìn rõ ràng, nơi này chính là tòa nhà văn phòng của người tổng phụ trách, phòng đi vào là văn phòng của người tổng phụ trách.Nhưng tại sao, người ngồi đó lại là Giang Nghĩa?Nghĩ không thông.Tôn Tại Ngôn ở bên cạnh, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, rất nhanh đã khôi phục lý trí.Tuy anh ta rất không muốn tin, nhưng từ các manh mối suy đoán, anh ta đã đoán ra thân phận của Giang Nghĩa.Đó là…Tôn Tại Ngôn ngẩng đầu nhìn Giang Nghĩa, biểu tình nghiêm túc, giọng điệu trầm thấp.“Cậu giỏi nha, Giang Nghĩa.”“Ồ không, nên gọi cậu là ‘Tổng phụ trách khu Giang Nam’ đại nhân!”Tổng phụ trách khu Giang Nam!Sau khi nghe thấy cách gọi như này, Tôn Vĩnh Trinh trực tiếp bị dọa mềm nhũn hai chân, đứng cũng không đứng nổi, ngồi phịch xuống đất.“Không, không đâu?”Tôn Vĩnh Trinh căn bản không chấp nhận nổi chuyện như này.Đùa cái quái gì vậy, người luôn đấu với ông ta, vậy mà là người tổng phụ trách của khu Giang Nam? Điều đó không phải đồng nghĩa với việc ngay từ đầu đã định sẵn sẽ thất bại rồi hay sao?Còn có gì để đấu nữa?

Chương 892

Màn đêm buông xuống, gió lạnh thổi qua.

Cửa sổ sát sàn cực lớn mở một nửa, rèm cửa được gió thổi bay bay.

Chiến thần Tu La, ngồi vững vàng trên ghế trong phòng của người tổng phụ trách, Lâm Chí Cường đứng ở bên dưới.

Cộp cộp cộp, một chuỗi tiếng bước chân truyền tới.

Hai anh em Tôn Vĩnh Trinh, Tôn Tại Ngôn được cảnh sát ải tải đi vào, hai tay đều bị còng lại.

Hai người bọn họ có hơi nghi hoặc, tại sao mình không bị đưa vào cục cảnh sát, không bị nhốt vào nơi tạm giam, mà đưa tới phòng làm việc của người tổng phụ trách khu Giang Nam.

Rất kỳ lạ.

Cốc, cốc, cốc, ngón tay gõ nhẹ vào mặt bàn, truyền tới âm thanh giòn tan.

Hai anh em không nhịn được mà ngẩng đầu lên.

Sau khi ánh mắt của bọn họ tập trung vào người ngồi ở đó, cùng lúc rơi vào trạng thái sốc cực độ, hai người sửng sốt tới mức cái cằm sắp rớt xuống.

Kinh ngạc tới mức không thể tin được, thật khó tin, không thể dùng ngôn ngữ diễn tả.

Ngồi ở đó, không phải ai khác, chính là người đối đầu sống chết của bọn họ — Giang Nghĩa!!!

“Giang Nghĩa? Cậu, cậu sao lại ngồi ở đây?”

Tôn Vĩnh Trinh nhìn hai bên, lại nhìn Giang Nghĩa, thật sự nghi ngờ mình đang nằm mơ.

Ông ta không có nhớ nhầm, khi đến nhìn rõ ràng, nơi này chính là tòa nhà văn phòng của người tổng phụ trách, phòng đi vào là văn phòng của người tổng phụ trách.

Nhưng tại sao, người ngồi đó lại là Giang Nghĩa?

Nghĩ không thông.

Tôn Tại Ngôn ở bên cạnh, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, rất nhanh đã khôi phục lý trí.

Tuy anh ta rất không muốn tin, nhưng từ các manh mối suy đoán, anh ta đã đoán ra thân phận của Giang Nghĩa.

Đó là…

Tôn Tại Ngôn ngẩng đầu nhìn Giang Nghĩa, biểu tình nghiêm túc, giọng điệu trầm thấp.

“Cậu giỏi nha, Giang Nghĩa.”

“Ồ không, nên gọi cậu là ‘Tổng phụ trách khu Giang Nam’ đại nhân!”

Tổng phụ trách khu Giang Nam!

Sau khi nghe thấy cách gọi như này, Tôn Vĩnh Trinh trực tiếp bị dọa mềm nhũn hai chân, đứng cũng không đứng nổi, ngồi phịch xuống đất.

“Không, không đâu?”

Tôn Vĩnh Trinh căn bản không chấp nhận nổi chuyện như này.

Đùa cái quái gì vậy, người luôn đấu với ông ta, vậy mà là người tổng phụ trách của khu Giang Nam? Điều đó không phải đồng nghĩa với việc ngay từ đầu đã định sẵn sẽ thất bại rồi hay sao?

Còn có gì để đấu nữa?

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… Chương 892…Màn đêm buông xuống, gió lạnh thổi qua.Cửa sổ sát sàn cực lớn mở một nửa, rèm cửa được gió thổi bay bay.Chiến thần Tu La, ngồi vững vàng trên ghế trong phòng của người tổng phụ trách, Lâm Chí Cường đứng ở bên dưới.Cộp cộp cộp, một chuỗi tiếng bước chân truyền tới.Hai anh em Tôn Vĩnh Trinh, Tôn Tại Ngôn được cảnh sát ải tải đi vào, hai tay đều bị còng lại.Hai người bọn họ có hơi nghi hoặc, tại sao mình không bị đưa vào cục cảnh sát, không bị nhốt vào nơi tạm giam, mà đưa tới phòng làm việc của người tổng phụ trách khu Giang Nam.Rất kỳ lạ.Cốc, cốc, cốc, ngón tay gõ nhẹ vào mặt bàn, truyền tới âm thanh giòn tan.Hai anh em không nhịn được mà ngẩng đầu lên.Sau khi ánh mắt của bọn họ tập trung vào người ngồi ở đó, cùng lúc rơi vào trạng thái sốc cực độ, hai người sửng sốt tới mức cái cằm sắp rớt xuống.Kinh ngạc tới mức không thể tin được, thật khó tin, không thể dùng ngôn ngữ diễn tả.Ngồi ở đó, không phải ai khác, chính là người đối đầu sống chết của bọn họ — Giang Nghĩa!!!“Giang Nghĩa? Cậu, cậu sao lại ngồi ở đây?”Tôn Vĩnh Trinh nhìn hai bên, lại nhìn Giang Nghĩa, thật sự nghi ngờ mình đang nằm mơ.Ông ta không có nhớ nhầm, khi đến nhìn rõ ràng, nơi này chính là tòa nhà văn phòng của người tổng phụ trách, phòng đi vào là văn phòng của người tổng phụ trách.Nhưng tại sao, người ngồi đó lại là Giang Nghĩa?Nghĩ không thông.Tôn Tại Ngôn ở bên cạnh, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, rất nhanh đã khôi phục lý trí.Tuy anh ta rất không muốn tin, nhưng từ các manh mối suy đoán, anh ta đã đoán ra thân phận của Giang Nghĩa.Đó là…Tôn Tại Ngôn ngẩng đầu nhìn Giang Nghĩa, biểu tình nghiêm túc, giọng điệu trầm thấp.“Cậu giỏi nha, Giang Nghĩa.”“Ồ không, nên gọi cậu là ‘Tổng phụ trách khu Giang Nam’ đại nhân!”Tổng phụ trách khu Giang Nam!Sau khi nghe thấy cách gọi như này, Tôn Vĩnh Trinh trực tiếp bị dọa mềm nhũn hai chân, đứng cũng không đứng nổi, ngồi phịch xuống đất.“Không, không đâu?”Tôn Vĩnh Trinh căn bản không chấp nhận nổi chuyện như này.Đùa cái quái gì vậy, người luôn đấu với ông ta, vậy mà là người tổng phụ trách của khu Giang Nam? Điều đó không phải đồng nghĩa với việc ngay từ đầu đã định sẵn sẽ thất bại rồi hay sao?Còn có gì để đấu nữa?

Chương 892