Tác giả:

CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…

Chương 1847

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… Chương 1847Anh ta nói: “Thống soái, anh sao có thể nói như vậy? Lẽ nào anh muốn chơ mắt nhìn Các anh em từng người bị Lôi Hạo dày vò tới chết sao? Thần La Thiên Chinh đi theo anh vào nam ra bắc, là thuộc hạ trung thành nhất của anh, lẽ nào anh có thể nhìn bọn họ đi chết sao?”Có thể không?Đương nhiên không thể!Trái tim của Giang Nghĩa đang đau.Nhưng nếu cứu Thần La Thiên Chinh thì đồng nghĩa tuyên chiến chính diện với Ôn Nhược Hà và Lôi Hạo, Lôi Hạo còn ok, Giang Nghĩa không để trong lòng, vấn đề là Ôn Nhược Hà.Giang Nghĩa là một người trọng tình trọng nghĩa, sao có thể đối đầu với sư phụ của mình chứ?Lưỡng nan.Nếu cứu anh em thì phải đối đầu với sư phụ; nếu hiếu thuận với sư phụ thì phải chơ mắt nhìn các anh em chịu dày vò.Bất luận là lựa chọn nào cũng là lựa chọn sai lầm.Ngã ba này không có con đường chính xác có thể đi, Giang Nghĩa thở dài một hơi, khó thể lựa chọn.Hổ Pháo đứng dậy nói: “Thống soái, ngày mai tôi sẽ đợi anh ở phòng bao của nhà hàng Trường Hoa, chúng ta cùng nhau đi báo danh cuộc thi đấu lựa chọn tư cách.”Giang Nghĩa do dự.Đi?Không đi?Anh không biết.Hổ Pháo cuối cùng nói: “Thống soái, mạng của các anh em nằm trong tay anh, nếu ngày mai anh không đi, vậy… vậy Thần La Thiên Chinh từ giờ không còn tín ngưỡng nữa.Nói xong thì anh ta mở cửa rời đi.Giang Nghĩa một mình ngồi trong phòng tiếp đón, do dự, băn khoăn.Không lâu sau, Bạch Dương đi vào, hờ hững nói: “Anh em và sư phụ, rất khó lựa chọn nhỉ?”Giang Nghĩa ngẩng đầu nhìn anh ta: “Cậu biết hết sao?”“Ừ, thống soái, anh quên em phụ trách cái gì rồi sao? Em làm về tình báo, những chuyện về cuộc thi đấu lựa chọn tư cách, Thần La Thiên Chinh, Hổ Pháo em đều biết hết. Chỉ là em không dám nói với anh, bởi vì đổi lại là em, cũng căn bản không thể đưa ra lựa chọn.Phải, xưa tay trung hiếu khó toàn vẹn.Chọn thế nào cũng là sai.Bạch Dương tiếp tục nói: “Có điều thống soái, bất luận anh chọn như nào, em đều sẽ kiên định đứng ở phía anh. Bất luận là đối đầu chính diện với huấn luyện viên hay là triệt để cặt đứt quan hệ với Thần La Thiên Chinh, anh chọn gì thì em đều kiên quyết ủng hộ.Giang Nghĩa nhìn anh ta.“Cảm ơn.”Có thể có thuộc hạ trung thành như Bạch Dương, là phúc của Giang Nghĩa.“Chỉ có thời gian một đêm, thống soái, anh phải năm chắc thời gian, nhanh chóng đưa ra lựa chọn. Kéo dài càng lâu thì sế xảy ra chuyện.”

Chương 1847

Anh ta nói: “Thống soái, anh sao có thể nói như vậy? Lẽ nào anh muốn chơ mắt nhìn Các anh em từng người bị Lôi Hạo dày vò tới chết sao? Thần La Thiên Chinh đi theo anh vào nam ra bắc, là thuộc hạ trung thành nhất của anh, lẽ nào anh có thể nhìn bọn họ đi chết sao?”

Có thể không?

Đương nhiên không thể!

Trái tim của Giang Nghĩa đang đau.

Nhưng nếu cứu Thần La Thiên Chinh thì đồng nghĩa tuyên chiến chính diện với Ôn Nhược Hà và Lôi Hạo, Lôi Hạo còn ok, Giang Nghĩa không để trong lòng, vấn đề là Ôn Nhược Hà.

Giang Nghĩa là một người trọng tình trọng nghĩa, sao có thể đối đầu với sư phụ của mình chứ?

Lưỡng nan.

Nếu cứu anh em thì phải đối đầu với sư phụ; nếu hiếu thuận với sư phụ thì phải chơ mắt nhìn các anh em chịu dày vò.

Bất luận là lựa chọn nào cũng là lựa chọn sai lầm.

Ngã ba này không có con đường chính xác có thể đi, Giang Nghĩa thở dài một hơi, khó thể lựa chọn.

Hổ Pháo đứng dậy nói: “Thống soái, ngày mai tôi sẽ đợi anh ở phòng bao của nhà hàng Trường Hoa, chúng ta cùng nhau đi báo danh cuộc thi đấu lựa chọn tư cách.”

Giang Nghĩa do dự.

Đi?

Không đi?

Anh không biết.

Hổ Pháo cuối cùng nói: “Thống soái, mạng của các anh em nằm trong tay anh, nếu ngày mai anh không đi, vậy… vậy Thần La Thiên Chinh từ giờ không còn tín ngưỡng nữa.

Nói xong thì anh ta mở cửa rời đi.

Giang Nghĩa một mình ngồi trong phòng tiếp đón, do dự, băn khoăn.

Không lâu sau, Bạch Dương đi vào, hờ hững nói: “Anh em và sư phụ, rất khó lựa chọn nhỉ?”

Giang Nghĩa ngẩng đầu nhìn anh ta: “Cậu biết hết sao?”

“Ừ, thống soái, anh quên em phụ trách cái gì rồi sao? Em làm về tình báo, những chuyện về cuộc thi đấu lựa chọn tư cách, Thần La Thiên Chinh, Hổ Pháo em đều biết hết. Chỉ là em không dám nói với anh, bởi vì đổi lại là em, cũng căn bản không thể đưa ra lựa chọn.

Phải, xưa tay trung hiếu khó toàn vẹn.

Chọn thế nào cũng là sai.

Bạch Dương tiếp tục nói: “Có điều thống soái, bất luận anh chọn như nào, em đều sẽ kiên định đứng ở phía anh. Bất luận là đối đầu chính diện với huấn luyện viên hay là triệt để cặt đứt quan hệ với Thần La Thiên Chinh, anh chọn gì thì em đều kiên quyết ủng hộ.

Giang Nghĩa nhìn anh ta.

“Cảm ơn.”

Có thể có thuộc hạ trung thành như Bạch Dương, là phúc của Giang Nghĩa.

“Chỉ có thời gian một đêm, thống soái, anh phải năm chắc thời gian, nhanh chóng đưa ra lựa chọn. Kéo dài càng lâu thì sế xảy ra chuyện.”

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… Chương 1847Anh ta nói: “Thống soái, anh sao có thể nói như vậy? Lẽ nào anh muốn chơ mắt nhìn Các anh em từng người bị Lôi Hạo dày vò tới chết sao? Thần La Thiên Chinh đi theo anh vào nam ra bắc, là thuộc hạ trung thành nhất của anh, lẽ nào anh có thể nhìn bọn họ đi chết sao?”Có thể không?Đương nhiên không thể!Trái tim của Giang Nghĩa đang đau.Nhưng nếu cứu Thần La Thiên Chinh thì đồng nghĩa tuyên chiến chính diện với Ôn Nhược Hà và Lôi Hạo, Lôi Hạo còn ok, Giang Nghĩa không để trong lòng, vấn đề là Ôn Nhược Hà.Giang Nghĩa là một người trọng tình trọng nghĩa, sao có thể đối đầu với sư phụ của mình chứ?Lưỡng nan.Nếu cứu anh em thì phải đối đầu với sư phụ; nếu hiếu thuận với sư phụ thì phải chơ mắt nhìn các anh em chịu dày vò.Bất luận là lựa chọn nào cũng là lựa chọn sai lầm.Ngã ba này không có con đường chính xác có thể đi, Giang Nghĩa thở dài một hơi, khó thể lựa chọn.Hổ Pháo đứng dậy nói: “Thống soái, ngày mai tôi sẽ đợi anh ở phòng bao của nhà hàng Trường Hoa, chúng ta cùng nhau đi báo danh cuộc thi đấu lựa chọn tư cách.”Giang Nghĩa do dự.Đi?Không đi?Anh không biết.Hổ Pháo cuối cùng nói: “Thống soái, mạng của các anh em nằm trong tay anh, nếu ngày mai anh không đi, vậy… vậy Thần La Thiên Chinh từ giờ không còn tín ngưỡng nữa.Nói xong thì anh ta mở cửa rời đi.Giang Nghĩa một mình ngồi trong phòng tiếp đón, do dự, băn khoăn.Không lâu sau, Bạch Dương đi vào, hờ hững nói: “Anh em và sư phụ, rất khó lựa chọn nhỉ?”Giang Nghĩa ngẩng đầu nhìn anh ta: “Cậu biết hết sao?”“Ừ, thống soái, anh quên em phụ trách cái gì rồi sao? Em làm về tình báo, những chuyện về cuộc thi đấu lựa chọn tư cách, Thần La Thiên Chinh, Hổ Pháo em đều biết hết. Chỉ là em không dám nói với anh, bởi vì đổi lại là em, cũng căn bản không thể đưa ra lựa chọn.Phải, xưa tay trung hiếu khó toàn vẹn.Chọn thế nào cũng là sai.Bạch Dương tiếp tục nói: “Có điều thống soái, bất luận anh chọn như nào, em đều sẽ kiên định đứng ở phía anh. Bất luận là đối đầu chính diện với huấn luyện viên hay là triệt để cặt đứt quan hệ với Thần La Thiên Chinh, anh chọn gì thì em đều kiên quyết ủng hộ.Giang Nghĩa nhìn anh ta.“Cảm ơn.”Có thể có thuộc hạ trung thành như Bạch Dương, là phúc của Giang Nghĩa.“Chỉ có thời gian một đêm, thống soái, anh phải năm chắc thời gian, nhanh chóng đưa ra lựa chọn. Kéo dài càng lâu thì sế xảy ra chuyện.”

Chương 1847