CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…
Chương 1347
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1347Tuyệt đối không thể.Nếu chuyện này không xử lý tốt, Thang Giai Văn không cần làm hiệu trưởng nữa là chắc chắn, nói không chừng còn phải chịu trách nhiệm hình sự.Ông ta không ngừng vỗ bàn.“Như vầy đi, cậu báo cảnh sát trước, để phía cảnh sát đi bắt Thạch Khoan.”“Sau đó cậu nói với các phụ huynh, tiền trị bệnh c*̉a sinh viên đều do trường học phụ trách.”Đây là điều duy nhất Thang Giai Văn có thể làm hiện tại.Ông ta bây giờ chỉ có thể hi vọng sinh viên đừng xuất hiện bệnh nặng gì, nếu tiêu tiền mà có thể chữa khỏi cho sinh viên, vậy tiêu thì tiêu đi.Dù sao việc có thể dùng tiền thu xếp đều không gọi là việc.Chủ nhiệm giáo vụ gật đầu, tạm thời rời đi.Thang Giai Văn như ngồi bàn chông trong văn phòng, ông ta hiện tại rất hối hận tại sao lại tin tưởng Thạch Khoan, tại sao lại tin tưởng ông ta như vậy.Lúc này Thang Giai Văn lại nhớ tới Giang Nghĩa.Những lời Giang Nghĩa nói trên hội nghị đều chính xác, kết quả thì sao? Thang Giai Văn không chỉ không nghe ý kiến c*̉a người ta, còn hung hăng sỉ nhục người ta một trận, đuổi đi.Bộp!Thang Giai Văn hung hăng cho mình một bạt tai: “Mình con mẹ nó đã làm chuyện gì?”Nếu lựa chọn tin tưởng Giang Nghĩa, dù chỉ tin một nửa, c*̃ng sẽ không tạo ra c*̣c diện như bây giờ.Nửa tiếng trôi qua.Chủ nhiệm giáo vụ lại đến văn phòng, thất hồn lạc phách, nhìn dáng vẻ không giống có chuyện tốt.Thang Giai Văn hỏi: “Sao rồi? Tên khốn Thạch Khoan bắt được chưa? Tình hình các sinh viên thế nào rồi?”Chủ nhiệm giáo vụ thở dài: “Tôi đã báo cảnh sát rồi, phía cảnh sát c*̃ng lập tức xuất động rồi, nhưng Thạch Khoan rõ ràng đã sớm chuẩn bị, ông ta nói số thuốc này mặc dù là ông ta nghiên cứu, nhưng không phải do ông ta chế tạo, là giao cho một công ty chế dược khác chế tạo.”“Bây giờ tra rõ nguyên nhân là công ty chế dược kia cắt xén, dẫn tới thuốc xuất hiện vấn đề.”“Tức là, Thạch Khoan vô tội, tạm thời không thể động vào ông ta.”Thang Giai Văn nghe xong muốn mắng người.Đây rõ ràng chính là tìm kẻ thế tội! Công ty chế dược cắt xén gì chứ, đó chính là ngay từ đầu đã chuẩn bị kỹ càng, chính là để ứng phó cảnh sát.“Phía cảnh sát cứ bỏ qua như vậy sao?”“Phía cảnh sát còn đang điều tra, nhưng tạm thời chắc chắn không thể động vào Thạch Khoan.”Thang Giai Văn mặt đầy khổ sở, không biết phải điều tra bao lâu, dù đến lúc đó điều tra ra kết quả, Thạch Khoan e rằng c*̃ng sẽ sử dụng đủ loại thủ đoạn để trốn tránh trách nhiệm, ví như trốn ra nước ngoài.“Tên khốn này!”Điều duy nhất Thang Giai Văn nghĩ không thông chính là tại sao Thạch Khoan lại muốn làm vậy với ông ta?
CHƯƠNG 1347
Tuyệt đối không thể.
Nếu chuyện này không xử lý tốt, Thang Giai Văn không cần làm hiệu trưởng nữa là chắc chắn, nói không chừng còn phải chịu trách nhiệm hình sự.
Ông ta không ngừng vỗ bàn.
“Như vầy đi, cậu báo cảnh sát trước, để phía cảnh sát đi bắt Thạch Khoan.”
“Sau đó cậu nói với các phụ huynh, tiền trị bệnh c*̉a sinh viên đều do trường học phụ trách.”
Đây là điều duy nhất Thang Giai Văn có thể làm hiện tại.
Ông ta bây giờ chỉ có thể hi vọng sinh viên đừng xuất hiện bệnh nặng gì, nếu tiêu tiền mà có thể chữa khỏi cho sinh viên, vậy tiêu thì tiêu đi.
Dù sao việc có thể dùng tiền thu xếp đều không gọi là việc.
Chủ nhiệm giáo vụ gật đầu, tạm thời rời đi.
Thang Giai Văn như ngồi bàn chông trong văn phòng, ông ta hiện tại rất hối hận tại sao lại tin tưởng Thạch Khoan, tại sao lại tin tưởng ông ta như vậy.
Lúc này Thang Giai Văn lại nhớ tới Giang Nghĩa.
Những lời Giang Nghĩa nói trên hội nghị đều chính xác, kết quả thì sao? Thang Giai Văn không chỉ không nghe ý kiến c*̉a người ta, còn hung hăng sỉ nhục người ta một trận, đuổi đi.
Bộp!
Thang Giai Văn hung hăng cho mình một bạt tai: “Mình con mẹ nó đã làm chuyện gì?”
Nếu lựa chọn tin tưởng Giang Nghĩa, dù chỉ tin một nửa, c*̃ng sẽ không tạo ra c*̣c diện như bây giờ.
Nửa tiếng trôi qua.
Chủ nhiệm giáo vụ lại đến văn phòng, thất hồn lạc phách, nhìn dáng vẻ không giống có chuyện tốt.
Thang Giai Văn hỏi: “Sao rồi? Tên khốn Thạch Khoan bắt được chưa? Tình hình các sinh viên thế nào rồi?”
Chủ nhiệm giáo vụ thở dài: “Tôi đã báo cảnh sát rồi, phía cảnh sát c*̃ng lập tức xuất động rồi, nhưng Thạch Khoan rõ ràng đã sớm chuẩn bị, ông ta nói số thuốc này mặc dù là ông ta nghiên cứu, nhưng không phải do ông ta chế tạo, là giao cho một công ty chế dược khác chế tạo.”
“Bây giờ tra rõ nguyên nhân là công ty chế dược kia cắt xén, dẫn tới thuốc xuất hiện vấn đề.”
“Tức là, Thạch Khoan vô tội, tạm thời không thể động vào ông ta.”
Thang Giai Văn nghe xong muốn mắng người.
Đây rõ ràng chính là tìm kẻ thế tội! Công ty chế dược cắt xén gì chứ, đó chính là ngay từ đầu đã chuẩn bị kỹ càng, chính là để ứng phó cảnh sát.
“Phía cảnh sát cứ bỏ qua như vậy sao?”
“Phía cảnh sát còn đang điều tra, nhưng tạm thời chắc chắn không thể động vào Thạch Khoan.”
Thang Giai Văn mặt đầy khổ sở, không biết phải điều tra bao lâu, dù đến lúc đó điều tra ra kết quả, Thạch Khoan e rằng c*̃ng sẽ sử dụng đủ loại thủ đoạn để trốn tránh trách nhiệm, ví như trốn ra nước ngoài.
“Tên khốn này!”
Điều duy nhất Thang Giai Văn nghĩ không thông chính là tại sao Thạch Khoan lại muốn làm vậy với ông ta?
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1347Tuyệt đối không thể.Nếu chuyện này không xử lý tốt, Thang Giai Văn không cần làm hiệu trưởng nữa là chắc chắn, nói không chừng còn phải chịu trách nhiệm hình sự.Ông ta không ngừng vỗ bàn.“Như vầy đi, cậu báo cảnh sát trước, để phía cảnh sát đi bắt Thạch Khoan.”“Sau đó cậu nói với các phụ huynh, tiền trị bệnh c*̉a sinh viên đều do trường học phụ trách.”Đây là điều duy nhất Thang Giai Văn có thể làm hiện tại.Ông ta bây giờ chỉ có thể hi vọng sinh viên đừng xuất hiện bệnh nặng gì, nếu tiêu tiền mà có thể chữa khỏi cho sinh viên, vậy tiêu thì tiêu đi.Dù sao việc có thể dùng tiền thu xếp đều không gọi là việc.Chủ nhiệm giáo vụ gật đầu, tạm thời rời đi.Thang Giai Văn như ngồi bàn chông trong văn phòng, ông ta hiện tại rất hối hận tại sao lại tin tưởng Thạch Khoan, tại sao lại tin tưởng ông ta như vậy.Lúc này Thang Giai Văn lại nhớ tới Giang Nghĩa.Những lời Giang Nghĩa nói trên hội nghị đều chính xác, kết quả thì sao? Thang Giai Văn không chỉ không nghe ý kiến c*̉a người ta, còn hung hăng sỉ nhục người ta một trận, đuổi đi.Bộp!Thang Giai Văn hung hăng cho mình một bạt tai: “Mình con mẹ nó đã làm chuyện gì?”Nếu lựa chọn tin tưởng Giang Nghĩa, dù chỉ tin một nửa, c*̃ng sẽ không tạo ra c*̣c diện như bây giờ.Nửa tiếng trôi qua.Chủ nhiệm giáo vụ lại đến văn phòng, thất hồn lạc phách, nhìn dáng vẻ không giống có chuyện tốt.Thang Giai Văn hỏi: “Sao rồi? Tên khốn Thạch Khoan bắt được chưa? Tình hình các sinh viên thế nào rồi?”Chủ nhiệm giáo vụ thở dài: “Tôi đã báo cảnh sát rồi, phía cảnh sát c*̃ng lập tức xuất động rồi, nhưng Thạch Khoan rõ ràng đã sớm chuẩn bị, ông ta nói số thuốc này mặc dù là ông ta nghiên cứu, nhưng không phải do ông ta chế tạo, là giao cho một công ty chế dược khác chế tạo.”“Bây giờ tra rõ nguyên nhân là công ty chế dược kia cắt xén, dẫn tới thuốc xuất hiện vấn đề.”“Tức là, Thạch Khoan vô tội, tạm thời không thể động vào ông ta.”Thang Giai Văn nghe xong muốn mắng người.Đây rõ ràng chính là tìm kẻ thế tội! Công ty chế dược cắt xén gì chứ, đó chính là ngay từ đầu đã chuẩn bị kỹ càng, chính là để ứng phó cảnh sát.“Phía cảnh sát cứ bỏ qua như vậy sao?”“Phía cảnh sát còn đang điều tra, nhưng tạm thời chắc chắn không thể động vào Thạch Khoan.”Thang Giai Văn mặt đầy khổ sở, không biết phải điều tra bao lâu, dù đến lúc đó điều tra ra kết quả, Thạch Khoan e rằng c*̃ng sẽ sử dụng đủ loại thủ đoạn để trốn tránh trách nhiệm, ví như trốn ra nước ngoài.“Tên khốn này!”Điều duy nhất Thang Giai Văn nghĩ không thông chính là tại sao Thạch Khoan lại muốn làm vậy với ông ta?