Tác giả:

CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…

Chương 1505

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1505Đó chính Giang Nghĩa, là ác mộng trước kia của anh ta, ân công của hiện tại, Đinh Phong Thành cho dù không nhận ra ba của anh ta, cũng không thể không nhận ra Giang Nghĩa!Đinh Phong Thành lắc đầu cười khổ.“Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, cậu thật là lợi hại quá, lần cá cược này, tôi lại thua cậu rOI.Bọn họ cá cược là sẽ gặp nhau ở hội trường.Đinh Phong Thành luôn cho rằng không thể, nhưng bây giờ Giang Nghĩa đứng ở trung tâm sân khấu, đứng ở trước micro, vậy thì không thể đã biến thành có thể.Bọn họ quả thật đã gặp nhau ở buổi lẽ.Hơn nữa khoảng cách hàng ghế đầu với sân khấu không tới 5m, bọn họ cách rất gần!Thua rồi.Thua tâm phục khẩu phục.Đinh Phong Thành thua vừa võ tay vừa cười ha hả.“Giang Nghĩa, cậu thật là thần!”Định Phong Thành nói với Đinh Thu Huyền: “Em út, nhìn thấy chưa? Người trên sân khấu chính là Giang Nghĩa, là chồng của em!”Sao lại không nhìn thấy chứ?Khoảnh khắc Giang Nghĩa vừa bước lên sân khấu, Đinh Thu Huyền đã nhận ra rồi.Chỉ là cô không dám tin.Cô của trước kia, cho rằng Giang Nghĩa là một người đàn ông vô dụng, là một người nhu nhược bị người khác sỉ nhục cũng không biết đánh trả, cho dù sau này Giang Nghĩa nhiều lần giúp cô hóa giải nguy cơ, cô vẫn thấp thoáng cảm thấy Giang Nghĩa cả ngày lông bông, không giống người đàn Ông có trách nhiệm.Nhưng giờ phút này, cô biết cô sai rồi.Quá sai rồi!Giang Nghĩa không phải là không làm được gì, càng không phải là kẻ nhu nhược, trên vai Giang Nghĩa gánh vác cả khu Giang Nam, sự gánh vác của anh trời đất chứng giám!Đinh Thu Huyền luôn không biết Giang Nghĩa mỗi ngày đều ra ngoài là vì cái gì.Bây giờ cô biết rồi.Giang Nghĩa là bận chuyện lớn chuyện bé của khu Giang Nam môi ngày.Cô vì có một người chồng tốt vừa có tài vừa có đức như vậy mà cảm thấy tự hào, có thể gả cho Giang Nghĩa là chuyện hạnh phúc nhất đời này kiếp này của Đinh Thu Huyền!Không hối hận, không tiếc nuối!Cũng sẽ không có ai nói chồng của cô là kẻ ở rể vô dụng, những tủi nhục đã chịu trước kia, vào lúc này đều được giải phóng.Khóe mắt rơi lệ.Là lệ nóng.Đỉnh Thu Huyền dùng ánh mắt nhiệt tình mà chân thành nhìn chồng ở trên sân khấu, không kìm được mà võ tay vì anh.

CHƯƠNG 1505

Đó chính Giang Nghĩa, là ác mộng trước kia của anh ta, ân công của hiện tại, Đinh Phong Thành cho dù không nhận ra ba của anh ta, cũng không thể không nhận ra Giang Nghĩa!

Đinh Phong Thành lắc đầu cười khổ.

“Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, cậu thật là lợi hại quá, lần cá cược này, tôi lại thua cậu rOI.

Bọn họ cá cược là sẽ gặp nhau ở hội trường.

Đinh Phong Thành luôn cho rằng không thể, nhưng bây giờ Giang Nghĩa đứng ở trung tâm sân khấu, đứng ở trước micro, vậy thì không thể đã biến thành có thể.

Bọn họ quả thật đã gặp nhau ở buổi lẽ.

Hơn nữa khoảng cách hàng ghế đầu với sân khấu không tới 5m, bọn họ cách rất gần!

Thua rồi.

Thua tâm phục khẩu phục.

Đinh Phong Thành thua vừa võ tay vừa cười ha hả.

“Giang Nghĩa, cậu thật là thần!”

Định Phong Thành nói với Đinh Thu Huyền: “Em út, nhìn thấy chưa? Người trên sân khấu chính là Giang Nghĩa, là chồng của em!”

Sao lại không nhìn thấy chứ?

Khoảnh khắc Giang Nghĩa vừa bước lên sân khấu, Đinh Thu Huyền đã nhận ra rồi.

Chỉ là cô không dám tin.

Cô của trước kia, cho rằng Giang Nghĩa là một người đàn ông vô dụng, là một người nhu nhược bị người khác sỉ nhục cũng không biết đánh trả, cho dù sau này Giang Nghĩa nhiều lần giúp cô hóa giải nguy cơ, cô vẫn thấp thoáng cảm thấy Giang Nghĩa cả ngày lông bông, không giống người đàn Ông có trách nhiệm.

Nhưng giờ phút này, cô biết cô sai rồi.

Quá sai rồi!

Giang Nghĩa không phải là không làm được gì, càng không phải là kẻ nhu nhược, trên vai Giang Nghĩa gánh vác cả khu Giang Nam, sự gánh vác của anh trời đất chứng giám!

Đinh Thu Huyền luôn không biết Giang Nghĩa mỗi ngày đều ra ngoài là vì cái gì.

Bây giờ cô biết rồi.

Giang Nghĩa là bận chuyện lớn chuyện bé của khu Giang Nam môi ngày.

Cô vì có một người chồng tốt vừa có tài vừa có đức như vậy mà cảm thấy tự hào, có thể gả cho Giang Nghĩa là chuyện hạnh phúc nhất đời này kiếp này của Đinh Thu Huyền!

Không hối hận, không tiếc nuối!

Cũng sẽ không có ai nói chồng của cô là kẻ ở rể vô dụng, những tủi nhục đã chịu trước kia, vào lúc này đều được giải phóng.

Khóe mắt rơi lệ.

Là lệ nóng.

Đỉnh Thu Huyền dùng ánh mắt nhiệt tình mà chân thành nhìn chồng ở trên sân khấu, không kìm được mà võ tay vì anh.

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1505Đó chính Giang Nghĩa, là ác mộng trước kia của anh ta, ân công của hiện tại, Đinh Phong Thành cho dù không nhận ra ba của anh ta, cũng không thể không nhận ra Giang Nghĩa!Đinh Phong Thành lắc đầu cười khổ.“Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, cậu thật là lợi hại quá, lần cá cược này, tôi lại thua cậu rOI.Bọn họ cá cược là sẽ gặp nhau ở hội trường.Đinh Phong Thành luôn cho rằng không thể, nhưng bây giờ Giang Nghĩa đứng ở trung tâm sân khấu, đứng ở trước micro, vậy thì không thể đã biến thành có thể.Bọn họ quả thật đã gặp nhau ở buổi lẽ.Hơn nữa khoảng cách hàng ghế đầu với sân khấu không tới 5m, bọn họ cách rất gần!Thua rồi.Thua tâm phục khẩu phục.Đinh Phong Thành thua vừa võ tay vừa cười ha hả.“Giang Nghĩa, cậu thật là thần!”Định Phong Thành nói với Đinh Thu Huyền: “Em út, nhìn thấy chưa? Người trên sân khấu chính là Giang Nghĩa, là chồng của em!”Sao lại không nhìn thấy chứ?Khoảnh khắc Giang Nghĩa vừa bước lên sân khấu, Đinh Thu Huyền đã nhận ra rồi.Chỉ là cô không dám tin.Cô của trước kia, cho rằng Giang Nghĩa là một người đàn ông vô dụng, là một người nhu nhược bị người khác sỉ nhục cũng không biết đánh trả, cho dù sau này Giang Nghĩa nhiều lần giúp cô hóa giải nguy cơ, cô vẫn thấp thoáng cảm thấy Giang Nghĩa cả ngày lông bông, không giống người đàn Ông có trách nhiệm.Nhưng giờ phút này, cô biết cô sai rồi.Quá sai rồi!Giang Nghĩa không phải là không làm được gì, càng không phải là kẻ nhu nhược, trên vai Giang Nghĩa gánh vác cả khu Giang Nam, sự gánh vác của anh trời đất chứng giám!Đinh Thu Huyền luôn không biết Giang Nghĩa mỗi ngày đều ra ngoài là vì cái gì.Bây giờ cô biết rồi.Giang Nghĩa là bận chuyện lớn chuyện bé của khu Giang Nam môi ngày.Cô vì có một người chồng tốt vừa có tài vừa có đức như vậy mà cảm thấy tự hào, có thể gả cho Giang Nghĩa là chuyện hạnh phúc nhất đời này kiếp này của Đinh Thu Huyền!Không hối hận, không tiếc nuối!Cũng sẽ không có ai nói chồng của cô là kẻ ở rể vô dụng, những tủi nhục đã chịu trước kia, vào lúc này đều được giải phóng.Khóe mắt rơi lệ.Là lệ nóng.Đỉnh Thu Huyền dùng ánh mắt nhiệt tình mà chân thành nhìn chồng ở trên sân khấu, không kìm được mà võ tay vì anh.

Chương 1505